Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 45: Tiếng búa gõ vang vọng khắp lò rèn.




Chương 45: Tiếng búa gõ vang vọng khắp lò rèn.

...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...

-------------------------------------

“...!!!KENG!!!...”. -Tiếng búa gõ vào kim loại phát ra từ lò rèn cũ kĩ của Lão James.

Tiếng búa gõ đã kéo dài từ tối hôm qua cho đến tận bây giờ.

Đã một ngày trôi qua kể từ khi ngọn lửa của lò rèn được thắp sáng.

“...!!!KENG!!!...”. -Bên trong phòng rèn, ngọn lửa từ lò nung đang rực cháy khiến cho không gian xung quanh trở nên nóng hơn.

Lão James thì cũng không thua kém.. Ông ta hiện đang sử dụng cây búa rèn, để gõ vào khối kim loại ở trên cái đe sắt lớn.

Phòng rèn giờ đây chỉ còn lại Lão James và Kyler.

Về phần Raidou thì cậu hiện đang ngồi gục ở trước cửa chính của lò rèn này.

Cậu đã thức suốt cả đêm qua, chỉ để giúp đỡ cho Kyler trong việc thắp sáng ngọn lửa của lò rèn.

“Lạ thật.. Mình đã thức cả đêm nhưng lại không cảm thấy buồn ngủ chút nào cả”

Raidou ngồi trước cửa chính và tự hỏi về bản thân mình.

Cậu đã thức suốt cả đêm, nhưng lại không cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ.

“GRAHH!!.” -Tiếng kêu quen thuộc phát ra ở phía xa.. Ruijerd hiện đang chạy lông nhông khắp nơi tại ngôi làng Erast này.

Tuy là rất muốn ngăn cản Ruijerd lại để không cho rắc rối xảy ra, nhưng khi thấy cậu ta năng động như thế thì Raidou cũng không có ý định làm việc đó.

“Ngăn cản cậu ta lại cũng không phải là cách duy nhất nhỉ.” -Raidou mỉm cười nhẹ và buông tha cho Ruijerd lần này.

Cứ thế.. Raidou chỉ ngồi yên một chỗ và ngắm nhìn Ruijerd cùng với khung cảnh tại ngôi làng Erast.

...

Một lúc sau.. Thì Kyler đã bước ra từ bên trong lò rèn, anh ta liền lên tiếng khi nhìn thấy Raidou đang ngồi yên: “Này nhóc!!.”

Khi nghe được giọng nói phía sau mình, Raidou đã quay người lại nhìn.

Thấy được Kyler trước mắt, cậu liền trả lời rằng: “Vâng.. Có chuyện gì ư?.”

Kyler chỉ tay đến phía sau, ở phía bên trong lò rèn.. Anh ta bảo rằng: “Mau vào bên trong đi, ta muốn nói với cậu một số chuyện.”

“Vâng.” -Raidou lập tức đứng dậy.. Cậu bước vào lò rèn cùng với Kyler.

“...!!!KENG!!!...”. -Và khi vừa mới bước vào bên trong, Raidou liền nghe được tiếng búa gõ phát ra từ phòng rèn.

Raidou muốn xem bên trong phòng rèn giờ ra sao.

Cậu từ từ bước đến và ngước nhìn vào xem thử.

Ở bên trong lò rèn, từng tiếng búa gõ vào kim loại cứ phát ra cùng với sức nóng từ ngọn lửa.

Lão James hiện đang sử dụng cây búa của mình để tạo hình cho khối kim loại nằm trên cái đe.

Từng giọt mồ hôi cứ rơi xuống từ người Lão James, những phần cơ bắp thì đã lộ rõ trên lớp áo bị ướt.

“...!!!KENG!!!...”. -Cứ mỗi giây trôi qua, chiếc búa rèn lại được gõ xuống.

Raidou đã không thể rời mắt khỏi cảnh tượng ở bên trong phòng rèn.

Cậu cứ ngắm nhìn Lão James mà quên đi mọi thứ ở xung quanh mình, cho đến khi Kyler lên tiếng:

“Trong tuyệt lắm có đúng không nhóc!?.”

Từ khi nào Kyler đã bước đến gần Raidou rồi.

Anh ta cũng hướng mắt ngước nhìn vào phòng rèn cùng với cậu.

“Ừm.. Ngài Kyler.” -Raidou ngược nhìn qua Kyler và lên tiếng kêu gọi, như thể cậu muốn hỏi điều gì đó.

Khi thấy Raidou gọi mình bằng ngài thì Kyler đã mỉm cười đáp lại: “Haha.. Đừng gọi ta là ngài chứ, cứ xưng hô bình thường là được rồi.”

“À vâng..” -Raidou im lặng đi khi nghe được Kyler bảo thế.. Cậu đang suy nghĩ cách xưng hô làm sao cho đúng với anh ta.

“Ừm.. Tôi muốn hỏi anh.. Đây là cách.. Thợ rèn.. Làm ra v·ũ k·hí?.” -Raidou đã sử dụng cách xưng hô anh với Kyler.

Cậu đã hỏi anh ta về cách mà thợ rèn làm ra v·ũ k·hí.

Bởi vì từ trước đến giờ, cậu chưa từng thấy cận cảnh một thợ rèn làm ra v·ũ k·hí là như thế nào.

“Phải.” -Kyler nhìn đến Lão James và lên tiếng.. Sau đấy anh ta tiếp tục bảo rằng:

“Đây là cách mà các thợ rèn làm ra những món v·ũ k·hí”

“Nhưng không chỉ có việc gõ búa là xong xuôi đâu.. Thợ rèn là một công việc rất khó khăn và đòi hỏi nhiều điều đấy nhóc.”

Khi vừa nói xong những lời đó Kyler liền chỉ tay đến phía Lão James tại cái đe sắt lớn.

Anh ta bắt đầu nói cho Raidou biết thêm về công việc của một thợ rèn:

“Thông thường để làm ra một món v·ũ k·hí, thợ rèn sẽ phải trải qua rất nhiều công đoạn khó khăn”

“Ví dụ như là nhóm lửa và điều chỉnh nhiệt độ của nó, việc này là cực kỳ cần thiết”

“Vì nếu ta không điều chỉnh nhiệt độ kỹ càng thì kim loại có thể sẽ không đủ nóng để tạo hình.”

Sau khi chỉ tay vào Lão James, Kyler đã lập tức chuyển hướng sang phía lò nung.

“Nhìn đi.. Đó chính là dụng cụ mà các thợ rèn hay dùng để điều chỉnh nhiệt độ của ngọn lửa”

“Bọn ta thường gọi nó là ống thổi.”

Nói đến đây Kyler đã dừng lại và kết thúc lời kể.

Anh ta cảm thấy được nhiêu đó là quá đủ để cho Raidou có thể hiểu thêm về công việc của thợ rèn.

Raidou hiện đang ngước nhìn dụng cụ mà Kyler vừa chỉ đến.

Hôm qua.. Trong lúc phụ giúp Kyler trong việc thắp lửa cho lò rèn, cậu đã để ý đến thứ dụng cụ ống thổi đấy.

Giờ đây khi biết được công dụng thật sự của nó, cậu đã không thể kiềm được mà thốt lên rằng:

“Tuyệt thật.. Hóa ra.. Thứ đó.. Có công dụng như thế.”

Kyler đã mỉm cười khi nghe được những lời vừa rồi của Raidou.. Anh ta từ từ đưa tay lên.

“...!!Bụp!!...”. -Và ngay sau đó thì Kyler liền vỗ nhẹ vào vai của Raidou.

Anh ta nhìn vào cậu, rồi lên tiếng với một nụ cười bên trên khuôn mặt:

“Vẫn còn có rất nhiều công đoạn trong việc rèn ra v·ũ k·hí”

“Nhưng để kể hết ra, thì sẽ tốn rất nhiều thời gian đấy nhóc.”

“...!!!KENG!!!...”. -Tiếng búa gõ lại phát ra.

Cả hai người vẫn còn đứng nhìn Lão James.. Cho đến khi Kyler chuyển chủ đề:

“Mà.. Chuyện rèn v·ũ k·hí cứ để qua một bên rồi hẵng nói.”

Kyler lập tức chuyển sự quan tâm đến Raidou thay vì Lão James.

“Tại sao chúng ta không đi ăn sáng nhỉ”

“Nhóc chắc hẳn đang rất đói bụng có phải không.”

Sự bất ngờ đột ngột hiện lên bên trên khuôn mặt của Raidou.



Những lời vừa rồi của Kyler khiến cho Raidou hơi bị khó hiểu.

Rõ ràng vừa rồi anh ta kêu cậu vào đây là vì muốn nói một số chuyện cơ mà, sao lại chuyển thành việc ăn sáng rồi chứ.

“Nào.. Nào.. Chúng ta đi thôi.” -Kyler mỉm cười thân thiện và thúc giục Raidou rời khỏi phòng rèn.

“Hể.. Chờ đã.” -Sự khó hiểu đã lên mức đỉnh điểm khi Raidou lên tiếng kêu Kyler.

“Hửm?.” -Kyler liền dừng bước và ngước nhìn Raidou một cách tò mò, sau đó thì anh ta lên tiếng hỏi rằng: “Có chuyện gì sao nhóc?.”

“À vâng...” -Raidou liền phân vân giữa chừng, vì không biết có nên hỏi anh ta hay không.

Nhưng rồi cậu cũng phải hỏi cho rõ ràng, nếu không thì lại hiểu lầm hoặc khó hiểu mất.

“Khi nãy.. Anh bảo là.. Muốn nói với tôi.. Một số chuyện cơ mà.”

Khi Raidou lên tiếng hỏi rõ Kyler, thì anh ta đã im lặng để suy nghĩ một chút.

Dường như Kyler đã quên béng mất những lời mà mình nói với Raidou, khi cả hai người ở trước cửa chính của lò rèn.

“Chà.. Về chuyện đó, thì trên đường đi ta sẽ kể cho cậu nghe hết”

“Còn giờ thì, đi thôi.” -Kyler đã lên tiếng bảo với Raidou, rằng sẽ kể cho cậu nghe khi đang dạo bước trên đường.

“À vâng...” -Đến nước này thì Raidou cũng đành phải chịu thua Kyler.. Rõ ràng anh ta đã quên đi chuyện đó, nhưng mà cũng không có gì là nghiêm trọng cả.

Sau đó.. Cả hai người bọn họ bước đi rời khỏi phòng rèn, bỏ lại phía sau là âm thanh của tiếng búa gõ mạnh vào kim loại.

“...!!!KENG!!!...”.

...

Raidou và Kyler đã rời khỏi lò rèn của Lão James.

Và cả hai người hiện đang bước đi trên con đường mòn tại ngôi làng Erast này.

Raidou bước theo sau Kyler, mặc dù cậu không biết anh ta sẽ dẫn mình đi đến đâu.

Nhưng nếu nói đến bữa ăn, thì rất có thể là quán rượu nhỏ hôm bữa chăng.

“Mà này nhóc.” -Trên đường đi vị cung thủ Kyler đã lên tiếng để bắt đầu một cuộc trò chuyện với Raidou.

Raidou đang theo bước sau lưng anh ta.

Cậu cũng không quên lên tiếng mà đáp lại: “À vâng.. Có chuyện gì ư?.”

Nghe được Raidou đáp lại mình, Kyler liền bắt đầu hỏi cậu một số điều:

“Ta có một số thắc mắc.. Cậu và cái người tên Martin kia, rốt cuộc có quan hệ như thế nào?.”

Raidou chợt khựng lại, đứng trước câu hỏi của Kyler cậu đã không hề ngần ngại hay phân vân.

Raidou đứng yên một chỗ.. Kyler cũng thế.

Cậu mỉm cười khi nhắc đến Martin và nông trại của ông ấy: “Ông ấy.. Là ân nhân.. Của tôi và bạn mình.”

Cũng giống với Louis và Thời gian, Raidou coi Martin như là ân nhân của mình vậy.

Nếu như Martin không nhận Raidou vào làm tại nông trại, thì chắc chắn cậu đã không còn ở đây nữa rồi.

“Chà.. Chắc hẳn cái người tên Martin đấy, là một người rất tốt bụng nhỉ.” -Kyler lên tiếng với khuôn mặt thân thiện của mình.

Đúng như lời của Kyler.. Martin là một người rất tốt bụng.

Không chỉ có vậy, ông ấy còn là một người rất nhân hậu và sẵn lòng giúp đỡ mọi người nếu có thể.

“Ừm.. Ông ấy.. Cực kỳ tốt bụng.. Và là.. Một người nhân hậu.”

Raidou mỉm cười nhẹ khi nhắc đến lòng tốt của Martin.

Mặc dù bề ngoài cậu trong rất vui, và không có dấu hiệu gì đau buồn cả.

Nhưng trong thâm tâm cậu hiện đang khá buồn khi nhắc đến Martin.. Bởi vì ông ấy đ·ã c·hết.

“Tôi và Ruijerd.. Rất yêu quý Martin.” -Raidou kết thúc những lời của mình bằng một giọng khá nhỏ và buồn.

Sau đó Raidou lại tiếp tục theo bước Kyler.

Nhưng cuộc trò chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây, bởi vì Kyler vẫn còn rất nhiều điều để nói với Raidou đây.

“Nhóc.. Chúng ta sẽ ăn sáng tại quán rượu nhỏ lúc trước”

“Khi ăn sáng xong, cậu dự định sẽ làm gì?.”

Kyler đã tiết lộ nơi mà hai người đang tiến đến.

Anh ta cũng đã hỏi Raidou về dự định tiếp theo của cậu sau khi ăn uống xong xuôi.

Raidou liền im lặng suy nghĩ một chút.. Cậu nhận ra được, mình hiện tại chẳng còn dự định gì nữa rồi.

Raidou bước sau, mỉm cười lên tiếng trả lời Kyler:

“Ừm.. Có lẽ là không”

“Bởi vì.. Tôi chỉ dự định.. Khi ăn uống xong.. Tôi sẽ lại tiếp tục.. Giúp đỡ anh và ông James.”



Kyler chợt khựng lại trong giây lát.

Anh ta đã rất bất ngờ khi nghe được những lời vừa rồi của Raidou.

Không thể ngờ được rằng, chàng trai trẻ ở phía sau anh lại muốn tiếp tục giúp đỡ.

“Là thế sao..” -Kyler chợt mỉm cười nhẹ.. Anh ta lại tiếp tục bước đi bình thường, mặc cho Raidou đang khá tò mò.

“Nếu đã vậy.. Thì một lát, khi ăn uống xong xuôi thì chúng ta sẽ đi săn bắt bên trong rừng”

“Cậu thấy thế nào.. Đây cũng là cách giúp đỡ cho Lão James đấy.”

Kyler đã ngỏ lời mời gọi Raidou cùng đi săn bắt với mình.

Anh ta làm thế, là vì những lời vừa rồi của Raidou.

Nhưng đấy không phải là tất cả.. Lý do thật sự mà Kyler mời Raidou đi săn bắt.

Là vì anh ta đã chứng kiến được mũi tên của Raidou.

Mũi tên mà cậu bắn đến chàng lính Keld, nó đã khiến cho Kyler phải suy nghĩ nhiều.

Lần đi săn này, chính là bài kiểm tra mà Kyler dành cho Raidou.. Anh ta muốn xem thử, liệu chàng trai trẻ này có phải là một tài năng.

Nếu thật sự là vậy, thì Kyler rất sẵn lòng mời Raidou và Ruijerd vào đoàn hiệp sĩ.

Tất nhiên.. Là anh phải được sự chấp thuận đến từ đội trưởng Patrick.

“Vâng.. Tôi sẽ đi.. Săn bắt với anh.” -Raidou lên tiếng đồng ý khi đang bước ở phía sau Kyler.

Điều đó đã khiến cho Kyler khá mừng.

Và như thể biết trước được sự đồng ý của cậu, anh ta liền ngược lại bảo rằng: “Thật mừng khi cậu đã đồng ý, ta khá là mong chờ lần đi săn này đấy.”

“À vâng...” -Raidou cảm thấy hơi e ngại trước khuôn mặt và những lời vừa rồi của Kyler.

Anh ta đã mỉm cười, và nói những lời giống như là đang đặt kỳ vọng vào cậu đây.

Như thế.. Cả hai cứ mãi bước đi trên con đường mòn, từ lò rèn tiến đến quán rượu nhỏ lúc trước.



...

Một lúc sau.. Raidou và Kyler đã đến gần với quán rượu nhỏ.

Nhưng khi cả hai đến nơi, thì một tiếng kêu quen thuộc đã phát ra.

“GRAHHH!!!.” -Tiếng kêu của Ruijerd phát ra ở phía xa.

Ruijerd đang sử dụng tất cả tứ chi của mình để lao đến phía Raidou.

Phải, cậu ta đang chạy rất nhanh đến chỗ của Raidou.

“Rui.. Ruijerd.. Chờ đã!!.”

“GRAHH!!!.”

Raidou sửng sốt khi thấy được Ruijerd lao đến chỗ của mình.. Không lâu sau, cậu bất ngờ bị Ruijerd vồ lấy và ngã xuống mặt đất.

“...!!BỊCH!!...”. -Raidou đã hoàn toàn bị Ruijerd đè bẹp.

Về phần Kyler thì anh ta đã may mắn tránh được cú vồ lấy bất ngờ của Ruijerd.

“Này, ổn chứ nhóc?.” -Kyler bước đến và hỏi han tình hình của Raidou.

Cơn đau đang hiện rõ bên trên khuôn mặt của Raidou, và cậu không thể di chuyển được khi đang bị Ruijerd đè lên người.

“Ruijerd.. Cậu nặng quá!!.” -Raidou cố gắng đẩy mạnh Ruijerd qua một bên, trước khi mọi thứ quá muộn.

“Grah?.” -Ruijerd nhích qua một bên thả Raidou ra khỏi sự đè bẹp. Nhiêu đó cũng đã quá đủ để cho Raidou thở phào nhẹ nhõm.

“Ha...... Ha......”

“Đây!?.. Để ta giúp cậu đứng dậy.” -Kyler đưa bàn tay ra trước mắt Raidou.. Cậu hiện đang lấy lại hơi thở của mình, sau khi bị Ruijerd đè bẹp.

“Cả.. Cảm ơn anh.” -Raidou ngồi dậy và bắt lấy bàn tay của Kyler.

Anh ta nhẹ nhàng kéo cậu đứng dậy, mà không tốn một chút sức lực nào cả.

“Ruijerd.. Lần sau, đừng làm thế.. Đau c·hết đi được.”

Raidou lên tiếng với sự đau đớn trên khắp cơ thể, tay cậu thì đang chạm vào ngực của mình.

“Ha...... Ha......” -Ngực Raidou khá là đau và khó thở, nhưng cũng may là không có chuyện gì tồi tệ cả.

“Nào nhóc.” -Kyler vỗ nhẹ vào vai Raidou.. Khi nhìn thấy được Ruijerd, anh ta không ngần ngại bảo rằng:

“Nếu bạn của cậu đã ở đây rồi, thì tại sao chúng ta lại không cùng nhau ăn sáng chứ.”

Khi Kyler bảo thế, Raidou đã không phản đối hay khó chịu.

Ngược lại, cậu rất vui mừng khi Ruijerd không thể rời xa mình được nữa.

“Vâng.. Anh nói đúng.”

Raidou liền gật đầu đồng ý với những lời vừa rồi của Kyler.

Và rồi Ruijerd đã bị kéo theo.. Cả ba người đã bước đi, tiến thẳng đến quán rượu nhỏ ở trước mắt.

Khi đến gần với quán rượu, những âm thanh và tiếng trò chuyện ở bên trong đã vang vọng ra tới bên ngoài.

“Chủ quán, cho thêm một bát súp nữa đi làm ơn!!.”

“Rồi.. Rồi.. Chờ tôi một chút.”

“Này!!.. Đồ ăn của tôi đã làm xong chưa vậy!!?.”

“Vâng!!.. Làm ơn, xin hãy chờ chút ạ!!.”

Từ bên ngoài đã ồn ào như thế rồi, thì chắc hẳn ở bên trong náo nhiệt lắm nhỉ.

Với suy nghĩ đó, thì Raidou đã cùng với Ruijerd và Kyler bước vào bên trong.

Khi bước vào bên trong quán rượu nhỏ, cảnh tượng ở trước mắt liền khiến cho Raidou khá ngạc nhiên.

Bên trong quán rượu nhỏ, tất cả những binh lính trong đoàn hiệp sĩ của Patrick đều tập trung tại đây.

Tuy rằng điều này không mấy mới mẻ đối với Kyler và đoàn hiệp sĩ.. Nhưng Raidou thì lại khác.

Cậu vẫn còn khá ngạc nhiên trước những cảnh tượng như thế này.

Nếu để ý kỹ, ta có thể thấy được những binh lính đều mang theo v·ũ k·hí bên mình.. Đa số đều là những thanh kiếm có kích cỡ trung bình.

Có vẻ như, tất cả binh lính đều đã chuẩn bị kỹ càng trước những tình huống bất ngờ.

Vũ khí, Giáp, Tinh thần chiến đấu.. Bọn họ đều đã chuẩn bị từ trước, nhưng lại không để lộ ra ngoài.

“Hướng này nhóc, mau theo ta.” -Kyler lên tiếng và dẫn đường cho Raidou đến một chỗ ngồi gần đó.

Hiện tại chỗ ngồi ở quầy đã không thể sử dụng được nữa, bởi nó đã bị phá hủy sau trận chiến giữa đội trưởng Patrick và vệ thần Ulanni Meredith.

“Nào Ruijerd.. Ta đi thôi.” -Raidou kéo theo Ruijerd và bước theo sau vị cung thủ Kyler. Chỉ vì cậu không muốn rắc rối xảy ra mà thôi.

Cả ba tiến đến một chỗ ngồi nhóm.. Gồm một chiếc bàn tròn, và bốn ghế gỗ.

Khi vừa ngồi xuống, Kyler lập tức lên tiếng gọi đồ ăn cho buổi sáng:

“Này Mila mặt bự!!.. Đem đến cho chú một phần ăn dành cho ba người nhé!!.”

Kyler kêu to đến phía quầy, không lâu sau một cô bé tầm khoảng 13 hoặc 15 Tuổi đã xuất hiện.

Cô bé được gọi là Mila, ngoại hình khá nhỏ nhắn và mái tóc màu nâu nhạt.. Chiếc vấy cùng với tạp dề lấm lem bụi tro lửa, trên cổ là dây chuyền sợi sắt và mặt có hình dáng như một chiếc búa rèn nhỏ.

“Này nhé, cháu có thể nghe rõ đấy!!”

“Sao chú dám bảo cháu là mặt bự chứ!!.

Cô bé tên Mila tức giận hét đến phía vị cung thủ Kyler.

Tiếng hét của cô bé vang vọng khắp nơi, khiến cho tất cả những binh lính ở xung quanh chú ý đến.

“Thôi nào Mila.. Đừng có tức giận như thế chứ, chú chỉ đùa một chút thôi mà.” -Cảm thấy tình hình không ổn, Kyler đã lên tiếng xoa dịu cơn giận của cô bé Mila.

Nhưng đáp lại chỉ là sự tức giận và tiếng hét cuối cùng của cô bé:

“Đồ ngốc!!.. Trò đùa của chú không vui chút nào cả!!!.”

Ngay khi cô bé hét lên, những binh lính ở xung quanh bắt đầu cười khúc khích lên.

“Hahaha!!.. Hahahaha!!..”

“Hahahahaha!!!.”

Những tiếng cười vang vọng khắp nơi tại quán rượu nhỏ này.

Một số binh lính đã cố nhịn cười, vì không muốn đắc tội với Kyler.

Đến nước này, vị cung thủ Kyler cũng đành gãi đầu cười gượng cho qua chuyện.. Anh ta đã khiến cho mọi người mỉm cười, nhưng đổi lại là sự ngại ngùng không thể tả.

“Chà.. Có vẻ như con bé đã giận ta thật rồi.”

Vị cung thủ Kyler gãi đầu cười gượng mà nói.

Raidou khá là bất ngờ khi nhiều thấy được khuôn mặt hiện tại của Kyler.

Nhưng mà.. Khi Kyler trêu chọc cô bé Mila, thì Raidou đã có chút hoài niệm.

Cậu từ từ mỉm cười nhẹ khi nhớ lại cô em gái Yuki của mình.

“Hửm.. Nhóc sao thế, nụ cười đấy là có ý gì?.”

Khi nhìn thấy nụ cười nhẹ kia của Raidou, vị cung thủ Kyler đã hoài nghi cho rằng cậu đang cười vào mặt của mình.



“Anh.. Với cô bé kia.. Khá thân thiết nhỉ.”

Những lời vừa rồi của Raidou đã làm cho Kyler hoài nghi hơn nữa.. Nhưng cũng may anh ta không để bụng những chuyện như thế.

“Chà.. Cũng không thân thiết cho lắm.” -Kyler vừa nói vừa gãi đầu của mình.

Dường như cái từ thân thiết đó đã không được áp dụng cho anh ta và cô bé Mila.

Nhưng có thể là do Kyler không muốn trả lời cho Raidou biết.. Hoặc có một chuyện gì đó không nên nói ra.

“Mà dù sao, thì ta cũng đã sống tại ngôi làng này từ bé cơ mà”

“Nên cái chuyện thân thiết với người dân bên trong làng cũng bình thường thôi mà.”

Raidou bất ngờ khi nghe được những lời đó của Kyler, vẻ mặt của cậu đã chuyển sang sự kinh ngạc.

“Vậy ra anh ta đã sống ở đây từ bé ư”

“Hèn gì mình cứ thấy cách anh ta nói chuyện với Lão James thân thiết như thế.”

Raidou đã im lặng và đắm chìm trong những dòng suy nghĩ của mình.

“...!!CỘC!!...”. -Một tiếng động phát ra trước mắt Raidou.

Chỉ vì đắm chìm trong những dòng suy nghĩ của mình, mà Raidou đã không để ý xung quanh mình.

Khi bừng tỉnh lại, cậu có thể thấy được trước mắt mình chính là Mila.. Trên tay của cô bé đang giữ khay thức ăn dành cho ba người ở đây.

Sau đó.. Từng bát thức ăn và bánh mì, cùng với cốc nước được đặt lên bàn.

“Thức ăn của ngài đây, chúc ngon miệng ạ.” -Cô bé lên tiếng với Raidou và Ruijerd bằng một giọng điệu khá nhẹ nhàng và cuốn hút.

Nhưng khi ngước qua Kyler, ánh mắt của cô bé đã thay đổi.

Ánh mắt của Mila khi trừng vào Kyler trong như thể đang muốn ám chỉ một điều gì đó, nó đang chứa đựng khá nhiều sự tức giận ở bên trong.

Kyler có thể nhận ra được là cô bé đang giận mình, nhưng ánh mắt đó thật sự đã vượt quá sức tưởng tượng của anh ta rồi.

“Nào.. Nào.. Chú thành thật xin lỗi mà, đừng có nhìn chằm chằm như thế chứ”

“Hãy tha lỗi cho chú lần này đi...”

Kyler đã cố gắng hết sức để xin lỗi cô bé Mila.

Dáp lại thì chỉ là một cú quay mặt nhanh chóng của cô bé, và không thèm nhìn vào mặt anh ta nữa.

“Hứ.. Nằm mơ đi, cháu đã nghe câu đó từ chú quá nhiều lần rồi!!.”

“Nhưng.. Nếu chú dẫn cháu đến lò rèn của ông James, thì cháu có thể sẽ suy nghĩ lại đấy.”

Cô bé Mila đã không chấp nhận lời xin lỗi của Kyler.. Thay vào đó là một yêu cầu dành cho anh ta.

Và đến nước này thì Kyler cũng không thể chối được.

Khuôn mặt của Kyler bây giờ như đang muốn nói rằng, anh ta cũng đã nghe được câu đó từ cô bé quá nhiều lần rồi.

“À... Ờ...” -Kyler ngập ngừng.

Tất cả ánh mắt của những binh lính ở xung quanh đều đang ngước nhìn thẳng vào Kyler, điều này lại càng khiến anh ta áp lực hơn nữa.

“Được rồi.. Ta sẽ dẫn cháu đến lò rèn của Lão James”

“Nhưng khi nào cháu làm việc xong đi rồi hẵng tính đến chuyện đó.”

Ngay khi Kyler đồng ý với yêu cầu của cô bé Mila, thì ánh mắt giận dữ đã lập tức biến mất.

“Ùm.. Thế thì chúc quý khách ngon miệng ạ.”

Sự thay đổi đột ngột của Mila đã khiến cho Kyler có chút bất an.

Ngay khi chúc cả ba người ngon miệng, cô bé Mila đã rời khỏi đó với nụ cười đắc thắng bên trên khuôn mặt của mình.

“Haiz.. Cái con bé này thật là.” -Kyler thở dài nói.

Trong khi đó thì Ruijerd đã bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình.

Còn Raidou thì lại đang chờ đợi Kyler với một khuôn mặt thắc mắc.. Cậu liền hỏi: “Có chuyện gì.. Không ổn.. Khi dẫn cô bé, đến lò rèn?.”

“Ừm..” -Kyler gật đầu, và rồi anh ta liền bảo rằng: “Chà.. Con bé đó, khá là năng động đấy.”

“Hể?...” -Khuôn mặt của Raidou không thể giấu được sự tò mò.

Nhưng không lâu sau, Kyler đã dập tắt sự tò mò đó của cậu bằng những lời thúc giục:

“Mà thôi.. Cứ dẹp chuyện đó qua một bên đi, ta đói bụng lắm rồi”

“Chúng ta mau ăn thôi, kẻo đồ ăn nguội mất.”

Kyler lập tức cầm lấy thìa gỗ kế bên bát thức ăn.. Anh ta bắt đầu thưởng thức mặc cho Raidou vẫn đang còn ngơ ra đó với vẻ mặt thắc mắc.

Nhưng cuối cùng thì Raidou cũng đã dẹp bỏ hết tất cả những thắc mắc và sự tò mò của mình.

Raidou mỉm cười nhẹ và cầm lấy thìa của mìn.

Cậu chắp tay lại trước bữa ăn, và nói thật nhỏ để không ai nghe được: “ Itadakimasu...”

“Hửm?.. Này, nhóc vừa nói bằng ngôn ngữ gì thế?.” -Tuy Raidou đã nói rất nhỏ, nhưng Kyler vẫn có thể nghe rõ được những lời vừa rồi.

“Hể.. Không có gì.. Chắc là anh.. Nghe nhầm rồi đấy.”

Raidou lên tiếng đánh lạc hướng anh ta và nó thật sự đã có tác dụng. Hoặc có thể là vì Kyler không để tâm đến những lời đó nữa.

Nếu Kyler mà biết được ngôn ngữ đó không thuộc về thế giới này, thì có thể anh ta sẽ nghi ngờ cậu rất nhiều.

Tốt hơn là cậu nên che giấu về chuyện mình đến từ thế giới khác.

“Ta đã nghe nhầm ư?.. Kỳ lạ thật.” -Kyler khó hiểu, và rồi anh ta đã tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình.

Raidou cũng đã bắt đầu thưởng thức.. Nhưng cậu cẫn còn hơi bất an về một điều gì đó.

Raidou nhìn qua Ruijerd.. Cậu ta đã có thể tự cầm thìa mà xúc thức ăn cho vào miệng.. Tuy rằng tay còn hơi run run, nhưng như vậy cũng là quá tốt rồi.

“Mình lại suy nghĩ nhiều rồi.” -Raidou mỉm cười nhẹ và bắt đầu ăn.

Cứ thế.. Cả ba người đều thưởng thức bữa sáng của mình một cách ngon miệng.

Tuy chỉ là một bát súp kèm theo ổ bánh mì, nhưng bấy nhiêu thôi cũng đã quá tốt rồi.

...Kết thúc...

Chuyện ngoài lề: Itadakimasu... Raidou đã từng nói câu này trước đó nhưng Kyler đã không để ý.

Nếu như bạn để ý thì 'Chương 40' Raidou đã nói Itadakimasu khi dùng bữa.

Nhưng vì khi đó tiếng bàn tán của những người ở xung quanh đã lấn át đi giọng của cậu, và một phần vì Kyler đang thưởng thức bữa ăn của mình.

Thành ra khi đó Kyler đã không chú ý đến những lời của cậu.

Bây giờ tiếng bàn tán đã không còn, nhưng tiếng trò chuyện của những người ở xung quanh cũng khá đủ để lấn át giọng Raidou.

Nhưng Kyler lại khá nhạy bén trong việc lắng nghe.. Thính giác của anh được cho là khá tốt.

Thật may mắn khi Raidou đã đánh lạc hướng anh ta.

Và thật tốt khi anh ta không để tâm đến những lời đấy.

Và đến đây là kết thúc rồi.. Hôm nay chuyện ngoài lề không có gì mới mẻ cả.

Nếu các bạn đọc và thấy chương này không đủ tốt, thì hãy thông cảm cho mình ạ.

Lần sau mình sẽ cố gắng hơn.. Nên là chúc các bạn một năm mới tốt lành nhé.