Chương 28: Cô bé thú nhân Oya.. Cảnh tượng kinh dị tại Nông trại của Martin.
...Arc 1: Sự khởi đầu...
-------------------------------------
Trên đường tiến đến nông trại của Martin.
Raidou đã nhìn thấy rất nhiều dải sáng trên bầu trời.. Giờ đây chúng đang che phủ toàn bộ vùng đất này, một lồng giam được hình thành từ những dải sáng kỳ lạ.. Chúng đang xoay quanh nhau một hình xoắn ốc, một bức tranh hoàn mỹ dành riêng cho Thị trấn bù nhìn.
Raidou cảm thấy hơi lo lắng.. Nhưng có một chuyện cần được để tâm hơn, đó chính là cô bé tai thú.. Phải, cô bé đó đang bước theo Raidou từ phía sau lưng cậu.
“Cô bé đang đi theo bọn mình ư?.”
Raidou có chút để ý đến cô bé tai thú ở phía sau mình.. Nhưng cậu cũng không muốn bắt chuyện với cô bé, sự sợ hãi từ cái lần ở bên trong ngõ cụt vẫn còn đó.
Raidou đã chuyển sự chú ý sang những dải sáng kỳ lạ ở trên bầu trời cao.. Chúng vẫn còn đang xoay quanh nhau tạo hình xoắn ốc, Raidou tò mò mà thốt lên.
“Những dải sáng.. Rốt cuộc là gì chứ.. Chừng nào, chúng mới dừng lại!?.”
Raidou thốt lên bằng ngôn ngữ của lục địa này.. Cậu vừa tò mò, vừa bước đi cùng với Ruijerd.. Cột sáng bí ẩn kia vẫn còn ở cánh đồng bắp.. Khi tiến đến gần hơn với Nông trại, Raidou mới thấy được cột sáng bí ẩn đó cao và to lớn đến chừng nào.
“Không thể.. Sao nó lại, to lớn thế.”
Raidou dừng bước lại để ngắm nhìn khung cảnh ở cánh đồng bắp.. Cột sáng bí ẩn đó thật to lớn, đến mức không thể nhìn thấy được đỉnh của nó.. Raidou cứ đứng yên và ngắm nhìn cột sáng bí ẩn kia, như thể cậu đang bị mê hoặc bởi nó.
“Này!?.” -Nhưng rồi.. Một giọng nói bé nhỏ đã kéo Raidou thoát khỏi cột sáng bí ẩn kia.. Cô bé tai thú kia đang ở kế bên cậu.
“Ùm.. Không nên nhìn cột sáng đó quá lâu đâu.. Một vài người đã bị hóa điên khi nhìn chằm chằm vào nó.”
Cô bé đã cảnh báo cho Raidou.. Về nguy hiểm có thể xảy ra, khi nhìn chằm chằm vào cột sáng bí ẩn kia.. Khi thấy cô bé tai thú, Raidou đã chợt bừng tỉnh lại.. Cậu theo phản xạ mà lùi bước về sau.
Khi thấy Raidou đề phòng mình, cô bé đã trở nên im lặng.. Có chút đau buồn trên khuôn mặt của cô bé chăng, hay chỉ là do Raidou tưởng tượng ra mà thôi.
“Ùm.. Cảm ơn.. Vì đã cảnh báo.” -Raidou dẹp bỏ đi sự sợ hãi của mình, và cảm ơn cô bé.. Dẫu sao, cô bé cũng vừa mới giúp đỡ cho cậu kia mà.. Nhưng đáp lại với Raidou chỉ là một câu nói vỏn vẹn vài chữ từ cô bé tai thú.
“Ùm...” -Không.. Nó không phải là một câu nói.. Cô bé chỉ Ùm một tiếng và dùng chiếc áo choàng che đi phần miệng của mình.
Sự im lặng cứ thế bao trùm mọi thứ.
Raidou cảm thấy hơi bối rối.. Cậu chẳng biết nói gì thêm nữa.
Nhưng mà.. Trước khi mọi thứ tồi tệ hơn, có lẽ Raidou nên nói gì đó.
“Phải rồi!?.” -Raidou đột nhiên thốt lên, như thể cậu đã nhớ đến một điều gì đó.
“Ùm... Em đang, đến Nông trại.. Có phải không?.”
“!!!.” -Raidou đã nói chính xác.. Bởi vì đôi tai thú kia đã dựng lên, như thể phản ứng với những lời đó.. Vậy là cô bé muốn tiến đến Nông trại của Martin, nhưng lý do là gì thì vẫn chưa rõ ràng.
Đôi tai thú đó lập tức dịu xuống, và khuôn mặt của cô bé đã biểu lộ cảm xúc.
Cô bé đã cau mày lại và hỏi Raidou rằng: “Câu đó phải là tôi hỏi mới đúng, tại sao hai người lại đi đến Nông trại chứ.. Không phải là nơi đó, đang rất nguy hiểm sao?.”
Đứng trước câu hỏi đó Raidou đã thẫn thờ một lúc lâu.. Và rồi, cậu đã trả lời cô bé với một nụ cười nhẹ ở bên trên khuôn mặt của mình.
“Thật ra.. Tại Nông trại, có người quen của anh.. Nên đành phải, đi đến đó.”
“Là Martin có phải không!?.” -Sau khi nghe được những gì mà Raidou vừa nói, cô bé đã lập tức lên tiếng hỏi về người quen kia.
“Phải.. Ông ấy tên Martin.. Bọn anh.. Đã được giúp đỡ rất nhiều.. Ông ấy, thật sự là một người tốt bụng!?.”
Raidou đã mỉm cười khi nhắc đến ông Martin.. Ông ấy đã giúp đỡ cho cậu và Ruijerd rất nhiều lần.. Nếu như ngày trước không được Martin nhận vào làm việc, có khi Raidou và Ruijerd đ·ã c·hết tại nơi xó xỉnh nào rồi chăng.. Thật may mắn khi gặp được Louis và Martin, Raidou đã nghĩ như thế.
Sau khi nghe được những gì mà Raidou vừa nói, cô bé tai thú đã tỏ vẻ bất ngờ.
Đôi tai thú lại dựng đứng lên thêm một lần nữa.. Cô bé ngước nhìn Raidou với một khuôn mặt hoàn toàn khác.. Cảm giác ớn lạnh đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại khuôn mặt bất ngờ từ cô bé tai thú.
“Hóa ra.. Hai người có quen biết với ông Martin sao.”
Cô bé lên tiếng nói với một giọng điệu hoàn toàn khác.. Cô bé không còn cau mày lại nữa, giọng điệu thì đã bình thường trở lại.. Nhưng mà, giọng điệu đó có chút hối hận ở bên trong.. Bởi vì, cô bé đã suýt g·iết c·hết Raidou bằng con dao găm của mình.
“Xin... Xin lỗi, vì đã chĩa dao vào cổ của anh!!. Đó chỉ là bản năng thôi, thật ra em không muốn làm như vậy đâu!!?.”
Cô bé tai thú đã thay đổi hoàn toàn.. Giọng điệu chẳng còn lạnh lùng như trước, khuôn mặt thì có chút biểu lộ cảm xúc.
Cô bé đang ngại ngùng ư, Raidou tự hỏi khi thấy khuôn mặt đó.
“Không sao.. Là do anh, khiến cho em.. Bất ngờ.”
Raidou mỉm cười và đáp lại cô bé tai thú. Cậu đã không còn sự sợ hãi nữa, dù sao thì cơn ớn lạnh cũng đã tan biến rồi kia mà.
“Tên của anh.. Là Raidou.. Em cũng tiến đến Nông trại.. Có phải không?.”
Raidou lên tiếng giới thiệu tên của mình, trong khi đó khuôn mặt vẫn còn đang nở rộ nụ cười nhẹ.. Cậu tự cho rằng, chắc chắn là cô bé tai thú này có quen biết với Martin.. Bởi vì, ban nãy cô bé đã nhắc đến tên của ông ấy.. Chắc chắn là như thế rồi.
“Em có muốn, đi cùng.. Bọn anh?.”
Raidou giao tiếp với cô bé bằng ngôn ngữ của lục địa này.. Tuy rằng có chút khó khăn, nhưng cũng may là cô bé hiểu được những lời đó.. Một lời mời, dành cho cô bé tai thú.. Hãy đi cùng nhau đến Nông trại.
“Tên của em là Oya.. Cảm ơn vì lời mời, nhưng liệu có ổn không khi để một đứa trẻ như em đi chung?.”
“Hể?.” -Raidou bất ngờ khi nghe được cô bé nói vậy.. Nhưng rồi.. Cậu cũng đã hiểu ra được vấn đề, đó chính là đôi tai thú và cái đuôi động vật của cô bé.. Cô bé đang tự ti ư, Raidou tò mò.. Nhưng cậu cũng không muốn hỏi cô bé, như vậy thì chỉ càng tồi tệ hơn mà thôi.
Thay vì hỏi thẳng về vấn đề, Raidou chỉ bình tĩnh mà nói rằng: “Không sao!!.. Em cứ đi chung.. Bọn anh, không thấy khó chịu.. Vậy nên, đi thôi nào!!?.”
“...” -Raidou đã không tò mò về đôi tai thú và cái đuôi động vật của cô bé.. Lần đầu tiên trong cuộc đời của Oya, có người chẳng để tâm đến ngoại hình của cô.
Người này thật kỳ lạ và cả màu tóc cũng vậy, cô bé tai thú đã nghĩ như thế.
“Raidou.. Cảm ơn..” -Cô bé nắm lấy tay của Raidou, và lời cảm ơn đã được thốt ra.
Cô bé đã cảm ơn Raidou vì không để ý đến bộ phận động vật của mình, một phần cũng hối lỗi cho những hành động lúc trước ở ngõ cụt.. Sau những hành động đáng sợ đó, Raidou đã không giận dữ mà còn ngỏ lời mời gọi cô bé đi chung.. Cậu chẳng trách mắng hay sử dụng đến b·ạo l·ực, chỉ vỏn vẹn mỉm cười mà thôi.. Đúng là một nhân loại kỳ lạ, và tốt bụng.
“Ruijerd.. Đi thôi!!?.” -Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Raidou đã kêu gọi Ruijerd tiếp tục bước đi.. Cô bé tai thú lúc này đang ngước nhìn bọn họ, khuôn mặt thì có chút vui vẻ.. Cô bé này, tên là Oya.
Một chiếc áo choàng che phủ toàn bộ mọi thứ. Bên trong là những con dao găm được giữ bởi thắt lưng.. Thân hình thì nhỏ nhắn, độ tuổi thì là 13.. Mái tóc màu xanh nhạt như thể bầu trời, đôi tai thú và cái đuôi động vật thật đặc biệt làm sao.
Cô bé này, có lẽ đã trải qua rất nhiều chuyện.. Và có thể, đây là lần đầu tiên mà cô bé mỉm cười với người khác.
Phải.. Cô bé đang mỉm cười.. Mặc dù chỉ là một nụ cười nhẹ, nhưng nhiêu đó thôi đã quá đủ rồi.
...
Cứ như vậy.. Cả 3 người bọn họ đã bước đi cùng nhau, tiến đến Nông trại của Martin.
Trên đường đi, không khí ngại ngùng hoàn toàn không có.. Thay vào đó, là những cuộc trò chuyện đến từ Raidou và Oya.
Có lẽ.. Cả hai đã dẹp bỏ đi sự ngại ngùng của chính mình, và thay thế bằng những cuộc trò chuyện trên đường đi.
“Vậy ra.. Em quen biết, Martin.”
“Vâng.. Ông ấy từng giúp đỡ cho em rất nhiều lần.. Kể cả khi em b·ị b·ắt, ông ấy vẫn cứu giúp mặc cho bị đe dọa đến tính mạng của mình.”
Trên đường đi.. Có một số cuộc trò chuyện khá tiêu cực đối với Raidou.. Cậu tò mò tại sao cô bé lại b·ị b·ắt, và ai đã làm điều đó.
“Bị bắt ư?.. Là sao chứ?.” -Để rồi sự tò mò đó đã vượt quá tầm kiểm soát.
“...” -Câu hỏi đó của Raidou đã khiến cho cô bé c·hết lặng đi.. Dường như cậu đã hỏi về một vấn đề không nên nhắc đến.. Cô bé có thể đã bị tổn thương, Raidou vừa làm gì thế này.. Cậu đã bị sự tò mò lấn át rồi.
“Ah... Thành thật xin lỗi.. Đáng lẽ, anh không nên nhắc đến.. Chuyện đó.”
Raidou đã cố gắng xin lỗi Oya.. Và cô bé đã lắc đầu, nhưng không phải là để từ chối lời xin lỗi của Raidou.
“Không sao đâu.. Chuyện này bình thường mà, ai rồi cũng sẽ tò mò khi nhìn thấy một thú nhân thôi.”
“Thú nhân ư?.” -Raidou lại nghe được thêm một số từ kỳ lạ ở vùng đất này.. Thú nhân rốt cuộc là gì, Raidou tự hỏi khi nghe cô bé nói.
“Đúng vậy, em là một thú nhân.”
Oya đột nhiên dừng bước.. Cô bé chỉ tay lên đôi tai thú của mình, nó có rất nhiều lông và màu sắc thì là trắng pha trộn với xám.
“Anh thấy đấy, em là một thú nhân thuộc loại sói.”
“...” -Raidou nhìn Oya với một khuôn mặt khó hiểu.. Cậu không thể hiểu được những gì mà cô bé đang nói đến.. Rốt cuộc thú nhân là gì chứ.
“Anh không hiểu!!.. Tại sao.. Em lại có, bộ phận động vật!!?.’
Và rồi.. Raidou đã hỏi Oya về vấn đề đó. Cậu cần được giải thích, về thứ được gọi là thú nhân kia.
“...” -Câu hỏi của Raidou đã khiến cho Oya c·hết lặng đi.. Cô bé không nói một lời nào, khuôn mặt thì có phần bất ngờ.
“Em là một thú nhân, nên tất nhiên sẽ có bộ phận động vật rồi.”
“Vậy.. Thú nhân.. Là gì!?.”
“...” -Oya lại c·hết lặng đi thêm một lần nữa.. Cô bé chẳng thể tưởng tượng nổi, Raidou rốt cuộc là có ý gì.. Đến cả thú nhân mà cũng không biết đến nữa sao.
“Anh đến từ nơi khác sao?. Đến cả thú nhân cũng không biết, đúng là kỳ lạ thật.”
Cô bé đã nghĩ rằng Raidou đến từ nơi khác, và đúng thật là như thế.. Cậu đến từ một nơi cực kỳ xa xôi.. Nơi đó không hề có những thứ như Phép thuật và Quái vật.
“Em có thể.. Cho là vậy.” -Raidou gãi đầu mà nói.. Cô bé cũng không cảm thấy bất ngờ gì, bởi vì Raidou thật sự quá khác biệt so với những người ở nơi đây.. Màu tóc đen tuyền, và cách sử dụng ngôn ngữ của lục địa này.. Ai trò chuyện với Raidou cũng có thể nhận ra, rằng cậu đến từ phương xa.
“Vậy.. Anh muốn biết thêm về thú nhân sao?.”
“Phải.. Anh tò mò, về chuyện đó..” -Raidou gật đầu.. Cậu thật sự muốn biết thêm về Thú nhân, và nhiều thứ khác ở nơi đây.
“Thú nhân là một chủng tộc riêng biệt. Không giống như Elf và Orc, Thú nhân không thuộc họ hàng với bất kỳ chủng tộc nào trên thế giới.. Miễn sao có bộ phận nửa người nửa động vật, là sẽ được gọi là thú nhân.”
Cô bé dùng tay chạm vào đôi tai thú của mình.. Cái đuôi động vật thì đang cựa quậy qua lại.
“Thú nhân.. Là một mặt hàng hiếm có trong mắt của những kẻ săn lùng, chính vì vậy bọn em thường rất dễ b·ị b·ắt đi.”
Giọng điệu của Oya đột nhiên trở nên buồn bã.. Cô bé đang kể về, lý do mà mình b·ị b·ắt đi.
“Những đứa trẻ thú nhân sẽ rất dễ b·ị b·ắt đi, khi đó chúng buộc phải sống với cái danh Nô lệ!?.. Em cũng đã từng như thế”
“Nhờ có Martin, nên em mới được như ngày hôm nay.. Ông ấy đã che chở cho em khỏi lũ săn lùng.. Không những thế, ông ấy còn chăm sóc và dạy dỗ cho em nhiều thứ”
“Cho tới khi lệnh cấm buôn bán nô lệ được đưa ra bởi ngài tử tước, em đã rời khỏi nông trại và tìm kiếm thông tin về chủng tộc thú nhân”
“Thường thì em sẽ trở về nông trại để thăm hỏi ông Martin, nhưng dạo gần đây đã có một số chuyện xảy ra.. Nên là đã hơn 20 ngày rồi, em chưa có dịp để trở về Nông trại.”
Sau khi lắng nghe xong câu chuyện của Oya, Raidou đã không thể thốt lên nổi một lời.. Cậu đang cảm thấy tội nghiệp cho cô bé.. Thật không thể tin được rằng, một đứa trẻ đã phải trải qua nhiều chuyện đến vậy.. Câu chuyện vừa rồi đã khiến cho Raidou cảm thấy Martin là một người nhân hậu đến mức khó tin được, và cô bé Oya thật sự tội nghiệp.
“Anh không biết.. Em đã trải qua, nhiêu chuyện đến vậy.. Nhưng thật may mắn, vì em.. Gặp được Martin.”
Raidou mỉm cười nhẹ và nói với Oya.. Điều tốt nhất mà cậu có thể làm bây giờ, đó chính là an ủi cô bé này.
“Dù sao thì mọi chuyện đã qua rồi, nên em cũng không bận tâm mấy.. Chúng ta hãy tiếp tục đi đến nông trại, có được không?.”
“Tất nhiên rồi..” -Cô bé Oya đã trở lại bình thường, chuyện vừa rồi đã giúp cho Raidou hiểu thêm về nơi này.
Buôn bán nô lệ là một điều rất đáng sợ, tuy rằng Raidou chưa tận mắt nhìn thấy qua.. Nhưng khi nghe từ 'Nô lệ' cũng đã đủ làm cho cậu rợn người.. Thú nhân thì hoàn toàn khác, cậu đã hiểu sơ sơ về nó.. Một chủng tộc riêng biệt và thú vị, nửa người nửa động vật ư.. Cứ như là một câu chuyện cổ tích vậy.
Dù sao đi nữa.. Cả hai đã quyết định tiếp tục bước đi, tiến đến Nông trại của ông Martin.. Nhưng đã có một điều kỳ lạ xảy ra.. Ruijerd hiện đang đứng yên một chỗ.
“Này Ruijerd!!.. Đi thôi nào!!?.”
“...” -Raidou đã kêu gọi Ruijerd.. Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng đầy khó hiểu.
Ruijerd hiện đang ngước nhìn lên một cái cây ở ngay gần đó. Cậu ta mặc kệ lời nói của Raidou và tiếp tục hành động của mình.. Thật kỳ lạ.. Nhưng dù sao thì lâu lâu câu ta cũng hay hành động như thế, nên Raidou đã quá quen thuộc rồi.
“Anh ta bị làm sao thế?.” -Oya thắc mắc mà hỏi Raidou trong khi đang ngước nhìn Ruijerd với một khuôn mặt khó hiểu.
“Cậu ta lâu lâu, sẽ làm.. Điều kỳ lạ.. Vì vậy, đừng bận tâm.”
Raidou bước đến chỗ của Ruijerd.. Nơi mà cậu ta ngước nhìn đến, là một cái cây gần ngay bìa rừng.. Tại sao Ruijerd lại chú ý đến nó chứ, Raidou tự hỏi khi nhìn theo hướng đó.
Trên cái cây đó chẳng có thứ gì cả, dường như đã bị những tán lá che khuất hoàn toàn.. Raidou cảm thấy chuyện này thật tốn thời gian, cậu đã lập tức nắm lấy tay của Ruijerd.
“Đừng có nhìn nữa.. Chúng ta, đi thôi.”
“Grah!!?.” -Raidou kéo Ruijerd đi.. Nếu cứ để cho Ruijerd ngước nhìn cái cây đó, thì chắc là đến sáng mai mất thôi.
Cứ như vậy, Raidou đã khiến cho Ruijerd bước đi.. Cả hai lại tiếp tục tiến đến Nông trại của ông Martin, nhưng Oya thì lại không.. Cô bé đang ngước nhìn lên, cái cây mà Ruijerd để ý đến.. Có một thứ gì đó đang ẩn mình sau những tán lá, trực giác của thú nhân đã cảnh báo cho Oya như thế.. Tất nhiên là bản năng của cô bé cũng như thế, 1 con dao găm từ từ được lấy ra.
“...!!VÈO!!...”. -Cô bé đã không ngần ngại mà ném con dao găm đến phía những tán lá trên cái cây.. Khi con dao găm lao đến và xuyên qua tán lá, một thứ gì đó đã lập tức bay ra.
“Quát!!.. Quát!!..”. -Hóa ra đó chỉ là một con quạ.. Nó đã bay ra khỏi những tán lá và tiến lên thẳng bầu trời.
“...” -Khi thấy con quạ đó, Oya đã thẫn thờ một chút.. Chỉ là một con quạ, cô bé đã làm hơi quá rồi chăng.
“Oya!!.. Em sao thế!!?.” -Tiếng kêu phát ra từ Raidou.. Cậu và Ruijerd hiện đang đứng ở khá xa bên trên con đường mòn.
Oya lập tức dẹp bỏ sự đề phòng, cô bé tiến đến chỗ của Raidou và bảo: “Không có gì đâu, anh đừng bận tâm.”
“Vậy ư...” -Raidou đã không nghi ngờ gì Oya.. Cậu lại tiếp tục bước đi, kéo theo là Ruijerd.. Oya cũng bước đi theo sau đó.
Trên bầu trời cao.. Những dải sáng kỳ lạ vẫn còn đang xoay quanh nhau.. Nhưng đã có một điều kỳ lạ hơn, đó chính là con quạ ban nãy.. Nó đang bay theo Raidou và Ruijerd, mặc dù phía sau là Thị trấn bù nhìn nơi chứa đầy thức ăn dành cho nó.
Con quạ này có đôi mắt màu đỏ nhạt, nó thật khác biệt đối với đồng loại của mình.
Điều kỳ lạ nhất, có lẽ là mục đích của nó.
Con quạ này, đang theo dõi Raidou và Ruijerd ở trên bầu trời cao.. Nó không hề rời mắt khỏi hai cậu, như thể có một ai đó hiện đang ở bên trong con quạ này.
Hoặc là một ai đó, đang theo dõi Raidou và Ruijerd thông qua ánh mắt của con quạ.. Thật kỳ lạ, và đáng sợ.
Rất có thể, con quạ này chẳng tốt đẹp gì là bao. Nó rất có thể là điểm xấu dành cho Raidou và Ruijerd.. Nhưng chẳng ai có thể biết được, mục đích thật sự của nó là gì.
...
Và rồi.. Thời gian lại tiếp tục trôi qua, trước mắt cả 3 người là Nông trại của Martin.. Raidou đã khá mừng rỡ, vì cậu đã sắp sửa gặp lại Martin.. Nhưng chắc chắn Oya mới là người mừng rỡ nhất ở đây.. Còn Ruijerd thì chắc là không rồi, cậu ta hiện đang chú ý đến cột sáng bí ấn kia.
Thật may mắn, vì Raidou đã kịp thời ngăn cản trước khi Ruijerd chạy mất hút đi.
Cả 3 người bước đến Nông trại gần hơn và khi đến lối vào.. Sự mừng rỡ đã hoàn toàn biến mất.. Trước mặt cả 3, chính là xác c·hết của những binh lính trong đoàn của đội trưởng Dorian.
Những xác c·hết đó, rải rác khắp nơi trước lối vào bên trong Nông trại.. Raidou đã bước lùi lại, khuôn mặt cậu đang cực kỳ sợ hãi.. Bởi vì Raidou có thể nhận ra, bọn họ chính là những binh lính của Dorian.
Tuy rằng.. Vài xác c·hết đã bị phá hủy đến mức biến dạng, và một vài bộ phận thì cứ như thể bị ăn mất.. Nhưng bộ giáp của bọn họ vẫn còn ở đó, mặc dù đã bị phá hủy.
Nhưng bên trên những bộ giáp bị phá hủy đó, chính là hình ảnh biểu tượng của ngài tử tước.. Hoa hồng và những cơn gió.
“Ha...... Ha......” -Raidou đang thở dốc. Cậu liền ngã ngửa xuống mặt đất, và bị choáng ngợp trước khung cảnh này.. Lại nữa rồi, cậu đang bị nổi sợ lấn át.
“Rai... Raidou!!!... Anh không sao chứ?.”
“Hể!?.” -Raidou chợt bừng tỉnh lại.. Mùi h·ôi t·hối của xác c·hết đang khiến cho cậu cảm thấy khó chịu, nhưng đáng sợ hơn cả là khung cảnh ở nơi đây quá đỗi kinh dị rồi đi.
Lần đầu tiên trong cuộc đời mình, Raidou thấy được nhiều xác c·hết như vậy.. Tim cậu đang đập nhanh hơn bình thường, hơi thở thì vẫn như thế.. Cậu đã quá sốc, trước những gì mình vừa thấy.
“Anh.. Không sao!?.” -Raidou gục mặt xuống.. Cậu đang dần dần lấy lại sự bình tĩnh của mình, nỗi sợ hãi đang từ từ tan biến.. Nhưng sự khó chịu vẫn còn đang ở đó, mùi h·ôi t·hối của xác c·hết khiến cho Raidou như muốn điên lên.. Cậu bịt đã mũi lại để không bị choáng váng với thứ mùi h·ôi t·hối đó.. Nhưng thật tồi tệ, cái mùi đó vẫn còn len lỏi ở bên trong mũi cậu.
“Thối quá.. Rốt cuộc, chuyện này là sao!?.”
Raidou không thể chịu nổi được nữa. Cậu đã thốt lên và gây được sự chú ý đến từ Oya và Ruijerd.. 2 người đó hiện đang ở rất gần những xác c·hết kia.
“Raidou.. Nếu như anh không chịu đựng được mùi của xác c·hết, thì hãy đứng ở bên ngoài đi.. Em sẽ quay lại, khi tìm thấy Martin!?.”
“Này.. Chờ anh với!!.” -Oya đã bước vào bên trong Nông trại.. Mặc dù xác c·hết đang ở trước mắt, nhưng cô bé lại không biểu lộ cảm giác khó chịu gì.
Raidou đã bước theo Oya.. Bởi vì, Ruijerd đang bước vào bên trong Nông trại cùng cô bé.. Raidou không thể để cho cậu ta chạy lung tung được, như thế sẽ rất nguy hiểm và rắc rối cho mà xem.
“Ruijerd!!.. Đứng lại mau!!?.”
“Grah!!.” -Raidou ngăn cản Ruijerd lại, và cả hai đã bước vào bên trong Nông trại của Martin.. Nơi đây thật kinh khủng, xác c·hết trải dài khắp nơi trước lối vào, mùi h·ôi t·hối thì vẫn len lỏi ở xung quanh.
Raidou đã cùng với Ruijerd bước theo Oya, cho đến khi cả 3 người dừng lại ở trước Chuồng gia súc.. Ở bên trong cũng có mùi h·ôi t·hối của xác c·hết.. Lũ ngựa đã bị g·iết c·hết và chúng đang nằm rải rác bên trong Chuồng gia súc.. Thật khủng kh·iếp, đến cả động vật cũng không thể thoát được.. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở nơi đây, Raidou tự hỏi khi nhìn thấy cảnh tượng này.
“Theo em thấy.. Bọn chúng đều bị g·iết bởi một loại v·ũ k·hí nặng.. Rất có thể, những xác c·hết ở đây đều cùng một người gây ra.”
Oya lên tiếng nói, trong khi cô bé đang kiểm tra một cái xác ngựa ở bên trong.
Những xác c·hết đó đều có một điểm chung, đó là những phần cơ thể bị phá hủy bởi một vật nặng.. Oya chắc chắn đó là Rìu chiến, hoặc tệ hơn là Đại kiếm.. Cô bé khá am hiểu về những món v·ũ k·hí, dù sao thì cũng đã từng nhìn thấy qua chúng rồi kia mà.
“Hôi quá!?.”
“Nếu không chịu được, thì anh nên ra ngoài đi.. Dù sao thì mùi của xác c·hết chẳng tốt lành gì mấy.. Em sẽ ở lại để kiểm tra chúng một lúc.”
“Được rồi.. Anh sẽ chờ đợi, ở bên ngoài.”
Raidou bước đi rời khỏi đó.. Cậu tiến ra bên ngoài Chuồng gia súc, và ngồi xuống kế bên cửa chính.. Mùi của xác c·hết đã khiến cho Raidou có chút choáng váng.
Cậu gục mặt xuống và cố gắng để giữ bình tĩnh.. Mọi thứ lại quá đột ngột chăng.. Kể từ khi cột sáng bí ấn kia xuất hiện, mọi thứ đã không còn được như trước nữa.
Thị trấn bù nhìn thì hỗn loạn, những dải sáng làm cho người dân bị hóa điên.. Giờ thì là những xác c·hết rải rác khắp nơi ở bên trong nông trại.. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra thế này, Raidou tự hỏi.
Cứ thế.. Raidou lặng lẽ ngồi ở bên ngoài Chuồng gia súc, cậu hiện đang chìm đắm vào những suy nghĩ của mình.
Thời gian cũng từ từ trôi qua, và lũ quạ thì đang tụ tập lại.
“Quát!!.. Quát!!..”. -Lũ quạ đã tập hợp lại ở nông trại của Martin, không những thế chúng còn rất đông.. Xác c·hết ở nơi đây đã thu hút sự chú ý của chúng, Thị trấn bù nhìn cũng tương tự như thế.. Mọi nơi đều có lũ quạ đáp xuống, điềm xấu luôn hiện hữu ở xung quanh.
Liệu rằng mọi thứ sẽ kết thúc trong êm đẹp hay chỉ là sự tuyệt vọng.. Sự chọn lọc từ cột sáng bí ẩn vẫn còn đang tiếp tục.
Có lẽ chỉ có thời gian mới giải thích được kết thúc của nơi này.
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Độ tuổi thật sự của các nhân vật.. Phải hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về tuổi tác của những nhân vật đã xuất hiện.
{Raidou: Đầu tiên chính là Raidou nhân vật chính của câu chuyện này.. Năm nay Raidou tròn 18 Tuổi.. Một độ tuổi trẻ chung đối với mọi người.}
{Ruijerd: Không biết phải nói sao nhưng đối với Ruijerd, thì tuổi tác chắc hẳn không thể áp dụng được.. Đến cả Ruijerd còn chẳng biết mình bao nhiêu tuổi, huống chi là Raidou và mọi người.}
{Louis: Ông ấy năm nay 48 Tuổi.. Một độ tuổi trưởng thành, và chững chạc.}
{Martin: Ông ấy là một người hiền hậu và bao dung với tất cả mọi người.. Hiện tại ông ấy đã 69 Tuổi.}
{Martha: Một cô gái trẻ nhút nhát, và là cháu của Martin.. Năm nay cô đã 17 Tuổi.}
{Dorian: Một vị hiệp sĩ có lòng can đảm và luôn muốn bảo vệ mọi người.. Anh đã t·ử t·rận khi độ tuổi còn rất trẻ.. Dorian 20 Tuổi.}
{Oya: Cô bé chỉ vừa mới tiết lộ tên, độ tuổi vẫn còn chưa chính xác.. Nhưng Raidou đã chắc chắn, Oya năm nay 13 Tuổi.. Bằng tuổi với em gái của cậu, Yuki.}
{Lilia: Thật đáng buồn khi cô ấy đã bị g·iết c·hết khi độ tuổi vẫn còn trẻ.. 20 Tuổi.}
{Richard: Anh ta không phải người xứng đáng, nhưng cũng thật dũng cảm khi bước vào bên trong cột sáng bí ẩn.. 27 Tuổi.}
Đến đây là kết thúc rồi.. Một vài nhân vật vẫn chưa tiết lộ tuổi của mình, ví dụ 'Gideon' 'Chedeus' 'Arley'.
Nhưng bọn họ sẽ tiết lộ tuổi của mình nhanh thôi.. Chỉ cần chờ đợi, tương lai sẽ giải thích cho chúng ta.. Tạm biệt các bạn, hẹn gặp lại vào lần sau.. (ô_ô)