Chương 19: Hoàn thành nhiệm vụ, thì lại đi làm tiếp sao!?.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló rạng.
Tại Chuồng ngựa của Martin, có một hình bóng thẫn thờ đang ngồi dưới mặt đất.
Đó chính là Raidou.. Cậu hiện đang ngồi ở trước cửa chính của Chuồng ngựa, tâm trạng thì có vẻ không được tốt lắm.
Cũng phải thôi... Dẫu sao Raidou cũng đã rất sốc, khi biết được nơi đây không phải là Trái Đất.. Một nơi hoàn toàn xa lạ.
“Grah!?.”
“Oh... Cậu dậy rồi.. Ruijerd.” -Trong khi đang ngồi thẫn thờ, Ruijerd đã bước ra từ Chuồng ngựa.. Cậu ta dường như vừa mới thức dậy, khỏi giấc ngủ của mình.
“Tôi nghĩ... Chúng ta.. Nên đi, thôi.”
Raidou đứng dậy khỏi mặt đất, cậu đã quyết định rời khỏi Nông trại của Martin.
Với mục đích.. Trả lại nhiệm vụ, cho Công hội mạo hiểm giả.
Raidou cũng đã chuẩn bị trước rồi.. Cậu đã mang theo 'Cây nỏ' của mình, và 2 tờ giấy nhiệm vụ.
Nhưng rồi... Cậu đã quên mất một thứ gì đó, vật rất quan trọng đối với Ruijerd.
Đó là Cuốn sách ngôn ngữ, dó chính Louis tặng cho.
“Oh... Các cháu đã sẵn sàng trở về Công hội mạo hiểm rồi nhỉ.”
“Vâng ạ.. Chúng cháu.. Sẽ trở lại.. Công hội.”
Trong khi đã sẵn sàng lên đường, cả hai đã gặp được Martin.. Ông ấy đã chúc phúc cho các cậu, một lời nói bình an.
“Các cháu.. Thượng lộ bình an nhé, cứ quay trở lại đây nếu muốn.”
“Vâng.. Cảm ơn ông.” -Raidou đã chào tạm biệt ông ấy, cả hai đã lên đường trở về Công hội mạo hiểm giả.. Nhiệm vụ cứ thế đã kết thúc, bây giờ chỉ cần giao cho Công hội là được.
“Chà đã!!.. Hai cậu ơi!!?.”
Khi vừa mới bước đến Lối ra khỏi Nông trại, một giọng nói đã phát ra, từ sau lưng của Raidou và Ruijerd.. Đó chính là Martha.
Trên tay của cô ấy.. Chính là giỏ đựng bánh của Martin.
“Uhm... Tôi có làm một ít bánh mì, nếu các cậu không chê.. Thì đây!?.”
Martha vẫn ngại ngùng như thế.. Cô ấy đưa giỏ bánh ra trước Raidou và Ruijerd.
“...” -Raidou im lặng nhìn vào cái giỏ, ở bên trong đa phần đều là bánh mì.. Trong chúng không cứng hay khô khan, dường như là bánh mì vừa được nấu ra.
“Ông Martin, đã chỉ cho tôi cách làm ra chúng.. Nếu muốn, các cậu có thể lấy chúng.”
Vậy ra, ông Martin đã chỉ cho Martha cách làm bánh mì.
Có lẽ.. Đây cũng là lần đầu của cô ấy, bởi vì một vài ổ bánh... Đã bị cháy khét.
“...” -Raidou có vẻ phân vân.. Nhưng khi thấy Martha, có lòng tốt như vậy.
Cậu đã đồng ý, và lấy một vài ổ bánh mì.
“Thành thật cảm ơn.. Martha.” -Raidou đã cảm ơn lòng tốt của cô ấy. Cậu đã học được, những lời cảm ơn trân thành vào tối hôm qua.
“Cả.. Cảm ơn!?.” -Ruijerd cũng bắt chước theo Raidou.. Cậu ta đã cảm ơn Martha.
Và rồi.. Cứ thế, cả hai đã rời đi.
Chỉ còn lại Martha đang ngước nhìn bóng lưng của hai cậu.. Cô ấy đã cảm thấy rất vui, khi được hai người cảm ơn.
“Lần sau hãy đến đây nữa nhé.. Raidou, Ruijerd!!.”
Martha đã thốt lên.. Mặc cho hai người các cậu đã bước rất xa, khỏi Nông trại.
“ Này Martha!!.. Con giúp ta một tay với!!?.”
“Vâng thưa ông, con tới đây ạ”
Vậy là.. Cả hai người Raidou và Ruijerd, đã rời khỏi Nông trại của Martin.
“Ôi trời.. Bánh mì.. Của cậu.. Bị cháy, kìa.”
“Graa!!.”
“Này!!.. Đừng ăn.”
Raidou đã phát hiện, ổ bánh mì của Ruijerd bị cháy khét một nửa. Nhưng chưa kịp ngăn cản, thì cậu ta đã ăn hết sạch rồi.
“Haiz.. Thế nào cũng b·ị đ·au bụng cho mà xem.”
Raidou thở dài.. Cậu cũng không bất ngờ, khi thấy Ruijerd ăn bánh mì khét.
Bởi vì.. Ruijerd đã từng ăn những con cá sống kia mà.
“Cậu ta.. Thật hết nói nổi.”
Raidou đã than thở.. Cậu vừa thưởng thức ổ bánh mì của mình, vừa bước đi trên con đường mòn... Tiến đến Công hội mạo hiểm giả.
...
Và cứ thế.. Thời gian lại trôi qua.
Cả hai đã bước đến cây cầu bắc qua Thị trấn bù nhìn.
“Ha...... Ha...... Nghỉ ngơi.. Ruijerd.”
Raidou đang rất mệt mỏi.. Việc bước đi liên tục như thế, đã khiến cho cậu cảm thấy đuối sức.
Cũng đã hơn 2 Tiếng rồi, nên dừng lại để nghỉ ngơi thôi.. Raidou đã nghĩ như vậy.
“Lộc... Cộc...”.
“Lộc.. Cộc..”.
Tiếng xe ngựa chạy qua.. Cả hai cậu hiện đang ngồi trên bãi cỏ, ở bên lề của con đường mòn... Thời gian trôi qua từng giây.
Đã có một số xe ngựa đi qua.. Cũng có một vài người nhìn hai cậu, với ánh mắt kỳ lạ.
Dường như.. Màu tóc của cả hai, trong quá nổi bật chăng.
“Haiz... Sao ai cũng nhìn mình và Ruijerd thế.. Bộ có gì kỳ lạ lắm ư, chỉ là nghỉ ngơi thôi mà.”
Raidou đã cảm thấy hơi khó chịu.. Ai ai cũng nhìn cậu và Ruijerd, chỉ vì màu tóc ư.
“Được rồi.. Đi thôi.” -Raidou đứng dậy và đưa tay ra đỡ cho Ruijerd.. Cả hai lại bắt đầu lên đường, đi đến Công hội.
Khi vừa mới bước qua cây cầu, cả hai đã gặp phải lính tuần tra.. Đó chính là hai người đàn ông hôm bữa, Kane và Fergal.
“Lại gặp nhau rồi, hai chàng trai trẻ!?.”
“Xin chào.. Binh lính Kane.”
Một trong hai người lính tuần tra đã bước đến và chào hỏi.
Bọn họ trong khá thân thiện, và không để tâm đến màu tóc của Raidou và Ruijerd.
“Thật mừng.. Khi cậu vẫn nhớ tên tôi, chàng trai.”
“Cứ gọi tôi.. Là Raidou... Còn đây, là Ruijerd.”
Raidou đã giới thiệu tên của mình cho bọn họ biết đến.. Người lính tuần tra Kane đã rất vui khi biết được điều đó.
“Thật vinh hạnh, khi biết đến tên của hai cậu.. Raidou và Ruijerd.”
Người lính cũng nói thêm rằng: “Có vẻ, hai cậu đã tìm được công việc rồi nhỉ.”
Raidou gật đầu, và giải thích.. Hai cậu đã trở thành Mạo hiểm giả, mặc dù đơn đăng ký chưa được chấp nhận bởi Chủ hội.
“Đó là một tin tốt đấy.. Mặc dù không chính thức, nhưng các cậu đã nhận được nhiệm vụ rồi nhỉ.”
Anh ta đã tỏ vẻ chúc mừng cho hai cậu, một người lính tuyệt vời.. Mặc dù đang trong giờ làm việc, nhưng anh ta vẫn trò chuyện với hai cậu.
“Phải rồi.. Hiện tại, lũ buôn bán nô lệ đã b·ị b·ắt giữ rồi. Nên các cậu, không cần thiết phải kiếm tra nữa... Cứ ra vào Thị trấn thỏa thích nhé.”
Người lính tuần tra Kane đã thông báo một tin vui cho hai cậu.. Lũ buôn bán nô lệ đã b·ị b·ắt giữ rồi, nhưng khuôn mặt của Kane vẫn muốn nói thêm một điều gì đó.
“Hai cậu... Nếu gặp phải một cô bé có 'Đôi tai thú' thì hãy thông báo đến chúng tôi”
“Hiện tại chúng tôi đang tìm kiếm những n·ạn n·hân, của vụ việc buôn bán nô lệ”
“Mong hai cậu.. Hãy để ý xung quanh mình.”
Người lính tuần tra nói với một nụ cười bên trên khuôn mặt mình.. Raidou có thể nhìn thấy, quầng thâm trên đôi mắt của Kane... Dường như, anh ta đã đi tuần tra suốt cả đêm hôm qua.
“Vâng.. Tôi hiểu rồi.”
“Cảm ơn các cậu vì đã hợp tác.. Và chúc một ngày tốt lành, Raidou Ruijerd.”
Người lính tuần tra Kane đã rời đi, sau khi nói hết những lời đó.. Cứ thế, Raidou và Ruijerd lại tiếp tục bước đi.
Khi tiến vào bên trong Thị trấn bù nhìn, cả hai đã nhìn thấy rất nhiều người qua lại.
Dường như.. Công việc chuẩn bị cho Lễ hội bù nhìn đã sắp sửa hoàn thành. Bởi vì Raidou có thể thấy được, xung quanh những ngôi nhà đều có một ít Rơm hoặc 'Một con bù nhìn'... Trong cũng khá thú vị đấy chứ.
“Bọn họ có nhiều rơm thật.” -Raidou đã rất bất ngờ, khi thấy một số người đẩy xe chở rơm đi qua.. Một vài người phụ nữ thì đang làm ra những con 'Bù nhìn' từ rơm, bọn họ đều ở trước sân nhà của mình.
Bầu không khí của Thị trấn lúc này, khá náo nhiệt. Tất cả người dân, đều đang gấp rút chuẩn bị cho Lễ hội bù nhìn.
Raidou cùng với Ruijerd bước đi qua các gốc phố. Leo lên và xuống dưới những bậc thềm.. Băng qua con hẻm nhỏ.
Cuối cùng thì cũng đến nơi.. Bậc thềm đá dẫn lên Công hội mạo hiểm giả.
Cũng may, là Raidou đã ghi nhớ hết đường đi đến đây. Nếu không thì sẽ bị lạc đường nữa mất... Còn hên xui, thì lại gặp cậu bé kia và tốn 1 Xu Đồng để dẫn đường.
“Cái... Cái gì?.. Sao lại đông người thế này?.”
Vừa mới bước lên bậc thềm.. Một cảnh tượng đầy kinh ngạc đã đập vào mắt của Raidou.
Công hội mạo hiểm giả hiện đang mở tung của chính, và có rất nhiều người đang ra vào.. Một số ít thì đang mặc giáp, còn phần còn lại thì mặc những bộ đồ trong khá nhẹ, dường như những người đó đều là mạo hiểm giả.. Trong thật tuyệt, bọn họ đều toát lên một khí chất của riêng mình.
Nhưng có hơi đáng sợ.. Bởi vì, đa phần bọn họ đều mang theo v·ũ k·hí, nào là Kiếm và Dao găm.. Raidou còn nhìn thấy được, một người đàn ông vạm vỡ, mang theo một cây búa cỡ lớn. Trong thật đáng sợ, và nguy hiểm... Tốt hơn hết, là không nên đụng chạm đến bọn họ.
“Grah?.”
“Đi... Đi thôi.” -Raidou nắm chặt tay của Ruijerd, và kéo cậu ta theo mình. Cả hai đã quyết định bước vào bên trong Công hội, để trao trả Nhiệm vụ... Nhưng.
Khi vừa bước vào bên trong.. Một khung cảnh náo nhiệt đến mức hỗn loạn, đang ở trước mắt cả hai cậu.
“Này!!... Nhiệm vụ của tôi, xác nhận thông tin xong chưa!!?.”
“Vâng.. Xin hãy chờ một chút ạ!?.”
“Lẹ đi!!.. Còn một hàng người đây này.”
Một hàng người đông đúc, đang bu chặt cứng ở Quầy lễ tân. Bọn họ dường như là những Mạo hiểm giả, đang chờ đợi để xác nhận thông tin nhiệm vụ của mình.
“Này Lilia.. Mau vào kho lấy thêm mực đi, bên này hết rồi!?.”
“Vâng ạ.. Chị đợi em một chút.”
Lilia trong khá bận rộn với công việc của mình.. Ở bên trong Quầy lễ tân còn có 2 người phụ nữ khác, dường như bọn họ là đồng nghiệp của Lilia.
“Này!!.. Hai nhóc!!?.” -Trong khi đang đứng nhìn Quầy lễ tân, một giọng nói đáng sợ đã phát ra kế bên Raidou và Ruijerd.
Đó chính là người đàn ông vạm vỡ khi nãy.
Sau lưng người đàn ông, chính là cây bùa to lớn vừa rồi.. Trong nó cực kỳ to lớn, và hoàn toàn được rèn từ sắt... Cây búa đó dài đến 115cm, và trong nó cực kỳ nặng.
Một loại v·ũ k·hí được dùng để t·ấn c·ông những đòn thô bạo với lực sát thương cao.
Không chỉ có cây búa là to lớn, người sở hữu nó cũng vậy.. Người đàn ông đó cao hơn bất cứ ai ở đây, ước chừng khoảng 1m90 trở lên.. Thân hình thì lại vạm vỡ.
Trong cứ như... Là một người khổng lồ trước mắt của Raidou. Bởi vì cậu khá nhỏ bé, khi ở gần người đàn ông đó.
“Ngươi không nghe ta nói gì hay sao!?.”
Raidou chợt định thần lại.. Cậu liền kéo Ruijerd bước qua một bên, và nhường đường cho người đàn ông đó.
Một vài người ở Công hội, đã để mắt đến chuyện vừa rồi.. Bọn họ đang liếc nhìn Raidou và Ruijerd, một cách khá đáng sợ.
Lại là màu tóc của hai cậu.. Chúng quá nổi bật rồi đi, ai ai cũng để ý đến.
Sự lo ngại đã bắt đầu dâng cao, Raidou đã bắt đầu lùi bước.. Nhưng bâu không khí đó, đã bị xua tan bởi một giọng nói lớn.
“Tất cả nghe đây!!. Chỉ còn 8 ngày nữa là Lễ hội bù nhìn sẽ được diễn ra”
“Nhân dịp này.. Tại sao chúng ta không ăn mừng bằng cách, làm một Nhiệm vụ chinh phạt chứ!?.”
Giọng nói lớn vang ra khắp nơi bên trong Công hội mạo hiểm giả.. Đó chính người đàn ông vạm vỡ, với cây búa to lớn trên lưng... Anh ta đang nói về một Nhiệm vụ.
Nhiệm vụ đó hiện đang ở trên tay của người đàn ông đó.. Một tờ giấy nhỏ, với dòng chữ.
{Rank B: Tiêu diệt hang động Goblins +10 Xu Bạc cho mỗi người.. Yêu cầu: Một nhóm mạo hiểm giả.}
Trong người đàn ông khá là tự tin.. Anh ta hiện đang đứng ở trên lầu và nhìn xuống tất cả mọi người... Vẻ tự tin đó ngay lập tức bị phá hủy, bởi những tiếng cười chế nhạo từ các Mạo hiểm giả ở bên dưới.
“Hahahaha!!!... Đừng có đùa chứ, Gideon”
“Ai lại rảnh rỗi đến mức đặt cược mạng sống của mình chứ.. Nếu thích, thì anh làm một mình đi.”
Một người đã lên tiếng nói.. Và những người còn lại, thì hùa theo anh ta để chế nhạo.
Hóa ra.. Người đàn ông vác theo cây búa trên lưng, có tên Gideon.
Nếu nhìn kỹ lại.. Trong Gideon có đôi chút đáng sợ... Khuôn mặt anh ta có rất nhiều vết sẹo, mái tóc thì bị cháy rụi đi một nữa.
Nhưng Gideon, có một điểm chung với những người ở đây.. Đó là màu tóc của anh ta... Màu nâu.
Dường như Gideon đã từng trải qua rất nhiều chuyện.. Trên tay anh ta, có rất nhiều vết sẹo cũng như khuôn mặt.
Một bộ áo giáp lưới bao phủ lấy phần thân của Gideon.. Anh ta quá to lớn, chính vì vậy chẳng có Bộ giáp nào vừa vặn cả.
Kể cả có, cũng không có tiền để mua. Bởi vì ở nơi đây, một giáp sắt là cực kỳ đắt.
Raidou ngắm nghía nhìn Gideon. Cậu đã quan sát rất nhiều.. Anh ta mang một bộ giáp lưới, và 2 miếng giáp sắt bảo vệ tay.
Trong anh ta.. Giống như một gã kỳ dị.
“Rank... Rank B?.” -Raidou đã chú ý đến tờ giấy Nhiệm vụ, mà Gideon đang giữ.
Nó là cấp B... Theo như lời của Lilia, đó là một Cấp bậc rất khó để chạm vào.
Thế mà người đàn ông đó, có thể cầm nó trên tay của mình.
Cho dù vậy... Anh ta vẫn bị mọi người cười nhạo, vì hành động đột ngột của mình.
“Sigh!!.” -Người đàn ông tên Gideon cau mày lại. Anh ta tỏ vẻ tức giận, và bước đi xuống dưới.. Không lẽ, sắp sửa có đánh nhau rồi ư.
Raidou đã kéo theo Ruijerd lùi lại.. Cậu đang lo sợ, người đàn ông kia sẽ đánh nhau với các Mạo hiểm giả.. Nhưng điều đó đã không xảy ra.
Người đàn ông tên Gideon chỉ bước đi qua tất cả bọn họ. Anh ta rời đi với tờ giấy Nhiệm vụ trinh phạt.
“Chờ đã, người đó không xác nhận thông tin nhiệm vụ ư.. Cứ thế mà rời đi sao.”
Raidou đã cảm thấy kỳ lạ.. Người đàn ông tên Gideon, đã không xác nhận thông tin nhiệm vụ.. Anh ta cứ thế mà rời đi.
“Hắn ta định làm nó một mình sao?.”
“Heh.. Cứ mặc kệ hắn đi.”
“Dù sao thì, chẳng có ai muốn làm chung nhiệm vụ với hắn cả.. Khuôn mặt đó cứ như là quái vật ấy, trong kinh khủng c·hết đi được!?.”
“Đừng nói thế chứ.. Anh ta là một Mạo hiểm giả Rank B đấy.”
Một vài người đã bắt đầu chế nhạo Gideon, bằng những lời nói thậm tệ đến mức kinh khủng.. Tất cả đều nhắm đến khuôn mặt của Gideon, và mái tóc của anh ta.
Raidou đã cảm thấy lo lắng, không phải là vì Gideon.. Mà là vì, những Mạo hiểm giả ở đây.
Raidou và Ruijerd.. Cả hai rất có thể sẽ bị nhắm đến, bởi bọn họ... Vì màu tóc chăng.
“Này!!.. Hai thằng nhóc Đen Trắng kia!!?.”
Một giọng nói đã phát ra, ngay phía sau lưng Raidou.. Dường như cả hai đã bị nhắm đến.
“Chúng.. Chúng tôi ư?.”
“Chứ còn ai vào đây nữa?.”
Raidou đã quay lại.. Cậu nhìn thấy một người đàn ông, khoảng chừng 30 Tuổi.
Khuôn mặt ông ta, có một vết sẹo lớn ở ngay miệng.. Dường như đã b·ị c·hém rách, bởi một thứ gì đó.. Trong hơi đáng sợ.
Ông ta có một chiều cao trung bình. Mái tóc thì ngắn và là màu nâu.. Có một số con dao găm nhỏ, được đeo trên hông của ông ta... Ước tính có đến khoảng 6 con dao găm, được đeo trên thắt lưng.
Người đàn ông này.. Trong thật nguy hiểm.
“Hai ngươi.. Là người mới nhỉ!?.”
“Hể... Vâng.. Chúng tôi.. Chỉ mới, đăng ký hôm qua.”
Raidou trả lời người đàn ông.. Ông ta đã khá bất ngờ, khi nghe được những lời đó.
“Hóa ra là người từ phương xa đến”
“Hèn gì màu tóc của hai ngươi, trong kỳ lạ đến thế.. Đến cả ngôn ngữ, còn chưa thành thục nữa.”
Người đàn ông nở rộ một nụ cười kỳ lạ bên trên khuôn mặt. Trong ông ta thật đáng sợ, với vết sẹo kia.. Raidou đã nghĩ như vậy.
“Nào.. Vì lý do gì, các ngươi lại trở thành Mạo hiểm giả?.”
Một câu hỏi dành cho hai cậu ư.. Nhưng tại sao chứ.
Raidou cảm thấy rất khó hiểu và phân vân.
Nhưng rồi.. cậu đã trả lời câu hỏi đó.
“Tôi nghĩ... Là vì.. Xu Aurora's?.”
Chắc hẳn là thế rồi... Raidou cũng chỉ muốn kiếm tiền, để chăm lo cho cuộc sống của bản thân mình.
Ở nơi đây.. Cậu không quen biết ai, ngoài Martin và Ruijerd. Louis với Califa thì ở quá xa... Trước mắt cậu nên tìm một công việc tốt, để kiếm sống.
Nhờ vả Martin thì không được. Ruijerd thì lại càng không.. Cậu chỉ có thể, tự sử dụng sức của mình.
“Hah... Hahaha!?.” -Câu trả lời của Raidou, đã làm cho người đàn ông bật cười.
Ông ta bắt đầu nhỏ giọng lại. Nhìn hai cậu và nói rằng: “Ta thích lý do đó, của các ngươi”
“Nghe này... Tại sao chúng ta, không lập nhóm với nhau nhỉ!?. Ta có thể giúp các ngươi kiếm thật nhiều tiền!!?.”
Người đàn ông đã ngỏ lời.. Ông ta muốn lập nhóm với hai người, Raidou và Ruijerd.
Điều đó thật kỳ lạ.. Nhìn người đàn ông thật khả nghi, và đáng sợ.
“Đừng sợ.. Nhìn thế thôi, thật ra ta là một Mạo hiểm giả Rank D đấy”
“Không mấy người đạt được cấp bậc này đâu.”
Người đàn ông đang cố gắng thuyết phục Raidou.. Dường như, ông ta có mục đích gì đó, chứ không phải chỉ là lập nhóm.
“Raidou!!... Ruijerd!!.”
Trong khi đang phân vân.. Raidou đã bị kêu gọi bởi một giọng nói lớn, nó phát ra từ phía Quầy lễ tân.
Đó chính là Lilia.. Cô ấy đang vẩy tay, để kêu gọi cả hai cậu.
Quầy lễ tân dường như đã bớt người đi, đã không còn sự đông đúc kia nữa.
Có lẽ... Một số mạo hiểm giả, đã hoàn tất xác nhận thông tin nhiệm vụ của họ.
Lilia cũng đã để ý đến, Raidou và Ruijerd.
Cô ấy hiện đang khá thoải mái, trong không bận rộn như vừa rồi.. Đồng nghiệp của cô, thì đang điền thông tin nhiệm vụ cho một vài người... Mọi thứ, đã bớt ồn ào hơn rồi.
Và đây cũng là lúc.. Để cho Raidou và Ruijerd, trao trả lại nhiệm vụ của mình.
“Lại đây nào... Mau lên, để tôi còn xác nhận thông tin nhiệm vụ cho hai cậu.”
Lilia đã kêu lên.. Cô ấy trong khá gấp rút, và Raidou cũng không thể bỏ lỡ.
Cậu cúi chào người đàn ông, và kéo theo Ruijerd đến Quầy lễ tân.
“Xin lỗi... Đã bắt cô.. Chờ đợi.”
“...” -Raidou đã bước đến Quầy lễ tân. Nhưng thật kỳ lạ, Lilia không nói bất cứ một lời nào nữa.. Cô ấy hiện đang liếc mắt nhìn một ai đó.. Chính là người đàn ông vừa rồi ư.
Bọn họ nhìn nhau một lúc.. Và cuối cùng thì, người đàn ông đã rời đi.
“Haiz...” -Lilia liền thở dài.. Điều đó đã khiến cho Raidou tò mò, và thắc mắc người đàn ông vừa rồi là sao.
“Có.. Chuyện gì ư?.” -Raidou đã hỏi Lilia.
Cô ấy từ từ áp sát đến gần Raidou, và nói nhỏ rằng: “Cái tên vừa rồi, chẳng tốt đẹp gì đâu. Tốt hơn hết, các cậu nên tránh xa hắn ta.”
Cô ấy cũng dặn dò thêm rằng: “Với lại, đừng lập nhóm với hắn.. Chẳng có ai sống sót trở về, khi làm nhiệm vụ cùng hắn ta.”
“...” -Raidou c·hết lặng đi.. Hóa ra, người đàn ông đó lại nguy hiểm đến vậy.
Thế mà.. Cậu đã suýt đồng ý, lập nhóm với ông ta.
“Được rồi.. Các cậu hãy đưa cho tôi 2 tờ Nhiệm vụ đi.”
“Vâng.” -Raidou dẹp bỏ sự sợ hãi của mình, cậu đưa cho Lilia 2 tờ giấy nhiệm vụ.
Cô ấy bắt đầu lấy bút lông chim ra, và chấm vào hũ mực.. Việc xác nhận nhiệm vụ, diễn ra khá nhanh chóng.
Chỉ trong vài phút, thì đã hoàn thành.
“Nhiệm vụ của các cậu, không có gì kỳ lạ cả”
“Đây đúng thật, là chữ ký của Martin.”
Lilia vừa nói vừa mỉm cười.. Trong cô ấy khá là vui vẻ... Có thể, là do công việc đã dễ thở hơn rồi chăng.
“Sẵn tiện nói luôn. Đơn đăng ký của hai cậu, đã được Chủ hội chấp nhận.. Tuy rằng ban đầu, nó có hơi rắc rối.”
Lilia đã thông báo một tin vui mừng cho Raidou và Ruijerd.. Đơn đăng ký đã được chấp nhận, vậy có nghĩa là. Hai cậu đã trở thành Mạo hiểm giả rồi.
“Chờ tôi chút nhé.” -Lilia ngước nhìn xuống dưới Quầy lễ tân. Cô ấy kéo một ngân tủ ra, ở bên trong có rất nhiều thứ.. Giấy tờ, Bút lông chim, Con dao?... Tại sao lại có thứ đó, ở bên trong ngân tủ. Dùng để phòng vệ ư.
Raidou đã nhón chân, để ngước nhìn vào bên trong Quầy lễ tân.. Cậu hơi sợ, khi thấy một con dao găm ở bên trong.
“Để xem nào.. Nó chỉ đâu đây thôi.”
Lilia lục lọi ngân tủ để tìm kiếm.. Và rồi, nó đã được tìm thấy... Một vật, có hình thù như một chiếc huy hiệu, trên mặt có điêu khắc một số ký tự kỳ lạ.. Nó giống như, chiếc nhẫn Ma đạo cụ của Louis và Martin.
“Ma... Dạo cụ?.” -Raidou đã đột ngột thốt lên, Ma đạo cụ.. Lilia cũng đã rất bất ngờ.
“Raidou.. Cậu biết đến nó sao?.”
Không thể tin được.. Vật đó, chính là một Ma đạo cụ.. Raidou đã đoán đúng rồi ư.
“Ùm... Tôi biết, đôi chút.” -Raidou đã trả lời Lilia.
“Đây chính là, huy hiệu của Công hội mạo hiểm giả. Nó được dùng, để xác nhận thân phận của mỗi người.”
Giờ để ý mới thấy, trên chiếc huy hiệu đó. Có hình của một thanh kiếm và chiếc khiên.. Rất giống với lá cờ, ở trước cửa chính của Công hội... Tuyệt thật đấy.
Trong khi đang ngắm nghía chiếc huy hiệu được đặt ở trên Quầy lễ tân. Raidou đã bị Lilia nắm lấy cánh tay.. Cô ấy đặt một thứ gì đó, vào lòng bàn tay cậu.
Thứ đó.. Chính là con dao găm vừa rồi.
“Xin cậu.. Hãy nhỏ máu của mình, lên chiếc huy hiệu này.”
“Hể?.” -Raidou c·hết lặng đi thêm một lần nữa. Cậu đã thật sự sợ hãi, trước nụ cười của Lilia.. Cô ấy đang mỉm cười, thân thiện với cậu.
Nhưng những lời kia.. Chẳng mấy thân thiện chút nào cả.
“Đây là hình thức bắt buộc, tôi chỉ làm theo điều luật mà thôi.. Xin cậu hãy bình tĩnh!!?.”
Raidou vừa lùi bước.. Cậu đã rất hoang mang, nhưng Lilia đã lập tức giải thích.
“Thật ra.. Đây chính là cách để xác nhận thân phận.. Ma đạo cụ cụ này, có khả năng ghi nhớ máu của từng người”
“Công hội luôn sử dụng nó, để xác nhận thân phận của Mạo hiểm giả.. Vậy nên, mong các cậu hãy làm theo quy định.”
Thật luôn... Bọn họ dùng máu để xác nhận thân phận ư.. Nếu như vậy, có chút đáng sợ rồi đi.
“Ực..” -Raidou có đôi chút sợ, nhưng vì để trở thành Mạo hiểm giả.. Nên là tiến thôi.
Raidou đang cố gắng dùng con dao găm, để cắt nhẹ làn da của mình.. Một v·ết t·hương không to, phải thật nhỏ bé... Tuyệt đối không được đau quá.
“Nếu con dao đó, khiến cho cậu sợ.. Thì hãy dùng đến cái này đi.. Raidou.”
Lilia đã lấy lại con dao găm.. Cô ấy đưa cho Raidou một vật khá thân quen... Một cây kim, được dùng để khâu vá.
Trong nó, hơi lớn hơn bình thường.. Nhưng cũng không đáng sợ lắm, đỡ hơn con dao găm kia.
Raidou lập tức dùng cây kim, đâm vào làn da của mình, ở ngay ngón trỏ.. Giọt máu cứ thế rơi xuống, nơi chiếc huy hiệu đang chờ đợi.
Khi giọt máu rớt lên chiếc huy hiệu. Chẳng có gì xảy ra với nó cả... Ma đạo cụ, chỉ như vậy thôi ư.
“Eh?.” -Lilia ngơ ngác ngước nhìn chiếc huy hiệu ở trên Quầy.. Cô ấy đã cảm thấy rất khó hiểu.
“Kỳ lạ vậy.. Sao chẳng có phản ứng gì cả?.”
Lilia cầm chiếc huy hiệu lên, một cách cẩn thận. Cô ấy ngắm nghía chiếc huy, trong sự khó hiểu.. Một người đồng nghiệp đã thấy điều đó.
“Có chuyện gì sao Lilia.”
“Chị ơi.. Chiếc huy hiệu, không phản ứng khi bị nhỏ máu.”
“Đâu đưa chị xem nào.” -Người đồng nghiệp đã lấy chiếc huy hiệu.. Cô ấy đã kiểm tra nó bằng cách, nhỏ máu của mình lên.. Chiếc huy hiệu cũng vì thế, đã đổi màu... Màu xanh dương.
“Eh!!.. Kỳ vậy, nó có thể phản ứng lại với máu của chị.. Nhưng Raidou thì lại không.”
Lilia đã lấy lại huy hiệu.. Cô ấy cùng với người đồng nghiệp, đã thử lên Raidou thêm một lần nữa... Và kết quả, chẳng có gì.
Cuối cùng thì Lilia đã phải dẹp bỏ, việc xác nhận thân phận của Raidou... Đến lượt Ruijerd, thì cậu ấy đã tỏ thái độ khó chịu.
Raidou đã khuyên bảo rất nhiều. Để rồi phải lôi ra 'Kế đe dọa' của mình, cho cậu ta nhịn đói.
“Gra~.” -Cứ thế.. Ruijerd đã phải nhỏ máu, với cây kim kia. Chiếc huy hiệu lần này đã phản ứng lại.. Nhưng màu sắc có chút khác biệt... Màu trắng tinh khiết, y chang mái tóc của Ruijerd.
Sau khi hoàn tất xác nhận thân phận của mình.. Lilia đã mang đến một bất ngờ cho cả hai.
Đó chính là... Phần thưởng từ 2 Nhiệm vụ lúc trước.
“Đây là 22 Xu Đồng của các cậu.. Nhưng.”
Không xong rồi.. Lại là nụ cười đó từ Lilia.
“10% còn lại.. Sẽ là của Công hội, bởi vì đó là phí mai mối cho Nhiệm vụ.”
Lilia lấy lại 2 Xu Đồng.. Hiện giờ chỉ còn 20.
Raidou đã không lường trước được.. Công hội mạo hiểm giả, lại tính luôn cả phí mai mối cho Nhiệm vụ... 10% Không ít đâu.
“Hiện giờ.. Hầu bao của mình, chỉ vỏn vẹn 23 Xu Đồng... Nhiêu đây, chắc hẳn đủ để mua một ít bánh mì.”
Raidou đã từng hỏi Martin rồi.. Ông ấy đã bảo rằng, bánh mì cứng thường rất rẻ tiền, nhưng đó là lựa chọn tốt nhất.. Dành cho Mạo hiểm giả mới vào nghề.
“Phải rồi.. Hiện tại các cậu là Rank F”
“Chỉ cần cố gắng hoàn thành 10 nhiệm vụ. Các cậu sẽ được thăng tiến Cấp bậc.. Từ F lên E...”
Lilia đã giải thích mọi thứ cho Raidou và Ruijerd. Cô ấy cũng không quên cảnh cáo điều luật.
“Các cậu không thể nhận nhiệm vụ trên Rank F.. Nếu làm vậy, sẽ vi phạm điều luật”
“Xin hãy lưu ý ạ.”
Raidou gật đầu hiểu biết.. Cứ thế, cậu đã rời đi cùng với Ruijerd.
Nhiệm vụ đã hoàn thành xong rồi.. Tiếp theo thì chính là, nhận cái mới.
Khi bước đến Bảng nhiệm vụ.. Raidou đã nhìn thấy rất nhiều, những tờ giấy được đóng đinh lên bảng... Chúng nhiều đến mức không đếm xuể, nhưng đa số đều là nhiệm vụ Cấp bậc cao.. Từ Rank E lên D và C.
“Hái thảo dược?... Không được, mình không biết về thực vật ở nơi đây”
“Cũng không thể vào rừng được, quá nguy hiểm.”
Raidou ngắm nghía khắp nơi trên bảng Nhiệm vụ.. Có một số nhiệm vụ Rank F, nhưng chúng đều quá xa.
Hái thảo dược, thì phải vào rừng.
Đưa thư, thì phải đi đến một nơi khác.
Trợ giúp cho nhà thờ... Không luôn, Raidou không giỏi khâu vá quần áo.
Sau một hồi lựa chọn.. Thì thật sự quá mất thời gian, chẳng có cái nào là phù hợp cả.
{Nhiệm vụ Rank F: Hỗ trợ vận chuyển +10 Xu Đồng cho mỗi người... Địa điểm: Lò rèn của Batos.}
Một tờ nhiệm vụ Rank F đã lọt vào ánh mắt của Raidou.. Vận chuyển, nghe có vẻ rất cực nhọc.. Nhưng mà, 10 Xu Đồng cho mỗi người, thật sự rất hấp dẫn.
Bởi vì những nhiệm vụ kia.. Đều ở dưới 5 Xu Đồng Aurora's.
“...” -Raidou ngắm nhìn nó một lúc.. Cậu đã rất phân vân.
Nhưng rồi... Raidou đã lấy nó, sức hấp dẫn của đồng tiền là không thể tránh khỏi.
Raidou bước đến Quầy lễ tân, để xác nhận thông tin nhiệm vụ.. Khuôn mặt của Lilia có chút kỳ lạ, khi thấy tờ giấy nhiệm vụ đó.
“Các cậu, tốt nhất đừng chọc tức người gửi yêu cầu này.. Ông ta rất đáng sợ đấy.”
Khi xác nhận thông tin nhiệm vụ.. Lilia đã cảnh cáo Raidou và Ruijerd, về chủ nhân của lò rèn... Ông ta dường như, là một người khá đáng sợ.
“Về phần địa điểm của Nhiệm vụ.. Lò rèn đó, nằm ở khu rừng bên ngoài thị trấn”
“Các cậu phải băng qua một con đường mòn, mới có thể đến đấy!?.”
Địa điểm nhiệm vụ.. Xa hơn Raidou tưởng, nhưng vì đã xác nhận rồi... Cậu không thể từ bỏ được.
Theo lời Lilia, và tấm bản đồ của cô ấy.
Địa điểm thật sự.. Khá xa.
“Haiz...”
Raidou bước đi, ra khỏi Công hội.. Khuôn mặt thì chán nản với nhiệm vụ vừa nhận được... Nhưng khi vừa ra bên ngoài, một giọng nói đã phát ra.
“Này.. Này.. Hai người, chúng ta lại gặp nhau rồi!?.”
Giọng nói đó, là của một đứa trẻ.
“Nhóc là.. Người dẫn đường?.”
Raidou đã nhận ra đứa trẻ đó.. Chính là cậu bé chỉ đường lúc trước đây mà.
“Hahaha.. Thật vui khi hai người vẫn còn nhớ đến tôi.”
Đứa trẻ mỉm cười mà nói.. Và rồi sự chú ý của nó, đã dồn vào tờ giấy nhiệm vụ của Raidou.. Sự tò mò, là không thể tránh khỏi.
Cậu bé đã bước đến, và nhìn vào tờ giấy nhiệm vụ.. Nó lập tức cười khúc khích lên.
“Hahaha... Tôi biết chỗ này, nếu hai người muốn đến đó... Thì chỉ với 1 X...
“À không... Chỉ với 2 Xu Đồng, tôi sẽ dẫn hai người đến lò rèn của lão Batos...”
Raidou ngước nhìn cậu bé.. Cậu không thể tin được rằng, đứa trẻ này lại thây đổi số tiền nhanh đến vậy.
“Haiz... Được rồi. Tiền đây.” -Raidou thở dài thêm một lần nữa. Cậu lấy ra 2 Xu Đồng từ hầu bao của mình, và đưa cho đứa trẻ.. Vậy có nghĩa, chỉ còn lại 20 Xu Đồng.
“Phải thế chứ... Chuyện dẫn đường cứ để cho tôi lo liệu.”
Cậu bé lại nói thêm, để đảm bảo uy tín của mình: “Ở thị trấn này, tôi chính là người rành đường nhất đấy.. Không có kẻ nào thuộc lòng nơi đây bằng tôi đâu!?.”
“...” -Raidou chỉ biết im lặng, và đi theo cậu bé. Theo sau chính là Ruijerd.
Cứ thế.. Thời gian lại bắt đầu trôi qua.
Băng qua các con hẻm, bước đi trên những con phố đông đúc.
Để rồi... Cả ba người, đã ra khỏi Thị trấn bù nhìn và tiến thẳng vào khu rừng.
Cậu bé đã dẫn hai người, bước lên một con đường mòn.. Và rồi, cuối cùng thì cũng đã tới nơi... Lò rèn của Batos.
Lò rèn được xây dựng từ những khối đã to lớn, và tất nhiên chúng đều được cố định lại bởi đất sét.. Mái nhà thì được dựng lên từ những ngói đất sét... Đặc biệt hơn, ngôi nhà có phần nhô ra ở bên phải. Đó là một cân phòng nhỏ, có ống khói ở bên trên.
Khi nhìn thấy lò rèn, Raidou đã rất bất ngờ.. Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy tận mắt một Lò rèn.
“Batos!!... Ông già lùn tịt kia, có khách đến đây này!!?.”
Cậu bé kia, đã chạy đến trước cửa chính của Lò rèn.. Nó đột nhiên hét lên thật to, những lời lẽ thô tục đối với Batos.
“Vậy nhé... Tạm biệt.” -Cậu bé chào tạm biệt Raidou và Ruijerd.. Rồi nó rời đi, một cách vội vã.
“Hể?.” -Raidou đã rất bất ngờ và ngơ ngác.
Rốt cuộc.. Chuyện gì vừa xảy ra thế.
“...!!ẦM!!...”. -Trong khi đang ngơ ngác, một tiếng động lớn lập tức phát ra.. Cánh cửa chính của Lò rèn, đã bị mở tung.
Một thân hình đồ sộ, với những mớ cơ bắp khắp nơi trên người.. Một khuôn mặt đáng sợ, và râu ria thì um tùm.. Đó chính là chủ nhân của lò rèn, Batos... Và ông ta, rất lùn.
“Thằng oắt con nào, dám bảo ta đây lùn tịt!!?.”
Batos tức giận mà kêu lên.. Và rồi, ánh mắt của ông ta đã nhắm đến Raidou và Ruijerd... Một ánh mắt đáng sợ.
“Hóa ra.. Là hai người các ngươi sao!!?.”
“Khoan.. Khoan.. Chúng tôi. Đến đây.. Vì nhiệm vụ.”
Ông ta đã bước đến chỗ hai cậu, một cách giận dữ.. Raidou đã rất sợ hãi, mặc dù lùn tịt thật. Nhưng mớ cơ bắp kia, có thể đ·ánh c·hết người đấy.
Raidou lùi bước về sau.. Trước bị ông ta t·ấn c·ông, cậu đã nhanh tay lấy ra tờ giấy nhiệm vụ.
“Thật... Thật.. Chúng tôi. Là mạo hiểm giả!?.”
Raidou cố gắng giao tiếp bằng ngôn ngữ của lục địa này. Cậu đã hoảng loạn và nói rất nhanh... Dường như, đã thành thạo hơn lúc trước rồi.
“Hừ... Đưa đây!!.” -Lão Batos đã c·ướp lấy tờ giấy nhiệm vụ từ Raidou.. Ông ta đang đọc những dòng chữ ở bên trên.
“Được rồi... Hãy theo ta.. Ta sẽ dẫn các ngươi, đến chỗ làm việc.”
“Vâng.” -Batos bước rời khỏi đó.. Raidou và Ruijerd đã theo sau ông ta.
Cả ba người bước đi, ra phía sau Lò rèn.
Và rồi... Trước mắt của ba người, là một ngôi nhà nhỏ được xây dựng từ những ván gỗ.
Ngôi nhà đó, chính là chỗ cất đồ của Batos.. Hay còn được gọi là Nhà kho.
Ông ta bước đến trước cửa chính của Nhà kho, và mở nó ra.. Bên trong là những thùng gỗ, từ tròn cho đến vuông.
Raidou có thể thấy, những thùng gỗ đó, hiện đang chứa rất nhiều v·ũ k·hí và đồ dùng... Từ Kiếm, Cho đến dao, Cuốc và Xẻng, mọi thứ đều có ở đây.
“Để ta giải thích ngắn gọn cho các ngươi biết về Nhiệm vụ của mình”
“Các ngươi phải vận chuyển đống này, ra trước Lò rèn!!. Mọi thứ, đều không được thiếu sót một thùng nào!!?.”
Lão Batos hung hăng bước. Ông ta đã rời đi, và cũng nói thêm rằng: “Ta sẽ đi kêu gọi lũ thương nhân ở trong Thị trấn!!”
“Nếu các ngươi trộm đồ của ta, thì chuẩn bị tinh thần để c·hết đi!!?.”
Ông ta đã cảnh cáo Raidou và Ruijerd.
Thật đáng sợ... Đó là những gì, mà Raidou cảm thấy được từ Batos.
Một lão già có một thân hình đồ sộ. Khuôn mặt thì cau có, với bộ râu um tùm.. Đặc biệt nhất chính là, ông ta rất lùn. Ước chừng khoảng 1m46.
Mà thôi... Hãy dẹp bỏ chuyện đó qua một bên.
Trước mắt.. Raidou phải làm nhiệm vụ của mình, đó chính là vận chuyển đống thùng gỗ này, ra trước Lò rèn.
“Việc này.. Sẽ tốn nhiều thời gian đây.”
“Gra.. Grah.”
“Cậu.. Ở lại, giúp tôi!?.”
Cứ thế... Công việc của hai cậu đã bắt đầu.
Ruijerd hôm nay, đã không được lười biếng. Cậu ta đã bị ép buộc bởi Raidou.
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Lý do tại sao, Batos lại lùn tịt?.
Đó là bởi vì: Ông ta là một 'Dwarf' hay còn được gọi là người lùn.
Dwarf là gì?: đó là một chủng tộc đặc biệt tồn tại ở khắp nơi trên mọi lục địa.
Ngoại hình: Như tên gọi, Dwarf là người lùn, chiều cao ước tính của bọn họ thường sẽ là 1m3 cho đến 1m5.
Đặc điểm thường thấy: Những Dwarf nam khi về già, thường rất thích để râu ria um tùm.. Bọn họ cho rằng, nó thể hiện cho sự trưởng thành của mình, càng um tùm càng trải qua nhiều thứ... Nhưng có một vài người, thì không thích làm thế, ví dụ những Dwarf nữ, hoặc một số Half-Dwarf.
Half Dwarf là gì: Bọn họ là con lai giữa người lùn và một chủng tộc khác.. Thường thì sẽ là Nhân loại và Dwarf.
Bọn họ có đặc điểm chung là gì?: Eh-Hem.
Dwarf và Half Dwarf, đều có một đặc điểm chung... Đó chính là sức khỏe.
Bọn họ rất khỏe mạnh.. Mặc cho là con lai giữa dòng máu khác nhau, nhưng sự phát triển cơ bắp là điều không thể tránh khỏi.
Dwarf thường sống ở trên những đỉnh núi, hoặc hầm và hang mỏ.. Chắc hẳn vì lý do đó, nên bọn họ thường rất khỏe mạnh.
Dwarf thường rất giỏi nghề đào mỏ, làm sắt thép, rèn v·ũ k·hí.. Bởi vậy, bọn họ luôn sở hữu một lượng lớn cơ bắp đến mức kinh khủng.
Nếu không làm những nghề bên trên, thì cơ bắp của bọn họ vẫn phát triển, mặc cho không luyện tập... Dường như, đó là di truyền từ tổ tiên rồi.
Tính cách: Không phải Dwarf nào cũng hung dữ như Batos.
Dwarf thường có bản tính chính trực và đôi phần hài hước. Bọn họ, thường rất trưởng thành và suy nghĩ thấu đáo.
Tuổi thọ: Dwarf thường sẽ sống rất lâu.
Bọn họ có thể tồn tại đến 200-400 Năm.
Không ai biết lý do tại sao, bọn họ lại sống lâu như thế.. Nhưng các Dwarf thường cho rằng, đó là đặc ân của tổ tiên họ ban cho.
Phụ: Không ai rõ, chủng tộc Dwarf bắt nguồn từ đâu.. Nhưng các chủng tộc sau đây, rất có thể là họ hàng với họ. Hoặc chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Nhân loại: Con người?... Ye, một số người có thân hình nhỏ bé trong khá giống với Dwarf, nhưng chúng ta có thể nhận thấy sự khác biệt.. Thông qua sức khỏe, và cơ bắp.
Troll?: Đây là một loại quái vật kia mà. Đối với con người là thế, bọn họ thường sẽ mang Troll ra để trêu chọc Dwarf. Điều đó không mấy tốt đẹp, Dwarf thường sẽ cảm thấy bị tổn thương hoặc tức giận.. Nếu bị đem ra so sánh, với một loại quái vật.
Giant's!!: Người khổng lồ sao, không có thông tin gì về họ.. Dường như chủng tộc này, đã bị tuyệt chủng. Bởi vì một lý do gì đó, và chẳng ai còn nhớ đến họ.
Giant's chỉ còn tồn tại, ở bên trong những câu chuyện đe dọa trẻ em... Thật kỳ lạ.
Mà thôi.. Đến đây là kết thúc rồi, tạm biệt mọi người. (─‿‿─)