Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 39: Thời gian đã ghé thăm và Bầu trời cũng thế.




Chương 39: Thời gian đã ghé thăm và Bầu trời cũng thế.

...Arc: Hành trình trao trả di vật...

-------------------------------------

“Ha...... Ha......” -Hơi thở nóng hừng hực cứ liên tục phát ra từ chàng trai có mái tóc ngắn màu đen tuyền.

Raidou từ từ mở mắt ra, thứ đầu tiên cậu thấy được chính là trần nhà được làm từ gỗ.. Nhưng không chỉ trần nhà thôi, mà còn có một hình bóng ở trên đấy nữa.

[Cuối cùng cậu cũng đã tỉnh dậy Raidou.]

“Ha...... Ha......” -Hơi thở nóng đến khó tả.

Raidou hiện đang nằm trên một chiếc giường gỗ, cơ thể cậu thì nóng như là lửa đốt vậy.. Trước mắt thì chính là hình bóng cao lêu nghêu, hay chính xác hơn là Thời gian.

“Th.. Thời gian?.” -Raidou bình tĩnh lên tiếng với hình bóng cao lêu nghêu kia.

[Phải chính là ta đây.. Trong cậu tồi tệ thật đấy, chẳng giống với lần gặp trước chút nào.]

Raidou ngồi dậy.. Cậu thấy được mình đang ở trên một chiếc giường, có một cái gối và chiếc chăn trên thân dưới cậu.

Khi quan sát xung quanh cậu thấy nơi đây là một căn phòng nhỏ, trong khá giống với nhà trọ tại Thị trấn bù nhìn.

“Ha!!...... Ha!!...... Nóng quá, chuyện gì thế này, mình bị sốt rồi ư?.” -Chẳng mấy chốc Raidou đã nhận ra sự khác thường của mình, hơi thở và cơ thể cậu nóng như là lửa đốt vậy.

“Không lẽ mình đã bị sốt rồi ư?.” -Raidou đưa tay sờ vào cơ thể của mình để kiểm tra, nóng như lửa đốt là những gì mà cậu cảm nhận được.

[Chính xác.. Cậu đã bị sốt rồi, nhưng không cần phải lo lắng quá đâu, việc này chỉ là một phần của lõi chứa mà thôi.]

Dường như hình bóng Thời gian kia có thể đọc thấu được suy nghĩ của Raidou, những lời vừa rồi cũng đã cho ta biết được điều đó.

“Ý của ông là sao.. Tại sao lại không lo lắng chứ.. Sốt ở thế giới này.. Là rất nguy hiểm đấy.”

Raidou đã ngay lập tức ngước lên trần nhà để nhìn Thời gian, cậu muốn hỏi cho rõ những lời vừa rồi rốt cuộc là sao.

Nhưng khi ngược lên nhìn thì Thời gian đã không còn ở đấy nữa, thay vào đó là ở đối diện cậu.. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Thời gian đã xuất hiện ở đối diện với chiếc giường của Raidou.

[Cơ thể của cậu nóng lên, không phải là do bệnh tật hay gì đâu.. Sự nóng lên chính là do cơ thể của cậu đang thích nghi với lõi chứa.]

Thơi gian vừa lên tiếng vưa đưa cánh tay đen tối của mình ra để chỉ vào bụng Raidou, như thể ám chỉ vào lõi chứa ở bên trong.

“Lõi.. Lõi chứa.. Thế thì tôi phải làm sao đây?”

“Nếu cứ như thế này thì sẽ rất khó để di chuyển, huống chi là tiếp tục tiến đến Dalhurst.”

Raidou khó khăn lên tiếng nói với Thời gian bằng hơi thở nóng rực của mình.

Đáp lại.. Thời gian đã lên tiếng bằng giọng điệu và hành động khá trầm lặng: [Chẳng cần phải lo lắng, cậu sẽ trở lại bình thường nhanh thôi.. Khi cơ thể hoàn thành việc thích với lõi chứa, thì khả năng 'Thay thế' sẽ bù đắp cho cậu.]

“Thay thế?!.. Thứ khả năng đó, rốt cuộc là cái gì chứ?.” -Raidou đã rất hoang mang khi nghe Thời gian nói, cậu còn không hiểu gì về thứ 'Lõi chứa' nữa mà.

[Ta sẽ giải thích ngắn gọn cho cậu dễ hiểu hơn.. Lõi chứa trong cơ thể của cậu rất đặc biệt, nó khác hẳn với những kẻ khác.]

“Tôi còn nhớ.. Ông đã bảo là.. Lõi chứa này được làm từ cơ thể của mình.”

Raidou đã lên tiếng khi Thời gian đang giải thích, nhưng thay vì giận dữ thì một lời khen ngợi đã được đưa ra.

[Oh.. Cậu có một bộ não ghi nhớ tốt đấy, đúng thật là ta đã nói thế và điều đó cũng không sai]

[Như cậu thấy đấy. Lõi chứa mà ta đã đưa chính là một phần cơ thể ta, và nó sẽ có một số khả năng đặc biệt đến từ ta]

[Raidou.. Theo cậu thì thời gian sẽ cai trị thứ gì của những sinh vật sống.]

“Hể?..” -Raidou đã bất ngờ khi Thời gian hỏi như thế. Cậu đã suy nghĩ một chút và rồi bảo rằng: “Liệu đó có phải là tuổi tác không?.”

[...Chính xác...] -Thời gian đã lên tiếng đáp, chẳng mấy chốc Raidou đã mường tượng ra năng lực kia có liên quan đến tuổi tác.

“Thế.. Thế khả năng đó.. Rốt cuộc là gì chứ?.”

[Khả năng của lõi chứa đấy, chính là sự thay thế.. Nói ngắn gọn hơn, khi sắp sửa chạm đến c·ái c·hết thì khả năng đó sẽ giúp đỡ cho cậu thoát khỏi cửa tử.. Nhưng thay vào đó, cậu sẽ mất đi tuổi thọ của mình.]

“...” -Raidou không thể nào tưởng tượng nổi những gì mà Thời gian đang nói. Cậu chỉ có thể tròn mắt nhìn với vẻ bất ngờ không thể mô tả thành lời.



[Raidou... Hãy cẩn thận với những người ở thế giới này, đôi lúc ta sẽ không biết được ai là bạn hay thù]

[Đấy là lời khuyên của ta dành cho cậu]

[Giờ thì.. Tạm biệt.]

“Hể?.. Khoan chờ đã.. Đừng có đi chứ.. Tôi vẫn còn rất nhiều thứ, muốn hỏi ông.”

Thời gian đang dần dần tan biến vào hư vô, thấy thế thì Raidou đã lên tiếng câu giờ để hỏi thêm về một số vấn đề.

Nhưng đã quá muộn rồi.

[Rồi ta và cậu sẽ gặp lại thôi.. Raidou.]

“Chờ đã...” -Thời gian đã biến mất khỏi đó, chỉ còn lại Raidou một mình tại căn phòng nhỏ này.

“Bình.. Bịch..” -Ngay khi Thời gian biến mất, bên ngoài liền có tiếng bước chân đến gần và chẳng mấy chốc cánh cửa đã mở ra.

“Chà.. Nhóc con, cậu đã tỉnh dậy rồi sao.”

Giọng nói của một người đàn ông tầm 30 Tuổi phát ra. Sau đó thì một bóng hình đã xuất hiện với cơ thể rất là cân đối, cùng mái tóc ngắn gọn màu nâu được cắt tỉa khá gọn gàng.. Bộ trang phục thông thường của những người ở nơi đây, anh ta chính là vị cung thủ Kyler.

Nhưng giờ thì không, bởi vì cây cung của anh ta đã được cất đi.

“Này nhóc.. Cậu ổn hơn rồi chứ?.”

Raidou đã im lặng được một lúc lâu, bởi vì cậu đang cảm thấy rất hoang mang khi Thời gian biến mất.

“Tôi.. Tô...

“Ọt!!.. Ọt!!..”. -Khi Raidou vừa lên tiếng thì một âm thanh đã cắt ngang. Âm thanh đó phát ra từ chiếc bụng đang đói cồn cào của cậu.

Cũng đã hơn 1 ngày rồi cậu vẫn chưa có thứ gì để cho vào bụng cả.. Lương thực trong túi vải cũng đã bị Ruijerd ngấu nghiến hết sạch, những gì còn sót lại chỉ là con dao và tấm bản đồ.

“Có vẻ như cậu đã đói rồi nhỉ.. Được rồi mau rời khỏi giường đi, ta sẽ dẫn cậu đi dùng bữa.”

“À.. Ừm.” -Raidou liền gật đầu và sau đó thì rời khỏi chiếc giường.

“Hể?.. Chúng đâu rồi??.” -Khi Raidou rời khỏi chiếc giường thì cậu đã rất hoang mang.

Bởi vì chiếc áo choàng cùng với túi vải đựng đồ của cậu đã biến mất, nhưng hầu bao đựng tiền thì vẫn còn nguyên vẹn ở thắt lưng quần áo.

“Cậu đang tìm áo choàng và túi đựng đồ của mình sao.. Đừng quá lo lắng, vì ta đã để chúng tại lò rèn rồi.”

“Lò rèn ư?.” -Raidou ngơ ngác khi nghe Kyler nói, lý do gì mà anh ta phải làm thế chứ.

Nhưng rồi Raidou đã bỏ qua vấn đề đó và bước theo Kyler.

...

Khi bước ra khỏi căn phòng nhỏ kia, Raidou đã nhận ra được nơi đây là một nhà trọ.

Bởi vì xung quanh Raidou là các cánh cửa dẫn vào những căn phòng nhỏ.

Có đến 4 phòng nhỏ nếu tính thêm nơi Raidou vừa bước ra.. Mỗi bên tường là 2 căn phòng, tổng cộng là 4 phòng nhỏ trải dài đến cuối hành lang.

Không chỉ có thế.. Raidou chợt nhận ra rằng đây là tầng trên của nhà trọ, vì cậu đã bước theo Kyler và đến cầu thang gỗ có tay vịn.. Cầu thang nhà trọ này khá thô sơ nhưng lại rất chắc chắn.

Khi Raidou bước xuống dưới cầu thang, một khung cảnh náo nhiệt đã đập vào mắt cậu.

“Này.. Này, mau cho tôi thêm một cốc nữa đi!!.”

“Vâng!!.. Xin hãy chờ một chút, tôi sẽ mang ra liền.”

Những binh lính dưới trướng Patrick hiện đang say sưa nhậu nhẹt cùng với nhau.

Có đến hai người phục vụ rượu và thức ăn, một bé gái mặc tạp dề, và một người đàn ông to xác trong khoảng 40 Tuổi.

“Đội trưởng, cố lên!!.”

“Đúng thế, xử lý hắn đi đội trưởng!!?.”

“Ngài Patrick!!.. Mau cho hắn ta biết, ai mới là người mạnh nhất đoàn đi!!.”



Không khí náo nhiệt đến mức khó tả, hàng người trải dài xung quanh và giữa trung tâm là đội trưởng Patrick.

Ngài đội trưởng Patrick hiện đang ngồi trên ghế và đối diện là chiếc bàn cùng với đối thủ của ông.. Đối thủ chính là một người trong đoàn hiệp sĩ của ông, và cậu ta có vẻ khá khỏe mạnh.

Để giải thích rõ hơn thì Patrick hiện đang trổ tài vật tay của mình với binh lính dưới trướng.

“Này.. Này.. Có đứa nào muốn cá cược cho đội trưởng với nó không!!!.”

“Được đó ý hay lắm..” -Một số binh lính đã bắt đầu một cuộc cá cược xem ai là người chiến thắng khi so tài với Patrick.

“...” -Raidou đ·ã c·hết lặng đi khi nhìn thấy không khí náo nhiệt tại nơi đây.

“...Bụp...” -Một bàn tay liền đánh thức Raidou khỏi cơn c·hết lặng. Đó chính là Kyler và anh ta nhìn cậu, mỉm cười thân thiện nói: “Cậu cứ mặc kệ bọn họ.. Quán rượu nhỏ này đã được đoàn hiệp sĩ chúng tôi bao tất rồi, nên chẳng có gì lạ khi bọn họ bày trò đâu.”

Hóa ra nơi đây là một quán rượu nhỏ, nhưng trong nó chẳng khác nào một nhà trọ cả.. Có thể chỉ là cách gọi mà thôi, hoặc là người chủ ở nơi đây muốn như thế chăng.

“Cậu biết đấy, chủ nhân của nơi này muốn kết hợp giữa quán rượu và nhà trọ lại thành một.. Thật kỳ lạ, nhưng nó đã thu hút được rất nhiều mạo hiểm giả và những người đến từ phương xa.”

“Hóa ra là vậy.. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng không ngờ chủ nhân nơi đây lại độc đáo và sáng tạo như thế.”

Raidou đã bước đến quầy cùng với Kyler. Anh ta đã giải thích rõ ràng về nơi này, một nơi quán rượu và nhà trọ kết hợp với nhau.

Bên kia quầy có rất nhiều loại rượu được đặt ở trên kệ tủ, không loại nào là giống nhau cả.

“Không phải anh bảo, đây chỉ là một quán rượu nhỏ kia mà.. Nhưng theo tôi thì, nó lớn quá rồi đi.”

“Chà... Cậu nên đến Vassia một lần, tại đấy có kha khá quán rượu vượt trội hơn nơi này... Hửm.. Mặt của cậu bị làm sao thế nhóc?.”

Trong khi bước đến quầy Raidou đã bắt đầu cảm thấy khó chịu, có vẻ là do mùi rượu tại nơi đây.

Mặc dù rất khó chịu, nhưng Raidou vẫn giữ được bình tĩnh.. Bởi vì cơn nóng rực lửa trong người cậu còn kinh khủng hơn cả mùi rượu ở nơi đây.

“Ngài Kyler!!.. Ngài có muốn tham gia cá cược chứ!!.”

Một cô gái trẻ đã tiến đến chỗ Kyler và xòe tay ra trước mắt anh ta.. Cô ấy có mái tóc ngắn màu nâu, và cũng mặc giáp phục của đoàn Patrick.

Nhìn thấy sự kêu gọi đấy Kyler đã lấy ra 1 Xu Bạc Aurora's.. Anh ta đưa đồng xu cho cô ấy và bảo rằng: “Ta đặt cược vào người lính Gavin kia sẽ đánh bại ngài Patrick..”

Cô gái trẻ tròn mắt, khó hiểu lên tiếng:

“Kỳ vậy, ngài không đặt cược vào đội trưởng ư?.”

Ngay khi cô gái trẻ hỏi thì Kyler đã mỉm cười và nói rõ to đến mức ai cũng nghe được: “Tất nhiên là không rồi, dù gì thì ngài Patrick cũng đã già rồi kia mà!!. Có khi sẽ gãy tay không chừng đấy!!.”

“...” -Mọi người đều c·hết lặng đi khi nghe được những lời đó. Đa số đều ngơ ngác và ngạc nhiên trước những lời vừa rồi của Kyler.

Đội trưởng Patrick cũng đã nghe được những lời đó.. Bề ngoài thì ông ấy rất là bình tĩnh, nhưng ai cũng có thể thấy sự giận dữ thông qua những đường gân trên cơ thể Patrick.

Vụ cá cược lần này thật sự rất căng thẳng, một bên thì là đội trưởng Patrick.

Bên còn lại là một người lính trẻ tên Gavin, anh ấy có mái tóc màu nâu khá dài được cột lại thành kiểu đuôi ngựa, về phần ngoại hình thì khá là cân đối.

Cả hai đều nghiêm túc trong cuộc so tài lần này, nếu Patrick thắng thì ông sẽ vẫn là người mạnh nhất của đoàn hiệp sĩ này.

Ngược lại nếu Gavin chiến thắng thì chắc chắn anh ấy sẽ được ca ngợi, và đạt vị trí người kế vị chức vụ đội trưởng đoàn hiệp sĩ Patrick.

“Được rồi!!.. Hai người hãy chuẩn bị, tôi sẽ đếm từ 1 đến 3!!”

“1..... 2.... 3... Bắt đầu!!!.”

Trận chiến vật tay đã bắt đầu khi người lính trọng tài kêu lên.

“...!!!ẦM!!!...”.

Chỉ trong vài giây, chiếc bàn gỗ lập tức bị phá hủy.

Những mảnh vụn đã rơi tứ tung khắp nơi, và trên mặt đất có một chàng lính hiện đang b·ất t·ỉnh.

“Người.. Người chiến thắng chính là đội trưởng Patrick!!!.”



Người lính trọng tài kêu lên và kéo theo đó là tiếng hô hào của những người khác ở quán rượu.

“Tuyệt!!.. Thế là, cả đám chúng ta sẽ được 1 Xu Bạc Aurora's đấy!!!.”

“Này.. Này.. Còn ai muốn thách đấu nữa không, mau bước ra đây đi!!.”

Những binh lính dưới trướng của Patrick đã hô hào lên khi ông ấy chiến thắng Gavin.. Phần vì họ đã được xem một trấn đấu mãn nhãn.. Phần còn lại là vui mừng khi Kyler phải chi trả mỗi người 1 Xu Bạc Aurora's.

Thấy được Gavin thua đo ván và đang được những binh lính khác kéo đi nghỉ ngơi, Kyler liền thở dài mà nói: “Haiz.. Lại tốn tiền nữa rồi, lão ta rõ ràng là muốn trả đũa đây mà.”

“Nè.. Nè.. Ngài Kyler, ngài đã cá cược thua rồi nên là.”

Cô gái trẻ ban nãy đã tiến đến xòe tay ra trước mắt Kyler, đây rõ ràng là muốn đòi tiền ngay lập tức mà.

“Cầm lấy!!.. Cứ chia ra, số đó đủ cho cả đoàn đấy.”

“Tuyệt vời, mọi người ơi chúng ta có tiền để tiêu xài rồi này!!.” -Cô gái kia vui mừng chạy đến chỗ đám đông và bắt đầu công việc chia tiền cho những binh lính khác.

“Ngài Patrick.. Mạnh thật đấy.” -Raidou đã thốt lên lời khen ngợi dành cho đội trưởng Patrick.

“Anh sao thế Kyler?.” -Nhưng đột nhiên Kyler nhìn Raidou chằm chằm khó hiểu, điều đó khiến cho cậu cảm thấy hơi bất an.

“Không gì, chắc là do ta tưởng tượng mà thôi.” -Kyler quay người đi và tiến đến ngồi xuống những cái ghế ở quầy.. Raidou cũng theo chân anh ta và ngồi xuống bên cạnh.

“Chủ quán!!. Cho hai phần súp thịt và bánh mì, cùng với cốc nước nữa nhé!!.”

“Được thôi!!. Chờ tôi một chút!!.” -Kyler đã kêu gọi món ăn cho mình và cả Raidou.

Chủ quán rượu cũng đã hồi đáp lại và đi chuẩn bị thức ăn.

Cả hai người Raidou và Kyler cứ thế mà chờ đợi tại quầy, không khí náo nhiệt thì vẫn còn đó.. Những binh lính vẫn say sưa với rượu và thức ăn của mình, đội trưởng Patrick thì đang chờ đợi đối thủ tiếp theo.

“Bình.. Bịch..”. -Nhưng rồi không khí náo nhiệt đã đột ngột dừng lại, một ai đó vừa bước vào quán rượu nhỏ này.

Một người bí ẩn khoác chiếc áo choàng che phủ toàn bộ cơ thể.. Người bí ẩn đó tiến thẳng đến chỗ đám đông và dừng bước trước mặt đội trưởng Patrick.

“Chuyện này cũng thú vị đấy, hóa ra đây là phong thái của một vị đội trưởng sao?.”

Một giọng nói khá trầm được cất lên. Và tất cả có thể nhận ra người bị ẩn kia là phụ nữ thông qua giọng nói vừa rồi.

Giọng nói của người bí ẩn kia khiến cho Patrick phải thay đổi sắc mặt. Ông ấy hiện đang nghiêm túc hơn bao giờ hết và sự bình tĩnh cũng thể hiện trên khuôn mặt.

“Cô đến đây để làm gì, đoàn hiệp sĩ chúng ta không chào đón một Vệ thần lang thang đâu.”

Patrick lên tiếng nói với người bí ẩn kia, và tất cả binh lính dưới trướng ông ấy cũng đã kinh ngạc rất nhiều.

“Người đó là vệ thần sao?. Trong không to lớn như những gì mà ta tưởng tượng!!.”

“Nếu như đó là lời của đội trưởng, thì ắt hẳn là vậy rồi.”

Một số binh lính đã bắt đầu bàn tán về người bí ẩn kia.

Không khí náo nhiệt cũng đã không còn, giờ mọi thứ đã trở nên nghiêm trọng khi người bí ẩn kia bước vào quán rượu.

“Ngươi hỏi ta đến đây để làm gì ư.. Tất nhiên là để lấy lại vật của bộ lạc ta rồi.”

Người bí ẩn vén mũ áo choàng xuống để lộ mái tóc trải dài xuống vai và màu sắc xanh dương của bầu trời. Đôi tai thú chủng loại sói như muốn tô điểm cho khuôn mặt xinh đẹp của cô khi nhìn gần.

Tất cả những người có mặt tại quán rượu đã bất ngờ khi nhìn thấy khuôn mặt cùng đôi tai thú của người phụ nữ.

“Ulanni Meredith.. Vệ thần của bộ lạc phong lang”

“Ta chẳng muốn nhìn khuôn mặt đấy của cô chút nào cả.”

Đội trưởng Patrick lên giọng với khuôn mặt nghiêm túc và nhăn nhó.

Dường như cả hai đều đã quen biết nhau từ trước, từ khi cái đoàn hiệp sĩ này được thành lập.

Ulanni Meredith.. Bầu trời đã hạ phàm, để lấy lại báu vật từ bộ lạc của mình.

...Kết thúc...

Chuyện ngoài lề: Giải đáp thắc mắc tại sao Kyler lại nhìn Raidou chằm chằm.

Nếu như bạn để ý thì vài chương gần đây, Raidou đã ăn nói lưu loát hơn với ngôn ngữ của lục địa này.. Đó cũng là lý do Kyler bất ngờ và nhìn cậu chằm chằm.

Lý do mà Raidou có thể ăn nói lưu loát có thể là cậu đang quen dần cách nói chuyện của thế giới này.. Hoặc là một ai đó đã nhúng tay vào ngôn ngữ cùng giọng nói của cậu.

Đến đây là kết thúc rồi.. Hẹn gặp lại các bạn ở chương tiếp theo nhé. ( °^° )