Chương 96: Cánh cổng màu đỏ.
Chương 96: Cánh cổng màu đỏ.
Tiếng kinh văn vang vọng khắp tinh không. Người của Hắc Quân Đoàn liên tục bị giảm thực lực. Linh khí chấn động, không còn cung cấp cho Hắc Quân Đoàn. Hiện tại bọn chúng chỉ có thể tiêu hao mà không có hồi đáp. Jack thực lực cao nhất cũng liên tục bị ảnh hưởng. Thực lực của hắn bị chấn rớt xuống Nguỵ Hợp Đạo.
Darius cùng Rose cũng không tốt gì hơn. Liên tục bị chấn động linh khí ho ra máu. Thực lực trượt xuống một mảng lớn. Nhưng vẫn không có khả năng rớt cấp giống Jack. Vẫn ổn định ở mức Nguỵ Hợp Đạo.
Bích Tuyết Thần chớp lấy thời cơ, Darius vẫn đang bị choáng vì linh khí chấn động. Linh khí lạnh như băng hoá thành băng tiễn, liên tiếp bắn về phía Darius. Thần quang từ trên người Darius đang bị tan rã, không thể ngăn cản, băng tiễn xuyên thấu toàn bộ thần quang, bắn thẳng vào người Darius, tạo thành những lỗ máu. Darius thương càng thêm thương, vừa bị chấn động linh khí, vừa bị băng tiễn đâm xuyên người.
Từng đợt hàn khí liên tục đóng băng các mạch máu trong cơ thể Darius. Darius vẫn dụng linh lực để khu trục băng khí, linh lực của hắn bất chợt tiêu hao gần gấp đôi, khiến cho Darius đã thương càng thêm thương. Tình thế không ổn, Darius vội vàng rút lui.
Trên bầu trời, Rose cũng không khá hơn bao nhiêu. Băng kiếm của Bích Long Vân cùng quyền pháp băng phong của Bích Khải liên tục chấn động đại kỳ của Rose. Rose liên tục bị chấn cho lui lại, máu tươi tung toé khắp bầu trời.
Hắc Quân Đoàn may mắn vẫn giữ được thế trận, cùng đệ tử của Bích Băng Thánh Cung đối công. Có tiến lên, có lui về. Cũng xuất hiện t·hương v·ong, nhưng phần lớn t·hương v·ong thuộc về Bích Băng Thánh Cung đệ tử. Trận pháp quân đoàn của Hắc Quân Đoàn đối với đệ tử của Bích Băng Thánh Cung vẫn là một vấn đề lớn. Chỉ trong vài lần giao thủ. Các đệ tử đã nhận ra trận pháp tinh diệu của Hắc Quân Đoàn. Hư ảnh hắc kỵ sĩ cũng dần dần được tái hiện lại.
Tình thế trở nên cân bằng hơn. Nhưng Bích Khải cùng Bích Tuyết Thần càng trầm trọng. Chỉ một quân đoàn đã khiến cho Bích Băng Thánh Cung phải lâm vào tình thế nguy hiểm. Nhưng theo lời Jack, vẫn còn nhiều quân đoàn như vậy. Càng có một quân đoàn mạnh mẽ đã diệt sát một động thiên.
Khi nghe lời này, đến cả chính Bích Tuyết Thần cũng chấn động. Bên ngoài Vẫn Tinh Động Thiên vẫn còn các động thiên khác. Như vậy, Vẫn Tinh Động Thiên không phải là thế giới duy nhất. Nhưng cổ tịch xưa nay chưa hề ghi lại, mặc dù có nghi vấn. Các bậc tiền bối đều đưa ra nghi vấn về bí cảnh. Bọn họ cho rằng bí cảnh cũng là động thiên khác, nhưng nhiều người phủ nhận. Mặc dù bí cảnh có người, nhưng nó quá nhỏ để có thể xem như một động thiên, thực lực cũng quá yếu. Cái bí cảnh lớn nhất cũng không bằng một vực, không thể nào là một động thiên. Nhưng hôm nay, Jack lại nói bên ngoài động thiên còn có động thiên. Bên ngoài Hắc Quân Đoàn còn có Hắc Quân Đoàn. Liệu rằng Bích Băng Thánh Cung sống sót qua quân đoàn này thì còn gặp quân đoàn khác hay không.
- "Quang Minh Chi Ca - Lắng nghe lời của Vương. Xin Vương ban cho chúng đầy tớ phước lành. Xua tan đi hắc ám trước mặt." Giọng nói của Jack trở nên trong lành và nỉ non như một lời ca, một lời cầu xin. Quanh người của Jack thần quang nở rộ.
Thần quang từ người của Jack liên tục toả ra ngày càng mạnh, bao trùm hết toàn bộ chiến trường. Rose, Darius cùng Hắc Quân Đoàn bỗng nhiên toàn bộ dừng tay. Hai tay chắp trước ngực, miệng ngâm tụng kinh văn như thánh ca.
- "Ca ngợi Vương!"
Tiếng ca nỉ non vang vọng khắp nơi, chốc lát, thương thế của toàn bộ Hắc Quân Đoàn và Rose cùng Darius đều gần như khỏi hẳn, chỉ riêng Jack vẫn không khá hơn tí nào.
- "Giết! Lập tức g·iết hết toàn bộ!" Jack gào thét bay vào chiến trường.
Hắc Quân Đoàn lập tức tổ chức lại trận hình. Hư ảnh hắc kỵ sĩ lại nổi lên, Rose cầm đại kỳ đi về phía trước, liên tục vung vẫy. Darius cũng đứng đối diện với Bích Tuyết Thần, ánh mắt sát khí lạnh băng, hắn nở nụ cười điên loạn lao về phía Bích Tuyết Thần.
- "Chiến!"
Bích Băng Thánh Cung đệ tử cũng không chịu kém cạnh, liên tục đề thăng sĩ khí cùng Hắc Quân Đoàn đối chiến.
- "Cha!"
Một tiếng thét vang lên từ xa. Thân ảnh của Bích Dương xuất hiện. Phía sau nàng là Chấp pháp quân đoàn của Bích Băng Thánh Cung. Ngay khi Bích Dương vừa trốn khỏi Thánh Cung, Chấp pháp quân đoàn đã được lệnh đuổi theo bắt về. Nên bọn họ bỏ lỡ một trận chiến mở màn của Thánh Cung cùng Hắc Quân Đoàn.
Khi Bích Dương vừa trở lại Thánh Cung, ánh mắt của nàng như tối sầm lại. Trước mắt nàng là cái gì? Thi thể khắp nơi, cổng Thánh Cung xem như sụp đổ hơn một nửa. Khắp nơi là tàn tích đổ nát.
Bích Dương lòng như thắt lại. Chỉ trong chốc lát, nàng chỉ vừa rời đi chốc lát. Sao mọi thứ lại trở nên hoang tàn như vậy.
Bích Tuyết Thần vội vàng đánh lui Darius. Sau đó thét to với Bích Dương.
- "Nhanh chạy! Chạy ngay đi! Rời khỏi nơi này!"
Tình thế chuyển biến ngày càng bất lợi cho Thánh Cung. Bích Tuyết Thần cũng không chắc chắn rằng sẽ chiến thắng. Hắn mất niềm tin. Đối mặt với Jack như một quái vật, còn có cả quân đoàn ngàn người như một. Đệ tử dần dần bại lui, hắn không có niềm tin sẽ chiến thắng.
- "Không! Không!..." Bích Dương thét lên đau đớn, nàng cũng lao vào chiến trường.
- "C·hết!" Jack lạnh lùng điểm một chỉ về phía Bích Dương.
Một luồng thần quang bắn thẳng về phía nàng. Chấp pháp sứ giả chặn phía trước nàng ngăn cản. Nhưng thần quang như vạn pháp bất phá, một chỉ xuyên thẳng lồng ngực của Chấp pháp, sau đó bắn thẳng về phía Bích Dương. Thần quang xuyên thấu cánh tay của nàng, bắn thẳng về phía trời cao.
- "Chấp pháp quân đoàn nghe lệnh! Hộ tống tiểu thư rời khỏi nơi này!" Chấp pháp sứ giả chỉ một đòn không chống nổi, vội vàng ra lệnh cho những người còn lại hộ tống Bích Dương rời khỏi nơi này.
...
- "Chấp pháp quân đoàn? Buồn cười!" Jack khinh bỉ. Tay hắn lại tụ tập thần quang đánh thẳng về phía chấp pháp quân đoàn.
- "Tụ trận!" Chấp pháp sứ giả lập tức ra lệnh.
Chấp pháp quân đoàn chỉ có trăm người, nhưng thực lực không phải đệ tử bình thường có thể so sánh. Trăm người dàn trận, trận hình lập tức hình thành, đối kháng thần quang.
Thần quang cùng trận pháp đối cứng, ầm một t·iếng n·ổ vang, cả hai cùng tan biến. Chấp pháp quân đoàn hiên ngang lẫm liệt từ trời cao lao xuống về phía của Jack.
- "Hộ tống tiểu thư rời khỏi! Còn lại theo ta!" Chấp pháp sứ giả ra lệnh.
Bích Dương gào thét không chịu rời khỏi. Ngay lập tức một tên chấp pháp ra tay, đánh nàng ngất đi.
- "Tiểu thư, xin lỗi!" Chấp pháp giả lập tức mang nàng rời khỏi chiến trường.
Lúc này bên tai tên chấp pháp giả vang lên tiếng của Bích Tuyết Thần.
- "Mang nàng về Trung Vực. Bên ngoài động thiên còn có động thiên, lập tức mang nàng rời khỏi nơi này! Vẫn Tinh Động Thiên không có khả năng ở lại! Tìm kiếm cổng bí cảnh, đó có thể là nơi đi đến động thiên khác! Ta cũng không biết chính xác, chỉ hy vọng vào may mắn!"
Bích Tuyết Thân cả người là máu. Darius liên tục t·ấn c·ông hắn, hắn còn phải đề phòng Jack liên tục bắn thần quang về phía hắn. Liên tục trọng thương. Bích Tuyết Thần đã muốn gục ngã.
Chấp pháp quân đoàn mệnh danh quân đoàn mạnh nhất Vẫn Tinh Động Thiên. Nhưng khi đối mặt với Jack, vẫn không thể làm được gì. Chỉ vài đòn, cả quân đoàn đã bắt đầu tan rã.
Trên trời cao, hư ảnh hắc kỵ sĩ ngày càng ngưng thực, liên tục t·ấn c·ông về phía Thánh Cung. Từng nơi của Thánh Cung dần sụp đổ. Đã từng Thánh Cung huy hoàng, giờ đây hoang tàn đổ nát.
Các đệ tử của Thánh Cung vẫn liên tục liều c·hết hướng về Hắc Quân Đoàn t·ấn c·ông. Nhưng dần dần cũng không thể cải biến chiến cuộc. Hắc Quân Đoàn liên tục chiến đấu, thụ thương, nhưng thần quang của Jack lướt qua lại hồi phục. Bọn chúng như những thần c·hết đen kịt, đánh hoài không c·hết, bất tử bất diệt. Đệ tử của Thánh Cung dần dần kiệt sức và tàn lụi.
...
Chấp pháp giả mang Bích Dương liên tục đi đường. Phía sau hắn không có bất kỳ ai truy đuổi. Jack cũng khinh thường đuổi theo một con kiến nhỏ. Mặc kệ chạy nơi nào, chỉ còn vẫn ở trong động thiên này, thì trước sau gì cũng phải c·hết mà thôi. Vậy nên Jack không quan tâm cá lọt lưới, cũng không quan tâm phía sau Tông Chủ Cung có truyền tống trận rời đi môn phái, hắn vẫn mặc kệ. Mọi thứ đều đã như vật trong túi của hắn, cả cái động thiên này, rồi sẽ tận diệt mà thôi.
Đêm tối tĩnh lặng, chấp pháp giả mang theo Bích Dương hôn mê chạy vào rừng sâu. Trên trời cao luôn đen kịt, hôm nay lại toả ra ánh sáng nhu hoà, thần thụ vẫn treo trên cao, bóng người vẫn ngồi trong hư không ngâm tụng kinh văn. Thần thánh mà trang nghiêm. Nhưng tên chấp pháp giả này không có thời gian tận hưởng, hắn vẫn liên tục bỏ chạy với tốc độ cao.
- "Trung vực sắp đến rồi!"
Bích Dương lúc này thức tỉnh.
- "Thả ta ra, ta cần phải trở về!" Bích Dương nghẹn ngào khóc nấc.
Ầm!!!
Chấp pháp giả còn không kịp trả lời, từ phía sau lưng hắn vang lên t·iếng n·ổ lớn. Bích Dương cùng chấp pháp giả quay lại.
Từ hướng của Thánh Cung, bay lên không trung một con cự long khổng lồ. Cự long rít gào đau đớn, sau đó nổ tung trong không khí, tản mát ra rất nhiều ánh sáng. Chiếu sáng cả vùng trời Thánh Cung.
Bích Dương bỗng nhiên cảm thấy tim mình đau đớn, như mất đi một thứ gì đó. Nàng gào lên, sau đó ngất đi.
- "Cha!!!"
...
Trung Vực, bí cảnh liên tục xuất hiện. lớn nhỏ không đồng nhất, chiến sự dần giảm bớt, vì bí cảnh quá nhiều. Lúc ban đầu còn tranh đấu, nhưng sau đó mỗi môn phái đều có vài bí cảnh. Không ai còn tinh lực để tranh đấu, mà là liều mạng thám hiểm bí cảnh.
Bí cảnh hôm nay bỗng nhiên nổ tung, liên tục có tiếng kêu rên từ bí cảnh vang vọng ra. Cổng bí cảnh sụp đổ. Người tiến vào không một ai trở ra.
Các môn phái bàng hoàng. Hơn chín phần tinh anh của các môn phái đều ở bí cảnh, bí cảnh nổ tung, không một ai trở về. Điều này khiến các môn phái gần như trọng thương. Có môn chủ ngồi trên chủ toạ, nghe báo cáo đã thổ huyết c·hết ngay tại chỗ.
Sau đó liên tục nhiều bí cảnh lại xuất hiện, nổ tung, liên miên đếm không ngớt.
- "Tận thế rồi sao!!!"
Có môn chủ quỳ trong sân mà thét gào với trời cao.
Ầm ầm!!!
Một cổng bí cảnh đỏ rực mở ra trong một khu rừng hẻo lánh của Trung Vực.
Một màu đỏ c·hết chóc và huyền bí. Từ xưa đến nay, chưa bao giờ xuất hiện.
...
Trọng Lâm đang bước đi trong bí cảnh thông đạo, con đường dài thênh thang không thấy điểm cuối. Chỉ có từng luồng ánh sáng màu xanh chiếu sáng con đường hắn bước đi.
- "Khi nào mới hết a!" Trọng Lâm chán nản cảm thán. Hắn tính toán, cũng đã đi trong con đường này hơn một ngày rồi, nhưng vẫn không thấy điểm cuối.
Hạ Vũ im lặng bước theo, nàng như một u linh. Cả đoạn đường Trọng Lâm liên tục cằn nhằn, nhưng nàng thì không thốt ra một từ. Chỉ im lặng bước theo.
Bỗng nhiên một tia sáng màu đỏ lướt qua Trọng Lâm. Sau đó từng tia từng tia đỏ rực bay ngang qua người hắn.
- "Cái gì đây!" Trọng Lâm cả kinh.
Từ xa, con đường bỗng nhiên chấn động sau đó vỡ nát. Tia sáng đỏ ngày càng nhiều, phía trước càng lúc càng hỗn độn.