Chương 197: Quỷ tộc vì đạo tổ mà chiến đấu!
Nói rồi Thắng lập tức biến mất, phải tầm mấy phút sau hắn mới quay trở lại, kèm theo đó là lượng lớn người kì dị.
“Đôi phu phụ này là Quỷ, Ma. Còn đứng bên cạnh toàn bộ đều là tộc nhân của hai người họ. Ta muốn nhờ ngươi, đưa bọn họ tới di vực một phen...” Thắng mỉm cười, hướng cốt vương giới thiệu.
“Thần vương, người là muốn...?” Cốt vương như đoán được ý tưởng của Thắng, đôi mắt lục quang có chút híp lại.
“Đúng vậy, ở di vực chỉ có các ngươi cốt tộc là có ý định chống lại ma tộc, thế nên ta muốn giúp các ngươi thêm chút viện binh! Dù sao bọn này chủ tu luyện cũng cần quỷ, lệ khí hai loại, mà tại di vực hai loại này lại là chủ đạo.
Bọn chúng chắc chắn sẽ tu luyện rất nhanh, nên là ta muốn gửi chúng tới đó, cùng các ngươi cốt tộc chống lại ma tộc.
Đảm bảo, chỉ cần không quá mười năm, quỷ tộc sẽ bao trùm di vực, khi đó ma tộc không đáng là gì...”
Đôi mắt của Thắng híp lại thành vòng nguyệt nha.
Nếu hiện tại nơi đó chỉ có mỗi cốt tộc, việc chống lại ma tộc có thể được, nhưng bọn chúng lại có mác thần vương toạ trấn, chỉ cần các tộc khác tuyên truyền, cốt tộc sẽ tự nhiên đương đầu với hàng hà sa số địch nhân, mà không cần đến ma tộc ra tay.
Hắn là nghĩ tới điểm này, nên mới có suy tính vất Quỷ Ma hai con hàng này tới di vực, hai con hàng này quanh năm suốt tháng giao phối song tu, chắc chắn nhân số của quỷ tộc sẽ tăng nhanh vùn vụt.
Với lại, các đời quỷ tộc càng thế hệ sau, lại càng biến mạnh, cùng với đó là thể trạng cũng phát triển hoàn toàn trái ngược với phụ mẫu của chúng, tất cả đều cao lớn hai mét có thừa.
Biết rõ thế mạnh này của quỷ tộc, Thắng là muốn thả bọn chúng tại di vực, để bọn chúng khuấy vũng nước đục này càng thêm đục.
Vì để tăng khả năng khuấy đảo nơi đó, Thắng đã cho Quỷ Ma hai người tiếp xúc với thần ma thạch bia, để bọn này đốn ngộ bộ công pháp mới, nhanh chóng tu luyện, tăng tu vi để thay mình trấn áp ma tộc.
Trước khi tới đây gặp cốt vương, hắn là cũng đã bàn giao với hai tên vợ chồng này, khi tới di vực, cần phải phát triển thật nhanh chóng quân số, sau đó cố gắng trong vòng trăm năm đẩy mạnh chất lượng tu vi của toàn tộc, chờ cốt vương kêu gọi, thì đứng ra trợ trận.
Khi đó, Quỷ Ma hai người liền biết, đây là một nhiệm vụ cao cả, có khả năng nguy hại tới tính mạng, nhưng vì đạo tổ, bọn chúng sẵn sàng dấn thân vào nơi hiểm cảnh, miễn sao có thể giúp đạo tổ bớt một phần gánh nặng.
“Quỷ Ma, hai người các ngươi cố gắng nhanh chóng đẩy mạnh tu vi, thay ta trấn áp lũ di tộc. Đây là túi trữ vật, bên trong có trăm kiện thần binh, chuẩn pháp tắc cho quỷ tộc sử dụng.
Còn đây là đồ tặng riêng, hai cây thiết kiếm này đều được ta ký thác thần hồn bản nguyên, đánh lên đó hai loại cao cấp pháp tắc là âm và dương, khi các ngươi kết hợp lại có thể trở thành đại pháp tắc âm dương.”
Thắng xuất ra bốn kiện đồ vật, gồm hai cái túi đeo thân cùng đôi thiết kiếm cũ kĩ.
Đừng nhìn bề ngoài nó tàn tạ mà đánh giá thấp, cả hai cây kiếm này đều được Thắng cho phân thân tỉ mỉ chế luyện, bên trong luôn có kim hệ pháp tắc gia trì, cùng âm, dương song hệ pháp tắc.
Không những thế, còn có thần hồn của hắn làm kiếm linh, bọn chúng đều có thể dùng phệ hồn pháp, chỉ cần liên tục cho hai thanh kiếm này g·iết người, chúng sẽ không ngừng biến mạnh, sức sắc bén cũng sẽ nhanh chóng tăng lên, cho đến khi có thể hoá hình.
Có thể nói, hai thanh kiếm này không phải ai cũng có, đủ thấy Thắng ưu ái hai người này thế nào.
“Đệ tử Quỷ Ma cảm tạ đạo tổ đã ban cho bảo vật, chúng đệ tử sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ được giao!”
Quỷ Ma hai người nhanh chóng dùng cái cơ thể bé nhỏ của mình hướng Thắng quỳ xuống, đôi mắt rưng rưng đẫm lệ.
Bọn chúng thật cảm động nha, không ngờ trước khi đi đạo tổ lại ban tặng nhiều bảo vật đến vậy, để mà nói thì đây là lần đầu tiên chúng được cảm nhận sự quan tâm từ phía đạo tổ, nên có chút xúc động.
“Được rồi, cốt vương... dẫn họ tới di vực. Quỷ Ma, hãy thay ta chiếm một mảnh đất, chờ một ngày nào đó, ta sẽ cần đến thế lực của các ngươi... giờ thì, đi đi!” Khuôn mặt Thắng hiền hoà, mỉm cười trìu mến hướng Quỷ Ma hai người phất tay.
Quỷ Ma hai người nước mắt lưng tròng, đi theo cốt vương tiến nhập huyết hồng phù văn, thi thoảng vẫn là ngoái đầu chăm chú nhìn lại, nhìn thật kĩ thân ảnh của đạo tổ, như muốn khắc ghi hình bóng này tại trong tâm, bọn chúng là biết, khi tiến tới giới vực khác, sẽ rất khó gặp lại đạo tổ, lần này biệt ly, không biết sau này liệu còn gặp lại, nên là bọn chúng muốn nhìn thật kĩ người đã đưa chúng mở ra một kiếp nhân sinh.
Phải đến khi trận pháp khởi động, tầm mắt hoàn toàn bị bao phủ bởi huyết hồng đồ án, Quỷ Ma hai người mới thu hồi ánh mắt hướng về phía toàn bộ quỷ tộc hô lớn.
“Chúng ta Quỷ tộc, sẽ đánh chiếm một mảnh giang sơn cho đạo tổ! Từ giờ, di vực chính thức có quỷ tộc chúng ta một chân. Các con của ta, cùng nhau tiêu diệt lũ Ma tộc!” Quỷ tiên bay lơ lửng trên trời, ánh mắt sắc bén nhìn bao quát toàn bộ tộc nhân, lời lẽ hào hùng.
“Giết Ma tộc, trấn áp dị giới!”
“Giết Ma tộc, trấn áp dị giới!”
Đám quỷ tộc nhao nhao dơ v·ũ k·hí, khí thế trùng thiên hướng hư không toả ra, khiến đang vận chuyển bọn này tới di vực cốt vương có chút hãi hùng kh·iếp vía.
“Bọn này quả là kì hoa, tuy toàn bộ hiện tại mới chỉ là cấp quân chủ, lác đác vài tên cấp vương, cùng hai tên cấp hoàng vậy mà cùng nhau hợp lại khí thế có thể sánh ngang với một giới toạ sơ kì...
Nếu để chúng phát triển đến cấp hoàng, hay kinh khủng hơn là giới toạ, chẳng phải thần vương cũng sẽ bị đè ra đánh hay sao? Không ngờ tân thần vương lại có một tay như vậy, may mắn lựa chọn hiệu trung, nếu không thực không có quả ngọt để ăn!”
Cốt vương âm thầm toát mồ hôi lạnh, dù là không có cơ địa nhưng cái cảm giác lạnh chạy sống lưng vẫn là có.
Lúc này, cốt vương là nghĩ Thắng đã hoàn toàn siêu việt cấp giới toạ, việc ra tay đánh mình vừa rồi thuần túy là vui chơi, kẻ mạnh mà, đôi khi có thú vui vờn con mồi, cho nên mới không ra sức như vậy, hắn là nhớ trước đây khi bản thân còn mạnh, cũng hay hành động như vậy, cảm giác đó... thật vui vẻ...
Cho nên vô tình đánh đồng mình với Thắng, từ đó tự suy diễn lung tung, để Thắng dễ dàng chiếm được tiên cơ, lấy thế đè người.
Cũng không biết, nếu cốt vương biết được Thắng hiện tại mới chỉ là một tên cấp quân chủ, thì không biết y sẽ có cảm tưởng gì a!
Cốt vương cũng lại không tiếp tục suy nghĩ, bắt đầu chú tâm vào vận chuyển truyền tống, đưa đám người này tới cốt tộc.
Cũng chẳng mất bao lâu, cả đoàn người đã có mặt tại một thế giới khác, nơi đây mặt đất gồ ghề, toàn là xương cốt vây quanh, bốn phía đều là vân vụ lục sắc quang mang phiêu động.
Hít một hơi thật sâu, Quỷ Ma hai người tham lam thu nạp không khí nơi đây, tại đây bốn phía đều là quỷ, lệ khí nồng đậm, dày đặc hơn quỷ giới cũ rất nhiều, nên vừa tới đây, bọn chúng cảm giác như được tiến tới thánh địa vậy.
“Cha, mẹ nơi này thực là tuyệt vời... nếu đại ca tới được đây thì hay biết mấy...” Một tên hình thù tuy kì dị, nhưng khuôn mặt lại mang nét loài người, hướng Quỷ Ma than thở.
Trong những đứa con mà Ma tiên đản sinh, có hai tên rất là đặc biệt ra đời, có thể nói chúng siêu việt toàn bộ các huynh đệ đồng trang lứa, bởi từ khi sinh ra, chúng đã mang sẵn trong người hai loại pháp tắc của cha mẹ mình, đó là âm dương pháp tắc.
Thấy được điểm kì lạ này, Quỷ Ma hai người liền chú ý hơn tới hai đứa bé, và đặt tên cho chúng là tiểu Diêm cùng tiểu La, từ đó giữ chúng bên người, truyền dạy y bát.
Vì bản thân có sẵn song hệ pháp tắc, nên chúng cũng không cần phải cái gì song tu, cứ vậy tu luyện vẫn là có thể thăng cấp bình thường.
Bốn người bọn họ vốn là một gia đình xum vầy với nhau cho tới khi đạo tổ tới, hướng Quỷ Ma hai người bàn giao, muốn đưa bọn chúng đến một giới vực khác.
Để đảm bảo nền văn minh tại đây vẫn theo tiến trình phát triển, Thắng kiến nghị Quỷ tộc giữ lại một phần ba tộc nhân.
Làm theo lời bảo của đạo tổ, Quỷ Ma liền để lại tiểu Diêm làm vương, tự là Diêm vương, thống lĩnh một phần ba tộc nhân, còn hai phần ba còn lại thì theo Quỷ Ma tiến về di vực, trong đó có tiểu La cùng theo.
Lúc này cảm nhận được quỷ khí nơi đây nồng đậm, tiểu La thực muốn huynh trưởng cũng cùng mình tiến tới hưởng thụ cảm giác.
“Tiểu La, tiểu Diêm là cũng có trọng trách của mình, không thể rời đi lam cầu. Dù sao đó cũng là đất tổ, nơi sinh ra chúng ta. Nơi này hoàn cảnh tuy thực tốt, nhưng không phải là nơi chúng ta thuộc về.
Con phải luôn nhớ lam cầu mới là nơi chôn nhau cắt rốn của quỷ tộc chúng ta, và đạo tổ chính là người chúng ta luôn đời đời cung phụng.
Con trai, sau này nếu chúng ta không tại, hãy thống lĩnh quỷ tộc, thay bọn ta quay lại lam cầu, tìm đạo tổ hiếu đức, nhớ chưa?”
Ma tiên ân cần, nhẹ nhàng nỉ non vào tai tiểu La, như một người mẹ hiều dịu đang dạy con một điều đúng đắn.
“Vâng, thưa mẹ...” Tiểu La nghiêm túc gật đầu, ánh mắt kiên định hướng về phía hư không.
Quỷ tộc, ngàn năm vẫn vậy, chỉ trung thành vì đạo tổ mà chiến đấu!