Chương 31: Võ học thế giới khác.
Vài ngày nghỉ ngơi, Trọng Lâm gần như hồi phục hoàn toàn. Lúc này hắn bắt đầu suy nghĩ về chuyện của mình, việc mình phải làm.
Thù của cha với Tiên Tông, hắn phải báo. Vì Tiên Tông, hắn không có bạn bè. Cha hắn lo lắng Tiên Tông t·ruy s·át, nên luôn bảo vệ hắn, thành ra khiến hắn từng phẫn uất với cha. Giờ thì mọi chuyện đã rõ, vì Tiên Tông. Thế thì lật Tiên Tông thôi.
Nhưng nói thì dễ, dù gì người ta cũng là một đại tông, còn hắn, chỉ là một con gà bông. Không đủ người ta thổi. Nhưng tương lai, ai nói trước được, chưa kể, hắn không phải người bình thường. Mang một thân tuyệt học của Vẫn Tinh Động Thiên. Không làm nên một đại sự, thật có lỗi a.
Truyền dạy võ học cho cha hắn, bắt buộc phải làm, dù là không phải Thái Cực Quyết, nhưng các pháp môn khác hắn biết a.
Học võ học Trọng Gia, phải làm, người Trọng Gia không biết võ học Trọng Gia. Khiến người chê cười sao?
Đi học...
"Phải tiếp tục đi học sao?" Trọng Lâm dò hỏi Vân Linh.
"Con tính bỏ học?" Vân Linh mỉm cười nhìn Trọng Lâm
Sát khí? Có sát khí quanh đây!!! Trọng Lâm cảm thấy nguy hiểm, Vân Linh toát ra sát khí.
"Dạ... con đi học..." Trọng Lâm chán chường trả lời. Hắn không muốn học, nhưng ai bảo thế giới này, không có tấm bằng tức là đồ vô học?
Ít nhiều phải có tấm bằng hoàn thành phổ thông.
Trọng Cường từ xa nhìn cười hắc hắc, hắn biết con mình hết muốn học rồi, nhưng mà. Ta còn phải sợ Vân Linh, huống chi là con. Hắn thầm nghĩ trong đầu.
"Em à..." Trọng Cường đang tính đi ra để khuyên giải, giúp Trọng Lâm một hai. Chỉ là vừa nghe, Vân Linh đã lườm hắn, sau đó nước mắt rơi.
"Anh muốn cản em, muốn làm gì con của em hả?"
Kính thưa các kẻ thù, các ngươi đến chiến ta ba trăm hiệp đi. Còn hơn là một ánh mắt, đánh bại ta thế này.
"Trọng Lâm, con phải nghe lời mẹ, tuyệt đối phải đi học." Trọng Cường quay qua răn dạy Trọng Lâm, sau đó...hắn chạy.
"Con sẽ học, mẹ yên tâm." Trọng Lâm lắc đầu cười cười, hắn biết, cha muốn cứu hắn, nhưng mẹ chỉ muốn tốt cho hắn thôi. Có gì mà phải từ chối chứ, dù gì, năm học cũng chỉ còn 2 tháng là kết thúc rồi. Lúc đó tha hồ bay nhảy.
"Hôm nay con sẽ đi học, chỉ là sáng nay cha sẽ giúp con luyện quyền, con cùng cha đi luyện quyền đây." Nói xong Trọng Lâm cũng bỏ chạy, chiêu này của Vân Linh, cả hai cha con đều sợ. Nước mắt phụ nữ, không tiếp được.
...
"Luyện Cốt võ giả, cũng có thể cảm nhận được một chút linh khí trong thiên địa, dù không rõ ràng, nhưng đã có thể hấp thu, chuyển thành nội khí, diễn hoá chiến pháp."
Trọng Lâm vừa diễn luyện quyền pháp của Vẫn Tinh Động Thiên vừa giải thích cho cha hắn.
"Linh khí? Vậy là thật sự có Linh khí sao?" Trọng Cường nghi ngờ nhìn Trọng Lâm.
"Đúng vậy, thiên địa luôn có linh khí, dù ít hay nhiều, xung quanh chúng ta luôn luôn có linh khí."
"Linh khí là khí của thiên địa, thiên địa sinh ra đã có, thiên địa cũng có hô hấp, tẩy ô uế trong thiên địa trả lại linh khí cho thiên địa."
"Nhưng tại sao, từ xưa đến nay, ta chưa từng nghe nói đến linh khí, kể cả trong cổ tịch, chỉ đề cập, nhưng không ai có được pháp môn tu luyện linh khí?"
Trọng Cường khó hiểu. Linh khí hắn nghe trong cổ tịch, nhưng chưa bao giờ bắt gặp pháp môn. Thật sự rất khó hiểu. Trọng Lâm cũng vậy, đã đề cập chắc chắn có pháp môn, tại sao lại không có?
"Có hai trường hợp, một là thế giới này chưa từng biết cách tu luyện linh khí, do thế giới này chỉ vừa khai mở không bao lâu và pháp môn chưa có người sáng tạo. Hai..." Đến đây bỗng nhiên Trọng Lâm trầm giọng "Hai là thế giới này từng xảy ra đại chiến, khiến cho truyền thừa đứt gãy, dẫn tới toàn bộ phải làm lại từ đầu."
Vừa nghĩ đến, Trọng Lâm càng cảm thấy cả kinh. Đại chiến thế nào mà khiến cả thế giới đứt gãy truyền thừa? Khác nào diệt tuyệt toàn bộ tất cả các môn phái, các cường đại chức nghiệp giả? Để làm được đến mức này, chỉ có diệt tuyệt cả nhân loại mới có thể làm được. Nên khả năng chỉ là thứ nhất.
"Thôi bỏ, chuyện quá xa xưa, ai mà biết được, giờ ta lo thân ta trước." Trọng Cường cười cười. Hắn thử vận dụng pháp quyết Trọng Lâm truyền cho hắn.
"Trọng Gia chúng ta võ học nghiêng về Kim thuộc tính, con lựa ra pháp môn hệ Kim, đây là một pháp môn của môn phái chuyên luyện về thể chất, hấp thụ Kim linh khí cường hoá cơ thể. Con nghĩ có lẽ khá hợp với pháp quyết của Trọng Gia chúng ta." Trọng Lâm từ trong vô số pháp môn mình có mà lựa ra một môn cho Trọng Cường.
"Chỉ là cha luyện theo, nhưng để cảm nhận được linh khí, chắc phải đến Luyện Tạng Cảnh, đây là yêu cầu bắt buộc của thế giới kia để cảm nhận được linh khí..."
Vừa nói xong chưa được bao lâu, làn da của Trọng Cường bỗng nhiên nứt ra, có một luồng khí màu ánh kim lan tràn dưới da.
Trọng Lâm há hốc mồm.
"Cái... cái quái gì thế này?"
Kim linh khí? Chỉ một lần hô hấp, Trọng Cường đã dẫn khí nhập thể. Đây chắc chắn là dẫn khí nhập thể, vì lần đầu hắn cũng như vậy.
Trọng Cường kìm nén đau đớn, tiếp tục tu luyện pháp môn. Hắn cảm nhận được một luồng khí khác lạ trong không khí. Không phải là khí tức bình thường, nhưng nó lại nương theo hô hấp của hắn đi vào cơ thể, sau đó nương theo nội khí đi khắp toàn thân hắn. Cảm giác đau đớn như ngàn đao chém lên thân.
Làn da hắn túa ra máu, sau đó nhanh chóng lành lại, mỗi lần nứt ra lành lại, là một lần cường hoá, cơ thể hắn càng lúc càng cứng cáp. Thoảng dưới da còn hiện ra ánh kim sáng ngời.
"Kinh...kinh khủng!"
Trọng Lâm chẳng còn nói được gì. Ta còn tưởng mình ra đặc cách cảm nhận được linh khí. Ai ngờ... cha ta cũng là thiên tài võ học a.
"Tiếp tục cổ gắng chịu đau nhức. Lần đầu dẫn khí nhập thế, là một lần khảo nghiệm. Lần đầu cha hút được bao nhiêu, thì tiến bộ của cha sẽ cao hơn đến đấy. Những lần tiếp theo sẽ không có hiệu quả như lần đầu. Cha phải cố gắng." Trọng Lầm trầm giọng gào lên với Trọng Cường. Lần đầu dẫn khí nhập thể rất quan trọng. Nó ảnh hưởng đến tương lai của võ giả.
Lần đầu linh khí sẽ tẩy luyện cơ thể, nếu tẩy luyện càng nhiều, độ thuần thục của cơ thể với linh khí càng cao, sau lần đầu tiên, cơ thể sẽ sinh ra miễn dịch, lần sau sẽ thất thoát khá nhiều, không còn như lần đầu. Càng về sau càng như vậy. Cho đến lúc, một võ giả không còn hấp thu được linh khí, cũng là lúc tiến bộ của hắn dừng lại. Rất nhiều võ giả không đột phá được Đấu Thiên Cảnh cũng vì như vậy, kết quả là c·hết già hoặc bị g·iết. Cũng có người có thể đột phá, nhưng cần phải có kỳ ngộ kinh thiên. Vì không còn dẫn linh tẩy luyện được cơ thể, tức là cơ thể chỉ có thể thừa nhận đến như vậy. Như một bình exp cần một trăm điểm tấn cấp, mà giới hạn cơ thể ngươi chỉ có tám mươi, sao tấn cấp được a. Lần đầu dẫn linh nhập thể, cũng là lần xây dựng bể chứa cho linh khí trong cơ thể. Bể chứa càng cường đại, tương lai ngươi càng mạnh.
Trọng Cường cắn răn chịu đau nhức.
Trong đầu hắn lẩm nhẩm.
"Trọng Gia tan nát, nỗi đau nào đau hơn cái này!!!" Một vết nứt trên da hắn nứt ra, máu tuôn ồ ạt.
"Cha mất vì Tiên Tông. Đau da thịt đau hơn cái này sao?" Trọng Cường tiếp tục cắn răng chịu đựng.
"Cường đại, cường đại hơn, báo thù!" Trọng Cường như điên cuồng, cố gắng hấp thu linh khí.
Ma khí bỗng nhiên sinh ra, tốc độ hấp thụ linh khí của Trọng Cường đẩy nhanh hơn.
Ánh mắt của Trọng Cường càng lúc càng đỏ, cảm xúc hắn dần muốn mất khống chế.
"Ma khí, sao có thể?" Trọng Lâm cả kinh, sao cha hắn lại tu luyện ra ma khí? Cái gì thế này?
Trọng Lâm vội vã giúp cha hắn rút đi ma khí. Mặc dù lúc này không còn Tiểu Trí, hệ thống mất đi cái tiếng lải nhải, nhưng chức năng vẫn còn, chỉ là yếu rất nhiều. Mất một khoảng thời gian, Trọng Lâm mới hút hết ma khí trong người cha hắn.
Ma khí biến mất, tốc độ hấp thụ linh khí của Trọng Cường yếu dần.
"Kỳ quái! Ma khí ảnh hưởng tốc độ hấp thụ linh khí?" Trọng Lâm càng cảm thấy kỳ quái hơn.
Trọng Cường lúc này đã thanh tỉnh, cơn đau nhức kinh khủng khiến hắn không còn chịu đựng được nữa. Hắn ngất đi.
Trọng Lâm vội đến xem xét.
"Khá lắm a. Một tên Luyện Cốt Cảnh, hack linh khí lên Luyện Tạng Cảnh trung kỳ."
Trọng Lâm dở khóc dở cười. Cái này cha hắn tính là cảnh giới gì a? Luyện Cốt hay Luyện Tạng? Luyện Cốt chưa xong, nhưng Tạng cũng luyện một nửa. Cảnh giới gì kỳ quái thế này?
Nhưng có một điều chắc chắn, cha hắn, bước vào Đấu Thiên là điều chắc chắn. Luyện Cốt cảnh có cơ sở vững chắc của Luyện Tạng Cảnh. Thật kỳ lạ.