Buổi tối tại bờ biển trăng thanh gió mát, Nam cùng Aoi đang cùng nhau đi dạo trên bãi biển để ngắm cảnh đêm. Hai người dù đã trải qua truyện buổi sáng nhưng cũng không vượt quá giới hạn (tại sao ư, vì tác giả không cho phép hehe). Đang yên lặng đi bên cạnh nhau Aoi bỗng lên tiếng.
- Nam tớ muốn trở nên mạnh hơn, tớ không muốn trở thành kẻ yếu đuối.
Nam hiểu ý của Aoi nhưng vẫn có ý trêu chọc cô. Hai tay hắn vỗ ngực, miệng nói lớn.
- Có tớ ở đây xem ai dám bắt nạt cậu.
Aoi thấy Nam chém gió thì mỉm cười thích thú. Nhưng cô đang nghiêm túc và muốn Nam lắng nghe thế là Aoi đưa tay lên eo Nam vặn 360 khiến đang kêu oái oái
- Nữ hiệp tha mạng tại hạ chỉ đùa thôi.
- Vậy còn dám đùa trêu đùa với bổn tiểu thư không
Mỗi một chữ nói ra Aoi lại thêm lực khiến Nam khổ càng thêm khổ
- Không dám nữa, không dám nữa
Thấy Nam thành khẩn thì Aoi tha cho Nam. Cô lại quay vào chủ đề chính
- Vậy cậu có cách nào không?
Cách đương nhiên là Nam có, hắn đã nghĩ ra hàng vạn cách để Aoi có thể mạnh lên nhưng muốn mạnh lên nhanh chóng thì chỉ có một cách duy nhất. Ý niệm hắn vừa động trái ác quỷ đã xuất hiện trên tay Nam.
- Đây là trái ác quỷ, ăn nó sẽ giúp cậu có được sức mạnh. Ăn hay không cậu tự …
Nam còn chưa kịp nói hết Aoi đã dật luôn trái ác quỷ trên tay Nam tự xử đẹp. Hành động bất ngờ khiến Nam âm thầm cười khổ “Cô nàng này còn không hỏi năng lực là gì mà đã ăn rồi, bó tay”
- Ọe. Kinh quá
Aoi xử đẹp quả ác quỷ xong thì ngồi bệt xuống đất, lè lưỡi như muốn nôn ra nói. Nam lúc này nhìn bộ dáng của Aoi đã không nhịn được cười mà ôm bụng cười ha hả.
- Nhìn cậu mà tớ chết cười thôi.HAHA
Biết là Nam đang trêu chọc mình nhưng cô đâu có để ý, cô còn đang bận chống chọi lại cái mùi vị buồn nôn này đây. Nhưng cảm giác đó chỉ tồn tại một lúc rồi biến mất, thay vào đó là sức mạnh, một sức mạnh vô cùng lớn. Trong đầu Aoi liên tiếp những thông tin và cách sử dụng năng lực của mình. Ngay lúc này cô cần một mục tiêu để kiểm tra năng lực của mình để nắm rõ hơn , mà ngay cạnh cô Nam vẫn chưa phát hiện ra điều gì hắn vẫn đang cười ha hả. Xong, không cần nói thì ai cũng nhận thấy số Nam nhọ rồi.
Aoi đang ngồi tự nhiên dư bàn tay của mình lên, Nam thấy vậy còn tưởng Aoi muốn mình đỡ dậy. Hắn tiến sát đến chuẩn bị kéo Aoi dậy thì Aoi bỗng quát lên
- Ha
Nam ngớ người “Ha cái gì mà Ha, ngố à” nhưng suy nghĩ chưa dứt thì không biết ở đâu xuất hiện một luồng gió cực mạnh thổi bay Nam ra biển.
- Ùmm
Nam lúc này còn chưa biết chuyện gì đã rơi ùm xuống biển “Cái wtf gì vậy, ma à” đang nghĩ lung tung thì hắn bông nhớ ra năng lực của trái ác quỷ. Hắn đạp nước bay lên không nhìn về phía Aoi đang cười tủm tỉm trên bờ, hét lớn
- Aoi cậu làm gì vậy, sao lại …
Hắn chưa nói dứt câu thì thấy Aoi lại dơ tay lên, lần này là một ngón, ngón chỏ của Aoi chỉ xuống đất, miệng lại hét lên
- Ha
thấy một màn này thì Nam đang nói cũng phải dừng lại, hắn phải né, phải né ngay nếu không sẽ lại bị dìm xuống biển mất. Nghĩ là làm liền, hắn lập tức đạp không ra thật xa để tránh bất chắc. Đúng như hắn dự đoán chỗ hắn vừa rời đi lập tức có một luồng gió mạnh thổi thẳng xuống biển
- Ầmm
Nước bay tứ tung, nơi bị gió thổi xuống còn bị thổi đến lún sâu xuống như có một vật khổng lồ rơi từ trên cao xuống vậy. Nam thấy màn này thì cảm thấy mình may mắn, đang định nói gì đó thì lại nghe thấy giọng Aoi trong veo hét lên
- Ha Ha Ha
Lập tức xuất hiện 3 luồng gió từ 3 phía khác nhau ập tới Nam. Nam thì âm thầm cười khổ rồi co dò chạy thẳng cẳng. Nơi hắn vừa chạy mặt biển lại một lần nữa chấn động. Nam đã không nhịn được nữa, chẳng nhẽ Aoi lại muốn dìm hắn đến chết sao. Hắn vừa chạy vừa hét to
- Nữ hiệp tha mạng, làm ơn đừng Ha nữa. Tiểu nhân biết sai rồi. Nữ hiệp tha mạng a a a a a a
Aoi nghe được tiếng Nam khổ sở thì trên mặt đã nở một nụ cười tươi. Nam đang co dò lên chạy thì thấy Aoi cười, tí nữa thì tự rơi xuống biển, may mà vẫn giữ được lý trí.
Quay lại chỗ Aoi thì Nam cũng không bỡn cợt nữa. Biết đâu lỡ mồm là xuống biển bơi với cá ngay không chừng. Hắn giọng tỏ vẻ nghiêm túc hỏi
- Sức mạnh thế nào
- Sức mạnh này dìm người khá tốt a
Aoi thấy Nam nghiêm túc thì lại bông đùa trả lời. Còn Nam thì cười méo xệch “ Gì mà dìm người khá tốt chứ” tự nhiên hắn thấy có chút hối hận khi đưa trái ác quỷ vào tay một ác nhân “Ta thật khổ a”
HẾT CHƯƠNG