Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sáng Thế Chi Chủ

Chương 181: thần binh




Chương 181: thần binh

Nhận thấy nhóm binh cốt tinh nhuệ cùng tên đầu lĩnh đã đi xa, khuất bóng, Thắng mới thả mình nhảy xuống, rời khỏi chạc cây nơi bản thân vừa trú ẩn.

Hắn để Tiểu Thử ở lại trên chạc cây, không đưa nó theo vì hiện tại tên này còn đang nằm gáy Oo đây, mà hắn cũng không tính đưa Tiểu Thử vào tiểu thế giới, bởi con hàng này đã kiến nghị với hắn từ trước, nó là không muốn vào bên trong, nên chỉ khi nào thực sự quan trọng, hoặc nguy hiểm đến tính mạng, hắn mới là thu con hàng này vào tiểu thế giới mà thôi.

Vừa tiếp đất, hắn liền lao vụt ra xa, cách nơi này khoảng nghìn mét, phóng về hướng tên cốt tộc giới toạ vừa đi không lâu.

Thứ nhất, Thắng là muốn chắc chắn rằng bọn cao tầng cốt tộc này đã rời đi thật xa. Thứ hai, hắn là muốn lấy một bãi đất trống để kêu gọi viện trợ.

Một mình hắn là chắc chắn không thể xử lý toàn bộ bọn cốt binh này, nếu ở trạng thái nằm như c·hết ban sáng, hắn là có thừa tự tin một mình cân hết bọn này đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, nhưng hiện tại khó nha! Vì tên nào tên ấy cũng mạnh hơn hắn một đại cảnh giới, không những vậy số lượng gấp mấy trăm, mấy ngàn lần hắn, giờ một mình lao lên thì chỉ có chịu c·hết.

Ngu mới làm cái trò óc bò như vậy!

Nên là hắn quyết định, gọi toàn bộ yêu tộc ra cùng mình xử lý bọn cốt tộc này.

“Yêu tộc, ra đây!”

Thắng phất tay một cái, trên bãi đất trống đen kịt thình lình xuất hiện một lượng lớn tộc nhân, tay cầm đuốc sáng, làm cho không gian hắc ám xung quanh trở nên nhộn nhịp, sinh động hẳn lên, không còn u ám, c·hết chóc như ban đầu.

Nhìn thấy bọn yêu tộc này vừa ra định hướng mình triều bái, Thắng lập tức xua tay ngăn cản.

Hắn là biết, bọn này khi triều bái mình chắc chắn là sẽ hô to gào lớn, khiến cho toàn bộ thiên địa nơi đây phải biết đến uy danh của đạo tổ, vì thế Thắng mới ngăn cản bọn này triều bái mình.



Dù sao hiện tại cũng là đang chơi lén chơi lút, không thể khoa trương, bô bô như vậy, nếu để bọn này hô to gào lớn, thì có khác nào lạy ông con ở bụi này? Nên là thôi thôi, cứ im ỉm mà làm việc.

Hành sự tại nhân, thành sự tại thiên! Còn trong quá trình hành sự có đưa tới kết quả tốt hay không là nằm tại cái miệng.

“Ta gọi các ngươi ra đây, thứ nhất là để tuyên bố nơi này sẽ là nhà mới của Yêu tộc! Cái thứ hai chính là nhờ các ngươi, hỗ trợ ta xử lý mấy tên địch nhân!”

Thắng đứng trên một chạc cây cao năm đến sáu mét, hướng toàn bộ Yêu tộc tại nơi này phát biểu.

“Vì đạo tổ, Yêu tộc sẵn sàng hi sinh mạng sống của mình để phục vụ người!” Yêu tiên đứng trước mặt toàn thể Yêu tộc, hướng Thắng cúi người.

Thấy Thiên Mẫu nương nương đã nói như vậy, toàn bộ Yêu tộc cũng cúi người thấp xuống để tỏ lòng thành kính, quyết tử.

“Được rồi, các ngươi, mỗi người cầm một tấm khiên này!”

Thắng vất ra đất trống một núi khiên kì dị, chỉ thấy những tấm khiên này nhỏ bé bằng một nắp vung lớn khoảng bốn mươi phân, hình tròn, trên bề mặt của chúng có khắc đủ loại phù văn kì lạ.

Những tấm khiên này đều là sản phẩm hỏng của Thú nhân tộc, bị vất một xó tại tiểu thế giới, vừa hay bị hắn phát hiện lập tức trưng dụng, thiết kế lại thành những sản phẩm có thể đối phó với lũ cốt tộc.

Dựa vào đặc tính sợ ánh sáng của lũ ngoại lai, Thắng đã sử dụng một loại pháp tắc gọi là “Ánh hào quang rực rỡ” để khắc lên bề mặt của những tấm khiên này.

Pháp tắc này tên như ý nghĩa, nó có thể khiến cho một vật sở hữu loại pháp tắc này có thể phát quang rực rỡ, chiếu rọi mọi nhân sinh. (Đừng ai hỏi thằng main lấy đâu ra nha! Nó là lấy từ thiên đạo, cứ mỗi ngày Nguyên Anh lại trợ cấp, nạp tiền cho main đây!)

“Các ngươi mỗi người một tấm khiên, rồi sau đó nhỏ máu nhận chủ! Đây toàn bộ là những binh khí có pháp tắc tồn tại, nên cần phải nhận chủ mới có thể sử dụng. Sau khi nhận chủ, các ngươi sẽ biết làm thế nào để sử dụng chúng! Với lại sau khi nhận chủ, không được tự ý sử dụng, phải đợi đến khi tiến công địch nhân, mới được sử dụng. Nghe rõ chưa?”



Thắng hướng toàn bộ Yêu tộc tại đây giải thích, tránh cho lũ thân người não súc vật này không biết mà loạn dùng lung tung làm ảnh hưởng kế hoạch của mình, khi đã giải thích xong hắn mới hô lớn hỏi lại.

“Đã rõ, thưa đạo tổ!” Toàn bộ Yêu tộc đều hào hứng trả lời.

Bọn chúng hiện tại đang rất hào hứng, nhất là Yêu tiên lúc này, nàng là phấn khích không thôi. Tại sao ư? Vì Thắng vậy mà cho tộc nhân nàng hơn ngàn kiện thần binh lợi khí nha.

Nên nhớ, những loại binh khí mà có pháp tắc đánh vào đều rất khó chế luyện, hoặc luyện ra cũng phải tốn kém khá nhiều thời gian, không phải cứ thích là có.

Thiên cung của nàng cũng là một kiện thần binh lợi khí, nàng phải mất tận hơn trăm năm mới có thể thành công tiến hành ấn kí lên thiên cung, sáng tạo ra một thần khí bá đạo nhất thời đại. Tuy nhiên nó chỉ là một ngụy thần binh mà thôi, bởi Yêu tiên khi đó khắc nên thiên cung là loại pháp tắc ngụy trọng lực.

Dù hiện tại đã tấn thăng thành đại pháp tắc lực hấp dẫn cũng chỉ có thể cải tạo lại đôi chút, không thể hoàn toàn đưa nó trở thành một kiện thần binh tồn tại.

Đó là với thiên cung, còn âm dương song kiếm do Tiên Nhân sáng tạo tuy cũng là ngụy pháp tắc nhưng phải mất tận tháng trời mới thành công chế luyện ra hai kiện ngụy thần binh.

Đấy là còn chưa nhắc tới Binh tiên thánh khí, kẻ đứng đầu trong việc chế tạo thần binh này cũng phải mất vài ngày mới tạo ra ngụy binh, hơn năm mới tạo ra chuẩn thần binh, đủ thấy chế tác loại thần binh có chứa pháp tắc này khó đến mức nào, ấy vậy mà đạo tổ chỉ trong nháy mắt đã biến ra hàng ngàn, hàng vạn thần binh dễ như trở bàn tay, thực khiến Yêu tiên vui sướng không chịu được.

Tuy tất cả chỉ là khiên phòng thủ, nhưng dù sao chúng cũng là những kiện thần binh lợi khí, chỉ cần bồi dưỡng nó, về lâu về dài ắt sẽ sinh linh trí, rất có tiềm năng phát triển, nói chung Yêu tiên cùng yêu tộc lúc này thực rấy hài lòng, với số lượng lớn thần binh này, ngày bọn chúng làm bá chủ nơi đây cũng không xa.

Nhìn thấy tất cả yêu tộc đều đã lấy cho mình một tấm khiên, thành công nhận chủ, Thắng lúc này mới hài lòng gật đầu, sau đó hướng toàn bộ yêu tộc hô lớn.



“Được rồi! Mọi người đã có cho mình một v·ũ k·hí, tiếp theo ta sẽ phân phó... nhân lúc này, như này, xong thế này...” Cứ vậy, Thắng hướng tất cả yêu tộc chỉ đạo chiến thuật, phân phối lực lượng đồng đều, dựa theo kế hoạch của hắn mà chiến đấu.

Sau khi đã phân phó, chỉ đạo chiến thuật xong, Thắng lớn giọng hỏi lại lần nữa: “Tất cả đã rõ chưa?”

“Đã rõ, thưa đạo tổ!” Các yêu tộc đều hừng hực khí thế hướng Thắng trả lời, nhưng giọng nói lại có chút trầm thấp, bởi đạo tổ đã phân phó “không được to mồm!”

“Vậy thì triển khai kế hoạch, bắt chim trong rọ!”

Sau đó Thắng dẫn theo một chi đội ngũ yêu tộc tầm một ngàn tên đi thẳng về phía trước, số còn lại thì chia làm hai cánh hướng hai bên công qua, hắn là muốn chơi thế lồng chim, giam hai vạn tên cốt tộc vào giữa rồi mới t·ấn c·ông.

Thắng cùng một ngàn tên yêu tộc nhẹ nhàng di chuyển, bước chân giảo hoạt như u linh từ từ tiến lại gần đám binh cốt cấp vương trước mặt

Hẳn là vì đang mải mê đào bới, bọn này không hề phát hiện có một tên nhân loại xảo trá cùng ngàn tên người không ra người, thú không ra thú ngay tại phía sau.

Binh binh, chát chát...

Bọn cốt binh ra sức dơ cao cốt mâu hướng đại địa bổ xuống, phát ra những thanh âm chát chúa vang vọng cả xung quanh.

Điều làm Thắng hết sức kinh ngạc chính là lũ cốt binh này vậy mà sử dụng vài bộ phận cơ thể của bản thân để làm dụng cụ đào đất.

Bọn chúng dùng xương đùi làm cán, lấy xương cụt làm đầu mâu, rồi bằng một cách thần kì nào đó mà gắn hai thứ này lại với nhau tạo ra một cây cốt mâu thon dài.

Đừng nhìn chất liệu bằng xương mà vội chê cười, trông thế thôi chứ lực phết chứ chẳng đùa! Chỉ thấy mỗi khi bọn cốt binh này hạ đầu mâu xuống, đất đá tại đó liền mềm ra như bùn vậy, dễ dàng bị đào lên, khiến Thắng vừa nhìn cũng phải kinh ngạc xuýt xoa.

Lúc tới đây, hắn là đã thử đào bới nơi này một lần, cảm nhận được độ cứng của mặt đất, thực sự rất là rắn chắc, hiện tại lại thấy bọn cốt tộc dễ dàng đào bới như vậy, Thắng không kìm được lòng mà kinh ngạc cũng phải.

Tiến tới gần phạm vi khoảng trăm mét, Thắng mới ra hiệu cho ngàn tên yêu tộc dừng lại, chờ cho hai cánh quân yêu tộc khác thành công bọc lại đối phương, xuất ra “Ánh hào quang rực rỡ” thì đó mới là lúc bọn họ đi ra tổng tiến công!

*p/s: cảm ơn các đạo hữu đã đọc truyện và đề cử! xin chân thành cảm ơn!!!