Chương 49: Cuộc họp về cái chết của Oya, quyết định kể toàn bộ mọi chuyện đến từ Raidou.
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
Sau một thời gian dạo bước trên con đường mòn.
Chàng trai sở hữu mái tóc đen tuyền Raidou và cô bé Mila đã đến được quán rượu nhỏ.
Khi bước tới gần, cả hai đã đột ngột dừng lại trước cửa ra vào.
Có một điều gì đó đang diễn ra tại nơi này.
“...” -Ở bên trong.. Không một tiếng động hay giọng nói, quán rượu nhỏ hiện đang im lặng một cách lạ thường.
Cố gắng để lắng nghe rõ ràng hơn.. Cô bé Mila đã không thể giấu được sự thắc mắc và khó hiểu của mình mà lập tức thốt lên rằng:
“Kỳ lạ thế nhỉ, thường thì giờ này ở bên trong phải náo nhiệt lắm cơ.”
Đứng ở kế bên cô bé, Raidou cũng đã bắt đầu tò mò về sự im lặng của quán rượu nhỏ.
“Hay là mọi người.. Đã rời đi hết rồi?.”
Raidou liền suy nghĩ đơn giản và nói ra hết mọi thứ cho Mila nghe thấy.. Rằng có thể, mọi người ở bên trong quán rượu nhỏ đã rời đi hết rồi.
Nhưng rồi.. Sau khi lắng nghe hết những lời đó của cậu, cô bé Mila đã lập tức phản bác lại hết tất cả:
“Không đâu!!.. Quán rượu của bố em luôn luôn có khách hàng kia mà, kể cả có là buổi tối đi chăng nữa thì vẫn có người ra vào đấy thôi.”
Dường như những lời phản bác của Mila đều là sự thật, bởi vì trong cô bé không có vẻ gì là nói dối cả.
Nhưng sự thật.. Là quán rượu hiện tại đang im lặng một cách lạ thường.
Nếu như cứ đứng yên ở bên ngoài thì cũng chẳng được gì, và sự tò mò của Raidou cũng đã đến đỉnh điểm.
“Hay là.. Chúng ta vào trong.. Để xem thử”
“Nếu cứ đứng yên.. Cũng không được gì hết.”
Đến cùng thì Raidou cũng đã lên tiếng ngỏ ý bước vào bên trong quán rượu nhỏ để xem thử, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Mila đứng ở kế bên.. Sau khi lắng nghe được những lời đó, thì cô bé đã lập tức thốt lên lời đồng tình với ý kiến của Raidou:
“Vâng.. Ta hãy vào bên trong thôi.”
Cả hai người liền bước đến gần cửa ra vào của quán rượu nhỏ.
“Này!!.. Người ngoài không được phép vào trong này!!.”
Khi cửa ra vào được mở ra, đã có một giọng nói lớn liền đột ngột phát ra ở kế bên.
Một vị hiệp sĩ mặc giáp phục có họa tiết bông hoa hồng và các cơn gió thoảng qua, thanh kiếm sắt đeo ở bên hông với mái tóc dài màu nâu được cột lại thành kiểu đuôi ngựa.
Vị hiệp sĩ đấy chính là Gavin.. Một người lính trẻ trong đoàn hiệp sĩ Patrick, và từng là đối thủ vật tay của ông ấy.
Trừng mắt nhìn thẳng với một khuôn mặt nghiêm nghị, vị hiệp sĩ Gavin đã lập tức khiến cho cô bé Mila sợ hãi.
“Đáng.. Đáng sợ quá.” -Mila bắt đầu run rẩy.. Mặc dù khác biệt với những đứa trẻ cùng lứa, nhưng cô bé vẫn còn rất nhỏ để đối mặt với ánh mắt kia của vị hiệp sĩ.
Đứng trước tình huống này, Raidou ở kế bên đã lập tức giang tay của mình đến để che chở cho cô bé Mila.
“Không sao đâu.. Mọi chuyện.. Sẽ ổn mà.”
Cô bé vẫn còn đang run sợ, và Raidou cũng không thể tránh được ánh mắt của vị hiệp sĩ Gavin.
“Xin lỗi anh.” -Dù cho có hơi e sợ trước ánh mắt đấy, nhưng Raidou vẫn cố gắng giữ thái độ bình tĩnh và lên tiếng hỏi rõ chuyện: “Rốt cuộc.. chuyện gì đang xảy ra.. Ở nơi đây?.”
Lắng nghe câu hỏi của Raidou và nhìn thấy được vẻ run rẩy của Mila, vị hiệp sĩ Gavin nhận ra rằng mình đã hơi quá lời.
“Thành thật xin lỗi cô bé”
“Ta có hơi lớn giọng, chắc hẳn là em đã thấy sợ lắm nhỉ.. Đừng quá lo lắng nhé.”
Ánh mắt nghiêm nghị đã biến mất, thay vào đó là khuôn mặt niềm nở và một giọng nói nhẹ nhàng.
Vị hiệp sĩ Gavin đã làm giảm bớt đi phần nào sợ hãi của Mila, tuy nhiên cô bé vẫn còn khá run trước tình huống vừa rồi.
Sau khi trấn an tinh thần của Mila, vị hiệp sĩ Gavin đã mỉm cười nhẹ và chuyển sự chú ý sang Raidou.
“Như cậu thấy đấy, chúng tôi đều là những binh lính dưới trướng của ngài tử tước”
“Hiện tại thì nơi này đang có một cuộc họp rất quan trọng giữa đội trưởng của chúng tôi và một người đặc biệt”
“Vì vậy, mong cậu hãy hiểu chuyện mà quay lại nơi này vào lần sau.”
Vị hiệp sĩ Gavin đã giải thích rõ ràng cho hai người biết về chuyện đang diễn ra ở bên trong quán rượu nhỏ.
Trong Gavin rất nghiêm túc khi nói ra những lời vừa rồi, không hề có một sự dư thừa hay chậm chạp nào cả.. Rất dứt khoát và ngay thẳng.
“À vâng.. Nếu thế thì.. Chúng tôi sẽ..
“Không đâu!!.” -Cô bé Mila đột nhiên kêu lên một tiếng rõ to cắt ngang những lời mà Raidou sắp sửa nói ra.
Những tưởng cô bé sẽ đồng ý cùng với Raidou rời đi, nhưng mọi thứ đã khác hẳn với suy nghĩ của vị hiệp sĩ Gavin.
“Tại sao cháu phải rời đi cơ chứ!!”
“Nơi này là nhà của cháu kia mà!!?.”
Cô bé Mila rưng rưng nước mắt và lên tiếng bảo rằng quán rượu nhỏ này chính là nhà của mình, điều này đã khiến cho Raidou cùng với vị hiệp sĩ Gavin phải bất ngờ.
“Nà.. Này Mila.. Em đừng nói vậy.” -Nhìn thấy tình hình bắt đầu tệ đi, Raidou đã cố gắng để khuyên bảo cô bé.
Nhưng rồi.. Càng khuyên bảo thì mọi thứ lại càng trở nên tồi tệ hơn ban nãy.
“Nào Mila.. Chúng ta chỉ cần.. Rời đi một lúc thôi.”
Chỉ vì muốn tránh khỏi rắc rối với vị hiệp sĩ Gavin, Raidou đã dần khiến cho cô bé Mila cảm thấy sợ hãi hơn.
“Không được!!.. Em sẽ không đi đâu hết, nơi này là nhà của bố mẹ kia mà!!.”
Cảm thấy chẳng còn ai che chở cho mình, Mila bắt đầu cảm thấy sợ hãi và run rẩy hơn bao giờ hết.
Và để có thể giữ được sự an toàn cho bản thân mình, cô bé đã níu áo của Raidou lại và núp ở sau lưng cậu.
Thấy được vẻ sợ hãi của Mila kèm theo đó là tình huống dần trở nên tồi tệ hơn, Vị hiệp sĩ Gavin đã không biết mình phải nên làm gì.
Nhiệm vụ của Gavin chỉ là canh gác ở lối ra vào và không được để bất cứ ai đặt chân vào trong quán rượu nhỏ, anh được mệnh lệnh có thể sử dụng vũ lực với những người có ý định chống đối.
Nhưng mệnh lệnh đấy, vị hiệp sĩ Gavin đã không thể làm được.. Trước mắt anh chỉ là một cô bé mà thôi.
“Cháu đừng ồn ào như thế nữa, cuộc họp này chỉ diễn ra vào buổi tối hôm nay mà thôi.”
“Nên là, cháu chỉ cần rời đi và quay lại vào ngày hôm sau.”
Vị hiệp sĩ Gavin rất muốn để cho Mila vào bên trong.
Nhưng vì nhiệm vụ, bắt buộc anh vẫn phải lên tiếng khuyên bảo cô bé rời đi và quay lại vào ngày mai.
Nhưng rồi mọi chuyện đã tồi tệ hơn.. Mila đang rưng rưng nước mắt, và sau khi lắng nghe được những lời vừa rồi của Gavin thì cô bé đã bắt đầu khóc.
“Không!!.. không chịu đâu!!!.”
Tình huống tồi tệ đã thật sự xảy ra, Mila đã thốt lên một tiếng rõ to.
Những lời đau buồn được thốt ra từ cô bé, kèm theo đó là những giọt nước mắt rơi xuống sàn nhà tại lối vào của quán rượu.
Điều đó đã lập tức thu hút được sự chú ý và quan tâm của những vị hiệp sĩ ở bên trong quán rượu nhỏ.
Những ánh mắt từ bên trong đang dồn hết đến phía vị hiệp sĩ Gavin và Raidou cùng với Mila.
“Này.. Này.. Cháu đừng khóc như thế chứ.”
“Phải đấy Mila.. Em bình tĩnh đi.. Chỉ là ra ngoài.. Một ngày mà thôi.”
Vị hiệp sĩ Gavin và chàng trai Raidou đã lập tức hốt hoảng, sau khi chứng kiến những giọt nước mắt rơi xuống từ khuôn mặt của cô bé Mila.
Cả hai người bọn họ đã cố gắng để trấn an tinh thần của Mila, nhưng những lời vừa rồi chẳng khác nào phản tác dụng.
Cô bé vẫn còn đang khóc, và mọi thứ đang tồi tệ hơn bao giờ hết.
Tiếng rên rỉ và khóc vang vọng khắp nơi.
Những giọt nước mắt vẫn đang không ngừng rơi xuống.
“Này Gavin!!.. Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế?.”
Không thể để cho quán rượu ồn ào hơn nữa, đã có một người lính cấp trên đến từ đoàn hiệp sĩ Patrick tiến đến và hỏi chuyện.
Một người có ngoại hình cân đối không quá nhiều cơ bắp cuồn cuộn, với mái tóc ngắn màu nâu được cắt tỉa gọn gàng.. Râu ria khá ít.
Không mặc giáp phục như những vị hiệp sĩ khác, chỉ có bộ quần áo thường và một chiếc chắt lưng giữ chặt lại.
Phía sau lưng là một túi dựng mũi tên, và trên tay đang giữ chặt cây trường cung.. Thắt lưng có một con dao găm sắt thường được sử dụng để lột và lấy da của động vật.
Người này khi bước đến gần đã liền khiến cho Raidou phải bất ngờ.
Kéo theo đó là sự ngạc nhiên ở bên.. Vị hiệp sĩ Gavin lập tức giải thích tường tận cho người cấp trên này:
“Thành thật xin lỗi thưa ngài Kyler, tôi đã cố gắng khuyên bảo cô bé nhưng mà mọi chuyện lại thành ra thế này...”
Người lính cấp trên này không ai khác ngoài vị cung thủ Kyler đây.
Anh ta đã được lệnh từ đội trưởng đến đây để xem rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Và rồi.. Khi nhìn thấy được Mila đang khóc lóc, vị cung thủ đã mường tượng ra được sự việc đang xảy ra.
“Haiz...” -Thở dài ngao ngán.. Kyler nhìn đến vị hiệp sĩ Gavin và bảo rằng: “Gavin.. Cậu đúng thật là không có duyên với trẻ nhỏ mà.”
“Vâng.. Vâng thưa, ý ngài là?.” -Vị hiệp sĩ Gavin cảm thấy khó hiểu trước những lời mà Kyler vừa nói ra.
Và không để cho hiệp sĩ Gavin hỏi thêm, vị cung thủ liền lắc đầu ngao ngán và bảo rằng:
“Không phải ta đã bảo với cậu, là sẽ có một đứa trẻ đến đây sao?.”
Vị cung thủ đã dặn dò với hiệp sĩ Gavin từ trước khi mọi chuyện xảy ra, rằng chắc chắn sẽ có một đứa trẻ đến đây.. Không ai khác ngoài Mila.
Vị hiệp sĩ Gavin biết là Kyler đã dặn dò với mình từ trước, nhưng ở đây không chỉ có một đứa trẻ.
“Vâng.. Ngài đã dặn dò với tôi như thế, nhưng mà ở đây có đến tận hai người lận, một đứa trẻ và một chàng trai...”
Vị cung thủ Kyler cuối cùng cũng đã chú ý đến sự hiện diện của chàng trai Raidou.
Không thể tin vào mắt mình.. Từ khi đặt chân vào quán rượu, vị cung thủ đã nghĩ rằng Raidou sẽ đến đây nhanh thôi.
Nhưng rồi dự tính của anh ta đã sai, Raidou không những đến muộn mà còn kéo theo cả cô bé Mila.. Từ đó dẫn đến sự việc ồn ào như thế này đây.
“Chà..” -Vị cung thủ Kyler gãi đầu chán nản, trước mắt anh là Mila và cô bé vẫn đang khóc lóc rất to.
Sau cùng thì vị cung thủ đã đành chịu mà cho qua chuyện, anh ta bước đến gần Mila và bắt đầu trấn an rằng:
“Được rồi, nín đi nào Mila”
“Đừng sợ.. có ta ở đây rồi, sẽ không ai đuổi cháu đi đâu.”
Vị cung thủ Kyler trấn an tinh thần của Mila bằng một giọng điệu nhẹ nhàng hơn bình thường, không hề lớn tiếng hay tỏ vẻ đáng sợ trước cô bé.
“Chú Kyler?.” -Khi lắng nghe được giọng của vị cung thủ, cô bé liền ngước mắt nhìn đến với hai hàng nước mắt vẫn còn đọng lại bên trên khuôn mặt.
Tuy rằng vị cung thủ đã trấn an tinh thần của Mila, nhưng rõ ràng là cô bé vẫn còn đang lo lắng về một điều gì đó.. Và Kyler biết điều đó là gì.
“Đừng lo lắng nữa.. Mọi chuyện sẽ ổn thôi, cháu sẽ không phải rời khỏi nơi này đâu.”
“Th.. Thật sao?.” -Mila ngước nhìn vị cung thủ mà nói.
Đáp lại ánh mắt đấy của cô bé, vị cung thủ Kyler đã đưa tay đến và lên tiếng bảo rằng:
“Ừm.. Đây là nhà của cháu kia mà”
“Vì vậy, hãy mau vào bên trong đi.. Bố cháu đang chờ đợi ở bếp đấy.”
Ánh mắt của Mila chợt bừng sáng lên, những lời vừa rồi của Kyler đã thật sự trấn an được tinh thần của cô bé.
“Vâ.. Vâng ạ.” -Nắm lấy bàn tay của vị cung thủ, Mila cảm thấy an tâm mà ngừng khóc lóc lại.
Trước khi rời đi để dẫn cô bé Mila đến với bố của mình, vị cung thủ đã chuyển sự chú ý sang Raidou và lên tiếng bảo rằng:
“Raidou.. Nhóc cũng vào bên trong đi, đội trưởng Patrick đang chờ đợi đấy!?.”
“Hể?.. Tôi ư?!.” -Những lời mà Kyler vừa thốt lên đã khiến cho Raidou chợt bất ngờ.
Cậu cũng đã lên tiếng để xác nhận rõ ràng hơn.
Đáp lại thì vị cung thủ chỉ gật đầu một cái và ngước mắt nhìn qua hiệp sĩ Gavin để nhờ đến sự giúp đỡ:
“Gavin.. Làm phiền cậu dẫn nhóc này đến chỗ đội trưởng giúp ta.”
“Vâng thưa ngài!!.” -Thẳng lưng nghiêm nghị.. Hiệp sĩ Gavin lập tức trả lời vị cung thủ bằng một giọng điệu nhanh chóng.
Sau khi nhờ được sự giúp đỡ của hiệp sĩ Gavin thì vị cung thủ đã rời đi.
Nắm giữ bàn tay nhỏ bé của Mila, anh ta đã dẫn cô bé đến với người bố của mình tại phòng bếp ở phía sau quầy rượu.
“...” -Vị hiệp sĩ Gavin vẫn đang trong tư thế thẳng lưng nghiêm nghị, chỉ đến khi nào vị cung thủ Kyler rời đi thì hành động này mới kết thúc.
“Phù.. Cứ tưởng là sẽ bị mắng chửi một trận chứ, hóa ra chỉ là dẫn đường thôi...”
Hiệp sĩ Gavin thở phào nhẹ nhõm khi biết được mình sẽ không bị la mắng vì hành động ngăn cản Raidou và Mila đặt chân vào bên trong quán rượu.
“Được rồi..” -Vị hiệp sĩ Gavin ngước qua và nhìn vào Raidou bằng ánh mắt bình tĩnh.
“Xin lỗi cậu về chuyện vừa rồi”
“Hãy để tôi dẫn đường cho cậu đến chỗ của đội trưởng.”
Vị hiệp sĩ Gavin đưa tay vào bên trong quán rượu, như thể là một lời mời dành cho chàng trai sở hữu mái tóc đen tuyền Raidou.
“Làm phiền.. Đến ngài rồi.” -Không biết lựa lời để xưng hô với vị hiệp sĩ Gavin, chàng trai Raidou đã lên tiếng gọi là ngài.
Bắt đầu nhiệm vụ dẫn đường của mình, vị hiệp sĩ Gavin liền bước đi mà không để tâm đến cách xưng hô vừa rồi.
Cả hai người cùng nhau bước đi bên trong quán rượu nhỏ, lướt qua những hiệp sĩ khác, tiến đến giữa trung tâm của nơi này.
Sau cùng thì vị hiệp sĩ Gavin cũng đã dừng bước.
Giữa trung tâm của quán rượu nhỏ có một chiếc bàn gỗ hình tròn lớn, tại nơi đây hiện đang có một cuộc họp giữa đội trưởng Patrick và người đặc biệt.
Khi bước đến gần.. Raidou đã nhìn thấy được một vài người nổi bật tại cuộc họp.
Đội trưởng Patrick hiện đang ngồi trên ghế gỗ ở bên trái của chiếc bàn, phía sau ông ấy là chàng hiệp sĩ Keld và một vài người khác.
Đối diện với vị đội trưởng đây, chính là người đặc biệt mà mọi người nhắc đến về cuộc họp này.
Ngồi trên ghế gỗ với toàn thân được che phủ bởi lớp áo choàng, mái tóc trải dài xuống vai kèm theo màu sắc xanh dương của bầu trời.
Đôi tai thú chủng loại sói như thể muốn tô điểm thêm cho khuôn mặt xinh đẹp của mình.
Người đặc biệt này không ai khác ngoài Ulanni Meredith.
Cô ta được xưng là vệ thần đến từ bộ lạc thú nhân chủng loại sói.. Bộ lạc phong lang.
Ở phía xa.. Tách biệt với cuộc họp, tại một góc của quán rượu, nơi mà Ruijerd hiện đang ngồi thưởng thức những món ăn tại nơi này.
“Ruijerd?.. Cậu ta vẫn còn đang ăn ư?!.” -Khi đang bước đến gần cuộc họp, Raidou đã chú ý đến Ruijerd ở phía xa thay vì những người khác.
Nhưng ngay sau đó thì có một giọng nói phát ra, và nó đã thu hút được sự chú ý của cậu.
“Chàng trai trẻ.. Cuối cùng cậu cũng đã đến rồi ư..”
Giọng nói đó là của đội trưởng Patrick.
Ông ấy đang ngước nhìn cậu với ánh mắt nghiêm túc của mình, giọng điệu vừa rồi thì lại rất bình tĩnh và không có gì là tức giận hay đe dọa.
“À vâng.” -Raidou chợt bừng tỉnh khi nghe được giọng nói của vị đội trưởng.
Ngay sau đó thì vị đội trưởng đây đã kêu gọi Raidou đến ngồi kế bên mình bằng một vài lời bình tĩnh:
“Chàng trai trẻ.. Đừng cứ đứng yên một chỗ như thế, cậu hãy mau lại đây ngôi đi..”
Khi lắng nghe được lời kêu gọi của vị đội trưởng, chàng trai Raidou đã không ngần ngại mà bước đến và ngồi xuống bên cạnh.
“Chàng trai trẻ, nhìn cậu trong khỏe hơn rồi nhỉ.”
Ngay khi Raidou vừa ngồi xuống ghế gỗ.. Đội trưởng Patrick ngước nhìn xem xét tình trạng của cậu, sau khi xong xuôi ông ấy đã lên tiếng nói với một thái độ thân thiện nhưng vẫn còn vẻ nghiêm túc.
Raidou ngồi kế bên lắng nghe.. Hiểu được vị đội trưởng đang nói đến vấn đề gì, cậu đã mỉm cười mà trả lời:
“Vâng.. Thành thật cảm ơn.. Vì ngài đã giúp đỡ tôi.. Rất nhiều lần.”
Raidou cảm ơn vị đội trưởng kế bên mình.
Vấn đề chính vì những lần trước.. Cậu đã phải trải qua khá nhiều tình huống nguy hiểm, nhưng may mắn là có đội trưởng Patrick và đoàn hiệp sĩ của ông.
Nhờ có mũi tên ngăn cản của vị cung thủ Kyler, nên Raidou và Ruijerd đã thoát được nguy hiểm khi bị Keld t·ấn c·ông.
Và nhờ có vị đội trưởng Patrick, nên Raidou mới sống sót khi chạm trán với vệ thần Ulanni Meredith trong tình trạng đang thích nghi với lõi chứa.
Khi này.. Raidou đang cảm thấy yên tâm hơn phần nào khi đang ở giữa những người đã từng giúp đỡ cho mình.
“Tốt lắm chàng trai trẻ.. Ta có lời khen với cách ứng xử của cậu đấy.”
Lời cảm ơn vừa rồi của Raidou đã khiến cho đội trưởng Patrick mỉm cười nhẹ bên trên khuôn mặt.
Nhưng nụ cười nhẹ đấy đã biến mất nhanh chóng, thay vào đó là một khuôn mặt nghiêm túc và bình tĩnh.
“Được rồi.. Chúng ta vào chuyện chính thôi nào.”
“Hể?...” -Raidou ngơ ngác trước những lời vừa rồi của vị đội trưởng Patrick.
Mọi thứ lại càng khó hiểu hơn khi vị đội trưởng ngỏ lời muốn xem lại một vật từ Raidou:
“Raidou.. Cậu có thể cho ta xem lại chiếc vòng tay của Oya không?.”
“À vâng.. Chờ tôi chút...”
Vật đấy là chiếc vòng tay của Oya.
Dĩ nhiên Raidou không thể từ chối ông ấy được.
Cậu đưa tay vào thắt lưng của mình và lấy ra chiếc vòng tay của Oya.
Không ngần ngại, Raidou đưa cho vị đội trưởng và nói: “Của ngài đây ạ.”
Patrick cầm lấy chiếc vòng tay của Oya và ngắm nghía nó một lúc lâu.
“Oh.. Đúng thật là nó rồi.” -Vị đội trưởng đã kiểm tra sơ qua chiếc vòng tay, xem xét liệu nó có phải là của Oya hay không.
Raidou ngồi kế bên khó hiểu sau khi quan sát hành động vừa rồi của vị đội trưởng.
Patrick cũng hiểu cậu đang cảm thấy gì, dù sao thì chuyện mà ông ấy che giấu cũng không thể cứ im lặng mãi được:
“Có lẽ.. Ta nên nói cho cậu biết về chuyện này.”
Người đội trưởng Patrick cau mày lại và dương nhự ông đang tỏ ra sự u buồn trên khuôn mặt nghiêm túc của mình.
“Cô bé Oya mà cậu quen biết”
“Chính là con gái của tù trưởng bộ lạc thú nhân phong lang”
“Không những thế, cô bé còn là một trong những hậu duệ được lựa chọn làm đại diện cho tổ tiên thú nhân tộc.”
“Nói theo cách khác.. Cô bé chính là người kế vị của vệ thần Ulanni Meredith.”
Patrick ngước mắt nhìn người đang ngồi ở đối diện mình và bảo rằng: “Trước mắt cậu đây, người này chính là vệ thần Ulanni Meredith mà ta đang nhắc đến..”
Những lời lẽ của Patrick kèm với hành vi ngước mắt nhìn đến đối diện, Raidou cuối cùng cũng đã chú ý đến người phụ nữ đang ngồi ở trước mặt mình.
Cô ta có mái tóc màu xanh dương và chính là người đã làm cho cậu gặp nguy hiểm với lưỡi kiếm của bầu trời.
Giờ thì.. Raidou đã hiểu được rõ hơn, lý do tại sao cô ta lại t·ấn c·ông mình.
Là bởi vì cậu đang giữ chiếc vòng tay của người mà cô ta đang tìm kiếm.. Một người có thể được cho là thân thiết như thể đứa con của mình.
Cuộc họp này, rõ ràng là để cho đoàn hiệp sĩ Patrick và vệ thần Ulanni Meredith biết thêm về thông tin của Oya.
Và Raidou chính là người duy nhất biết được, chuyện gì đã xảy ra và Oya đang ở đâu, còn sống hay đ·ã c·hết.
Có lẽ.. Khi t·ấn c·ông Raidou, cô ta đã hiểu lầm và cho rằng cậu đã c·ướp nó từ tay Oya, khi ngửi thấy mùi máu từ chiếc vòng, suy nghĩ đấy lại càng chắc chắn hơn bao giờ hết.
Raidou hiểu.. Nhiêu đó thôi đã là quá tồi tệ đối với cô ta rồi.
Khi cậu thốt ra những lời về c·ái c·hết của Oya, chắc chắn người hứng chịu đau đớn nhiều nhất chính là người thân của cô bé.
Và một trong số những người thân thiết đấy đang ngồi ở đối diện với cậu, vệ thần Ulanni Meredith.
“...” -Bầu không khí xung quanh đang thay đổi, mọi thứ im lặng một cách lạ thường.
Sau khi tự tay khiến Raidou lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, vệ thần Ulanni Meredith hiện đang cúi mặt xuống để tránh ánh mắt của cậu.
Cô ta đang cảm thấy áy náy và tội lỗi, về nhưng chuyện mà mình đã làm ra.
“Thành thật xin lỗi...”
Một lời xin lỗi đột ngột được thốt lên từ miệng Raidou.
Raidou đã rất rùng mình và sợ khi phải đối diện với Ulanni Meredith.
Nhưng giờ cậu đã hiểu rõ hơn được sự việc, mọi thứ mà Ulanni Meredith làm ra chỉ là vì tìm kiếm lại được Oya.. Dù đấy chỉ là một tia hy vọng nhỏ bé.
Ulanni Meredith không phải là người duy nhất đang dằn vặt về bản thân mình, không chỉ có cô là mất đi những người thân thiết, mà còn có cả Raidou ở đây.
“Tất cả.. Là do tôi.. Nên cô bé mới phải c·hết đi”
“Thành thật xin lỗi.. Vì tôi.. Đã không kể rõ.. Tất cả mọi chuyện...”
Raidou nhìn đến vệ thần bằng một ánh mắt hối hận vì đã không kể rõ hơn về những chuyện đã xảy ra với Oya.
Ban đầu cậu đã rất nghi ngờ người phụ nữ ở trước mắt mình, nhưng khi biết được cô ta là người quen của Oya thì mọi suy nghĩ đấy đã thay đổi.
Ngồi ở kế bên, lắng nghe mọi chuyện, vị đội trưởng Patrick đã chợt nhận ra Raidou sắp sửa kể hết mọi thứ cho bọn họ biết.
Dù không rõ Raidou và Oya thân thiết đến đâu, nhưng thái độ và phản ứng của cậu khi nhắc đến cô bé đã khiến cho vị đội trưởng hiểu được chút ít.
“Cứ từ từ mà kể ra, cậu không cần phải tự dằn vặt bản thân mình đâu.”
Đội trưởng Patrick lên tiếng, tay ông đang đặt lên vai của chàng trai trẻ Raidou đây.
Lời của vị đội trưởng như thể đang an ủi cho cậu vậy, không hề nghiêm túc như ban nãy, thay vào đó là một giọng điệu thấu hiểu và đồng cảm.
“Vâng.. Tôi sẽ kể.. Tất cả mọi chuyện đã xảy ra”
“Xin mọi người.. Hãy lắng nghe kỹ càng”
“Nhưng gì mà tôi sẽ kể.. Tất cả.. Hoàn toàn đều là sự thật.”
Cảm thấy không thể giấu được bao lâu.
Raidou đã quyết định.. Ngay bây giờ cậu sẽ kể hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra, tại thị trấn bù nhìn.
Tất cả mọi thứ.. Từ cột sáng bí ẩn, cho đến những dải sáng khiến cho người dân ở thị trấn bị hóa điên.
Về c·ái c·hết của cô bé thú nhân Oya.. Cuối cùng thì, chính là kẻ đã khiến cho Raidou c·hết đi và ghi nhớ mãi trong ký ức.
Một gã quái vật có nước da xanh, khuôn mặt đáng sợ kèm theo hai cặp răng nanh lớn.
Raidou sẽ không bao giờ quên được, những hình ảnh đáng sợ từ chiếc rìu to lớn trên tay gã quái vật đấy..
Chiếc rìu to lớn đã c·ướp đi sinh mạng của những người mà cậu yêu quý...
...Kết thúc...
Thông báo: Chuyện ngoài lề sẽ không có trong chương này đâu, và tần suất sẽ giảm lại nhé.
Tất cả là vì chương hôm nay đã quá dài rồi nên chúng ta sẽ cho chuyện ngoài lề vào lần sau nhé.
Tạm biệt các bạn, chúc tất cả đọc truyện vui vẻ.