Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 16: Đặt chân vào Thị trấn bù nhìn, đăng ký và trở thành Mạo hiểm giả.




Chương 16: Đặt chân vào Thị trấn bù nhìn, đăng ký và trở thành Mạo hiểm giả.

...Arc 1: Sự khởi đầu...

-------------------------------------

“Ha......... Ha.........”

“Rai... Rai!!.”

Trước mắt Raidou, chính là người bạn của mình, Ruijerd.. Cậu ta, đang cố gắng kêu tên của Raidou.

“Raidou!!.”

“Ha!!.” -Raidou chợt bừng tỉnh lại, cậu hoang mang và nhìn xung quanh mình.

Nổi sợ đang lấn át đi lý trí của cậu, nhưng Ruijerd đã phá hủy nó. Bằng cách, không ai dám làm đến.

“Graa!!.”

“...!!BỤP!!...”. -Một cú cụng đầu mạnh đến mức đau đớn. Raidou đã bị Ruijerd t·ấn c·ông, trong khi đang hoảng loạn.

“AHHH!!.. Cậu làm cái gì thế hả, đau c·hết tôi rồi!!?.”

Vì thấy Raidou không đáp lại, Ruijerd đã t·ấn c·ông b·ằng cách cụng đầu. Tuy là không b·ị t·hương, nhưng cú cụng đầu đó, đã khiến cho Raidou phải lảo đảo.

“Au... Đau c·hết tôi rồi.” -Raidou ôm lấy cái đầu của mình. Cậu ngước nhìn lên Ruijerd.

“Cậu bị cái gì thế hả. Có biết, là đau lắm không!?.”

Raidou đã hét lên, và suýt nữa thì đã chửi Ruijerd.. Nhưng, cậu đã dừng lại đúng lúc.

“À.. Xin lỗi, tôi hơi, nóng giận.”

Raidou đã xin lỗi Ruijerd. Cậu đã hiểu lầm.

Từ nãy đến giờ.. Raidou cứ mãi để cho nổi sợ, lấn át đi lý trí của mình. Dường như, ánh mắt của Người bí ẩn kia, vẫn còn làm cho cậu sợ hãi... Nhưng thật may, Ruijerd đã giúp đỡ cho cậu.

Raidou hơi áy náy chút. Cậu đã nóng giận một cách ngu ngốc, trong khi Ruijerd đang cố gắng giúp đỡ cho mình.

“Đi.. Đi!!?.” -Ruijerd kéo áo của Raidou. Và thúc giục cậu đi tiếp, để vào Thị trấn bù nhìn.

“Ùm.. Ta đi nào.” -Raidou sử dụng ngôn ngữ của Lục địa này.. Có lẽ, cậu nên tập làm quen với nó thôi.

Cả hai cậu bước đi, tiến thẳng đến Thị trấn bù nhìn.

“Nhưng mà. Ánh mắt của người đó, rốt cuộc là sao chứ?.”

Raidou vừa cầm cây nỏ, vừa bước đi. Cậu đã suy nghĩ khá nhiều về Người bí ẩn kia.

“NÀY!!.. HAI TÊN KIA!!?.”

Khi vừa mới đặt chân đến cây cầu bắc qua Thị trấn bù nhìn. Một giọng nói lớn đã phát ra, từ bên kia.

Có hai người đàn ông, đang bước đến từ bên kia. Bọn họ đều đang mặc một 'Bộ giáp lưới' bao phủ cả thân. Bên hông của bọn họ, thì có đeo một thanh kiếm được rèn từ sắt... Dường như, hai người đó là kỵ sĩ hoặc là không.

Khi bọn họ bước đến gần, Raidou mới để ý đến những chi tiết nhỏ.. Cả hai người đàn ông, đều có màu tóc nâu. Một trong số họ, dường như đã 30 Tuổi bởi vì râu ria rất nhiều.. Người còn lại, ước chừng khoảng 20 Tuổi, trong anh ta còn khá trẻ và râu ria thì chẳng nhiều lắm.

“Gừ!!.”

“Ruijerd, đừng, làm bậy!?.” -Raidou ngăn cản Ruijerd lại. Bởi vì cậu ta, đang gầm gừ bọn họ.. Việc này, có thể sẽ gây ra hiểu lầm cho hai người đó.

Khi bọn họ, tiến đến gần. Người đàn ông có vẻ ngoài 30 Tuổi bước ra.. Ông ta, đã ngước nhìn hai cậu một lúc. Để kiểm tra chăng...

“Chúng tôi, là binh lính tuần tra của khu vực này. Phiền các cậu, cho chúng tôi kiểm tra đồ đạc.”

“Kiểm tra, đồ đạc?.” -Raidou đã ngơ ngác, người đàn ông đó, rốt cuộc là muốn gì chứ.

Binh lính tuần tra ư. Không lẽ, là bảo vệ của nơi đây.. Raidou đã nghĩ như vậy.

“Cậu biết không. Gần đây, có một số kẻ buôn bán nô lệ trái phép. Nên chúng tôi, buộc phải kiểm tra.. Phiền cậu, hãy hợp tác.”

“À... Vâng.” -Raidou chẳng thể nào từ chối được. Bởi vì, hai người đàn ông đó có mang theo kiếm.. Cậu chắc chắn, đó là những thanh kiếm thật sự, chứ không phải là đồ chơi.

Raidou đưa cho bọn họ kiểm tra cây nỏ, và cuối cùng là Hầu bao.. Hai người đàn ông đã ngỡ ngàng, khi kiểm tra cậu và Ruijerd.

Bọn họ đều thầm nghĩ rằng. Cả hai cậu, đều là lũ nghèo rách mùng tơi.

“Anh Kane.” -Người lính có vẻ ngoài 20 tuổi kia đã lên tiếng. Nhưng mà là thì thầm, với người đàn ông kia.

Tuy rằng bọn họ, nói chuyện nhỏ tiếng. Nhưng Raidou vẫn hóng hớt được một vài từ: "Hay là.... Cởi hết quần áo... Kiểm tra.”

“Hể?.” -Raidou đã nghe được một vài lời, từ bọn họ.. Nhưng mà, có gì đó hơi bị sai.

“Chờ đã.. Đừng bảo, bọn họ muốn lột sạch mình ra, chỉ để kiểm tra ư.”

Raidou từ từ lùi lại. Khuôn mặt của cậu đầy sự ngờ vực, nó đã biểu lộ ra hết rồi.

Hai người lính tuần tra cũng đã phát hiện ra được. Raidou đã nghe hết mọi thứ.

Một trong số bọn họ đã bước đến. Đó chính là người đàn ông khoảng chừng 30 Tuổi.. Anh ta đã mỉm cười với cậu.

“Thành thật xin lỗi, vì đã làm phiền hai cậu!?.”

Raidou đã rất hoang mang, nhưng người đàn ông đó, chỉ muốn xin lỗi cậu mà thôi.

“Các cậu là người, đến từ nơi khác nhỉ!?.”

Người đàn ông cũng đã nhận ra được, sự khác biệt giữa bọn họ và Raidou cùng Ruijerd.. Đó chính là màu tóc.

“Vâng, chúng tôi, đến từ nơi khác.”

Raidou cũng đã trả lời lại. Người đàn ông gật đầu và bắt đầu giới thiệu.

“Tôi là Kane, còn chàng trai này là Fergal”

“Chúng tôi là binh lính tuần tra, của Thị trấn bù nhìn. Nếu các cậu gập rắc rối, thì hãy đến tìm chúng tôi.”

Bọn họ bước qua một bên, nhường đường cho Raidou và Ruijerd.

“Chào mừng đến với Thị trấn bù nhìn, hỡi những người xa lạ đáng quý.”

Hành động của bọn họ, khiến cho Raidou cảm thấy hơi hoang mang. Nhưng cậu, cũng đã bước đi.. Và không quên, kéo theo Ruijerd.

“Anh để bọn họ đi thật sao, Kane?.”

“Fergal, thằng nhóc này. Đừng có gợi ý những hành động thô tục như vậy!?. Cậu có thể sẽ trở thành một vết nhơ, với những hiệp sĩ.. Hiểu chưa.”

“Vâng.. Vâng.. Thưa ngài hiệp sĩ Kane.”

Cứ thê.. Hai người lính tuần tra bước đi, rời khỏi đó. Vậy là, bọn họ lại tiếp tục công việc của mình... Đó chính là bảo vệ Thị trấn bù nhìn.

...

Về phần Raidou và Ruijerd. Khi bước qua cây cầu.. Cảnh tượng trước mắt, không thể nào diễn tả thành lời.

“Nơi đây. Đông người hơn mình tưởng.”

Raidou đã bất ngờ, khi xung quanh cậu có rất nhiều người. Nơi này, đông đúc hơn cậu tưởng tượng nhiều.

Nhà cửa, thì căn nào cũng to cả. Nhưng đa phần, chúng đều được xây dựng từ Gỗ hoặc là những khối Đá.. Vách tường, thì có một vài chỗ là Đất sét trộn với rơm.

Nơi đây thật tuyệt vời, đường xá thì được xây nên từ những miếng đá. Nhưng có một vài chỗ, chỉ là Con đường mòn bình thường.. Ví dụ như, con hẻm mà Raidou đang ngắm nghía.

“Có người ở trong đó ư?.” -Raidou đã nhìn thấy một số người, ở trong con hẻm đó.

Nhưng cậu, đã không tiến vào bên trong.

“Đi thôi, Ruijerd.” -Raidou kéo theo Ruijerd và tiếp tục bước đi.. Cậu cần phải tìm Công hội thật nhanh, để đăng ký làm Mạo hiểm giả.

“Chắc hẳn, Công hội chỉ nằm đâu đây thôi.”

Raidou đã nghĩ rằng, Công hội nằm tại một nơi đông người. Bởi vì, Mạo hiểm giả thường sẽ ra vào nơi đó... Một suy nghĩ ngây thơ, để rồi cả hai đều bị lạc.

“Mời vào.. Mời vào, hoa quả tươi đây!!.”

“Thịt bò và Thịt gà, chỉ với 10 Xu Bạc!!?.”

“Vải tự thêu và dệt đảm bảo chất lượng, chỉ với 16 Xu Bạc!!?.”

Dường như.. Raidou và Ruijerd đã đi lạc thật rồi.

Nơi đây chắc hẳn là khu chợ. Những quầy hàng đều được bày bán ở bên ngoài nhà.

Nơi thì bán trái cây, có chỗ thì là thịt của gia súc.. Lụa và Vải đều được bày bán ở bên ngoài, mặc cho chúng rất là quý giá.

Khi băng qua khu chợ. Raidou đã nhìn thấy được một số người, bán những món đồ kỳ lạ.. Ví dụ như 'Vũ khí' và 'Trang sức'.

Raidou hơi bối rối, nơi đây thật sự quá xa lạ đối với cậu. Tuy trong rất giống với những lễ hội mà cậu từng đi.. Nhưng tại sao, bọn họ lại bán Vũ khí cơ chứ.

“Này hai chàng trai trẻ!!.”

Một người buôn bán đã kêu gọi Raidou và Ruijerd. Quầy hàng của người đó, được bày bán rất nhiều loại vải.. Dường như, các cậu đã lọt vào mắt xanh của người đó.

“Quần áo của hai người các cậu, trong không ổn lắm. Cũng đã sắp sửa đến Lễ hội rồi, tại sao không nhân dịp này. Mua về, một vài chiếc áo nhỉ!?.”

“Hể?.” -Raidou bắt đầu cảm thấy hoang mang, người buôn bán đột ngột đem ra một vài bộ quần áo không rách rưới.

“Thấy sao. Một bộ chỉ có giá '14 Xu Bạc' mà thôi.. Nếu các cậu muốn, tôi sẽ giảm xuống còn 8 Xu Bạc...”



Người buôn bán rõ ràng là đang mời gọi hai cậu. Những bộ quần áo đó, cũng giống hệt như cái của các cậu.

Nhưng chúng không rách rưới, và chắc hẳn sẽ không ngứa ngáy như của các cậu.

Nhưng mà, đến tận 8 Xu Bạc lận ư. Số tiền đó cũng quá lớn rồi đi, làm sao mà Raidou mua nổi cơ chứ.

“Hai cậu thấy thế nào, có muốn mu...

Raidou đã không trả lời với người buôn bán đó.. Cậu lập tức kéo theo Ruijerd, và rời đi.

“Ê này.. Hai cậu khoan đi đã...”

Giọng nói của người buôn bán cứ thế mà xa dần. Raidou đã rời khỏi khu chợ cùng với Ruijerd.. Nhưng bây giờ, biết đi đâu đây.

“Haiz... Giờ biết đi đâu để tìm Công hội đây.”

Raidou thở dài. Cậu vừa bước đi, vừa kéo theo Ruijerd.. Giữa một thị trấn rộng lớn, cậu biết đi đâu để tìm kiếm Công hội đây.

“...” -Cứ bước đi bước lại, cũng chẳng được gì. Raidou đã tìm kiếm một chỗ nghỉ ngơi cho Mình và Ruijerd.. Cả hai cậu ngồi xuống, tại một bên của con đường.

“Nơi đây rộng lớn thật. Làm sao để tìm kiếm Công hội đây”

“Hay là.. Thử hỏi một người qua đường nhỉ?.”

Raidou ngước nhìn những người đang bước đi trên đường. Ai ai cũng đều bận rộn cả.

Dường như những người ở đây, đang chuẩn bị cho Lễ hội bù nhìn của Thị trấn này.

“...” -Raidou vẫn ngồi ở đó. Cậu đang phân vân, không biết có nên hỏi người qua đường.

Nhưng rồi, một giọng nói đã phát ra kế bên cậu. Nó đã phá vỡ, sự phân vân đó của Raidou.

“Này.. Này, hai người đến từ nơi khác sao?.”

Giọng nói đó là của một Cậu bé.. Quần áo của cậu bé, rách rưới y hệt như Raidou.

Mái tóc của cậu bé trong rất ngắn, và nó có màu nâu. Khuôn mặt thì lấm lem một chút bùn đất.. Dường như cậu bé này, còn nghèo hơn cả Raidou và Ruijerd nữa.

“Ùm.. Bọn anh, đến từ, nơi khác.”

Raidou đã trả lời lại.. Thấy vậy, cậu bé đã bước đến và xòe lòng bàn tay ra.

“Hai người bị lạc đường, có đúng không”

“Đưa cho tôi 1 Xu Đồng đi.. Tôi sẽ dẫn hai người đến nơi, muôn đến, trong thị trấn này.”

Cậu bé mỉm cười và nhìn hai cậu. Dường như, đây là cách kiếm tiền duy nhất của đứa trẻ này.. Đó là dẫn đường cho người đi lạc.

Raidou cũng không còn cách nào khác. Cậu liền đứng dậy cùng với Ruijerd.

“Dẫn đến, Công hội, Mạo hiểm giả!?.”

Từ Hầu bao, Raidou đã lấy ra 1 Xu Đồng và đưa cho cậu bé.

“Công hội mạo hiểm giả sao. Cứ để đó cho tôi.”

Cậu bé bước đi, theo sau là Raidou và Ruijerd.. Cứ như vậy, là được dẫn đường rồi ư, Raidou đã nghĩ như thế.

“Mong là cậu bé dẫn đúng đường.”

Raidou cảm thấy hơi bất an.. Bởi vì, cậu vừa mới được dẫn qua một con hẻm nhỏ.

Những con hẻm ở Thị trấn bù nhìn này, hơi tối tăm và đáng sợ.. Ai mà biết được, sẽ có thứ gì ở bên trong đó chứ. Côn đồ ư, hay là những tên ăn mày chăng.

“Ahahaha!!... Hai người muốn trở thành Mạo hiểm giả sao?. Nhìn bộ dạng đó, tôi cứ nghĩ là ăn mày không đấy!?.”

Khi đang dẫn đường, cậu bé đã bật cười khúc khích. Bộ dạng của hai người Raidou và Ruijerd, đúng thật rất giống với những kẻ ăn mày ở nơi đây.

Raidou cũng chẳng mấy để tâm đến chuyện đó. Cậu cứ thế mà bước đi, theo sau cậu bé.

Và rồi.. Một lúc sau, khi băng qua một con hẻm nhỏ khác. Cậu bé kia đã dừng lại.

“Kia rồi!!.. Chỉ cần đi lên trên kia, là sẽ nhìn thấy Công hội ngay!!?.”

Trước mắt của Raidou, là Bậc thềm đầy rộng lớn nằm tại một con phố nhỏ.

Bậc thềm được làm từ những khối đá lớn, và chỉ cần bước lên khoảng chừng 5 cái là sẽ đến nơi.. Liệu rằng ở trên đó, có thật sự là Công hội.

“Thế nhé.. Tạm biệt hai người.”

“Hể?.. Này chờ đã.” -Cậu bé đã lập tức rời đi.. Mặc cho Raidou đang thắc mắc về Công hội.

“Cứ thế mà rời đi ư?.” -Raidou ngỡ ngàng trước hành động nhanh nhẹn của cậu bé dẫn đường.. Nhưng rồi, cậu cũng đành chịu mà thôi.

“Đi thôi, Ruijerd.”

“Grah!?.”

Raidou cùng với Ruijerd bước đi lên bậc thềm, của khu phố này. Một số người đã để ý đến hai cậu.. Bọn họ đều nhìn cả hai, bằng ánh mắt Kinh thường và Thương hại.

Chắc hẳn là tại bộ quần áo, do Califa tặng cho. Nhưng cũng đành chịu thôi, bởi vì cả hai cậu, chỉ có duy nhất một bộ đồ đó.

“Chắc hẳn là ở đây.” -Khi bước lên bậc thềm của khu phố. Hai cậu đã dừng lại.

Trước mắt, là một ngôi nhà to lớn đến mức không tưởng. Nó được xây dựng nên từ một loại Gỗ chắc chắn, và vách tường thì được làm từ Đất sét trộn với rơm. Khác với những ngôi nhà ở xung quanh, nó còn có cả Tầng lầu ở phía trên... Cửa chính thì trong khá to lớn, ngang ngửa với cái từ Chuồng ngựa của Martin.

Khi bước đến gần, Raidou đã nhìn thấy được. Một lá cờ khá to, được cắm ngay trên cửa chính.. Lá cờ hình chữ nhật, có họa tiết kẻ sọc ở 4 bên góc cạnh. Nó chỉ là khung nền, để làm nổi bật lên, hình Chiếc khiên và thanh kiếm ở giữa lá cờ.

Thật không thể tưởng tượng được, nơi đây chắc hẳn là Công hội. Bởi vì ngôi nhà này, khác biệt hoàn toàn với cái khác.

Nó nổi bật hơn tất cả mọi thứ, ở Thị trấn bù nhìn này.

“Chắc hẳn. Đây là Công hội rồi, nhưng mà”

“Tại sao lại đóng cửa thế này?.”

Raidou đang khá hoang mang. Trước mắt cậu, đúng thật là Công hội.

Nhưng mà.. Nó hiện đang đóng cửa, và chẳng náo nhiệt, như lời kể của Martin và Louis.. Hay là, cả hai cậu đã nhầm lẫn rồi chăng.

“Không thể nào, chắc hẳn có người ở bên trong đó.”

Raidou không tin rằng, đứa trẻ kia lại lừa gạt mình. Cậu bước đến trước cánh cửa, của ngôi nhà to lớn đó.

“Được rồi, chỉ cần gõ nhẹ. Chắc chắn sẽ có người nghe thấy thôi.”

Raidou đã quyết định gõ cửa.. Nhưng khi cậu đụng vào nó. Cánh cửa đã lập tức hé ra, một chút.. Dường như, nó không bị khóa lại.

“Hể?.. Bọn họ không khóa cửa lại ư!?.”

Raidou đã ngơ ngác một lúc. Nhưng cậu đã bình tĩnh lại ngay sau đó.

“Chắc hẳn. Có người ở bên trong nhỉ.”

Raidou đã nghĩ rằng, sẽ có người ở bên trong. Cậu lập tức, mở cánh cửa chính ra.

Bên trong ngôi nhà, là một nơi khá rộng lớn.

Xung quanh là bàn ghế, được sắp xếp ngay ngắn theo hàng. Thẳng đến phía trước, là một quầy Lễ tân.. Và chúng đều được làm từ gỗ.

“Tuyệt.. Tuyệt thật.”

Khi bước vào bên trong.. Raidou có thể thấy rõ, từ xa là một cầu thang lớn, được dẫn lên trên tầng.. Và nó, cũng được xây dựng từ Gỗ.

“Nơi này, rộng lớn thật...”

Tuy rộng lớn là thế.. Nhưng mà, xung quanh chẳng có bóng dáng một ai cả.

Nơi này, vắng vẻ một cách lạ thường.

Dường như.. Raidou đã nhầm lẫn rồi chăng, nơi này rất có thể Không phải là Công hội mạo hiểm giả.

“He.... He...... He!!?.”

Một tiếng cười kỳ lạ đột nhiên phát ra, ở xung quanh.

“...” -Raidou đã bắt đầu cảm thấy hoang mang, tiếng cười đó rốt cuộc là gì chứ.

“He!!...... Heh!!......”

Lại nữa sao.. tiếng cười đó lại phát ra thêm một lần nữa. Nhưng mà lần này, nó lớn hơn nhiều... So với lần trước.

“Âm thanh đó, là từ hướng đó ư?.”

Raidou đã phát hiện ra. Tiếng cười đó, vang lên từ phía quầy lễ tân.

“...” -Tuy có chút sợ hãi, nhưng Raidou vẫn bước đến đó.

Những tờ giấy trắng nằm rải rác khắp nơi trên Quầy lễ tân. Bút lông chim thì văng xuống mặt đất, mực thì lấm lem khắp nơi.

“Bừa bộn quá.” -Raidou cũng phải thốt lên những lời chê bai.. Quầy lễ tân, mà còn hơn cái Chuồng ngựa của Martin nữa chứ.

Chê bai là thế.. Nhưng khi bước đến gần hơn, cậu đã phải c·hết lặng đi.

Bên trong Quầy lễ tân, là một người phụ nữ xinh đẹp. Cô ấy có một làn da sáng, và thân hình thì rất mảnh mai, đường cong thì không thể chê được.. Trong cô ấy còn khá trẻ, ước chừng khoảng 20 Tuổi.

Người phụ nữ đó, sở hữu một mái tóc dài màu nâu đậm. Nó đã được cột lại, thành đuôi ngựa.. Trong khá giống với Califa, nhưng Trưởng thành hơn rất nhiều.



“He...... Heh...”

“...” -Mặc cho vẻ ngoài xinh đẹp đến đâu, nhưng cái dáng ngủ kia. Đã khiến cho cô ấy, mất đi hết tất cả.

Dáng ngủ trong khá quẹo, nước bọt thì đang từ từ nhiễu xuống.. Lại còn ngủ mớ nữa chứ.

“Đây.. Là Công hội ư?.” -Raidou dường như đã mất hết hy vọng. Cậu cứ nghĩ, Công hội là một nơi rất tuyệt vời.. Nhưng có vẻ, là không rồi.

“GRAHH!!!.” -Giọng kêu của Ruijerd đột ngột phát ra. Nó lớn đến mức, khiến cho Raidou cũng phải chú ý.

“Ruijerd!!!. Cậu làm cái gì thế!!?.”

Khi ngước nhìn Ruijerd, thì Raidou đã hoảng hốt lên.

Bởi vì.. Ruijerd hiện đang bị treo ngược ở trên cầu thang. Chân của cậu ta, thì đang mắc kẹt ở Lan can cầu thang.. Nó cũng được làm từ gỗ.

“Thế quái nào, mà cậu lại bị mắc kẹt như thế chứ.”

Raidou đã lập tức chạy đến, với vẻ mặt khó hiểu và lo lắng.. Rốt cuộc thì, Ruijerd có thật sự bị mắc kẹt không.

Tất nhiên là không rồi.

Ruijerd chỉ là quậy phá một chút thôi. Cậu ta đang tìm hiểu về mọi thứ đó mà.

“Gra!?.” -Nhưng.. Sự quậy phá đó, chẳng thể nào kéo dài được nữa.

Ruijerd đã trượt chân ra. Cậu ta đã không còn chỗ để cố định nữa rồi.. Có nghĩa, là sắp sửa rơi xuống đó.

“Hể?.”

“GRAHHH!!?.” -Ruijerd lập tức rơi xuống, phía dưới chính xác là Raidou.

“Này.. Chờ đã!!.”

“...!!!BỤP!!!...” -Cả hai cậu đã chạm vào nhau. Tiếng động lớn cũng đã được tạo ra.

“C·hết thật. Cậu nặng quá đấy!?.”

Raidou bị Ruijerd đè bẹp không thương tiếc.

Cả hai cậu cứ thế mà nằm bất động tại chỗ đó. Cơn đau khi bị Ruijerd rơi trúng, còn đáng sợ hơn cả Con Griffin ngày trước.

“Này... Hai cậu, ổn không?.”

Một giọng nói dễ chịu đã phát ra. Nó đến từ phía Quầy lễ tân.

Dường như.. Tiếng ồn từ hai cậu, đã khiến cho người phụ nữ kia thức giấc.

Cô ấy hiện đang đứng nhìn hai cậu từ phía Quầy lễ tân. Khuôn mặt thì vẫn còn hơi ngơ ngác, như thể chưa được tỉnh táo khỏi giấc ngủ vừa rồi.. Và cô ấy, trong khá khó chịu với Raidou và Ruijerd.

“Cô ấy, thức dậy rồi ư?.” -Raidou ngước nhìn đến Quầy lễ tân. Khuôn mặt của cậu, có đôi chút lo sợ.. Bởi vì chính cậu và Ruijerd, đã phá hỏng giấc ngủ của cô ấy.

“Tránh ra nào, Ruijerd!?.”

“Gra~.” -Raidou đẩy mạnh Ruijerd ra. Cậu từ từ đứng dậy, với cơn đau khắp người.

“Đau c·hết đi được.” -Raidou ôm lấy cái vai của mình, đó chính là phần b·ị t·hương nặng nhất. Bởi vì chính nó, đã chịu lực cực mạnh đến từ cơ thể của Ruijerd.

“Thành thật, xin lỗi, chuyện này, hiểu lầm.”

Raidou bước đến Quầy lễ tân. Cậu đã cố gắng giao tiếp, bằng ngôn ngữ của Lục địa này.

“Không sao.. Chuyện này, cũng thường xuyên xảy ra thôi.”

Người phụ nữ đã đáp lại, bằng một giọng nói dễ chịu. Cô ấy cũng chẳng trách móc hay giận dữ.. Dường như, 'Tiếng ồn' là một phần quen thuộc đối với nơi đây rồi.

“Thường xuyên xảy ra ư?.” -Raidou đã ngỡ ngàng, khi cô ấy bảo như thế. Cậu cũng lo sợ rằng, người phụ nữ này đã thật sự tức giận rồi.

“Vậy. Các cậu đến đây, để làm gì!?.”

Người phụ nữ đã lên tiếng hỏi về hai cậu.

Raidou cũng đã trả lời lại rằng: “Cho hỏi, nơi đây, là Công hội, Mạo hiểm giả?.”

Những lời lẽ ngắn gọn đó, cũng đủ để cho người phụ nữ nhận ra.. Raidou là người đến từ nơi khác.

“Vâng.. Nơi đây là Công hội mạo hiểm giả, thuộc quyền quản lý của ngài Tử tước”

“Nếu cậu có thắc mắc gì, thì cứ việc nói.”

Người phụ nữ nhẹ nhàng mà đáp lại Raidou. Dường như, nó đã trở thành thói quen của cô ấy.. Bởi vì những lời lẽ đó, chẳng sai sót gì cả.

“Vâng.. Chúng tôi, đến đây, đăng ký Mạo hiểm giả!?.”

“...” -Người phụ nữ chợt im lặng đi. Cô ấy nhìn chằm chằm vào Raidou một cách rất kỳ lạ.

“Cô, ổn không?.” -Raidou cũng đã bắt đầu lo lắng. Người phụ nữ này, rốt cuộc là bị làm sao thế.. Không lẽ, cậu đã nói sai gì ư.

“Cho tôi, Xin l...

“Ha.. Hahahaha!!.” -Người phụ nữ đột nhiên cười phá lên, mặc cho Raidou đang định xin lỗi.. Rốt cuộc, chuyện gì đang xảy ra thế này.

“Xin lỗi nhé.. Chỉ là chuyện này, có hơi kỳ lạ chút.”

Người phụ nữ bắt đầu giữ bình tĩnh lại. Cô ấy đã cười rất nhiều, mặc cho Raidou chẳng hiểu chuyện gì.

Và rồi.. Người phụ nữ đã bắt đầu giải thích rằng: “Thường thì, rất ít người đến đây để đăng ký. Nói chi là từ nơi xa đến đây.”

Vậy là đã rõ, lý do mà Người đàn ông lái xe ngựa bảo các cậu là Kỳ quặc.

“Xin lỗi vì đã cười cợt hai người nhé”

“Tên của tôi là Lilia. Tôi là một Lễ tân ở Công hội này, rất vui vì được gặp hai cậu.”

Dường như.. Sự khó chịu đã tan biến, người phụ nữ đang mỉm cười với Raidou.

Cô ấy đã trở nên vui vẻ hơn. Khuôn mặt cũng đã tỉnh táo trở lại..

“Nếu hai cậu muốn đăng ký làm Mạo hiểm giả, thì hãy chờ đợi một chút. Sẽ nhanh thôi.”

Người phụ nữ đã bảo hai cậu chờ đợi. Trong khi đó, cô ấy đang lục lọi đống giấy tờ ở trên Quầy.

Mọi thứ trong khá lộn xộn, nhưng cô ấy đã bảo rằng: “Chờ tôi một chút. Nó chắc hẳn, là ở đâu đây thôi.”

Người phụ nữ đang tìm kiếm một thứ gì đó.

“Đây rồi.” -Và rồi.. Cô ấy cũng đã tìm ra được nó, đó là một tờ giấy có những dòng chữ ở bên trên.

Cô ấy đùa những tờ giấy khác xuống dưới mặt đất, và rồi lấy ra hũ mực. Nhưng cây bút lông chim, thì lại chẳng thấy đâu.

“Ơ kìa?. Nó đâu rồi.”

Người phụ nữ cố gắng tìm kiếm xung quanh mình. Để rồi Raidou phải lấy hộ cô, bởi vì Cây bút lông chim đó hiện đang ở dưới chân cậu.

“Cô, tìm kiếm, thứ này?.”

Raidou đã đưa nó cho người phụ nữ. Cô ấy lập tức bất ngờ và cảm ơn cậu.

“Là nó!?... Cảm ơn cậu nhé.”

Người phụ nữ cầm lấy cây bút lông chim. Cô ấy nhúng đầu của nó vào hũ mực, và rồi bắt đầu viết lên tờ giấy kia.

“Được rồi.. Xin cậu, hãy điền thông tin của mình vào đây!?.”

Người phụ nữ đưa cho Raidou cây bút lông chim. Cậu đã bắt đầu lo lắng, bởi vì ngôn ngữ ở Lục địa này, khá là khó để viết ra.

“Không cần phải gấp gáp đâu, cậu cứ từ từ mà điền lên nhé.”

Người phụ nữ đã biết được, Raidou đang lo lắng. Cô ấy động viên cậu, và rồi dọn dẹp giấy tờ ở xung quanh.

Raidou cũng đã bình tĩnh lại. Cậu bắt đầu điền thông tin của mình.

{Tên: Raidou.}

Raidou chỉ ghi mỗi tên của mình. Còn về họ, thì cậu chẳng muốn ghi ra một chút nào cả.

{Tuổi tác: 18.}

{Xuất thân: ... }

Raidou c·hết lặng đi trước từ xuất thân. Cậu đang rất phân vân, không biết nên điền vào cái gì.. Nhật bản ư, hay là Nông trại Martin hoặc Ngôi làng của Califa.

“Tôi, có cần, điền vào đây?.”

Raidou đã hỏi Lilia. Cô ấy đã lập tức trả lời rằng: “Ý của cậu, là xuất thân sao?”

“Hm... Chắc là không cần thiết đâu, nếu muốn, cậu cứ bỏ qua nó đi.”

Người phụ nữ đã nói thế. Raidou cũng chẳng cần phải điền vào đó nữa.

Cậu lại tiếp tục điền thông tin, cho đến khi gặp một dòng chữ khá kỳ lạ.

{Ưu điểm: ... }

Raidou ngơ ngác mà nhìn nó. Cậu hơi khó hiểu, vì vậy đã hỏi Lilia rrằng: “Cho hỏi, dòng chữ này, là?.”

Người phụ nữ lập tức nhìn vào tờ giấy của Raidou. Cô ấy trả lời rằng: “Cậu không cần thiết phải điền vào, nếu là người Du mục.”



“Hể?.” -Người du mục sao. Thế thì Raidou bắt buộc phải điền vào rồi còn gì.

“...” -Raidou lại phân vân giữa những lựa chọn của mình. Nhưng rồi cậu đã chẳng bận tâm, và điền rằng.

{Ưu điểm: Có thể làm, mọi thứ.}

Lilia ngơ ngác nhìn những gì mà Raidou ghi vào. Đây là lần đầu tiên, cô ấy thấy một người điền như thế... Có thể làm mọi thứ ư.

“Cái.. Cái này là?.” -Cô ấy nhìn vào tờ giấy một cách khó hiểu. Raidou cũng đã lập tức, giải thích cho cô ấy.

“Tôi, không biết, mình, giỏi thứ gì, nên là.”

Lilia cũng đã bắt đầu phân vân, giống như Raidou. Nhưng cô ấy, cũng chẳng thể làm gì được.

“Nếu cậu đã quyết định như thế, vậy thì tôi không thể cản lại được rồi.”

Cô ấy mỉm cười mà nói. Thật sự thì, cả cuộc đời cô, chưa thấy ai điền thông tin như Raidou đây.. Thật kỳ lạ.

“Tôi, có thể, đăng ký, giúp cậu ta?.”

Raidou đột nhiên lên tiếng. Cậu vừa nói vừa chĩa tay đến phía của Ruijerd.

“Vâng.. Tất nhiên là được rồi.”

Lilia lại mang ra thêm một tờ giấy trắng, trên đó vẫn là những dòng chữ khi nãy.

“Cậu điền giúp bạn mình ư?.” -Raidou đã cầm bút lông chim lên. Lilia đã liền ngơ ngác và hỏi cậu về hành động đó.

“Vâng.. Cậu ta, có chút vấn đề.”

“Thế ư.” -Những lời đó của Raidou, khiến cho Lilia cảm thấy thương hại Ruijerd.

Và rồi.. Cô ấy đã không còn nghi ngờ gì nữa, Raidou cứ thế mà tiếp tục điền thông tin vào tờ giấy đó.

“Để xem nào. Tên Ruijerd, 16 Tuổi, ưu điểm là săn bắt?.”

Khi đọc tờ giấy đăng ký của hai người, Lilia đã có chút phân vân. Cô ấy bắt đầu nghi ngờ, liệu bọn họ có thật sự đến đây để đăng ký làm Mạo hiểm giả.

“2 Xu bạc đây!?.” -Nhưng rồi.. Sự nghi ngờ đó, đã bị dập tắt bởi Raidou.

“...” -Lilia chợt im lặng. Cô ấy đã rất bất ngờ khi Raidou đặt '2 Xu Bạc' lên Quầy lễ tân.

Sự nghi ngờ cũng đã không còn nữa.

“Có vẻ như, cậu đã tìm hiểu rất kỹ nhỉ?.”

Người phụ nữ tên Lilia lên tiếng nói. Cô ấy đã mỉm cười, bởi vì Raidou đã đưa ra 2 Xu Bạc. Đồng nghĩa với việc, cậu đã tìm hiểu trước về Công hội và Mạo hiểm giả.

“Được rồi.. Tôi sẽ gửi đơn đăng ký này, cho Chủ hội”

“Mong các cậu, hãy chờ đợi.”

Lilia đã bảo phải chờ đợi, nhưng tới khi nào mới xong chứ.. Không lẽ, cứ thế mà rời đi hay sao.

“Đúng rồi.. Trước mắt, tôi sẽ giải thích về những thứ cần biết ở đây.”

Lilia chĩa tay đến nơi gần đó. Cô ấy bảo rằng: “Đằng kia, là Bảng thông tin nhiệm vụ. Các cậu có thể nhận nhiệm vụ tại đó”

“Nhưng trước khi đi làm Nhiệm vụ, các cậu phải nộp nó cho lễ tân, để xác nhận thông tin. Việc đó là chuyện bắt buộc, nên hãy tuân thủ quy định ạ.”

Lilia đã nói rất nhiều. Cô ấy giải thích cho Raidou về nhiều thứ, đến mức không để cho cậu nói một lời nào cả.

“Tiếp theo. Chính là cấp bậc của Mạo hiểm giả”

“Chuyện này.. Là cực kỳ quan trọng, nên hãy nghe thật kỹ ạ”

“Bởi vì chúng, là điều cần thiết để nhận nhiệm vụ.”

Lilia bắt đầu giải thích về Cấp bậc của Mạo hiểm giả.

“Đầu tiên, chính là {Rank F.} cấp bậc dành cho người mới vào.”

“Tiếp theo là {Rank E.} dành cho những tập sự lâu dài, khoảng vài tuần”

“2 Cấp bậc ở trên, đều dành cho người mới vào.. Nhiệm vụ, thì cũng không nguy hiểm đến tính mạng của người nhận.”

Cô ấy đã giải thích về 'Cấp bậc sơ cấp' cho Raidou biết đến.. Tiếp theo, chắc hẳn là 'Cấp bậc trung cấp'.

“Những cấp bậc sau đây.. Đều sẽ có Nhiệm vụ nguy hiểm ở mức độ Bình thường”

“Bắt đầu từ {Rank D.} dành cho Dân nghiệp dư. Tiếp theo là {Rank C.}”

Cô ấy bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn. Cấp bậc cuối cùng, chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.. Đến tính mạng của người nhận.

Như vậy.. Cấp bậc trung cấp đã kết thúc, vỏn vẹn chỉ có 2 Rank.

“Tiếp theo.. Chính là Cấp bậc mà mọi người hằng ao ước, được chạm vào”

“Đó chính là {Rank B.} và {Rank A.} đại diện cho những Chuyên gia và Bậc thầy”

“Nhiệm vụ ở 2 Cấp bậc này. Là cực kỳ nguy hiểm”

“Bởi vì.. Cần đến một tổ đội gồm 10 người, mới có thể hoàn thành được chúng!?.”

Dường như, Lilia đã giải thích hết tất cả mọi thứ về Mạo hiểm giả.. Nhưng thật kỳ lạ.

Theo Raidou được biết, thì từ 'A' rồi lên 'S'.

Nhưng ở đây, thì lại không có Rank S. Tại sao lại vậy chứ.

“Vậy, còn Rank S, thì sao?.”

Raidou đã hỏi cô ấy.. Cậu đang nghi ngờ, 'Rank A' không phải là Cấp bậc cao nhất của Mạo hiểm giả.

“Rank S?.. Cậu đang nói cái gì thế, rõ ràng 'Rank A' là cao nhất rồi kia mà.”

Lilia đã trả lời Raidou.. Rank S, hoàn toàn không tồn tại ở nơi đây.

“Chờ đã!?. Hình như, tôi đã nghe qua Cấp bậc đó rồi”

“Nhưng, nó chỉ là một câu chuyện truyền miệng mà thôi.. Chứ thật ra, chẳng có Rank S nào cả.”

Rank S.. Chỉ có tồn tại trong những câu chuyện truyền miệng thôi sao.

“Cậu ổn chứ?.”

Raidou vẫn còn đang suy nghĩ, về một số chuyện. Lilia đã tỏ ra lo lắng cho cậu.

“Không, tôi không sao”

“Mọi thứ, đều ổn.”

...Kết thúc...

Chuyện ngoài lề: Hội quán và Công hội là gì?.

Công Hội: chính là nơi những Mạo hiểm giả ra vào, nói trắng ra nơi đây chính là 'Căn cứ' hoặc 'Trụ sở' của bọn họ.

Công hội, chính xác là trụ sở chính của các Mạo hiểm giả. Nơi đây thường được những 'Quý tộc' hoặc 'Thương nhân' để ý đến.. Nhưng đa phần, chỉ là hợp tác để làm ăn mà thôi.

Công hội thuộc dưới quyền ai?.

Không ai cả, đó là một tổ chức riêng biệt, và có thể sánh ngang với Hoàng gia.

Hiện tại, công hội ở thị trấn bù nhìn, thuộc dưới quyền của Tử tước. Nhưng thực chất, nó chỉ là một cuộc làm ăn nho nhỏ của ngài ấy mà thôi.

Người đứng đầu Công hội: Những người đứng đầu trong Công hội được gọi là 'Chủ hội' hoặc cao hơn nữa thì là 'Tam khởi'.

Tam khởi: 'Tam' có nghĩa là 3, đại diện cho 3 người đứng đầu. 'Khởi' chính là 'Khởi xướng' hoặc 'Khởi động'.

Lý do vì sao, lại gọi là 'Tam khởi'.. Chỉ có 3 người đứng đầu, mới biết được mà thôi.

Tiếp theo.

Hội Quán: Giống như Công hội, đây cũng là nơi ra vào của những Mạo hiểm giả.

Nhưng khác biệt ở chỗ.. Nơi đây không năm dưới quyền của Công hội.

Nó cũng là một Tổ chức riêng biệt, hoặc có thể gọi là 'Gia đình' của Những mạo hiểm giả.. Bởi vì nơi đây, được nắm quyền bởi 'Hội trưởng' và chỉ có một người đứng đầu mà thôi.

Tam khởi, không phải là chủ nhân của những Hội quán. Bởi vì nơi đây là nhà của tất cả mọi người.. Và người được gọi là Cha, thì chính là 'Hội trưởng'.

Tuy Hội quán và Công hội khác nhau. Nhưng chung quy, công việc vẫn như nhau mà thôi.. Mạo hiểm giả thì nhận Nhiệm vụ và hoàn thành nó, người đứng đầu thì cố gắng duy trì thật tốt cho mọi thứ.

Hội quán và Công hội có ghét nhau. Tất nhiên là không rồi, cả hai không có lý do gì để đổ máu cả.. Trừ khi có thù oán với nhau.

Phụ: Mạo hiểm giả là nghề nghiệp ra sao?.

Để trở thành một Mạo hiểm giả, các bạn bắt buộc phải đủ 15 Tuổi trở lên.

Bởi vì, nhiệm vụ thường sẽ chứa đựng rất nhiều mối nguy hiểm.. Ví dụ như g·iết Goblin, các bạn có thể sẽ bị phục kích bởi một đàn Goblin. Thường thì, bọn chúng rất ít khi đi riêng lẻ.. Toàn là t·ấn c·ông bầy đàn mà thôi.

Nhưng mà, vẫn có những trường hợp ngoại lệ.. Nếu như bạn đã được huấn luyện từ nhỏ, thì việc chiến đấu với lũ Goblin là chuyện dễ dàng. Hoặc có thể thông qua bằng cách 'Hối lộ' không thì dùng quyền lợi của 'Quý tộc'.

Còn nếu không được, bạn có thể như Raidou.. Đó là ghi đại tuổi tác của Ruijerd.

Nói chung, chẳng có công việc nào là nhẹ nhàng hết.. Kể cả dọn dẹp Chuồng ngựa.

Đến đây là hết rồi.

Chúc các bạn, thành công trong công việc của mình nhé. (∪ ◡ ∪)