Chương 65: Thoát khỏi khu rừng đầy rộng lớn.
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
Âm thanh xe ngựa chạy phát ra từ bên trong một khu rừng đầy rộng lớn.
Hiện tại mặt trời đang dần lên, bình minh đã sắp sửa ló dạng tại nơi lục địa Vassia này.
Tình hình là hiện tại không có ai gặp phải nguy hiểm đến tính mạng hay rắc rối gì cả, mọi thứ đều ổn cả rồi chăng.
Vụ việc xảy ra vào đêm hôm qua thật sự quá kinh khủng rồi đi, chiếc xe ngựa đã bị một bầy đàn Goblin phục kích ngay trên con đường mòn giữa khu rừng.
Nhưng cũng đáng mừng cho tất cả, vì trong số những người có mặt trên chiếc xe đó là một mạo hiểm giả Rank B có tên Galron và vị vệ thần hùng mạnh đến từ bộ lạc phong lang Ulanni Meredith.
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
Dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua rồi, tất cả vẫn còn an toàn và không gặp phải bất cứ khó khăn hay tổn hại nào cả.
Sau khi lũ Goblin bị tiêu diệt sạch sẽ thì chiếc xe ngựa đã tiếp tục di chuyển, lý do là bởi vì bọn họ không hề muốn ở lại bên trong khu rừng đầy rộng lớn này thêm một lần nào nữa.
“Ôi trời.. Phía trước là bìa rừng, chúng ta sắp sửa thoát khỏi khu rừng nguy hiểm này rồi.”
“Ông ơi.. Khi ra khỏi khu rừng hãy tìm một nơi nào đó để nghỉ ngơi.. Lũ ngựa chắc hẳn đã rất mệt khi cứ mãi di chuyển liên tục vào đêm hôm qua..”
Giọng nói của hai ông cháu Barlow và Carnell phát ra ở phía trước tại nơi điều khiển lũ ngựa.
Hai ông cháu bọn họ đang mừng vui vì sắp sửa thoát ra khỏi khu rừng đầy rộng lớn này.
Như những gì mà bọn họ vừa nói đến, phía trước chính là bìa rừng, vùng giao nhau và chuyển tiếp đến một khu vực khác so với nơi đây.
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
Không mất quá nhiều thời gian để chiếc xe ngựa di chuyển đến nơi bìa rừng ở phía trước.
Khung cảnh giao nhau giữa khu rừng đầy rộng lớn và một vùng thảo nguyên liền xuất hiện.
Hai bên con đường mòn giờ đây không còn những hàng cây xanh và bụi rậm như lúc trước nữa, thay vào đó là những ngọn cỏ đầy bát ngát trải dài đến phía xa.
Một vùng thảo nguyên nằm tại khu vực phía nam đến gần với phương tây, nơi đây là một trong những nơi có thảm thực vật khá đa dạng.
Nếu như khu rừng đầy rộng lớn ban nãy bao phủ cả một phần phương nam, thì cũng giống hệt vậy vùng thảo nguyên này trải dài rộng lớn đến phía tây.
Để đến được phía tây, thì ta bắt buộc phải đặt chân đến vùng thảo nguyên này, bởi vì nó là một phần quan trọng của nơi đây.
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
“LỘC!!.. CỘC!!..”.
Âm thanh của chiếc xe ngựa di chuyển trên con đường mòn tại vùng thảo nguyên này.
Ngay khi rời khỏi được khu rừng đầy rộng lớn kia, hai ông cháu Barlow và Carnell đã thở phào nhẹ nhõm.
Giờ đây bọn họ không cần phải lo lắng và suy nghĩ quá nhiều về những mối nguy hiểm như là quái vật.
Từ trước đến giờ thì vùng thảo nguyên tại nơi đây vẫn luôn khá an toàn, hai ông cháu Barlow và Carnell hiểu rõ được điều này.
Đã từng có một khoảng thời gian dài, lộ trình của bọn họ thường xuyên di chuyển vào vùng thảo nguyên này.
Nên cũng không phải tự nhiên mà cả hai ông cháu lại thở phào nhẹ nhõm như vậy.
“Đêm hôm qua thật quá nguy hiểm, nếu như không có các cô cậu thì hai ông cháu chúng tôi đã phải bỏ mạng tại khu rừng đấy rồi.”
“ Ngài Galron và nhóm của cậu Raidou.. Thành thật cảm ơn vì đã bảo vệ chiếc xe ngựa này, lẫn tính mạng của chúng tôi.”
Hai ông cháu Barlow và Carnell đã tỏ lòng biết ơn đối với những vị ân nhân của mình.
Mặc dù cả hai đều đang chuyên tâm vào công việc điều khiển lũ ngựa, nhưng cũng không phải vì thế mà bọn họ quên đi những gì đã xảy ra vào đêm qua.
“Ông Barlow à.. Không cần phải cảm ơn đâu, dù sao thì đó cũng chỉ là một phần trong điều khoản của chúng ta mà thôi.”
Khi những lời tỏ lòng biết ơn đến tai mình, Galron đã lên tiếng đáp lại bằng một giọng nửa tự tin nửa mỉa mai.
Quả thật mỉa mai, nếu như hai ông cháu Barlow và Carnell không đưa ra đủ số tiền thích hợp cho việc hộ tống thì chắc chắn đêm hôm qua Galron đã không hành động như thế.
“Mà.. Nếu như ông muốn tỏ lòng, thì hãy cảm ơn người khoác áo choàng kia”
“Bởi vì.. Đêm hôm qua không chỉ có mỗi mình ta chiến đấu với lũ Goblin.”
Không muốn nhận thêm những lời lẽ tỏ lòng biết ơn của hai ông cháu nữa, Galron đã chốt hạ bằng những lời ám chỉ đến một người khác ở trên toa xe này.
Bị ám chỉ đến không ai khác ngoài vị vệ thần Ulanni Meredith, người đã tự mình hành động và kết liễu con Goblin đầu đàn.
Đêm hôm qua, nếu không nhờ có vị vệ thần bảo vệ ở phía sau thì đến cả Galron cũng không thể lường trước được ai sẽ là người bỏ mạng đầu tiên trước những cuộc t·ấn c·ông dồn dập từ lũ Goblin.
Tất nhiên là Galron đã chứng kiến được những gì mà vị vệ thần đã làm, tuy không đầy đủ vì phải bận rộn với lũ Goblin ở phía trước mình.
Nhưng chỉ với nhiêu đó thôi, cũng đã đủ khiến cho Galron nảy sinh ra nhiều suy nghĩ rồi.
Anh ta muốn biết rõ hơn, liệu rằng vị vệ thần có phải là kẻ lướt ngang qua mang mùi hương của thú nhân.
Nếu như suy nghĩ đó của anh ta là chính xác, thì con mồi đang ở ngay phía trước rồi còn gì.
“Hah...”
Galron liền mỉm cười thầm trong lòng.
Anh ta đã thành công chuyển sự chú ý của hai ông cháu Barlow và Carnell sang vị vệ thần bằng những lời ám chỉ.
Chắc chắn bọn họ sẽ cảm ơn và tỏ lòng biết ơn của mình với nhóm của Raidou và đặc biệt nhất chính là vị vệ thần.
“Ngài Galron nói đúng.. Đêm hôm qua nhóm của cậu Raidou cũng đã chiến đấu với lũ Goblin”
“Thành thật cảm ơn các cô cậu vì đã bảo vệ chúng tôi.”
Ông Barlow chuyển sự chú ý sang vị vệ thần.
Giống hệt như những gì Galron đã dự đoán được, hai ông cháu bọn họ đã thật sự tỏ lòng biết ơn.
Nếu như suôn sẻ, khi sự chú ý dồn vào vị vệ thần thì đó chính là cơ hội để biết được thân phận nằm đằng sau lớp áo choàng che phủ kia.
“Cậu Raidou.. Có thể cho chúng tôi biết đến tên những người bạn trong nhóm của cậu chứ”
“Ít nhất thì trên chuyến đi dài lần này, hai ông cháu chúng tôi cũng phải biết rõ tên của những vị ân nhân nữa chứ..”
Không thể tin được, rằng mọi thứ đã thật sự suôn sẻ đối với Galron.
Vì muốn tỏ lòng biết ơn đối với ấn nhân, nên ông Barlow đã lên tiếng hỏi Raidou về tên của những người khác.
Mục đích thì là vì ông Barlow lẫn Carnell đều muốn biết rõ bọn họ là ai, để có thể dễ dàng xưng hô và nói chuyện với nhau trên chuyến đi dài lần này.
“...”
Thật kỳ lạ, khi ông Barlow hỏi Raidou thì lại không nhận được lời hồi đáp nào cả.
Thay vào đó là sự im lặng kèm theo khuôn mặt ngơ ngác không rõ lý do của Raidou.
Nhưng mà điều đó không kéo dài lâu, bởi vì đã có người lên tiếng đánh thức Raidou khỏi sự im lặng đấy.
“Raidou.. Cậu ổn chứ?.”
“Califa?.. Ông Barlow?..”
Ngơ ngác nhìn những người có mặt ở trên toa xe ngựa này, dường như vừa rồi Raidou đã quá chìm đắm trong những suy nghĩ của mình.
Những suy nghĩ đó có thể liên quan đến vụ việc xảy ra vào đêm hôm qua chăng, liệu đó có phải là vì cảm giác lần đầu g·iết c·hết quái vật.
Đúng thật là như vậy, Raidou đã suy nghĩ rất nhiều về những chuyện xảy ra vào đêm hôm qua.
Nhưng cũng may nhờ có Califa kéo cậu thoát khỏi những dòng suy nghĩ đó.
“Raidou.. Nếu không phiền, cậu có thể giới thiệu những người bạn của mình cho hai ông cháu chúng tôi biết đến không?.”
Thêm một lần nữa, Ông Barlow đã lên tiếng hỏi Raidou về việc giới thiệu những người khác.
Không như vừa rồi, Raidou đã lập tức hiểu ra được vấn đề.
“À vâng.. Ông không nói.. Thì cháu đã quên mất rồi..”
Tất nhiên là Raidou sẵn lòng giới thiệu những người bạn của mình cho hai ông cháu Barlow và Carnell biết đến.
Dù sao thì đó cũng không phải chuyện khó khăn gì, chỉ là giới thiệu một chút về bọn họ mà thôi.
Đến cả vị vệ thần cũng không lên tiếng phản đối việc đó, ngài ấy vẫn đang ngồi im lặng một chỗ với sự che phủ từ áo choàng.
“Ông Barlow.. Để cháu giới thiệu.. Đây là Ruijerd và Califa.. Hai người bọn họ là bạn”
“Cuối cùng.. Người đang khoác áo choàng.. Chính là...”
Thật dễ dàng khi giới thiệu tên của Califa và Ruijerd, nhưng rồi đến lượt vị vệ thần thì Raidou đã khựng lại.
Sau vụ việc cảnh cáo vì sắp sửa tiết lộ thông tin về bộ lạc phong lang cho Galron biết đến.
Raidou đã trở nên kín miệng hơn khi nhắc tới thông tin liên quan đến vị vệ thần.
“...”
Khựng lại nhìn vị vệ thần một lúc lâu, Raidou đang chờ đợi ý kiến đến từ ngài ấy.
Không mất thời gian, ngay sau đó vị vệ thần đã tự mình lên tiếng giới thiệu sơ qua cho hai ông cháu Barlow và Carnell biết đến tên.
“Ulanni.. Đó là tên của ta..”
Khi nghe đến cái tên này, hai ông cháu Barlow và Carnell đã lập tức nảy sinh ra một chút tò mò.
Nhìn cách mà vị vệ thần giấu đi toàn thân mình dưới lớp áo choàng, hai ông cháu bọn họ lập tức nghĩ về những lời mà Raidou đã từng nói.
“Ulanni.. Một cái tên thật xa lạ, có vẻ như vị ân nhân đây chính là thú nhân tộc mà cậu Raidou nhắc đến nhỉ.”
Lần đầu tiên khi gặp được Raidou, hai ông cháu bọn họ đã được kể rằng có một thú nhân tộc ở trong nhóm bọn họ.
Mọi chuyện đã đến nước này, thì cũng không thể cứ mãi che giấu được nữa.
Nhóm của Raidou, tất cả đều đã tiết lộ thân phận của mình trước ông Barlow và Carnell rồi.
Giờ đây chỉ còn lại duy nhất vị vệ thần là chưa tiết lộ mà thôi.
“Haa...”
Bất ngờ có một tiếng thở dài nhỏ xuất hiện, đó là từ vị vệ thần mà ra.
Ngồi ở đối diện, thoáng qua tai Raidou có thể lắng nghe được tiếng thở dài vừa rồi.
Tự hỏi không biết ngài ấy đang nghĩ gì nữa, Raidou khá lo lắng vì đã tiết lộ chuyện trong nhóm có một thú nhân tộc.
“Phải.. Ta là thú nhân tộc mà cậu ta nhắc đến..”
Thật bất ngờ, vị vệ thần đã chính miệng xác nhận rằng mình là một thú nhân tộc.
Càng bất ngờ hơn nữa, vì ngay sau đó ngài ấy đã cởi bỏ mũ trùm đầu của áo choàng che phủ ra.
Để lộ mái tóc trải dài xuống vai mang màu sắc xanh dương của bầu trời, nổi bật nhất chính là đôi tai thú chủng loại sói.
Khuôn mặt xinh đẹp không biểu lộ cảm xúc, vị vệ thần đã khiến cho hai ông cháu Barlow và Carnell phải bất ngờ.
Nhưng có vẻ như người bất ngờ nhất, chính là vị mạo hiểm giả Rank B Galron.
Galron đang ngước nhìn chú ý đôi tai thú vị vệ thần, trong lòng thì đang giữ chặt thanh kiếm Khopesh.
“Quả nhiên.. Mùi hương đó, chính là của một thú nhân.”
Galron mừng thầm vì đã suy đoán chính xác về mùi hương lúc trước mà mình đã ngửi được.
Không còn nghi ngờ gì nữa, vị vệ thần chính là mục tiêu quan trọng nhất của Galron ở thời điểm này.
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc thích hợp để hành động.
Galron im lặng và chuyển sự chú ý của mình qua hướng khác để không cho vị vệ thần nảy sinh ra nghi ngờ.
Hãy trở lại với chủ đề chính.
Hiện tại thì hai ông cháu Barlow và Carnell đang nhìn chằm chằm vào vị vệ thần.
Bọn họ trong hệt như bị hút hồn bởi những đặc điểm khác người của ngài ấy.
“Ôi trời.. So với những thú nhân tộc mà chúng tôi đã từng gặp, vị ân nhân đây thật khác biệt làm sao...”
Ông Barlow là người đầu tiên lên tiếng nói về vị vệ thần.
Thông qua những lời vừa rồi, rõ ràng là hai ông cháu bọn họ đã từng gặp qua một vài thú nhân tộc khác rồi.
“...”
Vị vệ thần vẫn im lặng ngồi yên và không hề biểu lộ cảm xúc của mình trước những lời vừa rồi.
Nhận ra được ngài ấy là một người ít nói, nên sau đó ông Barlow đã lập tức lên tiếng kết thúc sự tò mò của mình.
“Dù sao thì hai ông cháu chúng tôi rất vui khi được biết tên của vị ân nhân Ulanni đây”
“Mong là chúng ta sẽ giúp đỡ lẫn nhau trên chuyến đi dài lần này.”
Đáp lại ông Barlow, vị vệ thần chỉ thốt ra một vài lời ngắn gọn.
“Ừm.. Ta sẽ giúp đỡ.. Nếu vấn đề đó nằm trong khả năng của mình..”
Tuy chỉ là những lời ngắn gọn, nhưng nhiêu đó thôi cũng đủ để hai ông cháu Barlow và Carnell biết ơn rồi.
Việc giúp đỡ lẫn nhau là chuyện hiển nhiên trên hành trình, dù sao thì chuyến đi dài lần này rất quan trọng đối với vị vệ thần cơ mà.
“Được rồi.. Carnell.. Cháu à, chúng ta hãy tìm một chỗ để nghỉ ngơi thôi nào.”
“Vâng thưa ông.. Việc quan sát tìm chỗ trống trải cứ để cho cháu.”
Không để mất thêm thời gian nữa, hai ông cháu Barlow và Carnell lập tức trở lại với công việc của mình.
Ông Barlow tập trung điều khiển lũ ngựa, Carnell thì đảm nhận việc quan sát tìm kiếm một nơi trống trải để nghỉ ngơi.
...
Chẳng mấy chốc một vài phút đã trôi qua, thật sự không để cho tất cả phải thất vọng.
Hai ông cháu Barlow và Carnell đã tìm được một khu vực trống trải ở gần con đường mòn.
Vì để không chặn đường một ai, chiếc xe ngựa đã được di chuyển lên trên nơi thảm cỏ và dừng lại.
“Carnell.. Cháu giúp ta mang những dụng cụ cần thiết xuống xe ngựa có được không.”
“Vâng.. Cứ để đó cho cháu, ông hãy chăm sóc cho lũ ngựa đi.”
Ngay khi xe ngựa dừng lại, hai ông cháu Barlow và Carnell đã lập tức chia ra công việc để làm.
Ông Barlow lo lũ ngựa, còn Carnell thì sẽ tự mình chuẩn bị những dụng cụ cho việc nhóm lửa và nấu ăn.
Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, tất cả những người bên trong xe ngựa cũng đã xuống nơi khu vực trống trải.
Mặt trời vẫn còn đang trên cao, hai ông cháu Barlow và Carnell không hề có ý định dừng lại để dựng trại.
Bọn họ chỉ đơn thuần là muốn cho lũ ngựa nghỉ ngơi một lát, trong lúc rảnh thì sẽ tranh thủ nấu một bữa ăn thật ngon cho tất cả.
“Carnell.. Việc thái cắt rau củ lẫn thịt cứ để cho ta, cháu hãy đi nhóm lửa đi.”
“Vâng.. Ông hãy nhớ cẩn thận nhé, nếu như mọi thứ không ổn thì cứ gọi cho cháu.”
Carnell đến chỗ khu vực trống trải cùng với những dụng cụ trên tay.
Sau đó thì anh ta đã bắt đầu nhóm lửa trại với những thứ mà mình đã chuẩn bị.
Củi khô có sẵn trong những thùng gỗ ở trên toa xe, kèm theo đó là đá đánh lửa một thứ không thể thiếu trong cuộc sống thường ngày.
“...”
Tất cả mọi người đều ngồi ngắm nhìn lửa trại được dựng lên và thắp sáng.
Từng giây từng phút trôi qua, đá đánh lửa đã v·a c·hạm với nhau rất nhiều.
Ngọn lửa nhỏ cũng đã lóe lên và dần dần lớn mạnh, những dụng cụ nấu ăn đã được chuẩn bị sẵn.
Sau đó thì ông Barlow đã mang rau củ lẫn thịt được chế biến sơ qua đến nơi lửa trại chờ đợi.
Hai ông cháu bọn họ đều phối hợp rất ăn ý với nhau.
...
Có phải là do cả hai ông cháu Barlow và Carnell đã thực hiện những chuyến đi dài lâu năm hay không.
Cách mà hai người bọn họ phối hợp và nấu nướng đều rất thành thục.
Không phải là những món ăn xa xỉ hay gì cả, bọn họ chỉ là đang nấu một món súp.
Món súp có rau củ và thịt, khá là đầy đủ đối với một bữa ăn hàng ngày của những người bình thường.
“Món súp có thể ăn được rồi.. Carnell, cháu hãy múc ra cho từng người một bát đi.”
Sau một lúc chờ đợi, món súp rau củ lẫn thịt đã được nấu chín.
Carnell đã chuẩn bị sẵn những bát và thìa gỗ đủ cho tất cả mọi người có mặt tại đây.
Sử dụng một vá múc gỗ để cho súp vào bát, từng người đều có phần không ai là chịu thiệt thòi cả.
“Của cậu đây Raidou.. Còn đây là của Califa và Ruijerd.”
Carnell chia đều phần ăn cho từng người, sau đó thì anh ta rời đi đến toa xe để lấy một vài thứ cần thiết.
Những thứ cần thiết đó là túi nước và những cái cốc gỗ để chứa.
Một bữa ăn đầy đủ thì không thể thiếu được nó được.
Mở túi nước ra và đổ vào từng cốc gỗ, sau đó chia cho từng người một.
“Trong món súp ngon quá..”
“Grah...”
“Nào Ruijerd.. Từ từ thôi.. Coi chừng làm rớt bát..”
Khi tất cả đều đã có đủ phần ăn của mình, đa số đều hào hứng trước món súp này.
Bữa ăn cũng đã bắt đầu, từng người thưởng thức món súp trong ngon miệng và không có bất cứ sự khó chịu nào cả.
Món súp rất ngon miệng, không quá xa xỉ hay cầu kỳ, bữa ăn này cũng quá đủ tốt cho tất cả rồi.
“Raidou!?.. Sao cậu vẫn chưa ăn, có chuyện gì không ổn sao?.”
“Không.. Không có gì đâu.. Tôi ổn mà..”
Trong khi tất cả đều đang thưởng thức bữa ăn của mình, thì Raidou lại nhìn vào bát súp và đang suy nghĩ về một điều gì đó.
Nhưng vì không muốn mọi người phải lo lắng, nên là Raidou đã bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình.
Thưởng thức từng thìa một, trước khi thời gian trôi qua và tất cả lại lên đường.
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Kiến thức về sinh viên của thế giới này. (2)
Nói tiếp 'Chương 47' chúng ta sẽ lại tìm hiểu thêm về những sinh vật của thế giới này.
Và chủ đề chính của ngày hôm nay, nó không mấy xa lạ gì với chúng ta cả.
Đó chính là tìm hiểu về quái vật Goblin, một sinh vật đã tồn tại từ rất lâu trên lục địa Vassia này.
Được rồi chúng ta sẽ không dài dòng nữa, hãy cùng bắt đầu thôi nào.
1. { Tên gọi: Goblin.. Hay còn gọi là Yêu tinh.}
2. Nguồn gốc, Nơi sinh sống và Tập tính.
{ Nguồn gốc: Hiện tại không có tài liệu nào ghi chép về nguồn gốc của lũ Goblin, chỉ biết rằng chúng đã tồn tại rất lâu tại lục địa Vassia này mà thôi.}
{ Nơi sinh sống: Goblin không có nơi sinh sống cố định, bọn chúng thường sẽ tụ tập theo bầy đàn và chọn một nơi thích hợp để làm lãnh thổ.. Lãnh thổ có thể là hang động, hoặc là bất cứ nơi đâu trên lục địa này.}
{ Tập tính: Goblin là một loại quái vật thường xuyên tụ tập theo bầy đàn, chúng sẽ lập một nhóm để phục kích và b·ắt c·óc nhân loại.}
3. Nhận xét và đánh giá về sinh vật.
{ Nhận xét: Theo lời của những mạo hiểm giả đã từng chạm trán với lũ Goblin, đa số đều có nhận xét rằng chúng thật kinh tởm.. Goblin còn bị xem là có trí thông minh ngang ngửa với một đứa trẻ, dù vậy thì vẫn còn khá mơ hồ về chúng.}
{ Đánh giá: Goblin được công hội mạo hiểm giả đánh giá là một chủng loại quái vật.. Để g·iết c·hết một con Goblin thì khá là dễ dàng, nhưng nếu chúng đi theo bầy đàn thì là một chuyện khác.. Chính vì thế mà những nhiệm vụ liên quan đến Goblin thường sẽ là từ Rank C lên tới Rank B..
Góc khuất: Nếu như bạn không biết tại sao ở Chương trước lũ Goblin lại nhắm vào Califa thì tôi sẽ giải thích tại đây luôn.. Goblin là một chủng loại quái vật ít giống đực, vậy nên chúng sẽ thường b·ắt c·óc những con cái của các chủng tộc hay gần gũi nhất chính là con người, Nhân loại.. Tại sao ư, vì chúng cần phải giao phối để sinh sản ra những Goblin khác cho bầy đàn của mình, đó là một bản năng đã ăn sâu vào máu.
Đó là tất cả những gì mà hiện tại chúng ta có thể biết được.
Không rõ trong tương lai sẽ có những gì xảy ra, có thể là lũ Goblin sẽ trở nên lớn mạnh hơn hoặc là tuyệt chủng.
Chẳng ai biết được cả, chỉ có duy nhất Thời gian mới có thể trả lời được tất cả.
Vì thế, hẹn gặp lại tất cả vào chương khác.