Chương 35: Sự hiểu lầm tai hại.
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
Hôm sau khi mặt trời vừa ló dạng, Raidou đã thức dậy và chuẩn bị để rời đi. Hiện tại cậu đang kiểm tra lại đồ đạc của mình để sẵn sàng lên đường.
Ruijerd thì đang nằm ngủ kế bên Raidou, và cả hai hiện đang ở bên trong nhà của Frank.
“Oh.. Cậu đang chuẩn bị để rời đi sao?.”
Ông Frank đã thức dậy, và khi bắt gặp Raidou ông ấy liền lên tiếng hỏi cậu. Raidou cũng không ngần ngại mà trả lời lại rằng: “Vâng.. Chúng tôi, sẽ rời đi.. Để tìm kiếm, một nơi sinh sống.. Bởi vì, ngôi làng ở đây.. Đã không thể, sống được.”
“Phải.. Cậu nói đúng, ngôi làng đã không thể sinh sống rồi.” -Frank vừa nói vừa gãi đầu của mình. Nhưng đột nhiên sự chú ý của ông ấy đã dồn vào một thứ, đó chính là cây nỏ của Raidou.
“Cây nỏ đó là v·ũ k·hí của cậu sao, ta có thể xem qua nó không?.”
“À.. Được chứ.” -Raidou đã đồng ý cho Frank xem qua cây nỏ của mình, ông ấy cầm lấy nó và ngắm nghía nhìn.
“Tuyệt thật. Có vẻ như người làm ra cây nỏ này là một thợ lành nghề, làm thế nào mà cậu có được nó thế?.”
Frank đã hỏi Raidou, và cậu cũng không muốn giấu giếm gì cả.
“Cây nỏ là món quà.. Từ người quen, của tôi.. Người đó là, thương nhân.”
Frank tỏ vẻ bất ngờ khi nghe đến thương nhân, ông ấy liền lên tiếng nói: “Hóa ra là thế.. Nhưng mà này, tại sao trong mớ đồ đạc của cậu lại không có một mũi tên nào thế?.”
Câu hỏi của Frank khiến cho Raidou hơi khó trả lời, cậu đ·ã c·hết lặng đi một lúc lâu nhưng rồi sau đó cũng lên tiếng: “Về chuyện đó.. Tôi đã làm mất.. Tất cả.”
“Vậy sao...” -Raidou đã nói suông cho qua chuyện, sự thật là Louis chỉ tặng cho cậu cây nỏ cùng với 1 mũi tên duy nhất. Nếu như nói ra sự thật, thì có thể Frank sẽ không tin lời cậu mất.
“Được rồi.. Của cậu đây, ta đã xem qua đủ rồi.” -Frank trả lại cho Raidou cây nỏ, dù gì thì ông ấy cũng đã ngắm nhìn đủ rồi.. Rồi sau đó Frank đã rời đi, ông ấy bước ra khỏi nhà của mình và đóng cửa lại, bên trong chỉ còn Raidou và Ruijerd.
“Này Ruijerd.. Dậy đi.. Trời sáng rồi đấy.”
Raidou đã tranh thủ kêu gọi Ruijerd thức dậy, cậu ta từ từ mở mắt ra và nhìn xung quanh với khuôn mặt mơ màng.
“Gra~.” -Ruijerd ngáp một hơi và nhìn Raidou.
“Nếu dậy rồi.. Thì chuẩn bị đi.. Chúng ta sẽ lên đường.”
Raidou cất đồ đạc của mình vào lại bên trong chiếc túi vải, cậu đã kiểm tra xong xuôi hết tất cả. Mọi thứ có vẻ vẫn ổn và không có gì tồi tệ cả.
“Được rồi.. Chúng ta đi thôi.” -Raidou lên tiếng sau khi thắt chặt lại chiếc túi vải, cậu đứng dậy khỏi đó và ngước nhìn Ruijerd.
Ruijerd cũng đã lập tức đứng dậy khỏi đó, và cuối cùng thì cả hai đã bước đi. Raidou mở cửa của túp lều ra, và cậu cùng với Ruijerd đã bước ra bên ngoài.
“Ông Frank đâu rồi nhỉ?.” -Raidou ngước nhìn xung quanh để tìm kiếm Frank, cậu chỉ muốn cảm ơn ông ấy vì đã cho tá túc qua đêm.. Nhưng Frank không có ở đây, có vẻ Raidou không thể tỏ lòng biết ơn của mình rồi.
“Nào Ruijerd.. Khoác áo choàng vào đi.”
Raidou đã quyết định lặng lẽ rời đi, cậu khoác áo choàng của mình lên và cả Ruijerd cũng thế. Nhưng rồi khi cả hai quay người đi, thì giọng nói của Frank đã phát ra.
“Này!!.. Hai cậu chờ chút đã.” -Frank tiến đến gần với Raidou và Ruijerd. Ông ấy đã trở lại với một chiếc túi da cỡ nhỏ ở trên tay.
“Frank.. Ông đây rồi.. Thành thật cảm ơn, vì đã cho chúng tôi.. Tá túc.”
Raidou đã lập tức cảm ơn ông ấy, nhưng Frank lại không nói một lời nào cả. Frank tiến đến gần và đưa chiếc túi da kia ra trước mặt Raidou.
“Đây, cầm lấy đi. Ta cho cậu đấy.”
Raidou ngước nhìn vào chiếc túi da, bên trong có một số mũi tên có kích thước vừa phải.. Những mũi tên đó, chúng đều vừa vặn với cây nỏ của Raidou.
“Hể!?.. Chờ đã.. Tôi không thể.. Đây là của ông.. Tá túc qua đêm, đã đủ rồi.”
Nhìn thấy Raidou hoảng hốt từ chối như thế, Frank đã lập tức giải thích rõ ràng cho cậu biết: “Cậu biết không, loại nỏ của ta quá to để có thể sử dụng đống mũi tên này. Ta cho cậu cũng chỉ vì không muốn vứt bỏ chúng, với lại nếu để trong nhà kho thì chiếm chỗ lắm đấy.”
Sau khi nghe Frank nói thế, Raidou đã miễn cưỡng nhận lấy chiếc túi da chứa mũi tên.
“Thành thật cảm ơn ông.” -Raidou cúi đầu cảm ơn Frank thêm một lần nữa, sau đó cậu đã đeo chiếc túi da vào bên hông của mình.
“Hai cậu đã có dự định nào chưa?. Dù sao thì ngôi làng ở đây cũng đã bị phá hủy rồi.”
Frank hỏi Raidou về dự định tiếp theo, tất nhiên là cậu đã quyết định rồi.
“Vâng.. Chúng tôi.. Sẽ tiến đến, Dalhurst!?.”
Raidou đáp lại Frank, và rồi sau đó cậu đã rời đi cùng với Ruijerd. Frank nhìn hai cậu rời đi với vẻ mặt khó hiểu và đầy sự kinh ngạc.
“Dalhurst sao?. Cậu ta bị điên rồi, sao lại chọn một nơi nguy hiểm như thế kia chứ.”
-------------------------------------
Bên kia khu rừng, tại nơi mà đoàn hiệp sĩ của Patrick dừng lại để cắm trại. Hiện tại thì tất cả bọn họ đều đang dọn dẹp những túp lều của mình để chuẩn bị lên đường.
“Thưa ngài Patrick.. Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi rồi thưa ngài!!.”
Một vị hiệp sĩ đã tiến đến và báo cáo tình hình cho Patrick. Vị hiệp sĩ đó chính là Keld, chàng hiệp sĩ trẻ đã phát hiện ra sự ra đi của Dorian.
“Tốt lắm.. Cậu trở về với ngựa của mình đi, chúng ta sẽ khởi hành ngay bây giờ.”
“Vâng thưa ngài.” -Keld trả lời và rời đi khỏi đó. Tất cả những vị hiệp sĩ ở đây đều đã chuẩn bị xong xuôi, và bọn họ cũng đã leo lên ngựa của mình.
Đội trưởng Patrick nhìn xung quanh và thấy tất cả lều trại đã bị tháo dỡ, chỉ còn lại duy nhất một bãi đất trống trải.
“ĐƯỢC RỒI!!.. TẤT CẢ NGHE ĐÂY, TỪ BÂY GIỜ CHÚNG TA SẼ KHỞI HÀNH ĐỂ TIẾN ĐẾN VASSIA!!.”
Đội trưởng Patrick kêu lên thật to, và sau đó thì tất cả những vị hiệp sĩ ở phía sau đều đồng thanh kêu lên để đáp lại.
“...!!!ĐÃ RÕ, THƯA ĐỘI TRƯỞNG!!!...”
Đoàn hiệp sĩ của Patrick lập tức lên đường tiến đến nơi được gọi là Vassia. Bọn họ phi ngựa đi bỏ lại phía sau là bãi đất trống trải.
“Lộc!!.. Cộc!!..”.
“Lộc!!!.. Cộc!!!..”.
Chẳng mấy chốc mà đoàn hiệp sĩ của Patrick đã tiến đến ngôi làng mà Raidou và Ruijerd gặp gỡ Frank.
“Thưa ngài Patrick!!. Chúng ta có nên dừng lại để điều tra về những bộ xương bên trong ngôi nhà không!!?.”
Keld cưỡi ngựa đến gần đội trưởng Patrick và lên tiếng hỏi ông ấy về những bộ xương người được tìm thấy bên trong ngôi nhà gỗ bị mục nát.
“Không cần thiết, chúng ta sẽ tiến thẳng đến ngôi làng khác trong ngày hôm nay!!.”
“Đã rõ thưa ngài.” -Keld lập tức lùi ngựa lại về phía sau, và sau đó đoàn hiệp sĩ đã băng qua ngôi làng và tiến thẳng đến phía trước.
Dù sao thì ngôi làng vừa rồi cũng không phải là điểm dừng chân của đoàn hiệp sĩ Patrick.
“Lộc!!.. Cộc!!..”.
Đoàn hiệp sĩ của Patrick cưỡi ngựa chạy lướt qua ngôi làng, và sau đó bọn họ đã tiến đến một vùng thảo nguyên đầy rộng lớn. Xung quanh là những ngọn cỏ xanh đầy bát ngát
“Lộc!!!.. Cộc!!!..”. -Đoàn hiệp sĩ của Patrick đang chạy trên con đường mòn của vùng thảo nguyên, nhưng khi bọn họ đang cưỡi ngựa chạy thì một số hiệp sĩ đã lên tiếng.
“Ngài Patrick!!.” -Một trong số những vị hiệp sĩ đã tăng tốc và tiến đến gần với đội trưởng Patrick. Vị đó chính là Kyler một cung thủ thuộc đoàn hiệp sĩ của Patrick.
“Thưa ngài. Tôi nhìn thấy ở phía trước có một bóng người đang di chuyển trên con đường mòn!?.”
Kyler đã quan sát và nhìn thấy được một ai đó ở phía trước, anh ta cũng đã báo cáo cho đội trưởng Patrick.
“TẤT CẢ CHÚ Ý!!. PHÍA TRƯỚC CỦA CHÚNG TA CÓ NGƯỜI, TUY KHÔNG RÕ LÀ BẠN HAY THÙ, NHƯNG TRƯỚC TIÊN PHẢI GIẢM TỐC ĐỘ CỦA NGỰA LẠI!!?.”
Patrick đã kêu lên thật lớn thêm một lần nữa, Kyler cũng từ từ giảm tốc độ của ngựa lại, theo sau đó là những vị hiệp sĩ khác. Tất cả bọn họ đều đã dừng ngựa của mình lại ngay trên con đường mòn.
Đội trưởng Patrick cưỡi ngựa lên trước và ngước nhìn hình bóng người đang bước đi ở phía xa trên con đường mòn. Người đó hiện đang khoác trên người một chiếc áo choàng che phủ toàn thân, thành ra Patrick không thể nhận biết là ai.
“Dáng dấp của người đó, hình như tôi đã nhìn thấy đâu rồi.” -Kyler cưỡi ngựa tiến đến chỗ của đội trưởng Patrick và lên tiếng nói.
“Kyler, cậu biết người đó là ai sao?.”
“Vâng thưa ngài. Tuy không rõ ràng lắm, nhưng tôi chắc chắn dáng dấp đó rất có thể là một trong hai chàng trai mà tôi đã nhắc đến trong lúc do thám khu rừng.”
Sau khi nghe Kyler nói thì đội trưởng Patrick đã nhớ đến những gì mà anh ta kể trong lúc tuần tra. 2 chàng trai có mái tóc đen tuyền và trắng tinh kiết.
“Thưa đội trưởng, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?. Tại sao chúng ta lại dừng lại chứ!?.”
Patrick ngước nhìn người khoác áo choàng ở phía trước, và ông ấy lên tiếng bảo với các hiệp sĩ rằng: “Đừng hỏi gì hết, tất cả cứ ở yên tại đây!!. Ta sẽ tự mình đi và kiểm tra xem kẻ đó có phải là thù hay không!!?.”
Ngay khi đội trưởng Patrick nói như thế, thì tất cả hiệp sĩ ở phía sau đều im lặng và không dám hó hé một lời nào. Trừ một chàng hiệp sĩ trẻ, đó chính là Keld.
“Thưa ngài Patrick!?.” -Keld cưỡi ngựa tiến đến và lên tiếng nói với đội trưởng Patrick rằng: “Tôi nghĩ rằng chuyện này không cần thiết phải đích thân ngài làm, thay vào đó hãy để cho tôi thưa ngài Patrick!?.”
Đội trưởng Patrick cởi mũ của mình ra, ông ấy ngước nhìn Keld và bảo: “Được rồi.. Cậu có thể đi, nhưng nếu người đó không phải là kẻ thù thì tuyệt đối đừng ra tay!!.”
“Rõ thưa ngài!!.” -Keld lập tức cưỡi ngựa của mình tiến đến chỗ người đang bước đi trên con đường mòn.
“Lộc!!.. Cộc!!..”.
Ngay khi Keld rời đi, Kyler đã hỏi người đội trưởng Patrick rằng: “Liệu có ổn không khi để cậu ta đi?.. Ngài biết Keld mà, cậu ta rất căm ghét những kẻ có mái tóc đen tuyền, nếu như có chuyện gì xảy ra thì sao đây!?.”
“Nếu như xảy ra chuyện, thì đích thân ta sẽ ra tay với cậu ta!?.” -Patrick lập tức đáp lại, Kyler cũng không nói gì thêm chỉ ngồi trên ngựa và ngắm nhìn kết quả mà Keld làm ra.
...
Bên kia kẻ khoác chiếc áo choàng, không ai khác ngoài Raidou chàng trai có mái tóc đen tuyền. Cậu hiện đang ngước nhìn xung quanh để tìm kiếm Ruijerd.
“Cậu ta lại chạy đâu mất rồi?.” -Raidou ngước nhìn xung quanh, ban nãy khi vừa mới đặt chân đến vùng thảo nguyên rộng lớn này thì Ruijerd đã chạy đi mất hút. Báo hại cho Raidou phải tìm kiếm cậu ta.
“Lộc!!.. Cộc!!..”. -Tiếng ngựa chạy đột nhiên phát ra từ phía sau lưng của Raidou.
Khi Raidou quay lại để nhin xem, thì cậu có thể thấy một vị hiệp sĩ đang tiến đến chỗ của mình. Đó chính là Keld.
Khi Keld tiến đến gần với Raidou, anh ta đã rút kiếm ra khỏi vỏ bọc và chĩa nó thẳng vào mặt của cậu.
“Ngươi là kẻ nào!?. Mau khai tên ra và lý do tại sao ngươi lại bước đi trên lãnh thổ của Vassia!!?.”
“...” -Raidou c·hết lặng đi khi nhìn thấy lưỡi kiếm chĩa thẳng vào mình, cậu khá là run rẩy nhưng rồi cũng đã bình tĩnh và trả lời rằng: “Tôi là Raidou.. Tôi.. Đến từ, nhật bản.. Hiện tại, đang tiến đến.. Dalhurst.”
Raidou trả lời bằng ngôn ngữ của lục địa này, tuy là không thành thạo lắm nhưng cũng đủ để giao tiếp rồi.
“Nhật bản?.. Ngươi đùa ta sao, cái tên đó còn không tồn tại ở trên bản đồ!?.”
Keld nhìn Raidou bằng một khuôn mặt cau có, trong anh ta khá là tức giận. Có lẽ chính vì Raidou nên đoàn hiệp sĩ của Patrick mới chậm chạp tiến độ khởi hành.
Keld bước xuống ngựa của mình, và anh ta tiến đến gần Raidou với thanh kiếm trên tay mình.
“Ta chưa từng nghe đến nơi Nhật bản kia. Có thể là ngươi đến từ phương xa, nhưng hiện tại chuyện quan trọng hơn là áo choàng của ngươi.. Mau cởi bỏ mũ áo choàng ra đi, để ta nhìn qua mặt của ngươi trước đã!?.”
Raidou không thể nào mà từ chối được, bởi vì Keld có v·ũ k·hí là thanh kiếm ở trên tay. Nó có thể g·iết c·hết cậu bất cứ lúc nào.
Raidou cởi bỏ mũ trùm đầu của áo choàng ra, để lộ một khuôn mặt ưa nhìn và mái tóc màu đen tuyền.. Một màu tóc rất hiếm khi xuất hiện.
“Ng.. Ngươi!!.” -Keld có dấu hiệu run run sau khi nhìn thấy mái tóc đen tuyền của Raidou, và rồi sau đó khuôn mặt của anh ta thể hiện nên một sự tức giận đến mức đáng sợ.
“Mái tóc đen đó!?”
“Không còn nghi ngờ gì nữa!?.”
“NHÀ NGƯỜI!!.. CHÍNH LÀ TÙY TÙNG CỦA Ả TA!!?.”
Keld tức giận mà hét vào Raidou, khuôn mặt của anh ta đầy rẫy sự tức giận và sát khí đùng đùng.
Không một chút chần chừ Keld lập tức giữ chặt thanh kiếm và lao đến Raidou. Anh ta giơ thanh kiếm lên cao và rồi vung xuống với một giọng nói thù hận.
“...!!!ZORA!!!...”
Giọng nói của Keld lớn đến mức cả đoàn hiệp sĩ của Patrick đều có thể nghe thấy được từ xa, Kyler cũng đã cảm thấy không ổn và lập tức báo cho đội trưởng Patrick.
“Thưa ngài Patrick. Tôi nghĩ chúng ta nên can thiệp thôi, nếu cứ tiếp tục thì chàng trai kia sẽ bị g·iết mất.”
“Keld.. Cậu ta vẫn còn nhiều điểm chưa cải thiện và sửa đổi.. Được rồi đi thôi.” -Đội trưởng Patrick đã lên tiếng, và ông ấy lập tức ra lệnh cho những hiệp sĩ ở phía sau mình: “TẤT CẢ!!. CHUẨN BỊ TIẾN ĐẾN PHÍA KELD!!?.”
“...!!RÕ THƯA NGÀI!!...”
...Kết Thúc...
Chuyện ngoài lề: Thông tin và ngoại hình của Patrick với Kyler. Đây là thông tin về hai người đứng đầu trong đoàn hiệp sĩ của ngài tử tước.
Đầu tiên chính là đội trưởng Patrick.
1. Thông tin:...( Tên gọi: Patrick )...( Chủng tộc: Nhân loại )...( Tuổi tác: 66 )...( Giới tính: Nam giới )...( Ngoại hình: Ông ấy có nhiều cơ bắp, khuôn mặt thì già dặn và nghiêm nghị, bộ râu ngắn cùng với mái tóc đã bạc phơ )...( Giới thiệu: Tuy đã già nhưng đừng vì thế mà coi thường Patrick, ông ấy có kinh nghiệm trong việc làm hiệp sĩ hơn 48 năm rồi đấy ).
2. Trang bị:...( Trang phục thường, Giáp lưới bên trong và giáp dạng tấm toàn thân bên ngoài: Ông ấy không hề cảm thấy khó khăn trong việc di chuyển )...( Kiếm sắt: Ông ấy luôn mang theo một thanh kiếm, bởi vì đó là món v·ũ k·hí tuyệt vời nhất của hiệp sĩ ).
3. Thông tin bên lề:...( Patrick không cần những chiếc huy hiệu dành cho những đội trưởng của đoàn hiệp sĩ, bởi vì ông ấy đã được nhà vua Dermot công nhận là hiệp sĩ danh dự của Vassia ).
Tiếp theo chính là Kyler, người cung thủ của đoàn hiệp sĩ Patrick.
1. Thông tin:...( Tên gọi: Kyler )...( Chủng tộc: Nhân loại )...( Tuổi tác: 33 )...( Giới tính: Nam giới )...( Ngoại hình: Cân đối không quá nhiều cơ bắp, mái tóc ngắn gọn màu nâu được cắt tỉa gọn gàng, râu ria khá ít )...( Giới thiệu: Anh ta đến từ đoàn hiệp sĩ của Patrick và là một cung thủ có tiếng tăm tại Vassia, đã làm hiệp sĩ được 18 năm ).
2. Trang bị:...( Trang phục thường, Giáp dạng lưới, Tấm giáp sắt phần ngực: Anh ta không mặc nhiều giáp bởi vì chúng sẽ cản trở trong việc sử dụng cung )...( Cung dài: Một loại cung có tầm bắn rất xa và cực kỳ mạnh )...( Túi da đựng mũi tên: Nó khá giống với cái Frank tặng cho Raidou, nhưng nó bự hơn bởi vì mũi tên của Kyler khá dài ).
3. Thông tin bên lề:...( Kyler được Patrick nhận vào đoàn khi anh còn nhỏ, tài năng bắn cung của anh đã được nhà vua Dermot công nhận tại Vassia ).
Đến đây có lẽ phải kết thúc rồi, chúc các bạn một ngày tốt lành. ( ^ _ ^ )