Chương 355: Tin tức
Trở lại ngoại giới, Thắng liền đứng dậy vận động chút chân tay.
Hơn hai tháng trời ngồi lì một chỗ, tuy khí huyết luôn được đả thông nhờ khí công nhưng các khớp xương lại không được như vậy.
Nhiều ngày không hoạt động khiến gân cốt hắn xuất hiện chút dị chứng cứng khớp. Nếu không làm chút vận động nhỏ sẽ làm cơ thể cứng nhắc, thao tác khó mà uyển chuyển như lúc đầu.
Phải đâu đấy khoảng nửa tiếng, hắn mới dừng việc khởi động tay chân, bắt đầu quy hoạch lại những thành quả của mấy tháng vừa rồi.
Sau hơn hai tháng tại trong thức hải bồi dưỡng sinh vật, ngụy tiểu thế giới trái đất cuối cùng cũng tiến vào cấp 3. Việc đột phá đến ngụy trung thế giới chỉ còn một bước.
Khoảng cách đưa trái đất tiến vào đại thế giới cũng không còn xa.
Chỉ cần đưa được trái đất tấn thăng thành đại thế giới thì vũ trụ của hắn liền có tổng 5 đại thế giới. Gồm: Phật, Tiên, Ma và Thiên Đường. Mộc giới vì vẫn còn là trung thế giới nên không được tính vào trong.
Khi đó cấp bậc thiên hà của hắn cũng đã đạt đến cấp trung nhị giai.
Theo như hệ thống cấp bậc mà hắn phán đoán, muốn đưa thiên hà (tiểu thiên thế giới) thăng cấp, bắt buộc phải có nhiều tiểu thế giới, hoặc các thế giới đó phải chất lượng hơn tiểu thế giới.
Ví dụ. Thiên hà (tiểu thiên thế giới) gồm có ba cấp bậc là: Sơ, Trung và Thượng.
Ở cấp sơ, thiên hà phải có 10 tiểu thế giới (thế giới có sinh mệnh) hoặc 1 thế giới cấp trung.
Đến cấp trung. Thiên hà phải có 100 tiểu thế giới cùng tồn tại, nếu không có thì bắt buộc phải có 10 trung cấp thế giới hoặc 1 đại thế giới tồn tại.
Qua trung cấp chính là thượng. ở cấp bậc này, thiên hà phải có 1000 tiểu thế giới, hoặc 100 trung thế giới, nếu được thì 10 đại thế giới cũng đủ yêu cầu.
Nhưng để nâng cấp một tiểu thế giới lên đến cấp trung, cấp đại là điều cực kỳ khó khăn và tốn thời gian.
Thắng phải bỏ thời gian gần ba tháng mới có thể nuôi dưỡng ra một hành tinh có cấp tiểu thế giới, trong khi đó mới chỉ là cấp 3. Đủ thấy việc tạo ra một thế giới cao cấp khó thế nào.
Hắn cũng có thể dùng cách cũ là sử dụng pháp tắc không gian, sáng tạo ra một chiều không gian khác rồi ban cho đám sinh vật tới đó sinh sống giống Thiên Đường đám người.
Nhưng cách này quá tốn năng lượng, mà tiềm năng lại không mạnh.
Như Ma giới đám người chẳng hạn. Tự mình sáng tạo ra thế giới riêng, rồi đem nó đề thăng tới đại thế giới. Nhờ vậy mà quyền năng của tên Ma Vương Cyrus mới mạnh kinh khủng, không sợ đám tiên phật hợp lực chống lại.
Hay như Phật giới và Tiên giới, hai tên này tuy không bá đạo như Ma giới. Nhưng nếu so sánh ra, bọn họ còn ẩn ẩn mạnh hơn Thiên Chúa đám người.
Bởi thế giới của bọn họ là tự mình khai phá, có thể tăng diện tích theo thời gian. Và hiện tại vẫn đang trong quá trình phát triển, chỉ là có chút chậm chạp mà thôi.
Còn Thiên Đường thì khác, vì đây là thế giới cố định được Thắng sáng tạo để Wolf dạy các sinh vật. Nên không có tự thân phát triển, về lâu về dài đám người này sẽ bị bỏ lại phía sau, trở thành đại thế giới yếu nhất.
Chính vì lý do này nên Thiên Chúa mới tích cực sáng tạo đủ loại sinh mệnh gửi vào trái đất. Mục tiêu chính là thâu tóm hành tinh này, nếu không được thì để đám sinh vật đó sáng tạo ra tân thế giới, sau đó tìm cách chiếm đoạt làm tân Thiên Đường.
Khốn khổ Zeus, mất bao công sức để sáng tạo ra thánh địa cho nhân tộc phương Tây mà không hề hay biết bản thân đang xây nhà cho người khác.
Lý do tại sao hắn không xếp thánh địa của Zeus thành một trong số đại thế giới? Đó là vì thế giới này vẫn còn phụ thuộc vào trái đất, trong khi đó trái đất chỉ là tiểu thế giới.
Nếu thánh địa này muốn thành đại thế giới thực, cùng tiên phật sánh vai thì phải thoát ly được trái đất. Trở thành một phương thế giới riêng, không bị ước thúc bởi địa cầu thì mới được coi là đại thế giới.
Hiện tại trái đất tấn cấp thành tiểu thế giới cấp 3, có đại thế giới của Zeus bám víu hắn cũng coi như hài lòng.
Giờ chỉ cần chút thời gian để trái đất tiến vào đại thế giới, chờ thế giới của Zeus trưởng thành, thoát ly khỏi trái đất nữa là hắn liền có thêm hai đại thế giới trong thiên hà.
Đến khi hội tụ đủ 10 viên đại thế giới, thăng cấp thiên hà đến thượng cấp, hắn liền có thể đột phá đến đa thiên hà (trung thiên thế giới) cấp.
Khi đó, các sinh vật chắc chắn sẽ siêu việt giới toạ. Trở thành thiên đạo hay cấp bậc mới nào đó thì hắn không rõ, nhưng hắn dám chắc khi đó đám thần tiên, phật ma sẽ lột xác, trở lên càng mạnh.
Vất bọn chúng ra ngoại giới hẳn là sẽ không bị giảm sức mạnh quá nhiều. Kiểu gì thì kiểu, tại đầu tận thế các sinh vật trong thế giới của hắn cũng có sức cùng đám zombie kia đấu đá một phen.
Càng nghĩ, hắn càng phấn khích vạn phần.
“Phải nhanh chóng thăng cấp thiên hà (tiểu thiên thế giới) mới được.”
“Nhưng trước tiên cần phải xem xét tình hình phía bên ngoài thế nào đã. ở trong đây hơn hai tháng khiến ta sắp thành người tối cổ rồi.”
Nói xong, hắn liền lấy ra một tờ ấn phù, bên trên tấm phù khắc hoạ đủ loại dị văn, trông cực kỳ dị.
“Truyền tống, khởi!”
Đoạn, tấm phù kỳ dị ngay lập tức cháy thành than, toàn bộ cơ thể hắn cũng theo đó mà biến mất tại trong hầm trú ẩn.
Bên ngoài hang động, cách ngọn núi khoảng hai trăm mét về hướng đông nam bất ngờ có một thân ảnh thình lình xuất hiện.
Ráo rác nhìn quanh, khi thấy không có ai, bầu trời cũng đã sẩm tối, Thắng liền thở ra một hơi. Nhanh chóng thu liễm khí tức, ẩn mình vào trong đêm tối.
Khu căn cứ khoa học nằm tại phía bắc Hải Tây. Nhưng Thắng lại chọn hướng đông nam di động.
Bởi suốt mấy tháng này hắn không ra ngoài, không biết tình hình chiến cuộc ra sao. Nên hắn mới đi hướng đông nam để tìm kiếm nơi cao, sau dùng thiên nhãn thông tới quan sát toàn bộ chiến trường.
Dựa vào nhãn lực hơn người, hắn đã nhanh chóng tìm được một gò đất nhô cao tại ngọn núi gần đó.
Từ phía trên, hắn có thể phóng nhãn xuống toàn bộ thành phố Hải Tây, Thanh Hải.
Dù chưa mở thiên nhãn thông, hắn vẫn có thể thấy được trong thành phố có lít nha lít nhít người tập trung tại phía trung tâm, xung quanh là một bức tường vây to lớn có gắn đèn led các thứ sáng rực, chiếu rọi mảng lớn con đường.
Hắn híp mắt lại, thả ra thiên nhãn thông.
“À há...” Hắn kinh ngạc rên lên một tiếng, sau đó cười cười, lẩm bẩm. “Đám người này thực là... Ta còn tưởng cả toà căn cứ khoa học kia được bọn họ kéo về trung tâm thành phố, còn cái trận thế to lớn kia là đang cố thủ khu căn cứ đây.
Thì ra là không phải, toà căn cứ vẫn giấu tại phía dưới khu xưởng bỏ hoang.
Trận hình lớn như vậy chỉ là hoa chiêu, mục đích chính là dụ địch t·ấn c·ông vào trung tâm thành phố, sau đó điều động toàn bộ Mãnh Hổ quân liều c·hết g·iết địch...
Chậc chậc... may mà ta có thiên nhãn thông cộng với việc tới đây từ trước, nếu không cũng khó làm a.”
Thắng lục lọi trong túi, lấy ra một chiếc smartphone. Nhìn ngày tháng bên trên, hắn liền nhíu mày.
“Sao đã mùng 2 tháng 12 rồi? Ta còn tưởng giờ mới 20 tháng 11 chứ! Nếu đã sang tháng 12, vậy c·hiến t·ranh hẳn đã diễn ra được vài ngày rồi. Sao nơi đây vẫn yên tĩnh như vậy?”
Nghi hoặc, hắn bắt đầu lên mạng xem tin tức.
Lướt qua vài trang web vô bổ hắn liền thấy mấy bản tin thế giới.
[Tổng thống Hoa Kỳ liên tục qua thăm chủ tịch nước Việt Nam, mang theo nhiều quà tặng....
Hoa Kỳ muốn cùng Việt Nam ký hiệp ước chung tay phát triển tương lai.
Hoa Kỳ cùng các nước đồng minh mời Việt Nam tham gia khối Nato...
Tổng thống Hoa Kỳ rất vui mừng khi học sinh Việt Nam qua Mỹ du học. Ngài quyết định giảm thuế cho các sinh viên Việt Nam...]
“Cái con mẹ gì đây?” Nhìn đống tin tức này, Thắng nhíu mày khó hiểu. “Bọn này đang muốn dụ ngọt đồng bào ta qua Mỹ để đồng hoá à? Riêng cái đám Cali kia còn chưa đồng hoá được còn muốn thu cả Việt Nam? Đúng là lũ tham lam.”
Hắn lắc đầu ngán ngẩm, không biết vì sao Hoa Kỳ lại liên tục tặng quà, mở voucher ưu đãi cho các du học sinh. Nhưng hắn biết, trong này chắc chắn có trá.
Đám người Hoa Kỳ này không đi xâm lược nước khác thì thôi, lại còn tạo điều kiện cho nước khác phát triển là điều không hề đáng tin chút nào.
Hắn không tiếp tục xem, lại lướt xuống bên dưới.
Phải đến khi bản tin có tiêu đề về Trung Quốc, hắn mới vui vẻ dừng lại. “Đây rồi!”
[Chiến dịch chống p·hát x·ít tại biên giới Thanh Hải hoàn toàn thắng lợi. Dưới sự lãnh đạo tài tình của vị chuẩn tướng Hắc Dạ Xoa và William nghị sĩ, cả ngàn tên Mãnh Hổ quân đã bị tiêu diệt.
Hắc Dạ Xoa là người Việt Nam đầu tiên trở thành một thành viên trong nhà trắng...]
“Ba que à?” Thắng nhìn lên tin tức, nhíu mày.
Hắn là một tên yêu nước online, cực ghét bọn phân biệt vùng miền, và nhất là đám hải ngoại chuyên đâm chọt đồng bào, xuyên tạc lịch sử Việt Nam.
Lần này thấy có một tên mang quốc tịch Việt Nam, lại đi làm tướng cho Mỹ. Khiến hắn mặc định đối phương là mấy tên phản tặc như bọn ba que đu càng.
“Next! Không hứng thú!” Hắn hừ lạnh, nhang chóng lướt qua mấy cái tin vớ vẩn này, tiếp tục mò xuống dưới.
[Ngày 10/11, Nhật Hàn liên hợp đánh Giang Tô, thành công chiếm Nam Kinh.
Ngày 12/11, Trung Quốc phản công, đánh cho hai nước bại lui, rút khỏi đại lục.]
[ Ngày 13/11, Tiền Triêu bất ngờ t·ấn c·ông Hàn Quốc không rõ lý do. Hàn Quốc sau thất bại tại Nam Kinh liền không đủ sức ngăn cản thế công của Tiền Triêu, đã hướng Hoa Kỳ và Nhật cầu viện trợ.]
[Ngày 15/11, Nhật gửi chiến hạm tới Hàn, số lượng không rõ.
Đêm 15, Hàn thành công đánh đuổi Tiền Triêu, chiếm lại về các thành phố gần biên giới.
Thế cục rơi vào thế hoà.]
[Ngày 27/11, Trung Quốc liên tiếp thua trận. Mãnh Hổ quân tại biên giới Tân Cương và Tây Tạng hoàn toàn bị Nga cùng Hoa Kỳ tiêu diệt.
Đài Loan thừa cơ t·ấn c·ông Phúc Kiến, thành công chiếm Hạ Môn.]
[Khắp Trung Quốc chìm trong c·hiến t·ranh, người dân cả nước đều đứng lên tham gia chiến đấu...
Người c·hết như rạ...]
[...]
Đủ loại tin tức của chục ngày trước khiến Thắng đọc mà hoa hết cả mắt.
Sau khi loading toàn bộ tin tức, hắn có chút tiếc nuối lẩm bẩm. “Chậc, mình ra có chút muộn.... Thật mong càng có thêm nhiều n·gười c·hết...”
“Đáng c·hết! Người ta c·hết nhiều như vậy đáng ra ta phải đồng cảm, tiếc thương mới đúng, sao ta lại phấn khích, chờ mong như vậy!?” Hắn lắc mạnh đầu, loại bỏ sự phấn khích trong người.
“Thành phật thành ma, chỉ trong một ý niệm! Nếu mình không quán lại tư tưởng, không sớm thì muộn cũng dấn thân vào ma đạo.”
Không biết từ khi nào, trong đầu hắn lại mong cầu có nhiều n·gười c·hết như vậy. Vừa rồi khi thấy tin tức nhiều n·gười c·hết, hắn lại phấn khích, thèm thuồng.
Nếu không phải vừa rồi phật tính trong người phát quang, có thể giờ đây hắn vẫn đang trầm mê trong sự kích thích vô hình.