Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 25: - Tò Mò




.







Minh đọc phần thông tin giới thiệu về kỹ năng chủ động Trấn mới cập nhật trong Sổ ghi chú của Nhà Lữ Hành, liền biết đây kỹ năng cần thiết có thể kết hợp với Búp Bê Phong Ấn, chính là con búp bê hình dạng giống y hệt Tiến Thành, người yêu của Na bạn cậu, mà cậu vẫn luôn bỏ trong túi đeo mang theo bên mình.



Lần trước ở nhà Thành cậu đã ngỏ ý xin được phép giữ con búp bê này, tất nhiên Thành hoan hỉ đồng ý, kể từ lúc biết tóc búp bê làm từ tóc người chết, mặc dù cảm thương cho số phận cô gái xấu số nhưng cậu ta đã không thể xem con búp bê bình thường như trước nữa, nên Thành rất vui lòng, vô cùng vui lòng khi Minh mang nó đi.



Bây giờ mỗi khi ra đường trong túi đeo màu đen chéo vai của cậu luôn có cuốn Kinh cũ, búp bê Tiến Thành và hộp bài Tarot; cũng may là những đồ vật này không lớn và nặng, cho nên mang theo di chuyển cũng thuận tiện.



Riêng mâm tròn cậu quyết định vẫn sẽ luôn để lại chỗ cũ ở nhà ba, cậu tin nguồn năng lực bí ẩn của mâm tròn đó sẽ bảo hộ cho ba được bình an.



Mặt trời buổi trưa lên cao chói chang, Minh đi xuống lại khu vườn chỗ hồ nước trước nhà chính, men theo con đường nhỏ dẫn qua phía khu nhà cổ vật, nhưng thay vì đi thẳng hướng nhà cổ vật cậu lại rẽ phải vào lối đi bên hông nhà chính, dẫn hướng đến khoảng sân ở chính giữa khu biệt thự xa hoa tráng lệ này, cậu muốn kiểm tra lại cho chắc.



Đi một lát, rẽ phải qua cánh cổng gỗ, khu vườn xanh mướt mắt hiện ra bao quanh khoảng sân trong, ở mỗi nơi các vị trí thuận mắt đều bài trí những bức tượng đồng, tượng đá đủ mọi chủ đề.



Minh chậm rãi bước dọc theo hàng cây hoa trắng li ti, thơm nhẹ, cậu vừa đi vừa nhìn bao quát sân vừa xem điện thoại kiểm tra vị trí, mãi cho đến khi bước vào trung tâm sân, nhìn lại thì đúng là nhân vật cách đồ hình đầu tượng trên bản đồ khoảng cách 74 mét, hệt cậu suy đoán.



Đoạn, Minh bắt đầu kiểm tra mặt sân, nền lát gạch loại kiểu hoa văn dễ dàng tìm thấy ở những công trình xây dựng, tất nhiên vì do ngoài trời nên cũng đã phủ rêu, thấm nước nhiều nơi, và hầu như chẳng nhìn rõ hoa văn như lúc đầu.





Minh thử chạm tay xuống sàn, không thấy điện thoại thông báo gì, đôi lông mày cậu nhíu nhíu lại, thoáng nghĩ đến điều gì. Liền đứng dậy, lại đi một vòng rảo khắp sân, lần này chậm hơn, nhìn kỹ càng hơn cả ban nãy.



Lúc này mặt trời nắng gắt, mặc dù tháng cuối năm nhưng vẫn không mấy dễ chịu nên không có ai đi xuống dưới sân này cả, hầu như mọi người đều tập trung trong những phòng trưng bày tranh quý, vì ở đó có máy lạnh, luôn bật nhiệt độ mát để giữ gìn tranh không bị ảnh hưởng.



Minh cặm cụi hồi lâu, rốt cuộc cũng phát hiện được cái cần tìm, ở góc sân sát mé hàng cây bên phải, có lẽ do khuất tầm mắt mà có một chỗ gạch bị bể vài miếng mà người ta vẫn chưa bảo trì, thay mới.




Minh quan sát xung quanh, không thấy ai, mới chui vào góc tường, núp trong bóng râm, cậu từ từ giở từng miếng gạch lát sàn đã bể lên, thì thấy bên dưới nó là một lớp đất đỏ mỏng, nói mỏng vì cậu chỉ cần lấy viên gạch bể đào nhẹ nó một chút đã lộ ra lớp cát trắng bên dưới, Minh thấy khá kỳ lạ khi người ta chịu chơi bỏ tiền lấy cát trắng phủ đè lên lớp sân này, đổ lên trên thêm một lớp đất đỏ nữa, vậy mà chỉ dùng gạch rẻ tiền để lát.



"Mà vấn đề là ai lại đi lấy cát trắng và đất đỏ làm đất phủ để lát nền sân đâu cơ chứ?"



Minh vừa nghĩ thầm trong đầu vừa tiếp tục đào thì thấy bên dưới lớp cát là một thứ gì đó có vẻ cứng, cậu thử tiếp tục đào rộng ra xem cái gì, thì thấy hình như thứ đó là lớp sàn đá cũ của khoảng sân này.



Phải, không phải sân xưa lát gạch, mà là lát đá, theo cậu quan sát thì hình như đá đó là loại đá thiên nhiên được đẽo thành hình dạng miếng vuông rồi mới đặt vào nền đất, có lẽ do nằm dưới lớp phủ nhiều năm mà những đường hoa văn ký hiệu gì đó trên đá đã bị phai mờ, không nhìn rõ ràng.



Nhưng nhìn theo lối đường vẽ mờ mờ đó, Minh lại khá chắc nó không phải là hình trang trí, vì ký hiệu hoa văn trên mặt đá không lặp lại theo kiểu khuôn mẫu đối xứng hình họa trang trí, với dường như như nó có thêm những ký hiệu hay chữ gì đó, mà vì giới hạn của mấy miếng gạch bể cậu không xem hết được, nhưng cậu suy đoán đây có thể là một phần của đồ hình pháp trận mà lúc nãy trong phần thông tin kỹ năng của đầu tượng có nhắc tới.



Để chứng minh lập luận của mình, Minh lấy tay chạm vào miếng đá, một cảm giác lành lạnh truyền qua đầu ngón tay, lập tức điện thoại rung lên.




Vì thời gian eo hẹp sợ có người phát hiện nên cậu không xem thông báo mà mở ngay giao diện thu thập trên điện thoại quét hình tảng đá, liền nhìn thấy ánh sáng phát ra bao bọc lấy tảng đá rồi từ từ từng chút một lan ra toàn bộ khoảng sân trong tích tắc, toàn bộ mảnh sân sáng rực lên, trong lúc đó, điện thoại cậu cũng rung lên liên hồi.



Minh không chần chừ, vội vẽ đồ hình thu thập, ký hiệu hóa thành đồ hình, phóng to ra bao bọc lấy mảnh sân rồi hút ánh sáng của nó vào pháp trận, trước khi thoát ra lại màn hình bản đồ chính để xem thông báo lưu trữ, thì trong thoáng chốc trên màn hình thu thập chiếu ngay mảnh sân, thoáng hiện lên một pháp trận bằng ánh sáng cậu chưa thấy bao giờ bay nhanh về hướng màn hình cùng dung nhập chung vào pháp trận thu thập.



Minh nhanh tay đổ lại lớp cát và đất đỏ vào, sắp lại mấy miếng gạch vỡ đè lên, xong nhanh chóng vừa ngó chừng chung quanh vừa di chuyển băng qua hàng cây hoa trắng, ra bên ngoài cửa gỗ.



Cậu đi lại tới ngã rẽ ban đầu, không di chuyển tiếp, mà ngồi xuống cái ghế đá có bóng râm che mát ở trước mặt, vừa ngồi xuống, không thấy ai đi theo cũng không có tiếng la hét báo động hay gì bất thường xảy ra, cậu thở dài một hơi thả lỏng toàn thân, cố gắng ổn định lại nhịp tim, cùng cảm giác gấp gáp, run rẩy nãy giờ.



Một lúc sau đã lấy lại bình tĩnh, quệt mồ hôi trên trán, cậu mở điện thoại ra xem lưu trữ.



















Minh ngạc nhiên, ra là cậu đã kích hoạt được chức năng phụ mới, lại một lần cảm thán với sự phức tạp và tính mở rộng của "trò chơi" này.



Vội mở giao diện thu thập trên góc phải màn hình bản đồ chính ra xem, giao diện pháp trận cực kỳ phức tạp quen thuộc hiện lên cùng với tính năng quét hình camera như thường lệ, khác là lúc này ở bên dưới cùng chính giữa màn hình có một biểu tượng trông như quyển sách cổ với chi chít đồ hình pháp trận, mới xuất hiện.



Minh ấn vào, ngay lập tức một popup hình quyển sách hiện lên, nơi trang đầu tiên là hình ảnh pháp trận mà lúc nãy cậu thấy từ khoảng sân bay lên dung nhập vào điện thoại, phía dưới còn ghi thông tin rõ ràng.















(Minh đã sửa lại)



Minh nghĩ tới điều gì, liền mở túi đồ, bấm xem tin tức của đầu tượng, đã thấy đổi mới.



truyện siêu hay :