Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 24: - Đầu Tượng




.



Sáng cuối tuần tháng cuối năm thời tiết dịu nhẹ, quận trung tâm lúc nào cũng đông đúc, tiếng xe cộ, hàng quán tấp nập, ồn ào.



Đã gần 3 tuần trôi qua từ lúc cậu bắt đầu trò chơi này, những điều xảy ra quá huyền ảo, đôi khi cậu cảm thấy thế giới này không chân thật, thế giới quan của cậu hết phá rồi lại lập.



Những điều Minh gặp phải còn nhiều hơn những gì cậu được tiếp xúc gần cả 10 năm qua từ lúc bắt đầu bỡ ngỡ hành trình tìm hiểu thế giới tâm linh của mình, mà kỳ lạ thay, những chuyện xảy ra dường như đang xâu chuỗi cùng chứng thực lại những điều cậu đã từng học trước kia, từng chút từng chút một.



Đúng một tuần trước cậu đã tới đây, chẳng nghĩ quay trở lại nhanh như vậy, nhưng thật sự cậu không còn cách nào.



Đầu tiên là những địa điểm cậu tìm được trên mạng đã đi hết cả, nhưng thật sự không thu thêm được gì, ngoài nâng tổng số địa điểm đánh dấu nguồn năng lượng không ổn định lên thêm 5 vị trí nữa, thứ tự bây giờ đã là #17, những nguồn năng lượng không ổn định mới này đều phát hiện được ở khu di tích của các viện bảo tàng, cậu cũng không rõ nguyên nhân cho sự trùng hợp này.



Tiếp, cậu có 2 lựa chọn nữa là tìm các sư huynh mình trong mấy nhóm huyền thuật xưa và tìm đến vị sư ở ngôi chùa ngoài ngoại ô thân quen của cậu, để xin giúp đỡ; nhưng chẳng hiểu sao trong lòng cậu lại không muốn, nên 2 lựa chọn đó còn bỏ dở lại đó, cậu nghĩ mình sẽ, nhưng chưa phải là lúc này.



Cuối cùng, cậu quyết định quay trở lại nơi đây, vì trong lòng cảm thấy nếu không xử lý chuyện ở đây, sau này sẽ có thêm người gặp nguy hiểm.



Vốn dĩ cậu không tự tin vào khả năng của mình, nhưng lần va chạm trước, thông báo từ Cấu Trúc cho cậu biết được nó đã trọng thương nên là khả năng cậu chiến thắng tăng lên rất nhiều, nhân cơ hội này cậu muốn làm triệt để cho xong một lần.



Minh đi xuyên qua cánh cổng sắt có đề tấm bảng "Bảo Tàng Mỹ Học Thành Phố H", tới khu vườn đầy những bức tượng kỳ quái, cậu đang tính rẽ vào con đường nhỏ nơi hồ nước trước biệt thự thì bỗng điện thoại rung lên.











Bất ngờ vì không nghĩ tới sẽ phát hiện đồ vật quyền năng vì lần trước tới đây Minh hoàn toàn không đo được, sực nhớ ra có lẽ vì tuần trước khi tới, lúc đó trò chơi chưa kích hoạt khả năng quét đồ vật quyền năng.



Hiểu ra vấn đề, Minh mừng thầm, tiến vào biệt thự chính theo hướng định vị trên bản đồ, cậu di chuyển lên tầng 1, rồi tầng 2, dọc theo hành lang khuôn viên hình chữ nhật, đi tới một cánh cửa gỗ đã khóa bên ngoài.



Minh đoán có lẽ đây là đường dẫn lên sân thượng, vì cậu xem xét lại vị trí khoảng cách trên bản đồ chỉ còn cách 4 mét mà xung quanh không có lối nào khác, mà tòa nhà này theo sự quan sát của cậu là có sân thượng, cậu nghĩ chừng đồ vật quyền năng đang nằm ở phía trên.



Loay hoay một lúc cậu mới nghĩ ra cách đi qua hành lang đối diện, ở đó có một khoảng trống, có thể nhìn sang toàn cảnh bên này, biết đâu từ hướng đó có thể nhìn thấy có lối nào khác bên này.



Nghĩ là làm, cậu di chuyển qua những căn phòng đèn vàng nhập nhoạng đi ngược qua hành lang bên kia; chẳng hiểu sao người thiết kế nơi này đều không mở cửa sổ cho ánh sáng tràn vào trong mà lại dùng đèn chiếu sáng, mà đèn lại không sáng là mấy nữa cơ chứ, vừa tốn tiền vừa cảm thấy cứ là lạ thế nào ấy.



Minh chỉ nghĩ được một lý do khả quan là có lẽ ở đây trưng bày tranh quý mà ánh sáng trực tiếp của mặt trời có thể làm ảnh hưởng chất lượng bảo tồn tranh hay hoặc hơi nóng ánh sáng mặt trời cũng có thể làm ảnh hưởng tương tự.



"Chắc có lẽ là vậy" - Minh nghĩ thầm, rồi tiếp tục di chuyển qua những gian phòng có phần hơi tối, màu sắc trang trí toàn dùng màu lạnh, khiến không gian cảm giác lạnh lẽo hơn rất nhiều so với bên ngoài bây giờ trời vẫn còn nắng.



Cuối cùng cũng tới được hành lang phía đối diện, cậu mở cửa, di chuyển ra ban công ngập nắng phía ngoài, ánh sáng lọt vào mắt một cách đột ngột khiến tầm nhìn của cậu bị lóa lên, nheo nheo mắt nhìn qua phía đối diện, quả cậu đoán đúng, phía trên chỗ cửa sổ bị khóa bên kia là cầu thang dẫn lên sân thượng.



Lúc này cậu bị một thứ trên sân thượng thu hút, tuy không nhìn rõ được toàn thể thứ đó, nhưng nhìn qua phần ló ra cậu có thể biết chắc đó là một cái đầu tượng, một cái đầu tượng vô cùng to, cậu đoán nó ít nhất phải cao gần 2 mét vì nhìn từ đây qua đã thấy nó cao gần chạm cái mái hiên ở trên sân thượng rồi.



Sự xuất hiện của đầu tượng này làm Minh bắt đầu phải suy nghĩ, thứ nhất trông qua hình dáng đầu tượng, mặc dù không được nhìn rõ tổng thể và kỹ càng chi tiết, nhưng cậu có thể chắc chắn nó là cổ vật.



Đã là cổ vật mà không được trưng bày bên dưới cho người ta tham quan, mà lại để trên sân thượng và khóa lại đường lên.




Như vậy nó phải có mục đích gì đó khác, thậm chí không phải để trang trí, vì cậu thấy vị trí đặt đầu tượng nằm ở trong phần che của mái hiên trên sân thượng, để sát kiểu đó không ai thấy rõ ràng được thì trang trí kiểu gì; mà lại đầu tượng này trông như là biểu tượng thần linh được thờ cúng ấy, ai lại đem một đồ vật như vậy lên sân thượng rồi chỉ để không ở đấy.



Mà nhìn qua, đầu tượng được tạc ra từ một khối đá lớn chứ không phải là ghép lại từ những mảnh nhỏ nên đoán chừng nó phải rất nặng, Minh cũng không hiểu được người ta đem nó lên sân thượng này bằng cách nào, rõ ràng xâu chuỗi, tổng kết mọi thứ lại, đều khó hiểu vô cùng.



Cậu càng nghiêng về hướng, có lẽ đầu tượng này có một tác dụng tâm linh nào đó, đối chiếu với kiến thức tâm linh của cậu, rất có thể đầu tượng này dùng để trấn áp một thứ gì đó, càng làm cậu nhớ đến chấp niệm tấn công cậu hôm nọ.



Như nghĩ ra điều gì, cậu mở ra pháp trận Thu Thập chỉa camera điện thoại về phía sân thượng chỗ đầu tượng kia, như cậu phán đoán, điện thoại lập tức rung lên.



Trên màn hình, Minh thấy cả đầu tượng bao bọc bởi lớp ánh sáng lúc sáng lúc tối rất kỳ lạ, cậu chả hiểu sao lại cảm nhận được năng lượng của thứ đó dần dần như đang trôi mất đi từng chút một.



Cậu ngay lập tức vẽ ký hiệu thu thập, đồ hình tức khắc sáng lên, bao phủ cả đầu tượng, rồi hút nó vào trong pháp trận đồ hình thu thập.



Xong mới mở thông tin lưu trữ ra kiểm tra.
















Minh tiếp tục ấn mở túi đồ, nhận thấy bên trong chỗ chứa đồ, mới xuất hiện một ô có hình ảnh đầu tượng đã thu nhỏ đi rất nhiều, cậu liền bấm vào xem.




















(Minh đã sửa lại)



Đọc xong thông tin, cậu thoát ra lại bản đồ chính, xem xét tính toán khoảng cách vị trí 74 mét từ đầu tượng.



Nhìn một chút liền có phán đoán, có lẽ ban đầu, đầu tượng này phải được đặt ở dưới khoảng sân được bao bọc bởi tòa nhà hình chữ nhật này.



Rõ ràng lớp sàn gạch trải lên khoảng sân bây giờ nó hoàn toàn không phù hợp với thiết kế kiến trúc biệt thự xưa của tòa nhà này, dễ nhìn ra có lẽ bên dưới từng có thứ gì đó nhưng bị lấp lại và xây đè nền gạch mới lên.



Cũng giải thích được nếu liên kết với lời đồn về hồn ma cô con gái của chủ cũ ngôi nhà này, có lẽ xưa kia vị chủ cũ đã dùng đầu tượng này như một biện pháp trấn tà, nhưng từ khi chỗ này bị xây dựng lại làm bảo tàng, người ta đã dời đầu tượng đi, còn lý do dời đi thì Minh hoàn toàn không nghĩ ra được, có lẽ từng có những biến cố gì khác nữa, đã xảy ra.



Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ