Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 34: Chiếc vòng thú nhân nằm trong xương người, và cuộc bàn luận về thị trấn bù nhìn.




Chương 34: Chiếc vòng thú nhân nằm trong xương người, và cuộc bàn luận về thị trấn bù nhìn.

...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...

-------------------------------------

Bên ngoài bìa khu rừng có một ngôi làng nhỏ nằm ngay gần đó, và nó sắp sửa tiếp đón 2 vị khách đến từ hướng của thị trấn bù nhìn.

2 vị khách đó không ai khác ngoài Raidou và Ruijerd, bọn họ đã tiến đến ngôi làng này thông qua con đường mòn.

Raidou hiện đang vác chiếc túi vải đựng đồ đạc của mình. Bên tay trái thì cậu hiện đang giữ con dao găm, dường như cuộc chạm trán với Kyler và con Goblin đã khiến cho Raidou đề phòng hơn với mọi thứ ở xung quanh.

“Tại sao ngôi làng này lại chẳng có ai hết vậy, đến cả một bóng người cũng không nhìn thấy.”

Khi tiến vào bên trong ngôi làng nhỏ Raidou đã cảm thấy kỳ lạ, bởi vì chẳng có một bóng người nào ở đây cả.

“Kỳ lạ thật.. Ít nhất thì ngôi làng cũng phải có người sinh sống chứ.”

Raidou ngó nghiêng nhìn xung quanh chỉ để tìm kiếm một ai đó ở bên trong ngôi làng này. Nhưng khi Raidou và Ruijerd bước đến trung tâm của ngôi làng, thì một cảnh tượng khá rùng mình đã khiến cho Raidou phải khựng lại.

“Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra với nơi này thế?.”

Trước mặt Raidou là những ngôi nhà đã bị phá hủy. Những ngôi nhà ở bên trong trung tâm của ngôi làng đã bị phá hủy hoàn toàn, chúng cứ như thể là một đ·ống đ·ổ n·át vậy.

Raidou khá rùng mình khi nhìn thấy những ngôi nhà đổ nát, chúng đa phần đều được xây dựng từ gỗ và rơm cùng với đất sét.

“...!!CRACK!!...”. -Trong khi đang bước đi Raidou đột nhiên dừng lại. Hình như cậu vừa mới giẫm đạp lên một thứ gì đó.

“C.. Cái này là, xương?.” -Raidou nhìn lại cái thứ mà mình vừa mới giẫm đạp lên, nó rõ ràng là một khúc xương nhưng đã bị vỡ nát khá nhiều. Thành ra Raidou không thể nhận biết được đó là xương của thứ gì.

“Grah?.”

“Này Ruijerd.. Đừng nhặt lên chứ.”

Trong khi Raidou đang suy nghĩ về khúc xương ở trên mặt đất, thì Ruijerd đã tiến đến và nhặt lên. Ruijerd ngắm nghía nó và sau đó cậu ta đã làm một hành động rất kỳ lạ, đó chính là ngửi mùi của khúc xương.

“Này!!.. Đừng có ngửi.. Nó không tốt.”

“Grah!!.” -Raidou đã cố gắng ngăn cản lại, nhưng sau khi ngửi được khúc xương kia thì Ruijerd đã lập tức rời khỏi đó.

“Hể?.. Ruijerd, đi đâu thế?.. Này, có nghe tôi không!?.”

Ruijerd bước đi theo một hướng khác mà không phải trên con đường mòn, Raidou thì theo sau cậu ta và tò mò không biết có chuyện gì.

“Cậu đừng có.. Đột ngột chạy đi, được không?.. Nếu lỡ bị lạc, thì sao đây?”

“Hể?.. Đây là.” -Sau khi bước theo Ruijerd, Raidou đã đến một ngôi nhà gỗ nằm gần với ngôi làng nhỏ kia.. Ngôi nhà trong khá nhỏ bé và được xây dựng từ những miếng ván gỗ nhìn trong giống với một túp lều hơn, và nó cực kỳ mục nát.

“X.. Xươ.. Xương!?.” -Ruijerd tiến vào bên trong ngôi nhà gỗ mục nát, cậu ta đã lắp bắp đánh vần từ 'Xương'.

“Xương ư?.. Ý cậu là.. Sa..” -Raidou đã theo sau Ruijerd, bên trong ngôi nhà đúng thật là có xương, nhưng mà là rất nhiều.

Có đến hơn 10 bộ xương rải rác trên sàn nhà gỗ, và chúng đều là xương của n·gười c·hết. Cảnh tượng này còn rùng mình hơn ban nãy nữa, Raidou lùi bước lại và lên tiếng về nơi này.

“C.. Cái gì thế này?.. Chuyện quái gì đang xảy ra với nơi này thế?.”

Raidou đã rợn tóc gáy sau khi nhìn vào những bộ xương, chúng chân thật và không giống như ở bên trong sách vở.

Raidou có hơi sợ, bởi vì trong sách vở thì không có gì phải lo lắng, nhưng đây là hiện thực và chúng từng là người sống.

“Ruijerd.. Cậu làm gì thế?.. Lục lọi xương, n·gười c·hết.. Không hay ho đâu.”

Ruijerd đã tiến đến đống xương kia, cậu ta liền lao vào và lục lọi chúng như thể đang tìm kiếm một cái gì đó.

“Haiz.. Mình có nói gì thì cậu ta cũng không nghe, đành chịu vậy.”

“GRAH!!.” -Raidou đã quyết định chờ đợi xem Ruijerd đang tìm kiếm thứ gì, và cậu ta đã lập tức kêu lên sau khi tìm thấy được thứ gì đó.. Thứ mà Ruijerd vừa tìm kiếm được nó là một chiếc vòng tay được làm từ một loại gỗ k·hông r·õ n·guồn g·ốc, bên trên có những ký tự và biểu tượng kỳ lạ.. Chiếc vòng tay đó giống hệt với cái của Oya, và Raidou đã cực kỳ bất ngờ khi nhìn thấy nó.



“Thứ này là... Chờ tôi một chút, để xem nào.”

Raidou đặt chiếc túi vải đựng đồ đạc của mình xuống dưới, và cậu đã lấy ra chiếc vòng tay của cô bé Oya.

“Hm...” -Raidou so sánh hai chiếc vòng tay với nhau, và cậu nhận ra chúng có điểm khá tương đồng.

Nhưng mà, cái vòng tay mà Ruijerd tìm kiếm được, nó không chi tiết hay nhiều ký tự và biểu tượng ở bên trên. Có thể là chiếc vòng của Oya đặc biệt hơn chăng. Dù sao thì cô bé cũng đã từng kể, chiếc vòng là thuộc về vệ thần của bộ lạc mình.

“Hm... Hai chiếc vòng không giống nhau lắm”

“Có lẽ chiếc vòng mà Ruijerd tìm được là của một thú nhân đến từ bộ lạc khác chăng?.”

Sau khi so sánh xong Raidou đã cất chiếc vòng của Oya, và chiếc vòng kia thì cậu liền đưa lại cho Ruijerd.

“Gra!?.” -Ruijerd đột nhiên lắc đầu qua lại như thể không muốn lấy lại chiếc vòng tay kia.

“Hể?.. Cậu không lấy lại?.. Thế thì, tôi sẽ giữ n...

“NÀY!!. HAI NGƯỜI CÁC NGƯƠI LÀ AI!!?.”

Trong khi Raidou đang có ý định cất chiếc vòng tay kia đi, thì giọng nói của một ai đó đã phát ra từ phía lối vào ngôi nhà.

Raidou lập tức quay lại để nhìn xem rốt cuộc là ai. Cậu đã nhìn thấy một người đàn ông có khuôn mặt khá ốm và vài vết sẹo bên trên trán. Người đàn ông trong khoảng chừng 40 Tuổi, và ông ấy nhìn hai người các cậu bằng ánh mắt thận trọng và đề phòng.

Tất nhiên là thế rồi, chẳng có kẻ nào lại khoác áo choàng và lục lọi đống xương người đ·ã c·hết cả, trong Raidou và Ruijerd cực kỳ khả nghi.

“Đứng yên!!. Ta sẽ t·ấn c·ông nếu như các ngươi có ý định xấu!!?.”

Trên tay của người đàn ông là một cây nỏ, và sau hông có một giỏ đựng mũi tên được làm từ một số loại cỏ và dây thừng.

“Chúng tôi.. Không phải, người xấu!?”

“Làm ơn hãy, vứt v·ũ k·hí.. Chúng tôi, chỉ vừa.. Đến đây.”

Raidou hoảng hốt và cố gắng để giao tiếp với ngươi đàn ông. Ngôn ngữ của cậu có chút chập chờn như thể là một đứa trẻ. Nhưng mà, với nhiêu đó đã quá đủ để cho người đàn ông có thể hiểu được.

“Hai người là từ nơi khác đến sao, và đến cả ngôn ngữ cũng không thành thục!?.”

Người đàn ông đã hạ cây nỏ của mình xuống. Ông ấy đã dẹp bỏ ý định t·ấn c·ông cả hai, và sự đề phòng đã giảm đi đáng kể.

“Nếu như đến từ nơi khác, thì hai người không nên tự ý tiến vào bên trong ngôi nhà này!!.”

Sau khi nghe người đàn ông nói hết, thì Raidou đã lập tức xin lỗi ông ấy: “À.. Vâng, cho chúng tôi xin lỗi.. Vì đã tự ý, đi vào bên trong.. Ngôi nhà này.”

Lời xin lỗi của Raidou đã có tác dụng, người đàn ông đã quyết định không đề phòng hai cậu nữa.

“Ùm... Cho tôi hỏi.. Chuyện gì đã xảy ra.. Tại sao nơi này, lại toàn là xương người?.”

Raidou đã hỏi người đàn ông về những bộ xương ở bên trong ngôi nhà này. Ông ấy im lặng một lúc lâu và rồi bảo rằng: “Nơi đây không tiện để nói chuyện đâu.. Hãy theo ta, trời sắp sửa tối rồi đấy.”

“À.. Ùm.. Ta đi thôi, Ruijerd.” -Raidou nắm lấy tay của Ruijerd và cả hai đã theo sau người đàn ông.

Khi bước theo người đàn ông đó, cả hai cậu đã ra khỏi ngôi làng và tiến vào một khu rừng.

Sau khi băng qua những hàng cây xanh và các bụi rậm ngứa ngáy. Cuối cùng thì cả 3 đều dừng lại trước một túp lều được xây dựng từ những khúc gỗ và khối đá. Bên trên mái của túp lều có một số rêu bám ở trên đấy, và xung quanh có khá nhiều cỏ đã mọc đầy lên những khối đá.

“Đây là nhà của ta, các cậu mau vào bên trong đi.”

“À.. Vâng.” -Raidou tiến vào bên trong túp lều của người đàn ông. Ở bên trong có đến 3 lối đi và 3 phòng nhỏ khác nhau, túp lều này cũng khá là lớn. Xung quanh có một số giỏ đựng và rương gỗ, chúng đều được sử dụng để chứa đồ đạc hoặc là lương thực.

Khi tiến vào bên trong túp lều, người đàn ông liền dừng bước và quay sang dặn dò Raidou và Ruijerd rằng: “Mau vào trong này và đóng cửa lại đi, bên ngoài có nhiều thú dữ lắm đấy.. Đặc biệt là bọn Goblin.. Tốt hơn hết thì hai người nên ngủ lại đây qua đêm.”

Dường như người đàn ông có ý định giúp đỡ cho Raidou và Ruijerd. Ông ấy đã ngỏ lời cho cả hai tá túc qua đêm nay.



“Thành thật cảm ơn.. Vì đã cho chúng tôi, tá túc qua đêm nay.. Tôi là Raidou, còn kia.. Ruijerd.”

“Ờ... Các cậu cứ gọi ta là Frank.” -Người đàn ông đã giới thiệu về mình, ông ấy tên Frank và là chủ nhân của túp lều này.

“Ruijerd.. Đừng có.. Đứng yên một chỗ, nào vào đây.”

“Grah..” -Từ nãy đến giờ Ruijerd cứ nhìn chằm chằm đến hướng của khu rừng, cậu ta như thể đã nhìn thấy một thứ gì đó.

Nhưng rồi.. Raidou đã kéo Ruijerd vào bên trong túp lều, và cánh cửa ngay lập tức được đóng lại.. Khi tiến vào bên trong cả hai đã tìm một khoảng trống để ngồi xuống nghỉ ngơi.. Dù sao thì, kể từ khi rời khỏi nông trại của Martin cả hai đã không dừng lại để nghỉ ngơi.

“Ta rất tò mò, không biết các cậu đến với ngôi làng này là để làm gì?.. Dù sao thì ngôi làng này cũng không được biết đến nhiều.”

Frank vừa nói vừa tiến vào bên trong một phòng khác. Ông ấy đã cất cây nỏ của mình cùng với giỏ đựng mũi tên. Sau đó thì Frank đã trở lại và ngồi xuống đối diện với Raidou cùng Ruijerd.

“Vâng.. Thật ra.. Chúng tôi đang tìm kiếm, một ngôi làng.. Chỉ để sinh sống.”

“Ra là thế.. Nhưng thật tiếc cho hai cậu, ngôi làng này vừa mới gặp phải một chuyện kinh khủng...”

Frank im lặng đi sau khi nhắc đến ngôi làng vừa rồi, thấy vậy Raidou lập tức lên tiếng hỏi về nó: “Vậy.. Chuyện gì, xảy ra.. Với ngôi làng?.”

“...” -Frank im lặng một lúc lâu, nhưng rồi cuối cùng ông ấy cũng đã lên tiếng.

“Các cậu biết nơi được gọi là thị trấn bù nhìn không.”

“Vâng.. Tôi biết.” -Raidou gật đầu và bảo mình biết đến nó, sau đó Frank đã bắt đầu kể về chuyện đã xảy ra với ngôi làng.

“Tối hôm qua.. Đã có một số điều kỳ lạ xảy ra tại hướng của thị trấn bù nhìn.. Nói ra thì các cậu sẽ không tin đâu, nhưng ta đã nhìn thấy rất nhiều dải sáng trên bầu trời”

“Ban đầu thì những dải đó rất ít, nhưng dần dần về sau chúng đã xuất hiện nhiều hơn và che phủ bầu trời.”

Raidou lắng nghe ông ấy nói, cậu biết đến những dải sáng đó. Bởi vì Raidou và Ruijerd là hai trong số những người còn sống sót sau sự kiện đó.

“Không lẽ.. Những dải sáng, đã gây ra.. Những bộ xương người, ở ngôi làng này?.”

Raidou đã lên tiếng hỏi Frank, rất có thể là do những dải sáng đã gây ra những bộ xương người kia, nhưng mà Frank đã gật đầu và bảo: “Không!?.. Cậu lầm rồi.. Cậu biết không, những bộ xương người mà các cậu nhìn thấy ở bên trong ngôi nhà mục nát.. Chỉ mới hôm qua thôi, những bộ xương đó vẫn còn là con người bằng xương bằng thịt!!.”

Raidou đã cực kỳ bất ngờ sau khi nghe được những lời đó của Frank. Ông ấy lại tiếp tục kể rằng: “Tối hôm qua sau khi những dải sáng trên bầu trời biến mất, một con quái vật đã đến với ngôi làng này!?”

“Con quái vật đó có hình dáng rất giống với con người, nhưng làn da thì lại là màu xanh lục, trong cứ như là Goblin vậy nhưng cao hơn và khỏe hơn.. Nó còn biết cách sử dụng v·ũ k·hí, đặc biệt là cây rìu to lớn đấy!!?.”

“...” -Khi nghe Frank kể đến đây, Raidou đã lập tức toát mồ hôi hột. Cậu có thể nhận ra được con quái vật mà ông ấy đang nói đến, đó chính là Gã Orc Lankak.

“Trong phút chốc ngôi làng đã bị tàn sát, không còn một ai sống sót ngoài ta. Khi đó ta đã chạy trốn khỏi ngôi làng sau khi nhìn thấy con quái vật đó g·iết c·hết một người”

“Khi đó ta đã sợ hãi chạy thẳng vào rừng chỉ để tìm nơi trốn đi.. Sau khi bình tĩnh lại ta đã quay trở lại ngôi làng”

“Cảnh tượng ở đấy đã khiến cho ta cảm thấy rùng mình, xương người rải rác khắp nơi và không có một ai ở bên trong ngôi làng sống sót.. Những bộ xương mà các cậu nhìn thấy ở bên trong ngôi nhà mục nát kia, chính là do ta mang đến để chuẩn bị chôn cất bọn họ.”

“Hóa ra.. Mọi chuyện là thế.” -Raidou lên tiếng và suy nghĩ một lúc, cậu không thể tin được những chuyện này đều là do Gã quái vật đó gây ra, nhưng thật đáng sợ khi mà người dân của ngôi làng đều trở thành những bộ xương.

“Phải rồi!!.” -Raidou thốt lên khi vừa nhớ ra một thứ gì đó, cậu liền lục lọi bên trong chiếc túi vải của mình. Sau đó Raidou lấy ra một chiếc vòng có những ký tự và biểu tượng kỳ lạ.

“Hử?.”

Raidou đưa chiếc vòng cho Frank, và rồi cậu hỏi ông ấy rằng: “Tôi tìm thấy.. Ở trong xương người.. Ông có biết, ai là chủ nhân.. Của chiếc vòng này!?.”

Frank nhìn vào chiếc vòng mà Raidou đưa cho. Ông ấy suy nghĩ một lúc và rồi lên tiếng bảo rằng: “Hình như ta đã thấy qua nó rồi.. Đấy là một chàng trai khoảng chừng 20 Tuổi, trong cậu ta có vẻ như là một mạo hiểm giả.. À hình như chàng trai đó là một thú nhân tộc, ta thấy cậu ta có đôi tai thú ở trên đầu nhưng không rõ đấy là loại gì.. Có thể là sói hoặc cáo chăng.”

“Thú nhân sao!!?.” -Ngay khi nghe thấy từ thú nhân Raidou đã kêu lên, cậu không thể giấu đi sự bất ngờ của mình khi biết đến chủng tộc của Oya.

“Vậy.. Người đó, còn sống chứ?.”

Raidou liền hỏi Farnk về chàng trai thú nhân tộc đó. Ông ấy thở dài và lên tiếng nói tin mừng cho cậu rằng: “Không cần phải lo lắng.. 2 ngày trước cậu ta đã rời khỏi ngôi làng này rồi.”

“Vậy.. Người đó đã đi đâu?.” -Raidou đã không thể dừng lại việc hỏi Frank. Ông ấy cũng không cảm thấy khó chịu, nên là cả hai cứ nói chuyện với nhau.

“Thật sự thì ta không biết nhiều về chàng trai thú nhân tộc đó. Nhưng trưởng làng đã có nói rằng, cậu ta đang tiến đến nơi được gọi là lục địa lớn!?.”



“Lục.. Lục địa lớn ư!!”

“Phải, ta chỉ biết được có nhiêu đó mà thôi.”

Sau khi nói xong, Frank ngồi dậy khỏi đó và bảo rằng: “Đến đây thôi.. Ta sẽ đi chợp mắt một lúc, hai cậu có thể ngủ ở đây nếu muốn.”

“À.. Vâng, chúc ngủ ngon.”

Raidou nhìn Frank rời đi. Cậu đang có rất nhiều câu hỏi và thắc mắc bên trong đầu, nhưng có lẽ là để cho sáng mai vậy.

“Hử?.. Cậu ta ngủ rồi ư?.” -Raidou ngước lại nhìn Ruijerd.. Ruijerd hiện đang nằm trên sàn gỗ kế bên Raidou, và cậu ta đã ngủ th·iếp đi rồi.

“...” -Raidou dựa vào tường, cậu ngồi vào một góc và khoác áo choàng che phủ cơ thể mình để giữ ấm.

Sau đó thì cậu đã ngủ th·iếp đi.

-------------------------------------

Bên kia khu rừng, tại nơi cắm trại của những vị hiệp sĩ thuộc đoàn của Patrick.

Hiện tại chỉ còn lại một số vị hiệp sĩ vẫn còn thức để canh chừng và tuần tra vào ban đêm.

Bên trong chiếc lều lớn của đội trưởng Patrick. Hiện tại Patrick và Kyler đang có một cuộc nói chuyện riêng với nhau, bọn họ hiện đang bàn luận về chuyện đã xảy ra với thị trấn bù nhìn, và bầu không khí ở xung quanh hiện đang rất căng thẳng.

“Thưa ngài!!.. Nếu thật sự chuyện này là do ả ta gây ra, thì chắc chắn Thị trấn bù nhìn và cả khu rừng này đã trở thành một khu rừng c·hết thứ 2 rồi!!?.”

Kyler lên tiếng nói với Patrick.. Cả hai hiện đang đối diện với nhau, Patrick ngồi trên ghế tại bàn làm việc của mình, Kyler thì đang đứng trước mặt ông ấy.

“Cậu còn nhớ cô ta đã làm gì với phần lãnh thổ ở phía tây của Vassia không.”

“Tất nhiên là tôi nhớ rồi, nhưng nó có gì để nói đến cơ chứ?. Chúng ta đang bàn về vụ việc ở thị trấn bù nhìn cơ mà!?.”

Thấy được Kyler phản ứng như thế, Patrick lập tức dứng dậy và lên tiếng rằng: “Nghe này!!.. Khi chúng ta dừng lại tại ngôi làng trên đường tiến đến thị trấn bù nhìn, một số hiệp sĩ đã tìm thấy được một ngôi nhà chứa rất nhiều xương n·gười c·hết.. Cậu nghĩ đi, nếu như không phải là do ả ta gây ra thì còn ai liên quan đến chuyện này nữa chứ.”

Đội trưởng Patrick vừa lên tiếng vừa đối diện với ánh mắt của Kyler. Anh ta cũng không còn lời nào để thốt ra nữa.

Dường như Patrick đã nói đúng một phần nào đó khiến cho Kyler không thể phản bác lại được nữa.

“Tôi nghĩ rằng chúng ta không nên kết luận chuyện này quá sớm, tốt hơn hết là cử thêm một số binh lính đến để điều tra về thị trấn bù nhìn.”

Kyler lên tiếng nói và sau đó anh ta đã bước đi rời khỏi chiếc lều, chỉ còn lại một mình đội trưởng Patrick với những suy nghĩ của mình.

“...” -Patrick nhìn bóng lưng của Kyler khi rời đi và tự hỏi trong đầu rằng: “Kyler.. Cậu thật sự vẫn chưa buông bỏ ý định đấy.. Zora, ả ta đã thật sự thay đổi rồi.. Dù cho cậu có cố gắng, thì cũng chẳng thể thay đổi được gì.”

Bên ngoài lều, Kyler hiện đang lặng lẽ bước đi với vẻ mặt tức giận. Có lẽ người phụ nữ tên Zora mà đội trưởng Patrick vừa nghĩ đến.. Cô ta có quan hệ gì đó với anh ta chăng.

...Kết Thúc...

Chuyện ngoài lề: Thông tin và ngoại hình của Raidou cùng với Ruijerd. Đây là tổng hợp những gì mà cả hai có sau Arc 1.

Đầu tiên là Raidou.

1. Thông tin:...( Tên gọi: Raidou )...( Chủng tộc: Nhân loại )...( Tuổi tác: 18 )...( Ngoại hình: Raidou cao 1m69, Nặng 58Kg, Ưa nhìn )...( Giới thiệu: Một chàng trai có mái tóc đen tuyền, và đến từ một thế giới hiện đại, Raidou là một sinh viên đến từ nhật bản ).

2. Trang bị hiện tại:...( Trang phục nông dân: Raidou lấy được từ bên trong nhà kho, có thể nó đã từng là của Martin )...( Dao găm đồng của Martin: Raidou sử dụng nó để tự vệ khi gặp phải nguy hiểm, nhưng nó đã bị rỉ sét kha khá )...( Áo choàng: 1 Chiếc áo choàng che khủ cơ thể, nó khá tiện lợi để giữ ấm cơ thể )...( Túi vải đựng đồ đạc: Bên trong có một ít thức ăn và tấm bản đồ cũ kỹ )...( Vòng tay của Oya: Raidou luôn giữ nó cẩn thận và cậu sẽ trao lại cho gia đình của cô bé )...( Cây nỏ: Raidou đã được Louis tặng, nhưng hiện tại không có mũi tên để sử dụng nên cậu cứ thế mà đeo phía sau hông mình ).

3. Thông tin bên lề:...( Hiện tại Thời gian đang theo sau Raidou và ông ấy sẵn sàng đưa cho cậu những lời khuyên kỳ lạ )...( Cùng theo đó, Raidou đang bị theo dõi bởi một kẻ kỳ lạ thông qua 1 con quạ đen với đôi mắt đỏ nhạt ).

Tiếp theo chính là Ruijerd.

1. Thông tin:...( Tên gọi: Ruijerd )...( Chủng tộc: ??? )...( Tuổi tác: ??? )...( Ngoại hình: Ruijerd cao 1m56, cân nặng ??? cậu ta trong khá giống 1 con thú hoang, mái tóc dài màu trắng tinh khiết và mượt mà )...( Giới thiệu: Không rõ cậu ta đến từ đâu, nhưng khi gặp gỡ Raidou thì cậu ta hành động như thể là 1 con thú hoang vậy, và nếu như bạn nhìn Ruijerd từ phía sau cậu ta sẽ khá giống với 1 cô gái ).

2. Trang bị:...( Trang phục nông dân: Cũng giống như Raidou, nó được lấy từ bên trong nhà kho của Martin )...( Áo choàng: Chiếc áo choàng che phủ toàn thân, nó rất thích hợp để giữ ấm ).

Thông tin bên lề:...( Mỗi khi cảm thấy nguy hiểm Ruijerd sẽ bắt đầu có hành động như là 1 con thú hoang, gầm gừ, khè hàm răng cá mập sắt nhọn ra, móng tay thì sẽ dài ra một chút, tóc thì dựng lên như thể 1 con sói vậy )...( Hiện tại Ruijerd đang bước theo Raidou và học được nhiều thứ mới mẻ ).

Đến đây là kết thúc rôi, hẹn gặp các bạn vào chương tiếp theo. ( ~_~ )