Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 17: Nhiệm vụ đầu tiên, và người cháu đến từ phương xa.




Chương 17: Nhiệm vụ đầu tiên, và người cháu đến từ phương xa.

...Arc 1: Sự khởi đầu...

-------------------------------------

“Các cậu muốn nhận nhiệm vụ ngay bây giờ sao?.”

“Vâng.” -Raidou hiện đang đứng trước Bảng nhiệm vụ. Có rất nhiều tờ giấy với những dòng chữ khác nhau ở bên trên.

Những tờ giấy đó, chắc hẳn là 'Nhiệm vụ'.

“Ha... Nhiều thật đấy.” -Raidou ngước nhìn những tờ giấy Nhiệm vụ, chúng có rất nhiều và đều bị đóng đinh, để giữ cố định.

Từ những Nhiệm vụ hỗ trợ người dân, cho đến việc săn bắt thú vật. Và cuối cùng, chính là g·iết Quái vật.

Tất cả Nhiệm vụ, đều chia ra Cấp bậc rõ ràng. Từ 'Sơ cấp' cho đến 'Trung cấp'.

Nhưng tuyệt nhiên, không có Nhiệm vụ nào của Cấp bậc cao cấp.. Kể cả là một tờ giấy nhỏ, cũng chẳng có Rank B và A.

Thật kỳ lạ.. Và hiển nhiên, Raidou sẽ hỏi Lilia về chuyện này.

“Lilia!?.”

“Các cậu, có chuyện gì thắc mắc sao?.”

Lilia lập tức đáp lại, bởi vì đó chính là bổn phận của một 'Lễ tân' ở Công hội.

“Tại sao, lại không có, Rank B và A.”

Raidou đã hỏi Lilia trong sự tò mò và thắc mắc. Cô ấy cũng không để cậu chờ đợi, mà lập tức đáp lại rằng: “Vâng.. Về chuyện đó, chúng tôi không thể để những Nhiệm vụ nguy hiểm ở đó được.”

Tất nhiên là thế rồi, Nhiệm vụ Cấp bậc cao cấp thường sẽ đòi hỏi tính mạng của người nhận. Chúng cực kỳ nguy hiểm.. Nên việc cất đi, là chuyện bình thường mà nhỉ.

“Thật ra.. Chúng tôi đã để những Nhiệm vụ đó, tại một nơi khá đặc biệt”

“Đó chính là, phòng của Chủ hội!?.”

Raidou cứ tưởng, là bọn họ sẽ cất đi những Nhiệm vụ cao cấp. Nhưng, việc đặt chúng tại phòng Chủ hội.. Cũng là một ý tưởng, không tồi.

“Giờ mới để ý, những nhiệm vụ ở trên bảng. Toàn là những Rank cao, mình mới đăng ký nên chắc hẳn là 'Rank F'. Thấp nhất luôn còn gì..”

Raidou đã cố gắng tìm kiếm, những Nhiệm vụ ở Rank F.. Và rồi, cậu đã tìm kiếm được một số ít.

{Nhiệm vụ Rank F: Dọn dẹp chuồng ngựa +15 Xu Đồng Aurora.}

{Nhiệm vụ Rank F: Giao dụng cụ đến Nông trại +7 Xu Đồng.}

Chỉ có duy nhất, 2 tờ Nhiệm vụ cấp F.

Thế mà.. Raidou đã tưởng, sẽ nhiều lắm chứ.

Nhưng mà.. Thất vọng này, lại thêm một thất vọng khác.

Bởi vì.. 2 tờ nhiệm vụ đó, chắc chắn là của ông Martin.

“Hết hy vọng rồi.. Cái nào cũng như cái nào hết, chúng đều tiến đến Nông trại và Chuồng ngựa.”

C·hết tiệt.. Raidou bất lực mà nghĩ, phải vất vả lắm cậu mới rời khỏi được Chuồng ngựa.

Thế mà giờ, cậu lại gặp phải những Nhiệm vụ này.. Chúng đều có một kết cục, đó chính là trở lại Nông trại của Martin.

“Haiz.” -Raidou thở dài một tiếng, và rồi cậu đã lấy tờ giấy nhiệm vụ kia. Đó chính là, Dọn dẹp Chuồng ngựa.

Đến bước đường cùng rồi. Raidou bắt buộc phải nhận nó thôi.

Bởi vì hiện tại, Hầu bao của cậu chỉ còn vỏn vẹn đúng '3 Xu Đồng'.. Nghèo đến mức không tưởng là đây sao.

“Các cậu đã chọn được Nhiệm vụ của mình rồi sao.”

“Vâng.” -Khi bước đến Quầy lễ tân, Lilia đã mỉm cười và hỏi hai cậu.. Nhưng Raidou chỉ vỏn vẹn đáp lại một từ 'Vâng'.

Cô ấy đã rất khó hiểu, cho đến khi đọc tờ giấy Nhiệm vụ kia.. Dọn dẹp Chuồng ngựa.

Một nhiệm vụ cấp bậc sơ cấp.

“Dọn dẹp Chuồng ngựa sao, một nhiệm vụ không tồi đâu!?.”

Lilia đã mỉm cười, trên tay cô hiện đang giữ nhiệm vụ đó.. Không tồi, thật kỳ lạ có phải không.

Một công việc vừa Hôi thối vừa Cực nhọc, lại là không tồi.. Chắc hẳn, cô ấy chỉ đang muốn an ủi Raidou mà thôi

“Nhiệm vụ này, chẳng có một ai nhận cả”

“Đã đến tận 22 ngày rồi. Từ cái lần, nó được gửi đến đây.”

Dường như.. Những lời vừa rồi không phải là an ủi, mà chúng đều là sự thật.

Nhiệm vụ của ông Martin, chẳng có ai bận tâm đến nó cả.. Mặc dù, số tiền là không ít.

Nhưng thời gian dọn dẹp chuồng ngựa, chắc hẳn sẽ rất lâu. Tiêu tốn một ngày chỉ vì 15 Xu Đồng thôi sao, thật nực cười nhỉ.

“Cậu chắc chắn, sẽ nhận nó chứ?.”

Lilia hỏi lại một lần cho chắc chắn. Cô ấy cũng đã nói thêm rằng: “Ngày mai sẽ có nhiều nhiệm vụ hơn.. Khi đó, cậu có thể nhận những Nhiệm vụ khác chẳng hạn.”

Lilia không chắc chắn lắm, bởi vì nhiệm vụ này chẳng mấy ai muốn nhận nó.

“Nhận!!. Tôi, sẽ nhận, nó.”

Raidou từ từ đáp lại. Tuy cậu ghét dọn dẹp Chuồng ngựa, nhưng Martin cũng là ân nhân của cậu.. Không đời nào, cậu lại từ bỏ Nhiệm vụ này.

“Thế thì tốt quá rồi.. Xin các cậu hãy đợi một chút, tôi sẽ Xác nhận nhiệm vụ này ngay.”

Lilia đã rất mừng, cô ấy lấy Cây bút lông chim đang được đặt kế bên Hũ mực.

Cứ như thế.. Nhiệm vụ đó được xác nhận bởi Lễ tân Lilia. Cô ấy đã điền những thông tin cần thiết vào tờ giấy Nhiệm vụ.

Nhưng rồi.. Raidou đã phân vân về một chuyện, nếu như 2 Nhiệm vụ cấp F đều là tiến đến Nông trại.. Vậy tại sao, không làm chúng cùng một lúc nhỉ.

“Cô Lilia!?.”

“Vâng... Có chuyện gì sao?.” -Lilia tỏ vẻ thắc mắc đối với Raidou.

“Liệu tôi, có thể.. Nhận, nhiệm vụ kia!?.”

Raidou đã lập tức trả lời. Những lời đó của cậu, đã khiến cho Lilia c·hết lặng một chút.

“Về chuyện đó, là không thể.”

Và rồi.. Cô ấy đã đáp lại Raidou, bằng một giọng điệu đáng tiếc.

Về chuyện, nhận 2 nhiệm vụ cùng một lúc. Chẳng khác nào là phá luật tại Công hội.

“Luật thứ 7 của Công hội, đã nghiêm cấm chọn 2 Nhiệm vụ cùng một lúc. Thành thật xin lỗi cậu nhé.”

Rõ ràng là vi phạm luật, nhưng Raidou đã cố gắng lách luật rằng: “Không phải, cho tôi.. Mà là, Ruijerd!?.”

Raidou đã dùng tay, chĩa vào Ruijerd ở phía sau.. Cậu ta cũng đăng ký mà nhỉ.

“...” -Lilia đã ngỡ ngàng một lúc. Nhưng rồi, cô ấy đã giữ bình tĩnh và bảo: “Xin lỗi nhé”

“Hai người các cậu, đi chung với nhau nhỉ”

“Nếu như vậy, thì cũng được tính là một tổ đội rồi.. Nên là, chuyện nhận 2 Nhiệm vụ là điều không thể.”

“...” -Raidou cũng đã câm nín, không ngờ mọi thứ lại khó khăn đến vậy.. Nhưng mà, cậu cũng đã có cách của riêng mình.

“Không đâu!?.. Tôi, và cậu ta. Không phải, đi chung.”

Raidou đã thẳng thừng mà bác bỏ chuyện đi chung với Ruijerd.. Cậu đang cố gắng để lách luật, chỉ vì tiền mà thôi.. Hoặc có thể, là giúp đỡ cho Martin.

“...” -Lilia thật sự đã hết cách rồi. Cô ấy biết rằng, Raidou đang cố gắng để lách luật.

Nhưng 'Điều luật' là một thứ không thể tuy ý mà phá hủy được.. Không thể.

“Không thể...” -Lilia đã thốt lên, cô chợt nói ra những suy nghĩ của mình.

“Raidou. Cậu đừng cố gắng lách luật nữa.”

Lilia đã lên tiếng nói. Cô ấy đã biết hết tất cả mọi thứ.. Những việc mà Raidou đang làm.

“Cậu muốn nhận 2 nhiệm vụ đó, để tiện cho việc kiếm tiền nhỉ?.”

Lilia đã nghi ngờ Raidou. Cô ấy cho rằng, cậu đang lách luật chỉ vì ham muốn, đến tiền bạc.

Việc đó thật vô lý, chỉ có vài Xu Đồng thì ai cần đến chứ.. Nhưng mà, quần áo của hai người các câu, đã thể hiện nên sự nghèo khó... Hoặc, chỉ có Lilia là nghĩ như vậy.

“Vâng!?.. Một phần, là vì tiền bạc.”

Raidou đã trả lời.. Khuôn mặt thì không biến sắc. Lời nói, thì rất thẳng thắn.

Cậu chẳng nói dối gì cả. Lilia cũng hiểu được, vậy là cô đã đúng rồi chăng.

“Thế.. Phần còn lại, là vì cái gì?.”

Lilia đã rất phân vân. Cô ấy khó khăn lắm, mới thốt ra được những lời đó.

Nhưng những suy nghĩ nghi ngờ của cô.

Đã bị xua tan bởi nụ cười của Raidou.

“Tất nhiên.. Là vì Martin!?.”

Những lời đó khá là ngắn gọn, nhưng Lilia có thể hiểu được nó.. Cậu hoàn toàn không nói dối.

Bởi vì.. Cậu đã thốt ra, tên của chủ nhân Nông trại, và cũng chính là người đã gửi yêu cầu về 2 Nhiệm vụ kia.



“...” -Lilia im lặng đi, dường như cô đang phân vân về một điều gì đó.

“Được rồi. Các cậu có thể nhận nó”

“Và tôi, cũng sẽ cho qua chuyện này...”

Lilia đã đồng ý cho Raidou lách luật. Một điều, mà từ trước đến nay, không lễ tân nào dám làm.

Và rồi.. Cứ thế mà cả hai nhận được 2 Nhiệm vụ, và chúng đều có liên quan đến Martin. Người quen của hai cậu.

Trong lúc đang chờ đợi để xác nhận thông tin của Nhiệm vụ, Lilia đã tiện thể nói với hai cậu rằng: “Phải rồi.. Nếu hai cậu g·iết c·hết được quái vật, thì hãy mang bộ phận của chúng đến đây nhé. Công hội sẽ thu mua chúng, với cái giá hợp lý.”

“Hể. À vâng.” -Raidou chẳng thể hiểu nổi, bọn họ thu mua bộ phận của quái vật để làm gì cơ chứ.. Chúng quan trọng lắm sao.

Raidou nghĩ thầm, chắc hẳn bọn họ sẽ không thu mua một con Slime đâu nhỉ, trong nó nhớt nhát đến thế mà.

“Nếu các cậu g·iết c·hết một con Goblin, thì hãy cắt tai của chúng và mang đến đây”

“Hể?.. Tai?.” -Raidou bất ngờ trước thông tin đó, Lilia bảo tai của Goblin.. Là cái con ngày trước, mà Ruijerd tha về sao.

“Phải.. Tai của chúng rất thích hợp để chế tạo độc dược, và cũng có thể làm lương thực phòng ngừa nữa đấy.”

“...” -Khuôn mặt của Raidou tái nhợt đi một chút, cậu sợ hãi và bảo rằng: “Thế... Thế còn, Slime?.”

Raidou đã hỏi về Slime. Lilia cũng không ngần ngại mà trả lời rằng: “Tất nhiên, chúng tôi cũng sẽ thu mua Slime!?”

“Bởi vì.. Chất nhờn của bọn chúng, rất thích hợp cho việc rửa bát đĩa!!?”

“Cậu biết đấy.. Chất nhờn của lũ Slime có thể tẩy rửa chất bẩn đó.. Nhưng mà, tôi không khuyến khích cậu dùng nó lên người của mình đâu. Sẽ rất nguy hiểm đấy!?.”

“...” -Raidou câm nín đi. Dường như cậu đã hết chuyện để nói rồi.

“Ai mà ngờ được, bọn chúng lại có công dụng như thế chứ.”

Raidou đã suy nghĩ rất nhiều, để rồi cậu lại nhớ đến cảnh tượng đó.. Con Goblin mà Ruijerd tha về, nó vẫn còn ám ảnh cậu.

“Mà các cậu may mắn thật đấy, đến Công hội ngay dúng ngày nghỉ”

“Nên thành ra, chẳng có ai ở đây ngoài tôi cả!?.”

Hóa ra là vậy. Công hội vắng vẻ như thế, tại vì hôm nay là ngày nghỉ, nên thành ra chẳng có ai cả.. Đó cũng là lý do, vì sao đường xá lại đông đúc người qua lại như thế, và khu chợ thì lại rất náo nhiệt.

“Xong rồi, của các cậu đây!!.” -Lilia đã hoàn thành công việc của mình. 2 tờ giấy Nhiệm vụ, đã được xác nhận thông tin.. Có một vài dòng chữ, đã được ghi vào tờ giấy Nhiệm vụ... {Công hội mạo hiểm giả IV.}

“Cái gì đây?. Chữ số La Mã ư??.”

Raidou đã ngơ ngác khi nhìn thấy được những dòng chữ kia. Cậu đã rất khó hiểu.

“Lilia.. Li.. Ủa, đâu rồi?.” -Raidou đã cố gắng hỏi Lilia, nhưng cô ấy đã biến mất khỏi Quầy lễ tân.. Dường như, Lilia đã rời đi rồi.

“Lilia!!.. Lilia!!!.. Cô đâu!!?.”

Raidou cố gắng kêu gọi Lilia. Và rồi, giọng nói của cô ấy đã phát ra ở gần đó.

“Chờ chút!!. Tôi ra liền đây!!?.”

Giọng nói của Lilia phát ra từ một căn phòng đang mở cửa.

Từ bên trong căn phòng đó, Lilia đã bước ra với một chiếc túi vải to lớn. Cô ấy, đang cố gắng để mang nó đến chỗ của Raidou.

“Lilia.. Cái này, là gì?.” -Raidou đã thắc mắc và hỏi Lilia. Chiếc túi vải kia, trong thật nặng nề.

“Ha...... Ha...... Đây là, dụng cụ cần giao đến Nông trại.” -Lilia thở hổn hển mà nói. Bên trong chiếc túi vải lớn kia, chính là dụng cụ cần được giao đến Nông trại.. Đó là Nhiệm vụ mà Raidou đã nhận.

“Toàn bộ, đều là, Cuốc và Xẻng.”

Lilia đã mở chiếc túi vải lớn kia ra. Ở bên trong, có rất nhiều vật dụng. Nhưng chiếm phần lớn, đều là Cuốc và Xẻng..

“Không phải chỉ có Cuốc và Xẻng đâu, còn rất nhiều vật khác nữa kia mà.. Như là cái Xô này chăng, chắc hẳn nó được dùng để múc nước.”

Lilia cầm lấy một cái Xô lên. Cô ấy cho rằng, nó được dùng để múc nước. Nhưng mà kích cỡ của nó, không giống như những gì Raidou biết đến.. Nó to hơn những xô nước thông thường, ở giếng của Martin.

“Xô đó, được dùng.. Để chứa, phân ngựa!?.”

Raidou đã nhận ra, cái Xô đó được dùng vào công việc gì.

Đọn dẹp Chuồng ngựa, đúng thật là luôn có những cái Xô với kích cỡ như vậy.

“Chứa.. Chứa phân ngựa.” -Lilia đặt cái Xô vào lại chiếc túi lớn. Cô ấy, trong có vẻ hơi ngại.

“Được rồi. Nhiệm vụ của các cậu, là giao những dụng cụ này đến Nông trại, và dọn dẹp... Chuồng ngựa.”

Lilia bước đi đến Quầy lễ tân. Cô ấy lấy ra một tấm bản đồ nhỏ, nó được làm nên từ giấy.. Nhưng trong hơi cứng và khó gập.

“Để xem nào... Các cậu chỉ cần đi ra bên ngoài thị trấn, băng qua cây cầu 'Tiếp đón' là sẽ...

“Ùm.. Chúng tôi, biết!?.” -Raidou đã cắt ngang lời của Lilia. Cậu đã biết đường đi đến Nông trại từ lâu rồi.

“Cậu biết đường đi đến Nông trại rồi sao?.”

Lilia bất ngờ mà nói.

“Phải rồi.. Các cậu biết tên của ông ấy mà nhỉ.”

Lilia chợt nhận ra, ban nãy Raidou có nhắc đến tên của Martin.. Nên là, chuyện cậu biết đường đến Nông trại là điều hiển nhiên nhỉ.

“Nếu đã vậy, thì mong các cậu thượng lộ bình an nhé.”

Lilia cũng chẳng có gì để nói nữa. Cô ấy đành chúc cho hai cậu thượng lộ bình an.

Có vẻ, cũng nên xuất phát rồi.

“Chỉ cần giao nó cho Martin là được rồi”

“Chuyện này dễ hơn mình ngh...

Raidou đã rất tự tin.. Cho đến khi, cậu cầm lấy chiếc túi vải lớn kia, có rất nhiều dụng cụ ở bên trong... Và tất nhiên, nó cực kỳ nặng.

“Cái.. Cái gì thế này!?.” -Raidou cố gắng khiêng vác chiếc túi vải lớn, nó rất nặng.

“Này, cậu không sao chứ?.” -Lilia đã rất lo lắng.

“Không... Không sao, tôi, ổn.”

Raidou nặng nề mà nói. Cậu đang vác theo, túi đựng dụng cụ ở trên vai mình.

“Đi thôi, Ruijerd!?.”

“Grah!!?.”

Hai cậu bước đi, và rời khỏi Công hội.

Cứ như thế.. Nhiệm vụ đầu tiên đã bắt đầu, nhưng chỉ được vài phút mà thôi.

“Ha...... Ha...... Ha...... Nặng c·hết đi được.”

Raidou đã than thở rất nhiều. Cậu hiện đang ngồi ở một vách tường, trên con đường của Thị trấn bù nhìn... Nghỉ ngơi, cũng là một phần quan trọng, trong công việc.

“Chắc phải đến chiều, chúng ta mới đến được Nông trại của ông Martin.”

Raidou đã cố gắng để khiêng vác chiếc túi vải lớn kia.. Nhưng nó, vẫn rất nặng.

“Hay là... Mình cho, Ruijerd.” -Raidou đã nghĩ đến chuyện đó rồi. Cậu đã quyết định, sẽ cho Ruijerd khiêng vác nó.

“Ruijerd!!.”

“Gra?.”

“Nhờ cả vào cậu đấy!?.”

“Grah??.”

Cứ thế.. Raidou đã nhờ sự giúp đỡ của Ruijerd, nói trắng ra.. Chính là ép buộc cậu ta, và mang đồ ăn ra để đe dọa.

“Gra...... Ga...... Gra......”

“Cố gắng lên đi... Nếu không thì tối nay, cậu sẽ phải nhịn đói đấy!?.”

“Grah!?.” -Ruijerd đã khiêng vác chiếc túi dụng cụ kia. Cậu ta trong khá là mệt mỏi.

Nhưng Raidou thì chẳng để tâm lắm, cậu cứ vậy mà bước đi.. Có vẻ Raidou đã nắm bắt được, điểm yếu của Ruijerd.

“Nếu thấy mệt.. Thì cậu, hãy kêu tôi, Ruijerd.”

“Gra!!.”

...

Cứ như vậy.. Thời gian lại trôi qua, cả hai cậu đã bước chân ra khỏi Thị trấn bù nhìn.

“GRAH!?.” -Ruijerd đang rất mệt mỏi.

“...!!!BỊCH!!!...”. -Và rồi.. Ruijerd đã gục ngã, xuống mặt đất.. Chiếc túi dụng cụ cũng vì thế mà bung ra, tất cả mọi thứ đều đã rớt ra ngoài... Không ổn rồi.

“Ruijerd!!. Không sao chứ?”

“tôi bảo... nếu mệt, thì kêu tôi.”

Raidou cố gắng giao tiếp với Ruijerd, bằng ngôn ngữ của Lục địa này.. Cậu đã không ngờ đến, việc Ruijerd gục ngã.

Raidou kéo theo Ruijerd qua bên lề của con đường mòn.. Cậu cứ thế mà trở lại chỗ chiếc túi dụng cụ.

“Chà... Liệu mình, có bị mắng không ta?.”

Raidou đã nhìn thấy, một món dụng cụ bị hư hỏng.. Đó là một trong những cây cuốc.



Việc này.. Bắt đầu tồi tệ rồi đây, nếu Martin mà biết được, thì coi như xong luôn.

“Lộc!!... Cộc!!...”.

“Lộc!!!.. Cộc!!!..”.

Trong khi đang dọn dẹp dụng cụ, và cất chúng vào lại chiếc túi vải.. Một tiếng xe ngựa đã phát ra từ phía xa, nó đang đến gần với Raidou... Để rồi.

“Thằng oắt con kia!!?.”

Giọng nói lớn tiếng phát ra. Kẻ đang lái chiếc xe ngựa đó đã hét lên.. Hắn ta là một gã đàn ông khoảng chừng 40, một khuôn mặt cau có đến mức đáng sợ.

“Mau tránh đường cho ta!!. Không thì ngươi sẽ bị cán c·hết đấy!!?.”

Raidou đã rất hoảng hốt.. Nhưng thật may mắn, cậu đã dọn dẹp hết đống dụng cụ kia rồi.

“Thành thật... Xin lỗi.” -Raidou xách chiếc túi dụng cụ, và chạy qua một bên lề đường.. Gã đàn ông đó, đã không nói gì nữa.

Ông ta tiếp tục lái xe ngựa rời đi, nhưng cũng không quên liếc nhìn Raidou một cách đe dọa.

“...” -Raidou cũng không nói gì. Xe ngựa cứ thế mà đi qua cậu.

Nhưng mà.. Trong chiếc xe ngựa đó thật kỳ lạ.

Nó không có đồ che Nắng và Mưa, giống như xe ngựa của Louis và Người đàn ông lúc trước... Với lại, nó có một thứ gì đó rất lớn, ở trên xe.

Thứ đó, có hình vuông và rất to lớn.. Một miếng vải rộng lớn đang bao phủ lấy nó, và che đậy mọi thứ... Không để cho ai nhìn thấy, thứ ở bên trong.

“...!!KENG!!...” -Khi xe ngựa đi ngang qua, một âm thanh v·a c·hạm với kim loại đã phát ra.

Raidou có thể nghe thấy rõ nó.. Bởi vì, cậu đã đứng rất gần với chiếc xe ngựa đó.

“Hình vuông.. Tiếng kim loại?.”

Raidou ngơ ngác nhìn chiếc xe ngựa đi xa, nó đang tiến thẳng vào Thị trấn bù nhìn.

“Mà thôi.. Mình tiếp tục nhiệm vụ vậy.”

Raidou quay người bước đi. Ruijerd cũng đã đứng dậy, cậu ta đang ngước nhìn chiếc xe ngựa kia.

“Đừng, nhìn nữa... Đi thôi!?.” -Raidou đã thúc giục Ruijerd đi tiếp. Nhưng cậu ta đã không bước đi theo.

Một cơn gió nhẹ thoảng qua. Miếng vải lớn che đậy đã được hé lộ.

“Grah?.”

Ruijerd đã nhìn thấy một thứ gì đó, từ chiếc xe ngựa kia.. Một thứ kim loại, hình vuông... Không, đó là một cái Lồng giam được làm từ sắt.. Bên trong, là những sinh linh bé nhỏ tội nghiệp. Chúng đã cầu cứu Ruijerd và Raidou.... Nhưng, đã không được hồi đáp.

“Đừng có nhìn nữa!!. Đi thôi nào!!?.”

“Gra!!.. Grah!!?.” -Ruijerd đã bị kéo đi.

Raidou đã mặc kệ cậu ta, cho dù có gào thét, thì Nhiệm vụ vẫn cần phải hoàn thành.

Cứ như thế.. Cả hai cậu, đã tiếp tục lên đường.

...

“Này, cậu sao thế?.. Tôi, đã, làm gì!?.”

Trong lúc đang đi.. Raidou đã hỏi Ruijerd về một số vấn đề.

Khuôn mặt của Ruijerd bây giờ, trong khá giận dỗi.. Dường như, chuyện ban nãy đã làm cậu ta giận.

“Thôi nào.. Tôi xin lỗi, lần sau.. Không để cậu, vác nữa!?.”

Raidou đã xin lỗi Ruijerd, nhưng cậu đã nhầm lẫn rồi.

Ruijerd giận dỗi, không phải là do Khiêng vác chiếc túi dụng cụ kia.. Mà là do, Raidou đã không cho phép Ruijerd nói gì, và vô cớ kéo đi... Trong sự ép buộc.

“Haiz... Mình đã làm cậu ta, giận thật rồi.”

Raidou đã thở dài.. Cậu cảm thấy hối hận, khi ép buộc Ruijerd khiêng vác chiếc túi dụng cụ... Raidou vẫn còn hiểu lầm.

Cả hai cậu.. Đã bước đi, được một quãng đường khá xa. Thị trấn bù nhìn cũng đã nhỏ bé lại, trong mắt của Raidou.

Hai cậu, đã mất rất nhiều thời gian. Đã hơn 3 tiếng rồi, kể từ khi chạm trán với chiếc xe ngựa kia.. Raidou đã khiêng vác chiếc túi dụng cụ, rất nhiều lần. Nhiều hơn cả Ruijerd.

“Ah!!.. Lối vào, Nông trại, kia rồi!?.”

Raidou đã rất mừng.. Bởi vì, ở phía xa chính là Nông trại của Martin.

Con đường mòn cũng đã bắt đầu nhìn thấy được hàng rào.. Phải nói, Nông trại của Martin rất rộng lớn, hàng rào thì lấn át đến cả Lề của con đường mòn.. Cánh đồng bắp, thì cũng sắp sửa Lấn át đến bìa rừng rồi.

“Hể?.. Người kia là!?.” -Khi đang bước đến gần Nông trại, Raidou đã nhìn thấy được một ai đó, nhưng không rõ ràng lắm.

Cậu cần đến gần hơn nữa, để xem đó là ai.

“...” -Khi bước đến gần. Raidou đã nhìn thấy được, một người phụ nữ trẻ trung, khoảng chừng 18 hoặc 25.

Cô ấy.. Có một thân hình trong khá cao, ước chừng khoảng 1m75.. Cao hơn cả Raidou và Ruijerd.

Cô ấy.. Có một mái tóc dài, màu vàng.

Thân hình thì mảnh khảnh, cùng với bộ váy tay áo dài. Nhưng chúng không có họa tiết sặc sỡ nào cả.. Tuy vậy, người phụ nữ vẫn toát lên một vẻ đẹp riêng của mình.

Đó chính là... Vẻ ngại ngùng.

Bởi vì.. Người phụ nữ cứ đứng trước lối vào Nông trại.

Còn vì sao lại ngại ngùng, thì một lát nữa sẽ biết thôi.

“Cho hỏi.. Cô, là!?.” -Raidou đã tiến đến Nông trại. Cậu đã hỏi người phụ nữ đó.

“Ah... Ah... ### ####.”

Người phụ nữ lắp bắp nói.. Dường như, cô ấy đến từ một nơi khác. Ngôn ngữ đó, khiến cho Raidou chẳng hiểu gì cả.

“Ah!!.. Xin lỗi anh, tôi có chút bất ngờ”

“Thành thật xin lỗi.. Xin lỗi anh!?.”

Người phụ nữ cố gắng, để xin lỗi Raidou. Cô ấy đã sử dụng ngôn ngữ của Lục địa này... Nhưng mà, tại sao lại xin lỗi chứ?.”

“Xin lỗi?.. Vì cái gì??.” -Raidou đã rất ngơ ngác. Cậu chẳng thể hiểu được, rốt cuộc tại sao lại xin lỗi chứ.

“Ah... Là do, tôi đã.” -Người phụ nữ đã bối rối.. Đây là vẻ đẹp, của riêng cô ấy sao.

“Bình tĩnh, lại đi.” -Raidou cố gắng để giúp cho người phụ nữ bình tĩnh lại. Cậu đã chắc chắn cô ấy đến từ một nơi khác, bởi vì ngay đó.. Là một chiếc túi vải lớn, và bên trong chắc hẳn là đồ đạc của người phụ nữ này.

“Xin lỗi cậu, vì tôi đã dùng ngôn ngữ của Lục địa khác.. Tôi thật bất lịch sự quá.”

“Hể?.” -Raidou khó hiểu mà nhìn người phụ nữ. Cô ấy xin lỗi, chỉ vì Lý do đó thôi sao.

“Có cần phải làm đến thế không?.”

Raidou cũng đã bó tay với hành động của cô ấy.. Nhưng mà, trước tiên thì cậu phải hỏi cô ấy cái đã.

“Không biết.. Cô, đến đây, làm gì?.”

Raidou vẫn sử dụng ngôn ngữ của Lục địa này để giao tiếp.. Ngoài tiếng nhật ra, thì cậu còn biết tiếng nào nữa chứ. Không lẽ tiếng anh sao... Thật hết nói nổi.

“Chuyện là.. Tôi.. Tôi..” -Người phụ nữ đang ngập ngừng trả lời, điều đó khiến cho Raidou cảm thấy hơi khó chịu.

“Cô.. Đến đây, để tìm, Martin?.”

Raidou đã hỏi thẳng người phụ nữ.. Cậu chắc chắn là cô ấy đang tìm Martin.

Bởi vì... Đây là Nông trại của ông ấy kia mà.

“Vâng.. Đúng thật là tôi đến đây, để tìm ông ấy!?... Nhưng mà.”

Raidou đã đoán đúng, người phụ nữ đến đây để tìm ông Martin.. Cậu cũng chẳng muốn chờ đợi nữa, đã đến lúc rồi.

“Haaa... ÔNG MARTIN!!!... CHÁU ĐẾN, ĐỂ GIAO, DỤNG CỤ!!!.”

Raidou đã dùng hết hơi để kêu gọi ông Martin.. Tiếng kêu của cậu, chắc hẳn đã vang dội khắp nơi ở Nông trại.

Bởi vì ngay sau đó, Martin đã xuất hiện.

“Cứ từ từ.. Lão đang đến đây!?.”

Martin từ từ bước đến.. Vẫn là dáng đi khập khiễng của ông ấy.

Khi nhìn thấy Martin, người phụ nữ kia đã bắt đầu lo lắng.. Cô ấy bước đến chỗ của Raidou, và núp sau lưng cậu.

“Hể?.” -Người phụ nữ trong khá nhút nhát so với chiều cao của mình.

“Cô ta... Còn cao hơn cả mình nữa chứ.”

Raidou bất lực rồi.. Người phụ nữ này, núp sau lưng cậu để làm gì chứ, cô ấy cao hơn kia mà.

“Ôi trời!!.. Là hai cháu sao, Raidou Ruijerd.”

Martin đã rất mừng. Ông ấy tiến đến gần hơn để xác nhận thêm.. Liệu hai người, có phải Raidou và Ruijerd không.

Đôi mắt của Martin, cũng không thể nhìn rõ được nữa.. Ông ấy đã già rồi kia mà.

“Đúng thật, là các cháu rồi”

“Đã xảy ra chuyện gì rồi.. Tại sao các cháu, lại trở về đây?.”

Martin đã hoảng hốt.. Vẻ mừng rỡ cũng đã không còn, bởi vì hai cậu đã trở về.

“Đừng bảo là.. Đơn đăng ký của hai cháu, đã bị hủy rồi?.”



Ông ấy đã tự suy diễn ra, một kết cục đáng buồn... Raidou và Ruijerd đã bị công hội từ chối.

Vẻ mặt của Martin đã buồn đi không ít.

“Không.. Không phải thế, ông lầm rồi ạ.”

Raidou đã rất hoang mang, đến mức sử dụng cả Tiếng nhật để giao tiếp.

Và cũng thật may mắn, Martin có sở hữu một chiếc nhẫn Ma đạo cụ.. Nó là 'Vật phẩm' mà Louis từng nhắc đến.

Công dụng.. Thấu hiểu ngôn ngữ của nhau, thật tuyệt vời khi sở hữu nó.

“Ông, bình tĩnh, làm ơn.”

“Thật ra.. Bọn cháu, đã thành công, đăng ký.”

Sự hoang mang đã tan biến, Raidou đang cố gắng sử dụng ngôn ngữ của Lục địa này, để giải thích cho Martin.

“Chúng cháu, chỉ đang... Làm Nhiệm vụ.”

Raidou lấy ra, 2 tờ giấy Nhiệm vụ lúc trước. Cậu đã mang theo nó, bởi vì Lilia bảo rằng đó là điều bắt buộc.

Martin cầm lấy 2 tờ Nhiệm vụ.. Ông ấy quyết định sẽ đọc qua nó.

Nhưng chuyện đó.. Sẽ tốn khá nhiều thời gian cho mà xem, đôi mắt của Martin cũng đã yếu đi rồi... Thị lực của người già.

...

Một lúc sau... Martin đã đọc xong những dòng chữ ở trên tờ giấy Nhiệm vụ.

“Thật tốt.. Khi các cháu nhận nó”

“Chắc hẳn tờ Nhiệm vụ này, đã hơn 20 ngày rồi cũng nên... Thật thất vọng, khi chẳng có ai nhận nó.”

Martin đã rất vui, vì Raidou và Ruijerd đã nhận Nhiệm vụ của ông.. Nhưng ông ấy đã hơi thất vọng, bởi vì chẳng ai nhận nó Hơn 20 ngày qua rồi... Nếu như để lâu, chắc chắn cả tháng trời cũng không ai nhận Nhiệm vụ của ông.

“Của ông, đây!?.” -Raidou liền mang đến cho Martin, chiếc túi vải lớn đựng dụng cụ.

“Các cháu đã mang đống dụng cụ này, đến cho ta sao”

“Thật tuyệt vời.. Ta không biết phải cảm ơn các cháu ra sao nữa.”

Martin đã mở chiếc túi vải ra.. Ông ấy kiểm tra từng cái một, cho đến khi gặp phải Cây cuốc bị hư hỏng.. Ruijerd chính là thủ phạm, nhưng thực chất đều tại Raidou mà ra.

“Xin lỗi.. Đã có, một vài... Chuyện, xảy ra”

“Nên là.. Nó không, còn, nguyên vẹn.”

Raidou đã xin lỗi Martin.. Tất cả đều là do cậu mà ra, nếu như không ép buộc Ruijerd thì mọi thứ đã ổn rồi.

“Không sao. Không sao, chỉ là một cây cuốc mà thôi”

“Các cháu vất vả rồi.. Mang đống dụng cụ này đến đây, chắc hẳn phải mệt nhọc lắm nhỉ.”

Martin đã bỏ qua tất cả mọi chuyện của Raidou.. Ông ấy không trách móc gì cậu, và chỉ nhỏ nhẹ mà nói chuyện.

“Phải rồi.. Ta sẽ giữ 2 tờ giấy nhiệm vụ này”

“Nếu các cháu, hoàn thành tốt nhiệm vụ. Thì ta sẽ trả lại, cùng với phần thưởng.”

“Vâng ạ.” -Raidou cũng đồng tình với quyết định đó của Martin.. Cậu không thể từ chối Ân nhân của mình được.

“Phải rồi.. Có một người.. Muốn tìm, ông.”

Raidou đã lên tiếng nói về người phụ nữ kia.

“Cháu thấy.. Cô ây, đứng.. Ngoài nông trại”

“Có vẻ... Là, tìm ông.”

Raidou chĩa tay đến người phụ nữ.. Cô ấy vẫn còn sự ngại ngùng, mặc cho đã đối diện với Martin.

“Cô.. Ổn không?.” -Raidou có hơi lo lắng.

Người phụ nữ kia vẫn đứng yên một chỗ.

Để rồi... Martin đã tự bước đến chỗ cô.

“Hân hạnh được gặp.. Ta là Martin”

“Cô tìm ta, có chuyện gì không?.”

Martin đã hỏi người phụ nữ kia. Raidou cũng bước đến sau lưng ông ấy.. Để hóng chuyện ấy mà.

“Vâng... Uhmm.” -Người phụ nữ vẫn lắp bắp và ngại ngùng.. Cô ấy, đã thật sự hết cứu rồi.

“Cô không cần phải gấp gáp. Cứ bình tĩnh mà từ từ nói... Lão có thể chờ đợi được.”

Martin đã trấn an tinh thần của người phụ nữ kia.. Cô ấy, vẫn còn hơi ngại ngùng.

“Con.. Con là Martha.”

Martin gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.. Ông ấy đã cho rằng, người phụ nữ này. Chỉ là một người dân ở bên trong Thị trấn bù nhìn.

Nhưng.. Ông đã phải bất ngờ, với những lời tiếp theo của người phụ nữ.

“Rất vui được gặp ông.. Thưa ông ngoại.”

Martin tròn mắt và nhìn người phụ nữ.

Ông ấy đã rất sốc... Sốc đến mức, tim ông đã đập liên hồi, cực kỳ mạnh.

“Ôi thần linh ơi!?.. Ông ngoại sao?.”

Martin bắt đầu có biểu hiện Đứng không vững. Ông ấy chao đảo và rồi thở dốc.

“Ông Martin?.. Không sao chứ?.”

Raidou lại gần để giúp đỡ Martin. Cậu giữ lấy ông ây, để không bị ngã.

“Ông Martin!!... Ông Martin!!?”

“Ông ấy!!.. Ngất rồi!!?.”

...Kết Thúc...

Chuyện ngoài lề: Công việc của Lễ tân, và những Nghề nghiệp tại Công hội.

Lễ tân là gì?: 'Lễ tân' hay theo cách gọi thông thường là 'Nhân viên tiếp tân'.

Bọn họ là người phụ trách 'Quầy lễ tân'

Nhiệm vụ thường ngày sẽ là tiếp đón những 'Mạo hiểm giả' và đưa cho họ những lời khuyên hữu ích.

Công việc chính của Lễ tân bao gồm.

{Tiếp đón.}

{Giải đáp những thắc mắc.}

{Xử lý giấy tờ đăng ký, Mạo hiểm giả.}

{Xử lý yêu cầu từ mọi người, và biến chúng thành Nhiệm vụ.}

{Xác nhận thông tin Nhiệm vụ, và giải thích địa điểm làm việc.}

{Cảnh cáo vi phạm điều luật, cho những người không tuân thủ quy định.}

{Thu mua những bộ phận của Quái vật, với cái giá hợp lý.}

{Cuối cùng: Chính là báo cáo kết quả của ngày hôm nay cho Chủ hội.. Không được chậm trễ hay lề mề, phải nhanh chóng thực hiện khi Công hội đóng cửa.}

Để trở thành một Lễ tân, sẽ rất khó khăn đối với những người không tiếp xúc với Kiến thức từ nhỏ.. Đa phần là đàn ông, hoặc là những người không có đủ điều kiện để mua Sách và đi học.

Lễ tân có phải là Nghề nghiệp duy nhất ở Công hội?: Tất nhiên là không rồi.

Công hội có rất nhiều nghề nghiệp, từ lớn cho đến bé.. Ví dụ cao nhất, chính là Chủ hội.

Những ý kiến đều phải được thông qua và chấp nhận bởi Chủ hội.

Bởi vì... Chủ hội là những người điều hành của Công hội, quyền lực thì tất nhiên sẽ rất cao. Nếu không tính đến thế lực 'Tam khởi'.

Thường thì, Chủ hội sẽ có người kế toán của riêng mình, để hỗ trợ trong công việc.

Nhưng mà.. Ở những vùng đất nghèo nàn, thì Chủ hội sẽ không có người kế toán riêng, là vì để tiết kiệm chi phí.

Nghề nghiệp chính tại Công hội bao gồm.

{Chủ hội: chính là người điều hành của một Công hội.}

{Kế toán: là người chuyên xử lý những thông tin tài chính, và truyền đạt lại cho Chủ hội.. Đây là một nghề cần đến tri nhớ tốt, và việc tính toán tỉ mỉ là một điều rất cần thiết.}

{Lễ tân: như đã nói, bọn họ là những người phụ trách tại Quầy lễ tân. Công việc thường thấy chính là giới thiệu về Nhiệm vụ cho những Mạo hiểm giả, và xác nhận thông tin của nó.. Đây là một nghề nghiệp cần thiết đối với một Công hội.. Nếu như thiếu đi Lễ tân, thì Công hội sẽ như rắn mất đầu.}

Những nghề nghiệp phụ tại Công hội.

Những nghề nghiệp phụ, đôi khi chẳng cần thiết lắm.. Nhưng nếu Công hội đó giàu có, thì cứ thỏa mãn đi.

Chúng bao gồm.

{Biểu diễn ca hát: đôi khi một Công hội dư giả sẽ thuê những Nhạc sĩ hoặc là những Kẻ hát rong.. Nếu như đặc biệt hơn, thì bọn họ sẽ thuê một Thi nhân.. Nói chung Nhiệm vụ của bọn họ, chính là biểu diễn cho những Mạo hiểm giả, đa phần là những bài hát và các văn thơ hay. Điều đó làm cho những Mạo hiểm giả bớt căng thẳng sau một ngày làm việc vất vả.}

{Đầu bếp: một Công hội dư giả, tất nhiên là không thể thiếu bọn họ.. Đôi lúc những Mạo hiểm giả phải tự mua lương thực từ bên ngoài, để bổ sung cho mình. Nắm bắt được cơ hội đó, một vài Công hội đã thuê Đầu bếp về.. Không cần thiết phải mua lương thực và tự nấu ăn, giờ đây chỉ cần 10 Xu Đồng bạn sẽ được một bát súp ngon lành... Đó là đối với Công hội khá giả, còn những nơi Nghèo nàn, thì nằm mơ đi nhé.}

Tôi chỉ có thể kể đến đây thôi.

Còn rất nhiều nghề nghiệp chưa được nhắc đến, hãy dành chúng.. Cho tương lai.

Tạm biệt các bạn.. Hẹn gặp lại, vào lần tiếp theo. (• ε •)