Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ông Chồng Tổng Tài

Chương 216: Lại nghĩ ngợi linh tinh




Thái Lãnh Hàn càng nghĩ càng cảm thấy tất cả mọi người đều khinh thường hắn. Nhất là nhà họ Triệu và Dương Thiên Vũ. Có lẽ bọn họ đều cảm thấy hắn dùng đến phương pháp hèn hạ vô sỉ để cưới Triệu Uyển Nhu về. Bây giờ họ còn đang dùng hình thức vạch rõ quan hệ với hắn như thế này, đó chẳng phải là muốn nói cho hắn biết, bất cứ lúc nào bọn họ đều muốn tìm cơ hội để chia rẽ hắn với Triệu Uyển Nhu hay sao?

 

Không thể trách Thái Lãnh Hàn lại nghĩ ngợi linh tinh như thế. Bởi vì sâu thẳm trong tâm hồn của hắn là sự tự ti đã bị che giấu quá sâu đến mức ăn cả vào cốt tủy rồi. Huống hồ chi, trong cuộc hôn nhân này, ngay cả Thái Lãnh Hàn còn tự cảm thấy khinh bỉ bản thân mình. Cộng thêm thái độ không ưa ra mặt của bố mẹ vợ, bây giờ lại còn xuất hiện thêm một Dương Thiên Vũ nữa… Thế nên, mặc dù vừa nhận được lời bày tỏ của Triệu Uyển Nhu, lại còn được cô chủ động hôn, nhưng sự tự ti và bi quan của Thái Lãnh Hàn vốn đã rất vất vả lắm mới tạm dẹp yên lại bừng bừng trỗi dậy.

 

Trong cái đầu và cả trong trái tim đầy u uất của Thái Lãnh Hàn nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể nghĩ rằng Triệu Uyển Nhu đang thương hại hắn. Có lẽ vì thân thế của hắn quá bi kịch, có lẽ tuổi trẻ của hắn quá bi thảm, có lẽ hoàn cảnh trước mộ của mẹ hắn hôm đó quá bi ai,… cho nên Triệu Uyển Nhu đã mủi lòng. Nhưng nếu người mà cô thật sự dành tình cảm không phải là hắn mà là Dương Thiên Vũ thì sao? Dù sao thì anh ta cũng xuất sắc như thế. Dù sao thì anh ta cũng đã yêu Triệu Uyển Nhu như thế. Dương Thiên Vũ còn có một quãng thời gian thanh xuân bên cạnh Triệu Uyển Nhu, anh ta có thể hiểu rõ Triệu Uyển Nhu hơn hắn, anh ta cũng có những sở thích và sở trường rất tương xứng và phù hợp với Triệu Uyển Nhu.

 

Vừa lúc đó, Phương Hiệp Hòa mang cơm hộp vào. Nhìn nét mặt u ám của Tổng giám đốc, Phương Hiệp Hòa vô cùng thông minh và thức thời, im lặng đặt hộp cơm lên bàn rồi lặng lẽ ra ngoài. Anh còn cẩn thận đóng cửa lại. Là nhân viên đắc lực kiêm bạn thân lâu năm với Thái Lãnh Hàn, những lúc như thế này, Phương Hiệp Hòa biết rõ mình cần phải để cho Thái Lãnh Hàn có thời gian riêng tư để tự gặm nhấm những suy nghĩ linh tinh của hắn trước khi bước vào giai đoạn giải tỏa và an ủi. Bởi vì trước mặt anh và Lê Thiên Chi thì Thái Lãnh Hàn sẽ luôn tỏ ra không có việc gì. Hắn đã từng dồn nén và che giấu những suy nghĩ tiêu cực của bản thân đến mức lén lút làm ra những hành vi tự gây thương tổn. Thế nên, khi thấy Thái Lãnh Hàn có biểu hiện đang u uất, Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi đều cố gắng tạo không gian riêng tư nhất có thể cho Thái Lãnh Hàn nghĩ ngợi linh tinh để bớt đi sự dồn nén tâm lý của hắn trước một phần đã, sau đó, họ sẽ tìm cách giải tỏa và giải quyết vấn đề sau.

 

Phương Hiệp Hòa không dám rời khỏi văn phòng của Tổng giám đốc quá xa mà nép bên một góc cửa sổ, thỉnh thoảng lại liếc nhìn vào để thăm chừng. Đúng như anh đoán, Tổng giám đốc của nhà anh lại bắt đầu nghĩ ngợi linh tinh nữa rồi.

 

Thái Lãnh Hàn vừa múc cơm đưa vào miệng, nhai như nhai rơm nhai rác, vừa không ngừng nhớ tới bữa cơm trưa chưa được ăn ở nhà hàng sang trọng trên tầng cao kia. Lúc này hẳn là Dương Thiên Vũ đã dùng d.a.o nĩa một cách thuần thục và thưởng thức món Tây ngon lành một cách vô cùng quý tộc rồi nhỉ? Xét về gia thế, nhà họ Dương cũng giàu có, Dương Thiên Vũ chỉ trong thời gian ngắn đã có thể mang theo mười mấy tỉ trở về thì chắc chắn cội rễ của bọn họ không phải tầm thường. Hơn nữa, Dương Thiên Vũ còn có gia cảnh trong sạch, thân nhân đều hiền hòa và yêu quý Triệu Uyển Nhu. Quan trọng nhất là thanh danh của Dương Thiên Vũ vô cùng tốt, anh ta còn có phong thái lịch lãm của một quý ông thực thụ.



 

Càng nghĩ, Thái Lãnh Hàn càng cảm thấy Dương Thiên Vũ xứng lứa vừa đôi với Triệu Uyển Nhu hơn so với không biết bao nhiêu mà kể. Không chỉ vậy, Thái Lãnh Hàn còn sợ hãi nhận ra rằng, nếu Triệu Uyển Nhu ở bên cạnh Dương Thiên Vũ thì cô có thể sẽ vui vẻ và hạnh phúc hơn rất nhiều lần khi phải sống cùng một tảng băng kiêm chó điên bị người người khinh ghét, nhà nhà phỉ nhổ như hắn.

 

Nếu Triệu Uyển Nhu có thể tự do chọn lựa thì sao?

 

Thái Lãnh Hàn tự hỏi một câu rồi ngẩn ra. Hắn có dám để Triệu Uyển Nhu tự đưa ra lựa chọn hay không? Một mặt, Thái Lãnh Hàn không muốn cưỡng ép Triệu Uyển Nhu để cô phải sống không vui vẻ, không hạnh phúc. Nhưng một mặt khác, Thái Lãnh Hàn lại không muốn buông tay Triệu Uyển Nhu.

 

Nhưng nếu đó là ý muốn của Triệu Uyển Nhu thì sao?

 

Thái Lãnh Hàn lại một lần nữa ngẩn ra trong đau xót. Hắn vô thức đưa tay khẽ chạm vào khuôn mặt Triệu Uyển Nhu trên tấm hình. Nếu như Triệu Uyển Nhu thật sự muốn rời đi, thì hắn phải làm sao bây giờ?