Chương 66: Sự kiện nhỏ tại nơi cung điện, bóng dáng xa dần của vị hiệp sĩ ánh bạc...
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
Tiến đến nơi những sự kiện khác.
Đã được một khoảng thời gian rồi.
Kể từ khi đoàn hiệp sĩ của đội trưởng Patrick trở về Vassia.
Mọi thông tin về sự kiện tại thị trấn bù nhìn đã được tường thuật lại cho nhà vua Dermot.
Rõ ràng đó là một chuyện đáng lo ngại, nhưng hiện vẫn chưa có thông báo quan trọng gì từ nhà vua cả.
“Chà.. Đội trưởng Patrick, ngài không thấy lạ với phản ứng bình tĩnh của nhà vua sao..”
“Kyler.. Hãy lựa lời khi ta còn ở cung điện này, sẽ thật tệ nếu có ai đó nghe được..”
Tại một hành lang nọ, ở bên trong cung điện của nhà vua Dermot.
Có hai hình bóng quen thuộc đang bước và trò chuyện với nhau.
Chiếc mũ sắt che đi khuôn mặt già dặn tầm 60 tuổi, mang trên người bộ giáp toàn thân kèm theo thanh kiếm vác bên hông, đây chính là vị đội trưởng Patrick.
Người còn lại thì chính là Kyler.
Anh ta mang theo cây cung bên mình và phía sau lưng có túi đựng mũi tên, trang phục da lẫn áo choàng ngắn gọn che một nửa thân trên, hai bên là tấm giáp sắt.
Hai người bọn họ đang di chuyển đến một nơi nào đó ở bên trong cung điện này.
Trong lúc đang bước, Kyler đã tỏ vẻ khó hiểu với thái độ bình tĩnh của nhà vua khi lắng nghe thông tin.
Anh ta cũng đã lên tiếng hỏi vị đội trưởng của mình, nhưng chỉ nhận lại được một lời cảnh cáo về những lời lẽ liên quan đến nhà vua.
Sẽ thật rắc rối nếu như ai đó nghe được những lời khó hiểu mà Kyler vừa thốt ra.
“Hahaha!!.. Thật tiếc cho hai vị hiệp sĩ đây, ta đã lắng nghe được hết tất cả những lời vừa rồi...”
Nhưng thật tiếc cho hai người Kyler và Patrick, đã có một người nghe được hết những lời vừa rồi.
Người đó ở phía trước và đang bước đến gần, khi đối diện thì mọi thứ đã rõ ràng hơn.
Trên tay là chiếc mũ kiên cố, mang trên người bộ giáp to lớn và một thanh kiếm màu ánh bạc, ngoại hình cân đối với cơ bắp hoàn hảo.
Ánh sáng từ mặt trời chiếu qua những tấm kính xa hoa tại cung điện, nó hướng đến nơi mà người đó đang đứng khiến ta có thể thấy rõ ràng hơn.
“Hiệp sĩ ánh bạc!?.”
Khi nhìn thấy được người đối diện, vị cung thủ Kyler và đội trưởng Patrick đã thốt lên đầy kinh ngạc.
Không thể tin được rằng trước mắt bọn họ chính là một trong những vị hiệp sĩ trung thành của nhà vua Dermot.
Nếu những lời vừa rồi đã bị vị hiệp sĩ ánh bạc nghe thấy được, thì chắc chắn cả hai sẽ không yên ổn mà rời khỏi cung điện.
“Ôi trời.. Cậu cung thủ Kyler và đội trưởng Patrick”
“Đừng nhìn ta bằng vẻ mặt kinh ngạc đấy chứ, đây cũng đâu phải lần đầu chúng ta gặp nhau.”
Những tưởng sẽ có một chuyện tồi tệ xảy ra.
Nhưng ngược lại, vị hiệp sĩ ánh bạc trong rất thân thiện với nụ cười trên khuôn mặt.
“Cũng đã lâu rồi nhỉ.. Rất hân hạnh được gặp lại ngài, hiệp sĩ ánh bạc Avakar”
Không thể cứ mãi đứng yên trong kinh ngạc, vị đội trưởng Patrick đã tiến đến đối diện với hiệp sĩ ánh bạc.
Khi đối diện với nhau, vị đội trưởng Patrick đã trang nghiêm cúi chào hiệp sĩ ánh bạc.
“Đừng trang nghiêm như thế chứ, cứ thoải mái đi ngài Patrick”
“Dù sao thì nhà vua cũng không có ở đây kia mà.”
Không muốn thấy vẻ trang nghiêm cúi chào một cách ép buộc.
Nên hiệp sĩ ánh bạc đã lên tiếng bảo với vị đội trưởng cứ hành xử thoải mái với mình khi không có nhà vua.
“Ngài Avakar.. Cho tôi hỏi.. Ngài đang làm gì ở đây thế?.”
“Kyler đừng ăn nói thản nhiên như thế..”
Thấy hiệp sĩ ánh bạc có vẻ thoải mái trong chuyện giao tiếp lẫn cư xử.
Thành ra cung thủ Kyler đã thản nhiên lại gần lên tiếng hỏi về lý do vị hiệp sĩ ánh bạc có mặt ở hành lang này.
Tất nhiên là vị đội trưởng Patrick cũng đã lên tiếng về hành động thản nhiên đó đối với một vị hiệp sĩ trung thành của nhà vua.
“Không sao.. Không sao cả đâu đội trưởng Patrick, cậu ta cũng không hỏi chuyện gì quan trọng cả.”
Hiệp sĩ ánh bạc thoải mái nói với hai người bọn họ.
“Như cả hai thấy đấy, ta vừa mới trở về khi nhận được lệnh của nhà vua”
“Nhưng thật đáng tiếc là ta sắp sửa phải trở về lãnh thổ của ngài bá tước...”
Hiệp sĩ ánh bạc nói về việc mình có mặt tại nơi này đều là do mệnh lệnh quay về của nhà vua.
Nhưng khi nhắc đến ngài bá tước thì vị hiệp sĩ ánh bạc lại có chút thất vọng thông qua lời nói của mình.
“Bá tước!?.. Hiệp sĩ ánh bạc, ngài vẫn đang bảo vệ cho lão già đó sao.”
“Kyler!!.. Cậu không được gọi bá tước là lão già, nếu bị nghe thấy thì sẽ có rắc rối đấy..”
Khi nhắc đến bá tước, chẳng có một ai ở đây có thể chịu nổi những hành động của ngài ấy
Đến nỗi Kyler khó chịu thốt lên rằng bá tước là lão già, nhưng điều đó ngay lập tức bị đội trưởng Patrick khiển trách.
“Haiz.. Không sao đâu đội trưởng Patrick, cậu ta gọi ngài bá tước như thế cũng có lý do cả”
“Dẫu sao những hành động đó cũng không tốt đẹp gì, đến cùng người chịu thiệt vẫn chính là những người dân vô tội...”
Hiệp sĩ ánh bạc lên tiếng bảo với vị đội trưởng Patrick, rằng cung thủ Kyler có lý đúng đắn để thốt ra những lời lẽ vừa rồi.
Mọi người ở nơi đây đều biết, những hành động mà ngài bá tước đã làm ra.
Xây dựng cây cầu Deatarh và gạch tên những ngôi làng không giá trị.
Những chuyện đó, chỉ mới là một phần nhỏ mà thôi.
“Mà thôi, dẹp bỏ chuyện này qua một bên”
“Hai người đây là đang đi đến lối ra khỏi lâu đài nhỉ”
“Cũng đúng lúc ta đang rời khỏi đây, nếu không cảm thấy khó chịu thì chung ta hãy cùng bước.”
Hiệp sĩ ánh bạc dẹp bỏ chủ đề về ngài bá tước chỉ để hỏi về nơi hai người Kyler và Patrick đang đến.
Cung thủ Kyler và đội trưởng Patrick quả thật là đang rời khỏi nơi này để trở về lãnh thổ của tử tước.
Cũng trùng hợp là vị hiệp sĩ ánh bạc cũng đang có ý định rời khỏi nơi này.
Nên cả ba đã quyết định bước cùng nhau rời khỏi nơi cung điện của nhà vua Dermot.
“Phiền ngài rồi, hiệp sĩ ánh bạc..”
“Cũng chỉ là trùng hợp thôi, hiếm khi chúng ta gặp nhau kia mà..”
Đội trưởng Patrick và hiệp sĩ ánh bạc trò chuyện lịch sự với nhau bằng vẻ trang nghiêm của hiệp sĩ.
Còn về phần cung thủ Kyler, anh ta bước đi thoải mái phía sau và không có ý định làm phiền hai vị hiệp sĩ.
...
Cả ba người bọn họ bước đi trên hành lang xa hoa tại cung điện.
Đi qua từng nơi quan trọng của cung điện, cuối cùng thì dừng bước tại lối ra.
Một cánh cổng lớn dẫn ra khỏi cung điện.
“Chà.. Nơi đây vẫn rộng lớn như thế, tôi cứ nghĩ mình sẽ phải đi mãi cơ đấy..”
Vị cung thủ Kyler lên tiếng khi nhìn thấy lối ra khỏi cung điện của nhà vua Dermot.
Thật sự nơi đây rất rộng lớn, xung quanh là những bức tường cao kiên cố bảo vệ lâu đài, giữa trung tâm thì chính là cung điện của nhà vua Dermot.
Tại nơi đây có rất nhiều người ra vào, từ những binh lính cho đến người hầu của lâu đài, đa số bọn họ đều không thể tự ý đến gần cung điện.
“Hahaha!!.. Cậu cung thủ Kyler, rộng lớn là điều đương nhiên thôi
“Chúng ta nên lấy làm tự hào, bởi vì đây là lâu dài của nhà vua ngự trị lục địa Vassia này kia mà.”
Hiệp sĩ ánh bạc thốt lên những lời lẽ tự hào và ngưỡng mộ nhà vua Dermot.
Đến cả cung thủ Kyler lẫn đội trưởng Patrick cũng không có sự phản đối nào cả.
Cả ba người bọn họ bước tại lâu dài, cùng nhau mỉm cười khi có một vị vua anh minh như thế ngự trị tại lục địa này.
“Chà.. Phía trước là cổng ra rồi.. Và nhìn kìa, là xe ngựa và đoàn tùy tùng của lão già đó..”
Khi bước đến gần cổng ra khỏi lâu dài.
Thì lập tức, cung thủ Kyler đã tỏ vẻ khó chịu khi thấy được xe ngựa của ngài bá tước.
Một chiếc xe ngựa lộng lẫy xa hoa thể hiện lên sự giàu có của giới quý tộc, điều khiển ngựa là một người ăn mặc chỉnh tề.
Xung quanh là những người hầu đang hối hả vận chuyển những thứ cần thiết lên xe ngựa chở đồ ở phía sau.
“Ngài hiệp sĩ ánh bạc, có vẻ như chúng ta nên tạm biệt tại đây rồi”
“Tôi rất vui khi được trò chuyện với ngài trong ngày hôm nay, nếu có dịp thì hãy ghé qua lãnh thổ của ngài tử tước chúng tôi.”
Khi thấy được chiếc xe ngựa xa hoa của ngài bá tước, vị đội trưởng Patrick liền hiểu rõ là mình không nên đến gần hơn nữa.
Sẽ thật sự có rắc rối nếu gặp phải bá tước, dù sao thì từ trước đến giờ đoàn hiệp sĩ của Patrick vẫn luôn là đối trọng với ngài ấy.
Chào tạm biệt nhau ở đây, là một điều không sớm cũng không muộn kia mà.
“Ta hiểu rồi.. Đội trưởng Patrick, nếu có dịp thì t...
“Ôi trời, nhìn xem là ai đây!!.”
Khi hiệp sĩ ánh bạc sắp sửa tạm biệt hai người cung thủ Kyler và đội trưởng Patrick.
Một giọng nói của ai đó đã bất ngờ xuất hiện gần đó.
“Ngài bá tước!?.”
Cả ba người bọn họ liền bất ngờ trước sự xuất hiện của giọng nói đó.
Khi nhìn kỹ thì đó chính là ngài bá tước, một trong những quý tộc quan trọng bậc nhất tại lục địa Vassia này.
Tóc lưa thưa sắp hói đầu, bộ râu được cắt tỉa gọn gàng, huôn mặt có phần gian ác nói lên những hành động tàn nhẫn của mình, ngoại hình thì thừa cân đến nỗi bụng mỡ.
Mặc bộ trang phục được làm từ một loại vải đắt tiền tại Vassia, trên cơ thể là dây chuyền với những trang sức được đính đá quý trị giá cao, thật quá xa hoa và giàu có.
“Đội trưởng Patrick của tử tước, trong ngươi có vẻ vẫn khỏe mạnh dù đã tuổi cao nhỉ.”
Giọng điệu hơi khó ưa được thốt lên từ ngài bá tước.
Quả nhiên rắc rối đã đến khi người bị chú ý nhiều nhất chính là vị đội trưởng Patrick của chúng ta đây.
“Vâng.. Tôi vẫn khỏe, hân hạnh được gặp lại ngài bá tước Hammond..”
Cúi chào trước ngài bá tước, dù có khó chịu đến đâu thì vị đội trưởng Patrick của chúng ta vẫn giữ được vẻ bình tĩnh.
Nhưng đáp lại thì chỉ là những lời lẽ khó nghe đến từ ngài bá tước đây.
“Hừm.. Không cần phải chào hỏi lễ nghi đâu”
“Theo ta thấy, tên tử tước đấy đã không đối xử đàng hoàng với ngươi cho lắm Patrick”
“Nếu như muốn ngươi có thể chuyển sang lãnh thổ của ta, một nơi giàu có và không thiếu thốn bất cứ thứ gì cả.”
Ngài bá tước lên tiếng ám chỉ đến vị đội trưởng Patrick và tử tước.
Thông qua lời lẽ vừa rồi, có vẻ như ngài bá tước đây muốn có được vị đội trưởng Patrick về dưới trướng của mình chăng.
“Thật vinh hạnh vì được ngài bá tước đây chú ý đến”
“Nhưng thất lễ khi phải nói câu này, tôi xin phép được từ chối lời đề nghị đấy.”
Khi lời đề nghị của mình bị từ chối, ngài bá tước đã trở nên khó chịu.
Nhưng ngài bá tước cũng không thể làm được gì vị đội trưởng Patrick.
Bởi vì những lời tiếp theo đã khiến cho cuộc nói chuyện này kết thúc.
“Bá tước Hammond”
“Tôi không có ý định xúc phạm hay làm ngài khó chịu”
”Lời đề nghị vừa rồi quả thật rất hấp dẫn, nhưng tôi đây không thể tùy tiện đồng ý được”
“Bởi vì nhà vua đã tin tưởng giao cho tôi trọng trách bảo vệ lãnh thổ của ngài tử tước, và đó chính là mệnh lệnh tuyệt đối.”
Vị đội trưởng Patrick lên tiếng nói rõ lý do tại sao lại phải từ chối lời đề nghị của ngài bá tước.
Chúng ta cũng biết thêm được một số thông tin thông, rằng nhà vua Dermot đã cử vị đội trưởng Patrick đến lãnh thổ ngài tử tước.
Đến nước này thì cũng không thể làm gì thêm nữa, ngài bá tước cau mày tức giận rời đi đến nơi xe ngựa xa hoa của mình.
“Đi thôi hiệp sĩ ánh bạc Avakar!!”
“Thật nhàm chán khi nơi đây không còn gì để làm cả, ta nên trở về lãnh thổ phía nam thôi!!.”
Giọng nói đầy tức giận của bá tước phát ra để kêu gọi hiệp sĩ ánh bạc.
Những lời lẽ đó thật xúc phạm khi kêu gọi một vị hiệp sĩ trung thành với nhà vua.
Đáng để tâm hơn nữa khi nơi đây là lâu đài, nơi mà sự trang nghiêm và lễ nghi phải được đặt lên hàng đầu.
“Xin lỗi hai vị, ngài bá tước không hề có ý xấu gì đâu”
“Mong hãy bỏ qua, lần đầu có dịp ta sẽ ghé qua lãnh thổ của tử tước.”
Hiệp sĩ ánh bạc nhìn hai người cung thủ Kyler và đội trưởng Patrick lần cuối và lên tiếng xin lỗi cho những hành động vừa rồi.
Thật trớ trêu khi một người thoải mái và có vẻ tốt bụng như hiệp sĩ ánh bạc lại phải phục vụ cho ngài bá tước.
Mà cũng không thể làm gì được, hệt như lời của vị đội trưởng Patrick khi nãy.
Mệnh lệnh của nhà vua Dermot chính là tuyệt đối.
“Chà.. Thật đáng buồn làm sao, một người tốt bụng như ngài hiệp sĩ ánh bạc mà lại phải...
“Kyler!!.. Đủ rồi, chúng ta không nên nhắc đến bọn họ nữa hãy đi thôi.”
Khi nhìn bóng dáng của vị hiệp sĩ ánh bạc, cung thủ Kyler đã có chút thương cảm.
Sự thương cảm đó sắp sửa trở thành bàn đạp để anh ta xúc phạm ngài bá tước thêm lần nữa.
Nhưng đến cùng thì vẫn là vị đội trưởng Patrick ngăn cản lại.
...
Sau khi tạm biệt hiệp sĩ ánh bạc Avakar và ngài bá tước.
Hai người cung thủ Kyler lẫn vị đội trưởng Patrick đã rời đi tiến đến nơi đoàn hiệp sĩ của bọn họ chờ đợi.
“Ngài Kyler!!.. Đội trưởng Patrick!!.. Chúng tôi ở hướng này!!..”
Khi bước đến gần một chuồng trại ngựa ở bên trong lâu dài, một giọng nói nữ đã cất lên.
Giọng nói nữ đấy là Farrah, một vị hiệp sĩ trẻ vừa mới gia nhập đoàn cách đây không lâu.
Để rõ hơn, Farrah và Gavin lẫn Keld đều là những hiệp sĩ trẻ tiềm năng được tuyển chọn vào binh đoàn.
“Đội trưởng, mệnh lệnh tiếp theo là gì đây?.”
“Đội trưởng, sau khi diện kiến nhà vua và hoàn thành nhiệm vụ thì chúng ta cũng nên ăn mừng chứ nhỉ..”
“Ý kiến đó không tồi đâu, chúng ta nên tìm một quán rượu và tổ chức một bữa tiệc ăn mừng
Một vài người trong đoàn hiệp sĩ đã lên tiếng hỏi về mệnh lệnh tiếp theo của vị đội trưởng.
Nhưng chưa kịp đưa ra mệnh lệnh thì bọn họ đã đưa ra chủ đề khác rồi, đó là một bữa tiệc ăn mừng cho nhiệm vụ vừa rồi.
Nhưng thật đáng tiếc, mệnh lệnh tiếp theo của vị đội trưởng Patrick đưa ra đã khiến cho tất cả phải ngừng lại chủ đề tiệc tùng.
“Tất cả hãy dẹp bỏ hết ý định tiệc tùng đi, chúng ta sẽ lập tức khởi hành trở về lãnh thổ ngài tử tước...”
Khi mệnh lệnh được đưa ra, những người trong đoàn hiệp sĩ đã trở nên thất vọng.
Trong bọn họ như thể đã rất lâu rồi chưa được tiệc tùng hay ăn mừng một sự kiện nào đó.
Thấy được tình hình này, cung thủ Kyler đã hiểu ra được mình nên làm gì ngay lúc này.
“Chà.. Đội trưởng Patrick, đừng nghiêm túc quá”
“Dù sao thì cũng đã đặt chân đến nơi vương quốc Vassia này rồi”
“Tại sao chúng ta không dành một ngày để ăn mừng vì nhiệm vụ hoàn thành, cũng tiện thể nên để cho tất cả mọi người nghỉ ngơi nữa chứ”
Cung thủ Kyler bước đến gần vị đội trưởng của mình.
Những lời nói của anh ta liền được thốt ra để cứu vãn tất cả mọi người ở đây.
Những lời lẽ hợp lý kèm theo đó là sự tán thành của tất cả mọi người bên trong đoàn hiệp sĩ, đến cả Patrick cũng không thể nào mà từ chối được.
“Được rồi.. Chỉ một ngày thôi đấy, chúng ta sẽ khởi hành vào sáng mai khi bình minh lên.”
Đồng ý với quyết định của Kyler, tất cả lập tức mỉm cười và thốt lên mừng rỡ.
Tuy không rõ lý do tại sao vị đội trưởng lại muốn nhanh chóng trở về lãnh thổ của ngài tử tước.
Nhưng trước khi mọi thứ rõ ràng, thì tất cả những người bên trong đoàn phải ăn uống mừng tiệc thật hăng say cái đã.
...Kết thúc...