chương 195: cố sự của cốt vương
“Đạo hữu là người của thần tộc?”
Nhìn thấy đối phương đã thu đồ của mình, tuy miệng thì chê nhưng cốt vương là biết, mọi hiềm khích vừa rồi cũng coi như là được hạ xuống.
“Ngươi cũng biết đến thần ma chi tộc?” Thắng vẫn để lộ ra một chút kinh ngạc, hướng cốt vương hỏi lại.
Theo như từ ngữ mà tên cốt vương này biểu đạt, hẳn là y biết tới thần ma tồn tại, bởi ở di vực, rất ít tộc nhân biết đến thần tộc tại giới vực song song, chỉ biết đến thần vương của ma tộc mà thôi, còn những tên biết đến thần tộc đa phần là cao tầng, chỉ những tên này mới nhận biết sự tồn tại của thần ma chi tộc.
Nên thay vì trả lời câu hỏi của cốt vương, Thắng quay lại dò hỏi, tiện tiết lộ thần ma một chữ, nếu đối phương thực biết đến thần ma tộc thì chắc chắn sẽ phải kinh sợ, còn không biết thì cũng chả sao, dù sao hắn vẫn là không trả lời câu hỏi của cốt vương, để đối phương tự suy luận.
“Ngài... ngài là tộc nhân của thần ma tộc?” Cốt vương kinh ngạc đứng lên, đôi mắt trừng lớn, tuy không có giác mạc nhưng ngọn lửa hừng hực bên trong vẫn là không dấu được vẻ kinh ngạc của hắn.
“Quả nhiên, người trước mặt này không tầm thường, biết được thần ma chi tộc tồn tại... như vậy, đích thị là người của thần ma tộc.” Cốt Vương ở tại cốt giới, bàn tay khô lâu gõ lên mặt bàn, phát ra từng tiếng binh binh thánh thót.
Thắng khá hài lòng với biểu hiện của cốt vương, từ “đạo hữu” chuyển sang “ngài” là đủ hiểu tên cốt tộc trước mặt này đã nghĩ mình là người của thần ma tộc, như vậy mọi chuyện cũng dễ làm a.
“Thần ma chi tộc ẩn danh triệu năm, tung tích chưa một lần thả ra ngoại giới... ngươi, một kẻ ngoại tộc lại có thể nhận biết thần ma tộc tồn tại, thực khiến ta cảm thấy tò mò...”
Thắng hơi mỉm cười, đôi mắt híp lại nhìn về phía cốt vương.
Nghe được lời nói này của Thắng, cốt vương lần này chắc chắn 100% đối phương chính là hậu nhân của thần ma tộc, không phải là hậu nhân của thần tộc hay ma tộc, mà chính là một chi thuần túy thần ma.
Tại sao hắn lại dám khẳng định như vậy? Vì vừa rồi trong lúc bất chợt, hắn cảm nhận được hai loại hơi thở là hủy diệt cùng sáng tạo chi pháp, chỉ có thần ma tộc nhân mới có thể cùng lúc sở hữu hai loại sức mạnh này.
Cốt vương là không biết, cái hắn cảm nhận được thực ra là bia đá tại trong tiềm thức của Thắng, vừa rồi khi thôn phệ hoàn toàn Dạ Hoàng, Thắng bất ngờ để tấm bia đá kia loé sáng, khiến cốt vương trong lúc vô tình mà cảm nhận được.
“Thưa Thần Ma tộc nhân! Tiểu cốt thay mặt cốt giới nguyện phục tùng ngài a!!!”
Cốt vương lập tức quỳ xuống, hướng Thắng hô lớn, như đứa con lâu ngày không được mẹ cho bú, kêu gào đòi sữa.
“Cái quỷ gì?” Thắng bất ngờ, kinh ngạc.
Hắn là phán đoán cốt vương sau khi xác định được mình là thần ma chi tộc, chắc chắn sẽ nịnh nọt vài câu, sau đó kiếm cớ rời đi đây, thực không ngờ đối phương vậy mà chơi lớn, sẵn sàng quỳ xuống khóc lóc như vậy, thực khiến Thắng mở mang tầm mắt.
Mặc kệ Thắng tại một bên kinh ngạc, cốt vương đang từ hư ảnh khổng lồ lập tức hoá nhỏ, gào khóc hướng Thắng bò tới, vì chắn trước mặt hắn là đám phân thân, nên không thể làm gì khác mà ôm chân một phân thân kêu gào.
Khiến Cốt Toại một bên lơ lửng cũng phải kinh ngạc đến há mồm nhìn về phía sư phụ mình, đây là lần đầu tiên hắn thấy hình ảnh không đẹp của sư phụ, thật sự là quá bỉ ổi.
“Vương a! Xin người làm chủ cho bọn ta! Cốt tộc hiện tại rất kham khổ, hoàn toàn bị tên thần vương của Ma tộc chèn ép, đã sắp tiến vào kiếp diệt tộc! Ngài, thần vương của bọn ta, xin đứng ra làm chủ a!!!”
Cốt vương ôm bắp đùi phân thân gào khóc, hắn thực hận bản thân không có cơ quan như con người, để có thể nhỏ ra vài giọt nước mắt, với hắn, hình tượng này chưa gọi là thảm.
Thắng lúc này đầu còn ong ong đây, hắn thực không kịp nhảy số theo những gì cốt vương hành động.
Mẹ, từ khi nào ta trở thành vương của các ngươi rồi?
Nhưng chờ đã... đây không phải là một cơ hội tốt hay sao? Đối phương tự nhiên nhận mình làm thần vương của bọn họ, nguyện hướng mình cung phụng. Đang yên đang lành tự nhiên có một tộc nhân cực mạnh hướng mình phụ thuộc, không phải là quá tốt hay sao.
Không những thế, từ trong câu nói của cốt vương, hắn chú ý tới thần vương và ma tộc hai chữ, cả hai đều là kẻ thù không đội trời chung với mình, hắn hận lúc này không thể diệt sát bọn chúng đây.
Vì nếu không phải tại chúng, Dạ Minh sẽ không tới trái đất, hắn cũng không phải chịu cảnh lưu lạc như vậy.
Nếu đã là địch nhân của cốt tộc, vậy hắn cũng không ngại tiếp nhận một tay, bố trí chút thủ đoạn thu hút bọn ma tộc cùng thần vương này, cho bản thân có thời gian biến mạnh.
“Thần vương của ma tộc? Chẳng phải một năm trước tên đó đã b·ị đ·ánh tan tại phong bạo ở hư không giới sao?” Thắng có chút khó hiểu, hướng cốt vương hỏi.
“Cái này thần không biết, chỉ biết ma tộc để lộ phong phanh đã tìm thấy thần vương, hiện đang tại ma tộc an dưỡng... với lại, phong bạo hư không giới là sao, thần vương, tiểu cốt không hiểu lắm?”
Cốt vương nhanh chóng đáp lời, trong cuộc nói chuyện hắn luôn để ý tới từ ngữ của Thắng, nên khi thấy đối phương nói về cái gì phong bạo, lại còn đánh lên thân thần vương Dị Minh, hắn liền tò mò hỏi lại.
“À, hơn năm về trước ta phát hiện hắn tại trong một thế giới, giáp ranh với dị vực, nên cho tên đó cùng thế giới đó hủy diệt, giờ nghe tin vẫn còn sống, thực khó tin a!” Thắng chẹp chẹp miệng.
Lời nói bâng quơ, hời hợt khiến cốt vương đứng tại một bên thắt lại tim gan.
“Thảo nào, suốt triệu năm không thấy thần vương tiền nhiệm đâu, thì ra là trốn tại một thế giới khác, sau bị vị ôn thần này phát hiện, cho kích nổ một giới, đem một thân trọng thương rút về ma tộc an dưỡng.
Con mẹ nó, quả nhiên vừa rồi đối phương không có ý định g·iết, nếu không mình có mười cái mạng cũng không giữ nổi!”
Cốt vương âm thầm may mắn.
“Vậy cốt tộc sắp diệt vong là chuyện gì sảy ra?”
“A, là như vậy...”
Sau đó cốt vương mới cặn kẽ hướng Thắng giảng giải.
Thì ra con hàng này sau khi thấy thần vương m·ất t·ích, liền lăm le ăn trọn ma tộc, nhưng đối phương trước tiên phát giác, hướng hắn để lộ một tin tức chấn động, đó là đã tìm ra thần vương.
Lúc đầu y không tin, nhưng sau khi tới bản bộ của ma tộc làm khách, hắn là phát hiện khí tức của thần vương tồn tại, tuy có chút loạn nhưng vẫn là mạnh mẽ lắm, nên khi về cốt tộc, hắn mới triệu tập những người ưu tú nhất, đẩy sang giới khác để bảo toàn cho một chi huyết mạch, phòng khi chiến sự sảy ra, nhóm cốt tộc này sẽ tại nơi đây xây dựng lại tộc mới.
Với thiên phú dị bẩm của Cốt Toại, hắn tin chắc cốt tộc sẽ đi về hướng vinh quang, cho nên bằng mọi giá, hắn phải để Cốt Toại trưởng thành, sau này thay mình tiêu diệt thần vương của ma tộc, nên lúc này cốt tộc mới có mặt tại đây, và cốt vương mới hạ mình như vậy cầu xin tha cho Cốt Toại.
“Thần Vương, dù sao hiện tại cốt tộc cũng đã là con dân của ngài, xin ngài hãy tha cho Cốt Toại một cái mạng a...” Cốt vương quỳ gối cầu khẩn.
“Haizzz... ta là cũng muốn tha hắn nha, nhưng tuổi trẻ ngông cuồng, biết đâu được vài hôm nữa khí huyết thịnh vượng, lại hướng ta ra tay thì sao?”