Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sử Thi Về Ấn Ký

Chương 44: Thắp sáng lên ngọn lửa của lò rèn cũ kĩ.




Chương 44: Thắp sáng lên ngọn lửa của lò rèn cũ kĩ.

...Arc 2: Di vật cùng kẻ lang thang...

-------------------------------------

“Ực... Đây là kiếm thật ư?.”

Raidou đứng một mình giữa đống bừa bộn do chính Ruijerd gây ra. Tay cậu hiện đang giữ một thanh kiếm sắt có kích cỡ ngắn.

Raidou ngắm nghía thanh kiếm ngắn trên tay mình một cách chăm chú.

Nơi mà cậu đang đứng, chính là lò rèn của lão James.. Và xung quanh chính là mớ bừa bộn do Ruijerd gây ra.

“Này nhóc!!.. Đừng có ngắm nghía nó nữa, mau sắp xếp chúng lên kệ đi.”

Giọng nói của một ai đó phát ra ngay gần Raidou.. Đó không ai khác ngoài Kyler, anh ta đang sắp xếp lại những món v·ũ k·hí của lò rèn này.

Raidou chợt bừng tỉnh khi nghe được giọng nói của Kyler.. Cậu đã lập tức đáp lại rằng: “Vâng.. Tôi sắp xếp, ngay đây.”

“Grah~....” -Trong khi Raidou và Kyler đang sắp xếp lại đống bừa bộn.. Thì bên ngoài lò rèn Ruijerd hiện đang ngồi chán nản trước lối vào là cửa chính, cậu ta đã bị tống cổ bởi chính bạn của mình.

“Này nhóc, liệu có ổn không khi cậu thẳng thừng đuổi bạn của mình ra ngoài như thế?.”

Kyler ngước nhìn ra bên ngoài cửa sổ, anh đã tò mò hỏi Raidou khi nhìn thấy Ruijerd ngồi chán nản ở bên ngoài.

Đáp lại với Kyler, Raidou đã thẳng thắn trả lời như cách cậu đuổi Ruijerd ra ngoài.

“Cũng đành chịu thôi.. Nếu tôi.. Để cậu ta ở lại.. Thì mọi thứ.. Sẽ tồi tệ hơn.”

“Haha.. Cậu nói đúng.. Nhưng ít nhất, cũng đâu cần phải thẳng thắn như thế chứ...”

Kyler nói với một nụ cười thân thiện bên trên khuôn mặt.. Trong khi đó Raidou đang sắp xếp lại thanh kiếm ngắn lên kệ.

Và sau khi Raidou đặt thanh kiếm ngắn lên kê, thì cậu đã trả lời rằng: “Về chuyện đó.. Tôi nghĩ.. Cậu ta, không để tâm đâu.”

“Chà...” -Sau khi nghe được những lời đó của Raidou, thì Kyler đành chịu mà nhìn Ruijerd bơ vơ một mình trước lối vào của lò rèn.

“Phải công nhận rằng, hai người các cậu đúng là kỳ lạ thật đấy...”

Kyler vừa sắp xếp v·ũ k·hí lên kệ, vừa lên tiếng nói về Raidou và Ruijerd.

“Kỳ lạ ư?...” -Raidou đừng lại công việc sắp xếp v·ũ k·hí lên kệ.. Cậu ngước nhìn đến phía Kyler và cảm thấy khó hiểu với những lời vừa rồi.

“Chà.. Nói sao đây nhỉ”

“Ban đầu, khi ta gặp được hai người các cậu ở bên trong khu rừng”

“Ta cứ nghĩ rằng.. Hai cậu chỉ là những kẻ lang thang mà thôi.”

“Hể?...” -Raidou khó hiểu mà nhìn đến Kyler.

Kyler cũng không chần chừ mà lên tiếng nói rằng: “Nhưng có vẻ, là ta đã nhầm lẫn rồi.. Bởi vì cách mà cậu ăn nói và ứng xử, không hề giống với những kẻ lang thang mà ta đã từng gặp qua.”

Raidou im lặng trước nữa lời của Kyler. Cậu không hề lên nè bởi vì anh ta vẫn chưa nói hết lời của mình.

“Tuy nhiên.. Ngôn ngữ của cậu có đôi chút kỳ lạ”

“Ngôn ngữ của cậu... Nó giống như sự pha trộn giữa hai ngôn ngữ khác vậy”

“Và một trong số đó có cả ngôn ngữ của lục địa này..”

Raidou c·hết lặng đi một lúc sau khi nghe hết những lời đó của Kyler.. Và rồi cậu đã lên tiếng: “Pha trộn.. Giữa những ngôn ngữ khác?.”

“Chà.. Có thể là cậu vẫn chưa thành thục ngôn ngữ của lục địa này.” -Kyler đáp lại.

Nhưng rồi.. Những lời tiếp theo của anh đã khiến cho Raidou phải bất ngờ:

“Còn một chuyện nữa”

“Khi ta lắng nghe cậu nói chuyện.. Dường như có một giọng nói của ai đó, xen lẫn với cậu”

“Nhưng có thể, chỉ là do ta tưởng tượng mà thôi.”

“...” -Sau khi nghe được những lời tiếp theo đó của Kyler, Raidou đã dừng lại công việc dọn dẹp.. Cậu đang ngẫm nghĩ về những gì mà anh ta vừa nói.

“Một giọng của ai đó xen lẫn với giọng của mình ư?.. Không lẽ, những chuyện này là do Thời gian làm ra!!.”

Trong những lúc khó hiểu và hoang mang như thế này, Raidou lại nghĩ đến hình bóng cao lêu nghêu cùng với những chiếc đồng hồ 'Thời gian'.

Những chuyện kỳ lạ cứ xảy ra xung quanh Raidou.

Và cậu chỉ có thể nghĩ đến Thời gian khi gặp những trường hợp kỳ lạ đó.. Bởi vì Thời gian chính là người đã mang cậu đến với thế giới này.

“Có lẽ mình nên hỏi Thời gian trong lần gặp gỡ tiếp theo vậy...”

Sau cùng thì Raidou đã dẹp bỏ hết những suy nghĩ trong của mình.

Raidou đã trở lại với công việc sắp xếp những món v·ũ k·hí bừa bộn ở xung quanh.

Bởi vì.. Cậu biết rằng, dù cho có suy nghĩ đến cách mấy thì cũng không đoán ra được nguyên nhân.

Chi bằng cậu hỏi trực tiếp Thời gian thì sẽ tốt hơn.

“Mà.. Làm sao để mình gặp được Thời gian đây?.”

Raidou lặng im trước câu hỏi vừa rồi của mình.. Cậu chợt nhận ra, những lần mà Thời gian xuất hiện đều là lúc chẳng có một ai ở xung quanh.

“Mình nên tìm một nơi nào đó vắng vẻ một chút.. Hay là để lần sau vậy.”

Raidou không hề gấp gáp trong vấn đề của mình.

Một phần vì cậu không muốn làm phiền đến ân nhân của mình 'Thời gian'.

Dù sao thì.. Nhờ có Thời gian nên cậu mới có thể sống sót đến tận bây giờ mà.

“Về chuyện ngôn ngữ này.. Mình sẽ để nó qua một bên vậy."

...

Sau khi dẹp bỏ hết suy nghĩ, Raidou lại trở về với công việc dọn dẹp.

Cậu nhặt từng món v·ũ k·hí và đặt chúng lên kệ.. Từng cái một, cho đến khi mọi thứ xong xuôi.

“Chà.. Mệt thật, mấy bộ giáp mà lão James rèn ra lúc nào cũng nặng nề cả.”

Kyler lên tiếng than phiền về những bộ giáp của lão James.. Sau đó, Anh ta đã tìm kiếm được một cái ghế gỗ để ngồi xuống nghỉ ngơi.



Hiện tại là buổi chiều, và cả hai người đã dọn dẹp xong xuôi đống bừa bộn ở bên trong lò rèn.

Kyler ngồi nghỉ ngơi trên chiếc ghế gỗ vừa mới tìm được.. Về phần Raidou thì cậu hiện đang ngắm nghía những món v·ũ k·hí đã bị vứt bỏ hoặc không đủ tiêu chuẩn.

“Những món v·ũ k·hí này.. Chúng.. Đã rỉ sét hết.. Và hư hỏng.”

Raidou lên tiếng khi ngắm nghía những món v·ũ k·hí bị vứt bỏ.. Những món v·ũ k·hí đấy đều bị vứt bỏ vào thùng gỗ nằm ở một góc của lò rèn này.

Sau khi Raidou lên tiếng, thì Kyler đã để ý đến cậu cùng với những món v·ũ k·hí bị vứt bỏ.

“Như cậu thấy đấy.. Chúng đều là những món v·ũ k·hí đã bị vứt đi”

“Thông thường thì những thợ rèn sẽ nung chúng lại để sử dụng trong việc làm ra v·ũ k·hí”

“Nhưng tóm lại.. Chúng đã bị vứt đi rồi, cậu cứ mặc kệ đi.”

Kyler nói chuyện với Raidou trong khi vẫn còn đang ngồi trên chiếc ghế gỗ.

Lời nói của anh ta hoàn toàn chính xác, những món v·ũ k·hí bị vứt bỏ đã hư hỏng quá nặng.. Chúng bị mòn, vỡ nát và rỉ sét.

Nhưng mà.. Trong số những món v·ũ k·hí bị vứt bỏ, có một vài mũi tên bị rỉ sét nhẹ khiến cho Raidou để tâm đến.

“Những mũi tên này.. Tôi có thể.. Lấy chúng?.”

“Hở?.” -Kyler bất ngờ trước phát ngôn vừa rồi của Raidou.. Anh ta nhìn cậu và thắc mắc hỏi rằng: “Cậu định dùng chúng với cây nỏ của mình ư?.”

Raidou liền gật đầu và trả lời: “Vâng.. Tôi sẽ sử dụng.. Cùng cây nỏ của mình.”

Lý do mà Raidou có thể phát ngôn như thế, là bởi vì một trong số mũi tên bị vứt đi có kích cỡ vừa vặn với cây nỏ của cậu.

Vả lại.. Raidou cũng không có điều kiện để mua chúng: “Hiện tại.. Tôi không có nhiều.. Xu Aurora, nên là...”

Thấy được Raidou như thế, Kyler đã không ngần ngại mà nói:

“Chà.. Nếu cậu muốn chúng thì cứ tự nhiên lấy đi”

“Nhưng ít nhất.. Cậu cũng phải chi tiền ra để mua một ít mũi tên đi chứ, đồ bị rỉ sét chẳng tốt đẹp gì đâu.”

Trong khi Kyler đang nói, thì Raidou đã nhanh tay nhặt lấy toàn bộ những mũi tên bị rỉ sét ở trong thùng gỗ.

Cậu cũng không quên lên tiếng trả lời với anh ta: “Vâng.. Khi đến Dalhurst.. Tôi sẽ mua một ít.. Mũi tên.”

Miệng thì nói như thế, nhưng trong đầu của Raidou thì lại khác: “Trước khi mua một ít mũi tên thì mình phải tìm kiếm một công việc cái đã.. Mình phải cố gắng sống sót trong cái thế giới này.”

Raidou nhìn những mũi tên bị rỉ sét, sau đấy chuyển sang phía cửa sổ lò rèn.

Raidou có thể thấy được Ruijerd.. Cậu ta đang ngồi ngủ gật ở trước lối vào của lò rèn.

“Với lại... Mình cần tiền để có thể sống sót cùng với Ruijerd.. Sức ăn của cậu ta rất mạnh, và...

“Này nhóc!!.” -Trong khi Raidou đang suy nghĩ thì một giọng nói đã cắt ngang.

Kyler đã lên tiếng cắt ngang những dòng suy nghĩ của Raidou.. Anh ta nhìn cậu với ánh mắt thắc mắc và có phần nghiêm túc.

Sau đó một câu hỏi được đưa ra từ vị cung thủ Kyler: “Tại sao cậu lại muốn đến Dalhurst cơ chứ?.. Không phải còn rất nhiều nơi để đến hay sao??.”

Kyler ngồi trên chiếc ghế gỗ và nhìn thẳng đến Raidou. Câu hỏi vừa rồi không phải là duy nhất, mà còn rất nhiều.

“Raidou.. Đừng bảo với ta, là cậu không biết gì về nơi đó đấy.”

Raidou bất ngờ khi nghe được Kyler nói.

Lời nói kèm theo khuôn mặt nghiêm túc của anh ta, đang khiến cho cậu bắt đầu suy nghĩ lại về quyết định của mình.

“Vâng.. Tôi thật sự.. Không biết gì về Dalhurst.”

“Tôi chỉ biết đến nó.. Thông qua.. Lời kể của một người.. Quen biết.”

Kyler tròn mắt nhìn Raidou sau khi nghe được những lời vừa rồi.

Anh ta để tay lên mặt và sau đó thở dài.

“Haiz... Tên ngốc.. Ít ra thì cũng phải tìm hiểu kỹ càng trước, rồi hẵng quyết định đến đó chứ.”

Kyler lên tiếng nói với Raidou.. Khuôn mặt của anh hơi nhăn nhó khi nhắc đến từ Dalhurst.

“Nghe rõ đây nhóc...” -Kyler nhìn thẳng đến Raidou.. Anh ta bắt đầu nói ra những lời cực kỳ quan trọng dành cho cậu.

“Dalhurst là một thị trấn cảng nằm ven biển, nơi đó không thuộc quyền sở hữu của quý tộc nào cả”

“Dalhurst.. Là một nơi rất tồi tệ.. Buôn bán nô lệ, g·iết người và trộm c·ướp”

“Một nơi không có luật pháp nhất định, đến cả con người cũng có thể trở thành vật để trao đổi...”

Raidou tròn mắt kinh ngạc trước những lời của Kyler.. Nhưng, những lời tiếp theo sẽ còn làm cho cậu kinh ngạc hơn nữa.

“Thương nhân Louis.. Chắc hẳn cậu cũng đã nghe qua cái tên này một lần rồi nhỉ.”

Raidou biết cái tên đấy.. Louis chính là người đã tặng cho cậu cây nỏ, v·ũ k·hí mà cậu trân trọng đến tận bây giờ.

Kyler tiếp tục kể tiếp, rằng:

“Ông ta là một thương nhân rất nổi tiếng trong giới giao thương và quý tộc”

“Nhờ vào những ý tưởng đi trước của mình, nên ông ta rất được coi trọng bởi các quý tộc trên lục địa này”

“Nhưng tiếc rằng.. Ông ta đ·ã c·hết!?”

“...” -Raidou c·hết lặng đi khi nghe được những lời mà Kyler vừa kể.

Anh ta cũng đã kể cho cậu nghe thêm vài lời:

“Thương nhân Louis đ·ã c·hết khi vừa đặt chân đến lãnh thổ Dalhurst để giao thương.”

“Giới quý tộc đã náo loạn lên khi nghe được tin, về c·ái c·hết của Louis”

“Raidou.. Hãy cẩn thận về quyết định của mình, cậu sẽ c·hết nếu đến đó đấy.”

“...” -Raidou đã rất sợ khi nghe hết mọi thứ về Dalhurst thông qua Kyler.

Nhưng đau đớn hơn là.. Lại thêm một người mà cậu quen biết ra đi mãi mãi.

Thương nhân Louis.. Tuy cậu và ông ấy không thân thiết đến mức độ nào.

Nhưng cậu sống sót được đến tận bây giờ cũng một phần là nhờ vào cây nỏ mà ông ấy đã tặng cho.

Một món quà mà cậu trân trọng đến tận bây giờ.



Một món v·ũ k·hí tuyệt vời dành cho kẻ yếu ớt như cậu đây.

Cậu rất muốn trả ơn cho ông ấy.

Nhưng có vẻ.. Đã không còn cơ hội nữa rồi.

...

Thời gian cứ thế mà trôi qua.

Kyler đứng dậy khỏi chiếc ghế gỗ.. Anh ta bước đến gần cửa sổ và ngước mắt nhìn ra xa.

Khi ngước nhìn ra cửa sổ Kyler đã không thấy Ruijerd đâu.. Thay vào đó, anh ta đã thấy được Lão James ở phía xa.

Lão James đang trở lại lò rèn.. Ông ta hiện đang say xỉn và bước đi một cách lảo đảo.

“Chà.. Lão ta đã uống say đến mức đó rồi sao?.”

“Hể?..” -Raidou liền bừng tỉnh khi nghe được giọng nói của Kyler.. Từ nãy đến giờ cậu đã suy nghĩ rất nhiều về c·ái c·hết của thương nhân Louis.

“...!!ẦM!!...”. -Cánh cửa chính của lò rèn đột ngột mở tung ra, như thể bị đẩy mạnh.

Lão James đột nhiên xuất hiện với một khuôn mặt say xỉn.. Trên người ông ta nồng nặc mùi rượu và trái cây.

Raidou từ từ lùi bước.. Cậu không thể chịu đựng được cái mùi rượu và trái cây xen lẫn với nhau kia.

“Này nhóc con!!.. Ngươi nhìn ta như thế là có ý gì!!.” -Lão James kêu lên khi thấy được khuôn mặt có phần khó chịu của Raidou.

Nhưng may mắn thay, Kyler đã lên tiếng cắt ngang ông ta: “Thôi nào, đừng có cáu gắt thế với cậu ta chứ.. Với lại ông uống nhiều quá rồi đấy.”

“Hừm...” -Lão James liền ngước nhìn Kyler với một khuôn mặt giận dữ.

“Thằng nhóc con nhà ngươi thì biết cái quái gì!!”

“Đừng có lên mặt với ta khi ở lò rèn này!!!.”

Lão James hét to đến phía Kyler bằng một giọng điệu cáu gắt.

Đáp lại thì Kyler chỉ đành cho qua chuyện mà nói rằng: “Rồi.. Rồi.. Tôi biết mà.”

Sau đó thì Kyler dùng tay chỉ đến khắp nơi bên trong lò rèn này.

“Ít nhất thì ông hãy thử nhìn xung quanh xem.. Mọi thứ liệu đã ổn áp rồi chứ?.”

Lão James làm theo lời của Kyler.. Ông ta nhìn xung quanh và xem xét từng ngóc ngách của lò rèn.



“Có một số món đồ bị sắp xếp sai vị trí”

“Nhưng.. Cũng tạm ổn rồi.”

Lão James nhìn những món đồ bị sắp xếp sai vị trí.

Những tưởng Raidou và Kyler phải chịu một trận đòn chửi rủa vì b·ị b·ắt lỗi.

Nhưng đáp lại với cả hai, chỉ là một vài từ vỏn vẹn của Lão James: “Được rồi.. Ta sẽ tha mạng cho hai ngươi lần này.”

Raidou và Kyler đã rất mừng khi nghe được những lời vừa rồi của Lão James.

Cả hai liền mỉm cười với nhau để cùng ăn mừng cho việc dọn dẹp lò rèn, nhưng rồi Lão James đã ngăn cản lại.

“Này!!.. Hai ngươi định đứng ở đó mãi ư!!.”

Giọng của Lão James phát ra.. Ông ta hiện đang đứng trước lối vào một căn phòng khác của lò rèn.

“Mau vào đây nhanh lên!!.” -Lão James đã kêu lên thật to với cả hai.

Raidou và Kyler lập tức đáp lại:

“Vâng.”

“Rồi.. Rồi.. Chúng tôi đến đây.”

Raidou và Kyler bước đến chỗ của Lão James.. Cả hai theo chân ông ta, cho đến khi đặt chân vào một căn phòng khác.

“Chà.. Chỗ này vẫn không thay đổi gì nhiều nhỉ.”

“Đây là...” -Raidou và Kyler dừng bước khi đặt chân vào một căn phòng khác.

Một căn phòng rộng, nơi mà những món v·ũ k·hí được rèn và đúc kết ra.

Một cái đe sắt lớn nằm ngay chính giữa căn phòng, nằm cạnh nó là cây búa rèn có kích cỡ trung bình.

Nhưng nổi bật nhất, chính là cái lò nung lớn được làm từ sắt và đá.. Sắt là ống dẫn khói lửa ra ngoài lò rèn, đá thì là toàn bộ lò nung.

Raidou đã rất kinh ngạc khi nhìn thấy nơi rèn và đúc kết v·ũ k·hí của nơi này.

Bởi vì đây là lần đầu tiên, cậu được tận mắt chứng kiến một nơi như thế này.

“Chà.. Có vẻ như lò rèn đã không được thắp lửa lên, từ rất lâu rồi nhỉ ông James.”

Kyler tiến đến lò nung và kiểm tra qua nó, anh ta liền nhận ra khi chẳng thấy tro hay gỗ bị cháy nào ở bên trong.

Lò nung đã không được thắp lửa kể từ rất lâu rồi, và Lão James cũng liền khẳng định điều đó.

“Phải.. Kể từ lúc thằng nhóc nhà ngươi rời đi, thì ta đã dừng lại công việc của mình.”

Lão James bước đến chỗ lò nung nơi mà Kyler đang đứng.

Ông ta ngước nhìn vào lò nung một cách hoài niệm.. Tay thì sờ vào những vết tro lửa còn sót lại sau ngần ấy năm.

Và sau khi ngắm nghía xong xuôi, Lão James liền bước đến cái đe sắt lớn.

Ông ta cầm lấy cây búa rèn lên.

“Này Kyler...”

Lão James kêu gọi Kyler bằng một giọng nói không tức giận hay cáu gắt.

Ông ta trong khá nghiêm túc khi nói chuyện với Kyler.

Và không để ông ta phải chờ đợi, Kyler liền lên tiếng trả lời: “Có chuyện gì sao, lão James?.”



Sau khi Kyler kết thúc lời.. Lão James liền ngước nhìn thẳng vào Raidou, và ông nói:

“Thằng nhóc kia.. Cây nỏ của ngươi, hôm qua ta đã sửa chữa lại nó theo yêu cầu của thằng Kyler rồi đấy.”

“Gì cơ?.” -Raidou bất ngờ sau khi nghe được những lời vừa rồi.

Lão James bảo.. Ông ta đã tu sửa lại cây nỏ của Raidou theo yêu cầu của Kyler.

Nhưng Raidou còn không hề biết đến chuyện đó.

Chuyện này.. Là bởi vì vị cung thủ Kyler đã không kể cho cậu biết.

Vị cung thủ Kyler cũng không muốn giấu giếm.. Anh ta bước đến gần và giải thích tất cả mọi chuyện:

“Cậu vẫn còn nhớ, khi chúng ta vừa đặt chân vào làng Erast chứ”

“Khi cậu rơi xuống khỏi lưng ngựa, ta đã để ý đến cây nỏ đấy”

Trong lúc nói chuyện, Kyler chỉ tay đến Lão James và tiếp tục kể:

“Cây nỏ đã hư hỏng không ít.. Nên ta đã mang đến đây và nhờ lão James giúp đỡ”

Kyler cũng không quên nói thêm một số thứ sau khi kết thúc lời kể:

“Khi cậu chiến đấu với Keld tại vùng thảo nguyên”

“Đáng lẽ ra, đường bắn của mũi tên đã phải trúng vào đầu của Keld.”

“Nhưng vì cây nỏ có vấn đề, nên mũi tên được bắn ra đã bị lệch hướng..”

Kyler đã giải thích tất cả mọi chuyện cho Raidou biết.

Sau khi lắng nghe mọi thứ, Raidou đã rất bất ngờ đến mức cậu phải thốt lên rằng:

“Tôi.. Thật sự.. Không muốn g·iết c·hết Keld”

“Tôi chỉ muốn.. Tự vệ mà thôi.”

Những lời của Raidou khiến cho vị cung thủ Kyler phải mỉm cười.

Sau đó.. Anh ta đã lên tiếng trấn an cậu rằng:

“Không sao đâu.. Ai gặp phải tình huống đó cũng sẽ hành động tự vệ mà thôi”

“Nên là cậu không hề có lỗi trong chuyện này đâu”

“Người có lỗi chính là Keld.. Cậu ta đã không biết tự kìm hãm cơn giận của mình lại.”

Trong lúc cả hai người nói chuyện với nhau, thì Lão James đã rời đi được một lúc lâu.

Và sau khi cả hai nói chuyện xong xuôi thì Lão James đã trở lại.

“Nói chuyện vậy là đủ rồi.” -Lão James lên tiếng khi vừa mới trở lại phòng rèn.

Trên tay ông ta có một vật được bao bọc bởi những lớp vải cũ kĩ.. Nhìn từ bên ngoài thì vật đó có kích cỡ khá nhỏ, ước chừng khoảng 30cm trở lên.

Và đúng thật là như vậy.. Khi Lão James tháo những lớp vải đó ra, một lưỡi dao găm dài khoảng 30cm đã xuất hiện.

“Chờ đã.. Cái đó!?.” -Raidou đã cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy lưỡi dao găm lộ ra.

“Oh.. Ngươi nhận ra nó rồi sao.” -Lão James lên tiếng khi thấy vẻ bất ngờ trên khuôn mặt của Raidou.

Lý do mà Raidou bất ngờ.. Là bởi vì vật trên tay Lão James, chính là con dao găm bằng đồng của Martin.

Raidou đã có được nó khi đang lục lọi bên trong nhà kho của nông trại.. Và cậu đã mang theo khi rời khỏi nơi Thị trấn bù nhìn.

Không để Raidou nói một lời nào.

Lão James liền tháo hết tất cả những lớp vải cũ kĩ ra, để lộ toàn bộ con dao găm có kích thước khoảng 30cm trở lên.

“Nhóc con.. Ta đang tự hỏi ngươi có được con dao này từ đâu đấy.”

Lão James nhìn thẳng vào Raidou và đặt câu hỏi về con dao găm của Martin.

Đáp lại ông ta.. Raidou đã không ngần ngại mà trả lời rằng: “Vâng.. Tôi đã có được nó.. Từ người mà tôi quen biết.. Ông ấy tên là Martin.”

Những lời mà Raidou vừa thốt ra rất lưu loát, nhưng lại có chút khó nghe đối với Kyler và Lão James.

Mà nhiêu đó cũng đã đủ để Lão James lên tiếng nói lại: “Martin.. Một cái tên thật quen thuộc với ta.”

Sau khi Lão James nói hết, thì Raidou liền lên tiếng hỏi: “Ông.. Quen biết.. Martin?.”

Raidou muốn biết rõ, những lời vừa rồi của Lão James rốt cuộc là có ý gì.

Và không để cậu để lâu.. Lão James đã lên tiếng giải đáp: “Tất nhiên rồi.. Không những quen biết, mà bọn ta còn rất thân với nhau nữa.”

Và để chắc chắn thêm về lời nói của Lão James. Kyler đã tiến đến kể thêm rằng:

“Lão ta nói thật đấy.. Người tên Martin đã từng là khách quen của lò rèn này”

“Khi ta còn nhỏ.. Ta cũng đã được lão kể rất nhiều về người tên Martin đấy”

“Nếu như không nhầm lẫn, thì cái người tên Martin đấy là một mạo hiểm giả với cấp bậc trung bình thì phải.”

Những gì mà Kyler vừa nói cũng có phần chính xác, bởi vì Raidou cũng được Martin kể rất nhiều về công việc Mạo hiểm giả.

“Đủ rồi.. Đừng có nhiều lời nữa Kyler.”

Lão James bước qua cả hai người.

Ông ta đặt con dao găm bằng đồng lên cái đe sắt lớn, sau đó thì lên tiếng bảo rằng:

“Mau thắp lửa cho lò rèn đi”

“Ta sẽ rèn ra một con dao như này cho thằng nhóc kia”

“Cứ xem như đây, là cách mà ta trả lại ân tình cho lão Martin đi.”

...Kết Thúc...

Chuyện ngoài lề: Thông tin và ngoại hình của những nhân vật. (4)

Nối tiếp 'Chương 41' hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về nhân vật James nhé.

1. Thông tin:...( Tên gọi: James )...( Chủng tộc: Nhân loại )...( Tuổi tác: 73 )...( Giới tính: Nam )...( Ngoại hình: Chiều cao 1m63, Trong ông ta khá cáu gắt với khuôn mặt hay tức giận, mái tóc ngắn bạc phơ và một thân hình cơ bắp cân đối )...( Giới thiệu: Ông ta là một thợ rèn có kinh nghiệm tại làng Erast ).

2. Trang bị:...( Trang phục: Một bộ đồ bình thường với thắt lưng cô định lại )...( Vũ khí: Đôi lúc Lão James sẽ sử dụng cây búa rèn của mình như một loại v·ũ k·hí để t·ấn c·ông lũ c·ướp ).

3. Thông tin bên lề:...( Lão James đã từng là một thợ rèn có tiếng tại Vương quốc Vassia, nhưng giờ đây ông đã quay về lại quê nhà của mình )...( Theo lời Kyler, Lão James với ông Martin rất thân thiết.. Bởi vì Martin là khách hàng thân thiết của lò rèn ).

Đến đây là kết thúc rồi.. Tuy rằng mẫu chuyện ngoài lề này khá ít, nhưng về sau sẽ có nhiều nhân vật hơn nữa.

Nên là tạm biệt và hẹn gặp lại mọi người vào lần tới nhé.