Edit: qinyiBeta: EnochRuNgười Này Thật Hung TànChúng ta đều biết mị lực của vai chính thụ đủ để trở thành một cái vũ trụ nhỏ, lực hấp dẫn của hắn chính là quy tắc duy nhất trong vũ trụ này.
Thực hiển nhiên, Lăng Phong chính là quy tắc, là định luật tình yêu vạn năng.
Chương Tuyển là người mà ở trong mắt hắn, trên đời này chỉ có hoặc là người có thể lợi dụng hoặc là người chắp vá còn có thể dùng, hoặc là là hoàn toàn vô dụng có thể lập tức đi tìm chết.
Hắn ích kỷ, âm hiểm đến cực điểm, nhưng chỉ riêng với Lăng Phong là không đành lòng xuống tay.
Tuy rằng hắn biết Lăng Phong tạm thời không thể bị hắn lợi dụng, vậy thì trước tiên khống chế tốt Sở Diễn, làm y trở thành tu hú chiếm tổ mà ngồi vị trí Đại hoàng tử, nhưng điều này cũng hoàn toàn không đại biểu cho việc hắn cùng Lăng Phong đối địch.
Cụ thể biểu hiện nếu Sở Diễn tìm Lăng Phong gây phiền toái liền sẽ bị Chương Tuyển trừng phạt.
Nói đến thê thảm, mỗi một lần Sợ Diễn làm việc xấu đầu tiên sẽ bị Lăng Phong phản kích tại chỗ, sau đó sẽ bị Đoạn Trạch Vân nhục nhã, tiếp theo sẽ là Chương Tuyển trừng phạt thể xác y, cuối cùng sẽ là toàn bộ cư dân Tinh Võng quắc mắt coi thường, đạt được vinh dự "Tồn tại bị mọi người xem như đã chết", ở giữa nắng hè chói chang cũng có thể cảm nhận được bông tuyết bay bay*, phương Bắc mát mẻ.
*ý là tâm lạnhThật là càng nghĩ càng bay xa.....
Hiện tại đã lớn tuổi nên thân thể không còn khỏe nữa, y cũng không thể bay lên nổi.
Còn nhớ năm đó Sở Diễn hãm hại Lăng Phong làm hỏng thiết bị dạy học đắt tiền giáo viên thông cảm gia cảnh Lăng Phong, hơn nữa thành tích hắn ưu tú, cuối cùng chỉ phạt Lăng Phong viết kiểm điểm.
Nhìn ánh mắt lạnh nhạt của Lăng Phong, Sở Diễn lập tức rút ra kinh nghiệm xương máu về nhà liền rưng rưng nước mắt viết trong nhật ký:
[ Lăng ca, tôi sai rồi! Tôi và cậu cùng nhau viết kiểm điểm!!! ]
Sau đó y lại phát hiện chuyện này không phải do y, bởi vì đêm đó Chương Tuyển liền gọi y ra ngoài -- quỳ viết bản kiểm điểm!
Quỳ viết kiểm điểm không chỉ là đầu gối đau, quan trọng nhất chính là cổ đau! Sở Diễn hoài nghi nửa đời sau của mình bị bệnh về xương cổ là vì như vậy.
Trên giấy khi Lăng ca dùng nét bút tuấn dật tiêu sái viết bản kiểm điểm ngàn từ hắn có lẽ không nghĩ đến cùng thời gian, người khởi xướng cũng quỳ viết kiểm điểm ngàn từ.
Hơn nữa chữ viết không tinh tế hoặc là viết sai hoặc là tư tưởng không đủ khắc sâu, Chương Tuyển ở một bên thảnh thơi uống trà sẽ khẽ cười một tiếng sau đó xé đi toàn bộ làm lại từ đầu!
Cuối cùng Sở Diễn quả thực là vừa khóc vừa viết, nước mắt còn không dám nhỏ lên giấy, sợ lại bị xé, cực kỳ hèn mọn.
Ai nói Chương Tuyển không yêu Lăng Phong, Sở Diễn người đầu tiên không tán thành, bởi vì thể xác cùng tinh thần y bị dày vò đến cực điểm chính là chứng cứ tốt nhất!
Nhìn Chương Tuyển trước mắt trong khoảng thời gian ngắn cảm giác cả người y đều đau.
Y hít sâu một hơi, tự nhủ rằng đời này bọn họ còn không có giao thoa gì, khẳng định không phải đang nhìn y, tuyệt đối không phải.
Đời này, y thật sự không muốn lại có quan hệ gì với Chương Tuyển nữa.
Cho nên y nhất định phải tìm cơ hội chủ động thẳng thắn về thân phận của mình.
***
Trường quân đội Sâm Tiêu quản lý nghiêm khắc, nhưng ở lễ khai giảng gia trưởng đã trải qua xét duyệt vẫn có thể vào tham quan vườn trường.
Đương nhiên, Hoàng đế trăm công ngàn việc sẽ không đến.
Sở Diễn đi dạo lang thang quanh sân.
Người khác dạo chơi đều là mới mẻ, y lại tràn đầy hồi ức.
Bởi vì hắn đã từng sinh hoạt ở đây hai năm.
Nơi này một bông hoa một nhánh cây y đều vô cùng quen thuộc, chỉ tiếc y chưa từng để ý đến toàn nghĩ nên diễn thế nào.
Đi thẳng 100 mét về phía trước có một rừng cây nhỏ, đó là thánh địa hẹn hò, còn là nơi hẹn đánh nhau.
Bên phải là sân thể dục học viên mồ hôi như mưa, y lại chỉ nghĩ làm thế nào ngáng chân Lăng Phong.
Những việc này làm nhiều, có những thời điểm y còn muốn đánh mình hai cái.
Sở Diễn hưởng thụ sự thanh thản khó có được không cần cứng đối cứng với vòng hào quang của vai chính, không cần đi trêu chọc hộ hoa sứ giả của Lăng Phong, không cần thương tích đầy mình, y rốt cuộc cũng cảm nhận được: Tồn tại thật tốt.
Khi y còn đang cảm khái, đột nhiên nghe thấy cách đó không xa truyền đến thanh âm của phụ nữ trung niên: "Xin hỏi các cậu có gặp được Sở điện hạ không?"
"Bác tìm y làm gì?"
"Con trai tôi quen biết với ngài ấy, trước đó không lâu bọn họ vừa gặp nhau, điện hạ để quên đồ tôi tới trả."
Người này không phải ai khác, đúng là mẹ đẻ Sở Diễn, Chu Mai.
Sở Diễn nghĩ không tồi, việc nên tới rồi sẽ tới.
Chỉ là không nghĩ tới nàng sẽ nhân dịp khai giảng xen lẫn trong tân sinh tới tìm y.
Dựa theo phát triển đời trước, Sở Diễn sẽ bị nàng uy hiếp tự loạn trận tuyến, sau đó bị Chương Tuyển phát hiện thân thế bí mật dễ như trở bàn tay, từ đây liền đối với y muốn làm gì thì làm.
Chỉ là lúc này đây, y sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
Y bình tĩnh nhìn Chu Mai, siết chặt nắm tay, sau đó giống như đã quyết định điều gì đó từng bước một đi qua.