Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 164




Còn chưa tới Đoan vương phủ, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc đã nhuộm đẫm bầu không khí một cỗ vui mừng.

Nhuyễn kiệu dừng lại cửa Đoan vương phủ, đế vương mặc một thân thường phục xuất hiện ở đây, thị vệ Đoan vương phủ vốn không nhận ra thân phận của hắn. Chính là nhìn người tới khí độ phi phàm, thêm nữa hôm nay lại là ngày vui của Đoan vương, nghĩ đến nhất định là người có thân phận tôn quý vội tới chúc mừng Vương gia nhà mình, không ngăn lại.

Lọt vào trong tầm mắt đều là màu đỏ tươi, tơ lụa lăng la treo đầy Vương phủ, một khung cảnh rực rỡ.

Tiếng kèn thổi, tiếng trống đánh, hòa vào nhau lọt vào tai.

Hỉ yến còn chưa bắt đầu, Phượng Thiển và Quân Mặc Ảnh đi vào trong phủ, chọn nơi yên tĩnh, mệnh Lý Đức Thông lui ra.

Ngẫu nhiên gặp phải hai ba hạ nhân Đoan vương phủ, đều chưa thấy qua bọn họ, hơn nữa hôm nay bận rộn, hành lễ xong không nói nhiều.

Hai người vừa lúc vui vẻ thanh tĩnh.

Khác với hoàng cung, Đoan vương phủ cũng bố trí lộng lẫy, lại thanh thản hơn trong cung vài phần. Phượng Thiển đi tới chỗ kia, trong lòng thoải mái không ít, cảm giác cả ngày ở trong cung Phượng Ương, thật sự là buồn ra bệnh rồi.

Quân Mặc Ảnh nhìn nàng một cái, đoán được suy nghĩ của nàng, cười vỗ đầu nàng: “Chờ thêm vài ngày, sau ngày tết, không sai biệt lắm chính là hội săn bắn màu xuân. Nếu hiện tại Thiển Thiển dưỡng thân mình thật tốt, không còn phát sốt ho khan nữa, trẫm liền mang nàng đi theo."

Nhất thời hai mắt Phượng Thiển sáng ngời: “Sẽ không đâu lần trước phát sốt tuyệt đối là ngoài ý muốn, ngươi nhìn ta gần đây, không phải không sinh bệnh sao?"

"Ừ, sắp đến lễ mừng năm mới, trăm ngàn đừng bị bệnh nữa. Chính mình cẩn thận chút."

Phượng Thiển gật đầu như con gà con.

Không đợi hai người phá xong hoa viên Đoan vương phủ, canh giờ liền không sai biệt lắm đến, hai người liền đi ra tiền thính.

Lúc đ đến tiền thính, Phượng Thiển tránh tay Quân Mặc Ảnh.

Không nghĩ nàng sẽ đột nhiên làm như thế, Quân Mặc Ảnh ngẩn người, khi hắn phản ứng lại, lòng bàn tay đã trống trơn.

"Làm sao vậy?"

"Bị người thấy được không tốt."

Phượng Thiển cảm thấy, tuy rằng da mặt nàng đã bị nam nhân này rèn luyện giống như tường thành, ngẫm lại lần trước, không phải là ở trên đường cái cùng hắn chơi trò "Đoạn tay áo" sao, nhưng giờ, ở trước mặt văn võ bá quan, vẫn không nên làm ra loại chuyện tổn hại mặt mũi hắn thì hơn.

Nhưng nếu nàng nói thật như vậy, khẳng định nam nhân này sẽ không hiểu cho. Vì thế Phượng Thiển nhanh nói bổ sung: “Ta muốn ở trước mặt mọi người duy trì hình tượng im lặng dịu dàng tốt đẹp của ta, ngươi đừng phá hỏng đó."

Nói xong nàng liền chạy, tiến vào bên trong đám người.

Long Vi làm Trắc phi, tuy nói gả choVương gia, nhưng không thể bái đường thành thân, dù sao Đoan vương đã có chính phi, mà nàng nhiều nhất cũng chỉ là thiếp thân. Ngay cả tơ lụa trong vương phủ cũng chỉ có thể là đỏ tươi, mà không phải hồng thật.

Nói là ngày vui của nàng, chẳng bằng nói nàng ra mắt, bồi mọi người ăn bữa cơm càng thích hợp hơn.

Phượng Thiển liếc mắt một cái ngay trong đám người nhìn thấy Long Vi, hỉ phục đỏ tươi khiến cả người phát sáng, rực rỡ đẹp mắt.

Cũng không biết có phải ảo giác của nàng hay không, tổng cảm thấy hôm nay Long Vi không giống trước, như là có vài phần co quắp, thiếu chút tiêu sái.

Phượng Thiển mím môi, mi tâm nhíu lại. Chính là rất nhanh, nàng liền khôi phục dáng vẻ tươi cười đi đến bên cạnh Long vi.

"Vi Vi, ngươi cũng không có suy nghĩ rồi, lập gia đình cũng không nói cho ta biết sớm một chút?"

Đoan vương phi đứng ở một bên, nghe vậy, bất động thanh sắc nhìn nàng một cái, ánh mắt thâm lại.