Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 50: – Cây Đa Ở Cơ Quan Ba




.



Bước ra khỏi quán trong tâm trạng ngổn ngang, Minh lại thở dài vì sự yếu ớt của mình, khi Thành hỏi giờ phải làm gì, thật sự cậu không biết phải trả lời thế nào.



Mặc dù trong đầu cậu cũng manh nha một kế hoạch, nhưng với khả năng cậu bây giờ thì không thể thực hiện kế hoạch đó được, không có tác dụng nào, có khi còn gây nguy hiểm cho mọi người.



Hiện giờ cậu chỉ có thể tìm cách mạnh lên thật nhanh, nên đành khuyên 2 người ra về, cùng phải nhớ việc này nên giữ bí mật, không thể làm ra những hành vi để cho kẻ chủ mưu nghi ngờ. Cho nên việc của Karen cũng không được công bố ra, không phải không xử lý chuyện của cô ta, mà là không giải quyết nó vào lúc này.



Ngoài ra 2 người phải chú ý cẩn trọng bảo vệ bản thân, Minh còn dặn 2 người lưu ý tiếp tục, lỡ có manh mối hay điều gì phát sinh, còn kịp thời ứng phó.



Cũng thông qua Thành kể, Minh mới biết ba Thành có mời một vị pháp sư đến giúp đỡ cho nhà cậu ta, cùng tăng cường rất nhiều biện pháp an ninh, tất nhiên là không hề để lộ ra ngoài.



Chào từ biệt hai người không sự chán chường, ủ dột.



Minh đột nhiên không biết nên làm gì, chẳng hiểu sao cậu không muốn qua nhà bọn nhỏ, lại không muốn phải về nhà ba một mình lúc này, vì ba cậu đang ở cơ quan.



Nhớ đến ba cậu trong điện thoại sáng nay có nói ba cậu lên cơ quan, hôm nay người ở đó tập trung lại cúng cho cây đa thần, cậu cũng tò mò, thế là quyết định ghé qua xem.



..



Chỗ ba cậu làm việc nằm ở ngay trung tâm quận trung tâm, giữa thành phố hoa lệ mà cơ quan ba cậu có một mảnh đất rất lớn, chính giữa sân lại có một cây đa cổ thụ, cành lá rậm rạp bao phủ khắp mấy nhà xung quanh.



Với sự ảnh hưởng của nó lên khu vực xung quanh, vậy mà không ai di dời nó đi, vẫn để nó từ xưa tới giờ tại đó, nghĩ qua cũng hiểu được có lẽ cây đa này không bình thường.



Lúc cậu tới trước cổng chỗ ba cậu làm, thì cũng vừa qua giờ Ngọ, bên trong người ta bày biện mâm cúng, đèn lễ đầy đủ cả.



Minh thấy ba cậu đứng ở một góc xa cầm nhang chung với mọi người, đang khấn cúng, cậu cũng không làm phiền.



Cậu nép qua một chỗ không người, đứng im quan sát.



Dưới cặp kính râm Minh đang đeo không ai biết cậu đang nhìn gì, mà thật sự ra cậu đang nhìn thông báo của Cấu Trúc.



Vì vừa lúc vào đây, điện thoại cậu đã rung lên thông báo, lúc này cậu mới kích hoạt Tầm Nhìn lên xem.







Minh đọc xong lấy làm ngạc nhiên, vì lâu rồi cậu không gặp nguồn năng lượng kỳ lạ.



Cậu liền hướng theo vị trí trên bản đồ nhìn thì thấy nó phát ra từ cây đa cổ thụ to lớn vô cùng kia, trung tâm gốc đa có một khỏa năng lượng màu xanh lục như khói đang chập chờn.



Đang tập trung nhìn chăm chăm nó, dường như cảm nhận được có gì đó, thì điện thoại cậu tiếp tục rung lên, thông qua Tầm Nhìn của kính râm xem thì thấy là thông báo mới.











Minh cảm thấy quái quái, như thể đang online có người lạ mặt nhảy vào trò chuyện vậy, tuy nghĩ vậy nhưng cậu vẫn rất nhanh tay ấn vào ô ‘Có’.















Cậu lại tiếp tục ấn giao diện bên góc phải ở dưới, hiện lên Bảng Giao Lưu, có một tên mới xuất hiện.



































Thấy chỗ ‘Ấn vào để giao lưu’ đang nhấp nháy, Minh kích vào thì thấy hiện lên trang bên phải dòng trò chuyện.



“Kính chào Tiên nhân, tiểu Đa xin ra mắt, không biết Tiên nhân đến đây có việc chi không, nếu tiểu Đa có thể giúp được tiểu Đa không chối từ”



Minh chưa khai Nhĩ nên không thể nghe được, mà cũng không thể đứng đây nói chuyện một mình, hay quơ múa tay như dở người được, đành cầm điện thoại ra, gõ gõ chữ, như thể đang chat với ai, à không phải như thể, mà thiệt là cậu đang “chat” với cái tự xưng là ‘tiểu Đa’ này.



“Tiểu Đa, ông là gì?” – Minh không biết tiểu Đa này là gì, nhưng chí ít nếu là phát sinh từ cây đa này chắc hẳn phải rất rất nhiều tuổi rồi, cậu không biết xưng hô sao, đành gọi là ông.



“Xin Tiên nhân đừng gọi tiểu Đa như vậy, tiểu Đa tổn thọ, tiểu Đa chính là cây Đa này”



“Cây đa này? Vậy tiểu Đa là ma cây?” – Minh chả biết là gì, vô thức ghi đại.



“Xin Tiên Nhân đừng giỡn tiểu Đa, tiểu Đa chỉ là một phần thần trí của cây đa này, qua bao nhiêu năm tháng mới sinh ra thôi”



“Xin đừng gọi con là Tiên nhân, con không phải”



“Xin Tiên nhân đừng xưng con với tiểu Đa, đừng đùa bỡn tiểu Đa, tiểu Đa nhận không nổi”



Minh có chút hết cách, cây đa này quái quái thế nào ấy, đành bỏ qua vụ xưng hô, hỏi tiếp.



“Vậy tiểu Đa là gì? Là linh hồn? hay là chấp niệm?”



“Tiểu Đa cũng không biết tiểu Đa là gì, tiểu Đa không biết tiểu Đa có phải linh hồn không, nhưng tiểu Đa không phải chấp niệm”




Minh bó tay rồi, giao lưu không thông, cậu lại bỏ qua chủ đề này, tiếp tục hỏi.



“Vậy tiểu Đa ở đây làm gì?”



“Tiểu Đa là cây đa, cây đa ở đây thì tiểu Đa ở đây thôi, tiểu Đa không làm gì cả.”



Minh cảm thấy trí thông minh cậu càng lúc càng có vấn đề, dứt khoát thoát ra ngoài.



Cậu thông qua Tầm Nhìn, mở ra giao diện thu thập, vẽ lên đồ hình thu thập phóng về phía cây đa, một pháp trận ánh sáng phóng to ra bao bọc lấy cả nguồn sáng xanh lục nơi cây đa, nhưng rất nhanh nó liền quay trở lại.



Cậu biết cậu thu thập thất bại.



Lúc này lại thấy điện thoại rung lên liên tục, Minh thấy chỗ giao lưu nhấp nháy, nhưng quyết định tạm bỏ qua nó, xem thử trước phần thông tin lưu trữ coi thông báo điều gì.







Đọc thông báo cậu có chút hiểu rõ, nguồn năng lượng kỳ lạ này giống như chấp niệm, không thể trực tiếp hấp thu mà phải thông qua các biện pháp khác.



Tiểu Đa này, lúc nãy Cấu Trúc quét được không có thông báo có ác ý, vì vậy cậu không thể thử Niệm Kinh tịnh hóa, hay dùng Cắt Đứt với nó được.



Không nghĩ ra điều gì, đành vào lại phần giao lưu thì thấy.



“Tiên nhân vừa làm gì tiểu Đa vậy?”



“Tiểu Đa không có hại ai, xin Tiên nhân đừng giết tiểu Đa”



..



Minh nhìn không nổi một hàng dài tin nhắn năn nỉ, than khóc của cây đa này, liền nhắn lại.



“Tôi không hại tiểu Đa, tôi biết tiểu Đa không có ác ý, tiểu Đa ở đây nhiều năm, mà tình cờ cha tôi cũng làm việc ở đây, xin thường ngày tiểu Đa nhớ ngó chừng bảo hộ ba tôi với”



“Tiểu Đa biết ông ấy”



“Ông ấy ngày nào cũng thắp nhang cho tiểu Đa, ông lúc nào cũng cười hòa ái với mọi người, không ngờ ông ấy lại là ba của Tiên nhân”



“Tiên nhân yên tâm, tiểu Đa sẽ bảo hộ ông ấy..”



..



Thế là một người một đa trao đổi, trò chuyện với nhau,.. thông qua tin nhắn.



Không gian râm ran tiếng tụng niệm, cùng mùi hương tỏa bay, cả một khoảng trời bỗng bình yên đến lạ kỳ..



truyện siêu hay :