Chương 38: Bầu trời đã hạ phàm tại nơi đây.
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
Trên vùng thảo nguyên rộng lớn, có một đoàn hiệp sĩ đang phi ngựa tiến đến ngôi làng nhỏ ở phía xa.. Ngôi làng đó nằm trên vùng thảo nguyên này, và nó được biết đến với cái tên Erast.
Làng Erast là một địa điểm thường được các mạo hiểm giả ghé qua để nghỉ ngơi, vì nó nằm ngay cạnh đường đi đến Thị trấn bù nhìn.. Không những thế ngay cạnh ngôi làng còn có một khu rừng xanh tuyệt đẹp.
Trong ngày hôm nay, ngôi làng Erast sẽ đón tiếp một vị khách đặc biệt.
Vị khách đấy hiện đang ở bên trong một quán rượu nhỏ.
“Này tụi bây... Xem kìa, là thú nhân tộc đấy.”
“Hừm.. Mày nói đúng, đôi tai thú trên đầu kia đích thực là thú nhân tộc rồi.”
“Nhìn kỹ thì mới nhận ra, đôi tai thú đó hình như là chủng loại sói thì phải.”
“Chủng loại sói rất hiếm đấy.. Nếu chúng ta đem cô ta đến Dalhurst, chắc chắn sẽ đổi được rất nhiều Xu Aurora's.”
Vị khách đặc biệt của chúng ta hiện đang bị chú ý đến.. Mái tóc trải dài xuống vai và màu sắc xanh dương của bầu trời, đôi tai thú chủng loại sói làm nổi bật hơn tất cả.
Vị khách đặc biệt này, chính là một thú nhân.. Một chủng tộc rất đặc biệt với những bộ phận động vật trên cơ thể.
Tên của cô ấy là Ulanni Meredith, một thú nhân tộc đặc biệt hơn tất thảy.. Ngoại hình thì cao 1m7 và trong khá là xinh đẹp khi nhìn từ khoảng cách gần.
Khi vừa mới bước vào quán rượu thì một số kẻ đã chú ý đến Ulanni Meredith. Chúng đều ngước nhìn cô bằng ánh mắt thèm thuồng và gian ác.
Để nói về trang phục của Ulanni Meredith thì ta sẽ không thể nào biết được, bởi vì cô hiện đang che giấu chúng thông qua một chiếc áo choàng màu đen đầy rộng lớn.
Chiếc áo choàng che phủ toàn bộ cơ thể của Ulanni Meredith nhưng phần đầu thì lại được để lộ ra, và điều đó khiến cho cô bị ngước nhìn khá nhiều.
Ulanni Meredith đã tiến đến trước quầy và đặt một vật gì đó lên trên.
“Ta muốn hỏi.. Ngươi có từng thấy qua người nào đeo chiếc vòng này không?.”
Vật mà cô ta đặt lên quầy, chính là một cái vòng tay có những ký tự và biểu tượng kỳ lạ.. Nó trong giống hệt của cô bé Oya và hiện tại Raidou đang giữ.
“Không.. Chưa từng có ai đeo nó đến quán rượu này cả...”
“Thế ư...” -Ulanni Meredith lấy lại cái vòng tay và bước đi rời khỏi đó.. Nhưng khi bước ra khỏi quán rượu nhỏ đấy, cô ta đã bị nhắm vào bởi những kẻ trong quán rượu.
“Đi nào tui bây.” -Những kẻ đó đã rời khỏi quán rượu và bám theo Ulanni Meredith.
Chủ quán rượu cũng đã nhìn thấy hành động bám theo kia, nhưng ông ấy đã không ngăn cản vì đó là khách hàng của nơi này.. Vả lại người phụ nữ thú nhân tộc cũng chẳng quen biết gì với ông cả.
...
Sau khi rời khỏi quán rượu, Ulanni Meredith hiện đang bước đi trên con đường mòn của ngôi làng.. Phía sau là những kẻ đang có ý đồ xấu với cô.
Ulanni Meredith cứ tiếp tục bước đi cho đến khi đặt chân vào khu rừng gần với ngôi làng.
“Các ngươi định đi theo ta cho tới khi nào đây?.”
Ulanni Meredith đã phát hiện ra những kẻ bám theo mình kể từ khi rời khỏi quán rượu.. Tổng cộng có đến 4 tên theo sau cô, và chúng đều có v·ũ k·hí trên tay mình.
Kẻ thì cầm nỏ, hai tên còn lại thì có dao và kiếm.. Kẻ cuối cùng thì là tên to xác nhất với trên tay là một cây chùy sáu cạnh được rèn từ đồng.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để bọn chúng g·iết c·hết được một người đàn ông trưởng thành.. Nhưng có vẻ Ulanni Meredith lại không cảm thấy vậy, cô ấy vẫn giữ được sự bình tĩnh của mình.
“Nghe đây con ả thú nhân kia!!.. Tốt hơn hết là mày nên ngoan ngoãn đi theo bọn tao!!.”
Kẻ cầm nỏ lên tiếng nói bằng giọng điệu cộc cằn, có vẻ như hắn ta là đội trưởng của bọn chúng.
“Ta từ chối.. Chẳng có lý do gì để ta theo các ngươi cả.”
“Chậc!!..” -Kẻ cầm nỏ tắc lưỡi một tiếng và tức giận lên tiếng nói: “Này.. Mày vẫn chưa hiểu được tình hình hiện tại của mình nhỉ!!”
“Ở đây bọn tao có 4 người còn mày thì chỉ có một mình thôi. Tốt nhất là mày nên ngoan ngoãn nghe theo lời của bọn tao đi!!.”
Những lời của tên cầm nỏ là đang đe dọa, nhưng đáp lại chỉ là khuôn mặt không biến sắc của Ulanni Meredith.
Nhìn thấy cô ta không phản ứng tên to lớn cầm trùy đã tức giận kêu lên: “Nhiều lời với nó làm gì. Để tao đánh gãy chân của nó rồi đem đ...
“Chỉ cần ngoan ngoãn nghe theo lời của các ngươi là được rồi nhỉ...”
Trong khi tên cầm trùy tức giận thì Ulanni Meredith đã lên tiếng. Cô ấy đã đồng ý đi theo bọn chúng hoặc có thể là vậy.
4 tên kia cũng đã rất bất ngờ trước những lời mà cô ta vừa nói.. Kẻ cầm thấy vậy thì lên tiếng bảo: “Hah.. Như thế có phải là tốt hơn không”
Nói xong tên cầm nỏ nhìn 3 tên còn lại và bảo rằng: “Tụi mày cũng thấy rồi đấy hãy dẫn nó theo tao, chúng ta sẽ đi tìm xe ngựa để đến Dalhurst.”
“Biết rồi.. Biết rồi..” -3 Tên kia đã tiến đến gần với Ulanni Meredith, và bọn chúng vừa cười vừa nói với nhau rằng.
“Chà.. Chà.. Ai mà ngờ được, người đẹp lại bị khờ cơ chứ.”
“Như vậy không phải tốt sao, càng nghe lời thì sẽ dễ dàng có người mua nó.”
“Mày nói phải, có khi nó sẽ bán được rất nhiều Xu Aurora's đấy.”
3 tên kia cứ liên tục bàn luận về giá cả khi bán được Ulanni Meredith. Điều đó khiến cho tên cầm nỏ bắt đầu cáu giận lên vì sự chậm trễ của chúng.
“Ê này!!.. Đừng có ở đấy nói chuyện nữa, tụi bây mau nhanh lên đi không thì cả lũ bị phát hiện bây giờ!!.”
“Rồi rồi.. Tao trói nó lại liền đây.” -Một kẻ trong 3 tên kia đã lấy ra một sợi dây thừng, hắn ta bước đến gần Ulanni Meredith để trói cô lại.
“BỤP!!.. VỤT!!..” -Ngay khi tên cầm nỏ quay người đi, thì một số âm thanh lớn đã phát ra từ phía sau hắn.. Âm thanh như thể một tiếng v·a c·hạm mạnh và chém đứt da thịt, ngay sau đó thì là những âm thanh rơi rớt.
“BỊCH!!.. BỊCH!!..”. -Khi tên cầm nỏ quay người lại ngước nhìn thì cảnh tượng trước mắt đã khiến cho hắn ta phải đổ mồ hôi hột.
2 cái đầu nằm lăn lóc ngay trên đất, và trước mắt hắn thì chính là tên to xác cầm trùy.. Tên to xác cầm trùy hiện đang đứng yên một chỗ và cái bụng của hắn ta hiện đang bị đục khoét bởi một cánh tay đáng sợ.
“...!!BỊCH!!...”. -Ngay sau đó cánh tay kia đã được rút ra khỏi bụng tên to xác, hắn ta liền ngã xuống dưới mặt đất và để lộ ra hình bóng của một thú nhân tộc.
“Mẹ nó, con khốn này!!.” -Tên cầm nỏ tức giận lên khi thấy được 3 tên kia bị g·iết c·hết bởi Ulanni Meredith.. Nhưng hắn ta không thể giấu đi được sự sợ hãi của mình, những bước chân lùi lại phía sau đang được diễn ra.
Tên cầm nỏ hiện đang rất sợ hãi, cơ mà hắn ta vẫn cố gắng tỏ ra nguy hiểm với Ulanni Meredith.
“Mày... Mày đừng có mà di chuyển, không thì tao b·ắn c·hết đấy!!. Đừng có tưởng tao đây không dám làm!!!.”
Tên cầm nỏ đe dọa Ulanni Meredith rằng hắn ta sẽ bắn cô. Nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt bình tĩnh của cô ta.
“Ta nói.. Nhân loại các ngươi lúc nào cũng như vậy cả, luôn vì bản thân mình mà hại c·hết những chủng tộc khác.”
Ulanni Meredith lên tiếng nói với tên cầm nỏ. Ngay sau đó cô ta đã phẩy cánh tay của mình khiến cho những v·ết m·áu văng ra khắp nơi dưới đất.. Ngay trên cánh tay của cô ta có một chiếc vòng lớn được điêu khắc những ký tự và biểu tượng kỳ lạ.
Xung quanh Ulanni Meredith đang tỏa ra những luồng năng lượng có màu sắc của bầu trời.. Cô ta ngước nhìn tên cầm nỏ và lên tiếng hỏi những điều kỳ lạ.
“Ngươi đã bao giờ nghe đến, thứ được gọi là Aura chưa.. Có lẽ là không.. Bởi vì thứ này chỉ tồn tại bên kia lục địa mà thôi.”
Luồng năng lượng xung quanh cơ thể của Ulanni Meredith hiện đang tụ họp lại trên cánh tay của cô ta.. Ngay sau đó thì một lưỡi kiếm đã được hình thành từ luồng năng lượng kia.
“Mẹ nó!!.” -Khi nhìn thấy lưỡi kiếm năng lượng kia thì tên cầm nỏ đã không chần chừ nữa. Hắn ta chĩa cây nỏ vào Ulanni Meredith và bóp cò, mũi tên đã được bắn ra và bay đến phía cô ta.
“Haaa...” -Nhưng ngay sau đó mũi tên đấy đã bị phá hủy bởi Ulanni Meredith. Cô ta đã hít một hơi thật sâu và lao đến kẻ cầm nỏ với tốc độ xé gió.
“Đồ.. Đồ quái vật!!!.” -Kẻ cầm nỏ cũng đã thật sự sợ hãi. Hắn ta đã vứt đi cây nỏ và quay người lại và để cố gắng chạy trốn.
Nhưng mọi thứ đều đã quá muộn để trốn khỏi một con mãnh thú. Hắn ta chẳng khác gì một con mồi của Ulanni Meredith.
“Quay người chạy đi, cũng đồng nghĩa tiến đến gần hơn với c·ái c·hết đấy...”
Ulanni Meredith đã lên tiếng khi áp sát đến gần với tên cầm nỏ.
Ngay sau đó thì con mãnh thú đã vung lưỡi kiếm của mình vào con mồi.
“...Lưỡi kiếm của bầu trời...”
“....AURANUS....”
“...!!!XẸT!!!...”. -Cơ thể của con mồi liền bị đứt lìa ra, lưỡi kiếm năng lượng kia đã xé toạc những gì mà nó đi qua.
“...!!BỊCH!!...”. -Tên cầm nỏ đã ngã xuống dưới mặt đất với hai phần cơ thể bị đứt lìa sau cú vung.. Máu thì đang tuôn trào ra và thấm xuống dưới đất.
Với chút ý thức còn sót lại, kẻ cầm nỏ đã nhìn thấy được một thứ ở trên cánh tay lưỡi kiếm kia.. Một chiếc vòng lớn được điêu khắc những ký tự và hình thù kỳ lạ.
Chiếc vòng tay đó khác biệt với tất cả thú nhân tộc, nó là thứ đại diện cho sức mạnh của cả bộ lạc.
Chiếc vòng tay chỉ có những kẻ xứng đáng của bộ lạc mới có thể sở hữu.
Những kẻ được các thú nhân gọi với một cái danh xưng đặc biệt.. VỆ THẦN.
“Hử?!.” -Ngay sau khi kết liễu tên cầm nỏ Ulanni Meredith đã chợt khựng lại vì một lý do nào đó.
Cô ta ngước nhìn đến phía ngôi làng Erast và lên tiếng tự hỏi: “Luồng Aura này là của Patrick.. Hắn ta cũng đang ở đây sao?.”
-------------------------------------
Những lời của Ulanni Meredith là hoàn toàn chính xác.. Bởi vì hiện tại đoàn hiệp sĩ của Patrick đang tiến tới ngôi làng Erast.
Chúng ta sẽ trở lại với nhân vật chính của câu chuyện này, Raidou và Ruijerd.
“Lộc.. Cộc..”.
“Lộc.. Cộc..”.
Âm thanh của ngựa chạy trên con đường mòn tại vùng thảo nguyên đầy rộng lớn.
Những cơn gió mát thoảng qua khiến cho lũ ngựa càng hăng hái hơn và những vị hiệp sĩ cũng không kém phần là bao.
Tất cả đều đang mừng rỡ khi nhìn thấy được ngôi làng Erast. Nơi dừng chân tiếp theo của đoàn hiệp sĩ Patrick.
Nhưng không phải ai cũng có tâm trạng hăng hái như các vị hiệp sĩ đây.
Raidou hiện đang thở dốc và chảy mồ hôi rất nhiều. Dường như cậu không thể chịu đựng được cơn rung lắc khi ngồi trên lưng ngựa của Kyler.
“Ha...... Ha......”
“Này nhóc!!.. Cậu không sao chứ?.”
Vị cung thủ Kyler chịu trách nhiệm chở Raidou đã lên tiếng hỏi han.
“Khô.. Không sao.. Tôi chỉ hơi.. Chóng mặt thôi.”
Raidou cố gắng bám chặt lấy Kyler.. Mặc dù đã bảo mình không bị làm sao, nhưng khuôn mặt của cậu hiện đang khá là nhợt nhạt.
“Chà.. Có vẻ như cậu vẫn chưa quen với việc ngồi trên lưng ngựa nhỉ”
“Nhưng đừng lo lắng quá, rồi cậu sẽ quen dần với việc này thôi.”
Kyler mỉm cười thân thiện và trấn an tinh thần của Raidou. Mặc dù vậy, cậu vẫn còn đang trong tình trạng không ổn.. Khuôn mặt thì nhợt nhạt, vừa chóng mặt vừa buồn nôn và đổ mồ hôi.
Có vẻ như Raidou đã bị say ngựa rồi chăng.
“Anh ta nói đúng, mình thật sự vẫn chưa quen với việc ngồi trên lưng ngựa.. Nếu cứ tiếp tục thế này, thì mình sẽ c·hết mất.”
Raidou hiện đang cố gắng chịu đựng. Khuôn mặt của cậu đang biến sắc dần đi, và mọi thứ cứ quay cuồng.
“Lộc.. Cộc..”.
“Lộc.. Cộc..”.
Đoàn hiệp sĩ của Patrick vẫn tiếp tục phi ngựa trên con đường mòn. Xung quanh họ vẫn là nơi vùng thảo nguyên đầy rộng lớn.
Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi đoàn hiệp sĩ của Patrick nhìn thấy ngôi làng Erast ở phía xa. Bọn họ đã hào hứng và mừng rỡ hơn bao giờ hết.
“Ngài Patrick!!.” -Kyler chính là người đầu tiên nhìn thấy được ngôi làng Erast, anh ta đã ngay lập tức tăng tốc lên và thông báo cho đội trưởng Patrick.
“Kyler?!. Có chuyện gì sao?.” -Patrick đã lên tiếng hỏi, và sau đó thì Kyler đã lập tức trả lời.
“Thưa ngài.. Tôi đã nhìn thấy được ngôi làng Erast ở phía trước chúng ta rồi!!.”
“Được rồi, cậu làm tốt lắm Kyler.” -Đội trưởng lên tiếng đáp, và ngay sau đó Kyler đã giảm tốc lui về sau.
“...!!!TẤT CẢ BINH LÍNH, CHÚ Ý!!!...”
“...!!!PHÍA TRƯỚC CHÚNG TA, CHÍNH LÀ LÀNG ERAST!!!...”
“...!!!TẤT CẢ HÃY LẬP TỨC, GIẢM TỐC ĐỘ CỦA NGỰA LẠI!!!...”
“...!!!RÕ!!!...”. -Patrick đã đưa ra mệnh lệnh của mình, và tất cả binh lính dưới trướng ông đều lập tức đồng thanh kêu lên.
Ngay sau đó tất cả hiệp sĩ đều đã giảm tốc độ của ngựa lại, theo mệnh lệnh của Patrick.
“Ugh.. Nhức đầu quá.” -Raidou ngồi trên lưng ngựa của Kyler và lên tiếng than vãn.
“Chà.. Ráng chịu đựng đi nhóc, chúng ta sắp đến được làng Erast rồi đấy.”
Kyler lại lên tiếng với nụ cười thân thiện của mình. Ngựa thì vẫn tiếp tục chạy mặc cho Raidou có tồi tệ đến đâu đi chăng nữa.
Về phần Ruijerd thì cậu ta vẫn còn đang ngó nghiêng xung quanh trên lưng ngựa của Patrick.
...
“Lộc!!.. Cộc!!..". -Một lúc sau thì đoàn hiệp sĩ của Patrick đã tiến tới ngôi làng Erast năm tại vùng thảo nguyên rộng lớn này.
Ngôi làng Erast này có rất nhiều nhà cửa được xây dựng nên từ những khúc gỗ và đất sét.
Khi tiến vào ngôi làng thì đoàn hiệp sĩ của Patrick đã dừng lại.. Những người dân bên trong ngôi làng đã ngước nhìn bọn họ với ánh mắt tò mò và hiếu kỳ.
Một số người tại ngôi làng Erast đã mỉm cười niềm nở khi nhìn thấy đoàn hiệp sĩ Patrick.. Có vẻ như là bọn họ đã ghé qua ngôi làng này rất nhiều lần trước đó rồi.
“...!!!ĐƯỢC RỒI, TẤT CẢ NGHE ĐÂY!!!...”
“...!!!CHÚNG TA SẼ DỪNG CHÂN, TẠI ĐÂY TRONG NGÀY HÔM NAY!!!...”
“...!!!RÕ, THƯA ĐỘI TRƯỞNG!!!...” -Tất cả binh lính dưới trướng Patrick đã đồng thanh kêu lên.. Ngay sau đó tất cả bọn họ đã xuống khỏi ngựa của mình, và bàn tán với nhau.
“Haiz.. Đội trưởng lúc nào cũng lớn tiếng như vậy hết.”
“Haha.. Đành chịu thôi chứ biết sao giờ đây.”
“Mà này.. Đợi khi nhiệm vụ kết thúc, chúng ta đi làm vài cốc chứ?.”
“Ahaha.. Ý kiến của cậu được đấy.”
Một vài người trong đoàn hiệp sĩ của Patrick đã rời đi.. Đa số bọn họ đều tìm kiếm nơi để ngựa qua đêm và quán trọ cho mình.
Đội trưởng Patrick cũng chẳng để tâm đến điều đó.. Ông ấy không ép buộc bọn họ phải đi theo mình liên tục.
“Ha...... Ha...... Chóng mặt quá.. Mình đan...
“Này!!.. Cẩn thận, coi chừng ngã!!!.”
“...!!!BỊCH!!!...”. -Trong khi tất cả binh lính đều đang bận rộn với chuyện riêng của mình, thì tại chỗ của vị cung thủ Kyler đã có một chàng trai ngã khỏi lưng ngựa.
Raidou đã rơi khỏi lưng ngựa của Kyler.
Cậu không thể chịu đựng được nữa, cơn chóng mặt và choáng váng đã nặng hơn bao giờ hết.. Khuôn mặt của cậu hiện đang rất nhợt nhạt và kinh khủng.
“Này nhóc, không sao chứ!!.”
“GRAH?!.”
Raidou đã ngất đi ngay trên mặt đất. Trước khi mất hết ý thức, cậu đã nhìn thấy được Ruijerd và Kyler cùng với những vị hiệp sĩ khác.
Mọi thứ cứ thế mà tối dần đi, và Raidou đã b·ất t·ỉnh ngay trước lối vào của ngôi làng Erast.
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Tìm hiểu thêm về vệ thần.
Chúng ta sẽ tìm hiểu thêm về vệ thần của những bộ lạc thú nhân.. Bởi vì chương này đã đón chào một Vệ thần đến từ bộ lạc của thú nhân loại sói.
{1. Người đứng đầu?: Không.. Vệ thần không phải là người đứng đầu của một bộ lạc. Bọn họ là những cá nhân mạnh mẽ được lựa chọn để trở thành kẻ bảo vệ cho bộ lạc của mình.. Người đứng đầu sẽ được gọi là tù trưởng hoặc cha của bộ tộc.}
{2. Vệ thần chỉ có một: Đa số bộ lạc của chủng tộc thú nhân chỉ có duy nhất một vệ thần mà thôi. Đó là điều tất yếu của bộ lạc và được duy trì từ thời tổ tiên bọn họ rồi.}
{3. Vệ thần mang vai trò gì?: Vệ thần được cho là những thú nhân mạnh mẽ nhất cả bộ lạc, bọn họ đã trải qua rất nhiều gian nan và nguy hiểm để đạt được danh xưng Vệ thần.. Vai trò của bọn họ cũng không kém cạnh tù trưởng là bao, đó là duy trì và bảo vệ an nguy của bộ lạc.. Nếu có nguy hiểm không thể giải quyết thì đích thân Vệ thần sẽ ra tay ngăn chặn.}
Đến đây là kết thúc rồi.. Còn rất nhiều thứ về vệ thần mà mình chưa kể ra, nhưng hãy để cho nhân vật chính của chúng ta tự tìm hiểu.. Rồi chúng ta sẽ được biết thêm về vệ thần của những thú nhân tộc mà thôi.
Hẹn gặp lại các bạn vào dịp tới, chương sau sẽ được ra nhanh thôi. ( ^_^ )