Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 49: – Gặp Lại Thành Và Na




.



Linh lực là một thứ năng lượng kỳ lạ vô cùng, nó vừa mang đặc tính của linh khí đất trời nhưng lại nhiễm phải một phần khí huyết của bản thân người tu luyện.



Ông lão đã nói, tuy luyện hóa ra linh lực cực kỳ mất thời gian và phải dựa vào rất nhiều yếu tố, nhưng điều kỳ diệu là một khi linh lực đã được tồn trữ trong đan điền của tu sĩ thì nó giống như tinh huyết của người đó vậy, có thể nhanh hơn tái tạo hồi phục lại, chứ không cần tu sĩ phải tu luyện chuyển hóa lại từ đầu.



Trừ khi kinh mạch khí huyết, thần thức tinh thần và đan điền của người đó bị thay mới hoàn toàn, nhưng điều này là bất khả, chỉ xuất hiện ở hiện tượng đoạt xá, nhưng lúc đó linh lực cũng sẽ phát sinh những xung đột không thể biết trước được.



Giải thích nhiều vậy, chỉ để khẳng định, linh lực là một thứ vô cùng diệu kỳ.



Minh lúc này ngồi xếp bằng tu luyện, tay cầm điện thoại mở quyển sách Kinh chép tay của thầy ông lão ra niệm, cậu muốn hồi phục nhanh linh lực để tiếp tục thử nghiệm.



“Đại Đạo vô hình, Sinh dục Thiên Đại, Đại Đạo vô tình, vận hành Nhật Nguyệt, Đại Đạo vô danh, Trường dưỡng vạn vật”



“Ta chẳng biết gọi là gì, chỉ tạm gọi là Đạo..”



Qua thần thức cảm nhận Minh thấy rõ những vệt, đốm linh khí trong đời đất đang hội tụ vào cơ thể cậu, càng lúc càng sáng, càng lúc càng nhiều hơn, không chậm trễ, cậu dụng thần thức, luân chuyển linh khí, tái tạo linh lực, quá trình này đúng là nhanh hơn luyện hóa ban đầu nhiều.



Một lát sau, cậu bắt đầu thấy linh lực hóa ra chậm hơn, lại thấy những đốm đen cũng dần dần hình thành, liền biết đã tới ngưỡng cực hạn của thân thể hiện tại, liền dừng lại.



Minh đứng dậy, cậu hít một hơi, dần để tâm tình ổn định, cậu muốn thử một việc quan trọng.



Cậu đưa tay về không gian phía trước, vẽ lên một đồ hình quằn quện, trong tầm mắt âm dương nhãn, một ký hiệu đồ hình như con mắt dần dần được linh lực thắp sáng..



Đến khi nó sáng lên toàn bộ, một sự cộng hưởng mạnh mẽ phát sinh.



Cậu thấy trong tầm mắt mình liền loáng thoáng xuất hiện một giao diện bản đồ cùng nhân vật quen thuộc, nhưng chưa kịp nhìn rõ, nó rất nhanh liền biến mất, ngay cả âm dương nhãn cũng không đủ linh lực phải đóng lại.



Cảm giác cả người trở nên yếu ớt lạ thường.



Minh rõ ràng.



Cậu lại cạn năng lượng.



Nhưng trái với thân thể mệt mỏi, tinh thần cậu lại hoàn toàn vui vẻ.



Bởi vì cậu đã đúng, cậu hoàn toàn có thể mượn linh lực kích hoạt kỹ năng chủ động Tầm Nhìn, để chia sẻ cùng hưởng với Cấu Trúc.



Chỉ là linh lực cậu quá mức thấp, chỉ kích hoạt được kỹ năng mà thôi, thậm chí không đủ để nhìn rõ giao diện Cấu Trúc.



Cậu biết mình cần phải nhanh chóng mạnh lên, tăng cấp bậc tu luyện và nâng cao mức linh lực trong đan điền.



Nghĩ thông suốt, Minh thả mình ngồi xuống ghế sofa.



Mở điện thoại lên xem thông báo lưu trữ.











































































..



Thành phố những ngày cuối năm rộn rã, háo hức, xe cộ đông đúc, người người tấp nập.



Giờ trưa, quán cafe nhỏ nằm trong một con hẻm ít người ở gần quận trung tâm, do là một quán có gu kén khách, nên bên trong quán cũng không có mấy người.



Ở góc ngay chỗ hàng cây phủ rậm rạp, có 3 người trẻ tuổi đang ngồi nói chuyện với nhau, trên bàn ngoài 3 ly nước đựng trong chất liệu thủy tinh tinh xảo, là cơ mang rất nhiều giấy tờ.



Không khí có chút trầm thấp khác thường.



“Minh, cậu xem đi, đây là những gì Thành đã thu hoạch được trong 2 tuần nay”



Chàng thanh niên điển trai, vừa nói vừa chỉ xuống mặt bàn rất nhiều loại giấy tờ, cô gái xinh đẹp bên cạnh cậu ta mặt cũng căng thẳng.



Từ mấy ngày trước Thành đã gọi báo cho cậu biết là đã thu thập được những thông tin cần thiết, nhưng cậu chưa có cơ hội lên thành phố. Hôm nay chủ nhật, cậu đã hẹn trước Thành và Na ra quán cafe quen của 2 người để gặp mặt, tranh thủ khi ba cậu còn ở cơ quan chưa về nhà.



Minh cầm từng tờ, từng tờ một lên xem.



Bên trong toàn bộ là ghi những hành vi phạm tội của một cô gái, có hình ảnh kèm theo, rất chi tiết.




Cô ta tên Karen, con gái của một chủ tịch tập đoàn có tiếng, ba cô cũng nhiều tai tiếng trong giới về hành vi vi phạm đạo đức, đến đời cô ta thì không thay đổi, thậm chí còn càng tồi tệ hơn.



Cô gái xấu số mà cậu thấy qua ký ức còn sót lại của chấp niệm tên là Hồng, hơn một nửa số tài liệu cậu đọc nãy giờ đều là những điều tra chi tiết về hành vi Karen đã gây ra cho Hồng.. còn lại đều là những lần Karen đã hại những người khác, với nhiều những thủ đoạn, khiến cậu không biết phải nói sao.



Thời gian 2 tuần qua có chút khó khăn với Thành, vì Karen đã nhờ ba cô ta dùng tiền và quyền lực ngầm, bịt lại các đầu mối và thông tin quan trọng, làm Thành cũng phải nhờ tới ba mình, mới có thể đào ra những thông tin này, tất nhiên là bây giờ ba của Thành cũng đã biết được chuyện xảy ra..



Ba của Thành lo cho con mình, lại sợ bức dây động rừng, nên cũng chuyển công việc về nước, ở lại trong nhà với lý do sức khỏe không tốt cần về nước tịnh dưỡng, cùng tăng thêm các biện pháp an toàn mà ông có thể.



..



Minh thả tài liệu xuống



Cậu đã tìm thấy điểm cậu muốn tìm, càng là không muốn đọc nữa, không muốn tìm hiểu những hành động tàn ác vô nhân tính của cô ta.



Minh cảm thấy tâm trạng vui vẻ sáng nay chẳng chốc bay biến đi hết cả.



Thấy cậu thả tài liệu xuống bàn không đọc nữa, chỉ xoa xoa trán, Thành nói, cố kiềm chế tông giọng nhỏ nhất có thể, có lẽ vì đang trong quán cafe.



“Minh, cô ta chính là kẻ đã hại Hồng, suy ra cô ta chính là kẻ chủ mưu đã hại Na, bây giờ chúng ta phải làm gì?”



Cũng may là Thành trước đó đã nghe lời Minh, không hành động vội vã, đợi cậu lên bàn bạc cụ thể mới quyết, nhưng lúc này nghe trong giọng cậu ta, có phần không kiềm chế được tức giận, muốn giải quyết cô ta.



“Thành, cậu phải biết kẻ chủ mưu vụ này không những tàn ác mà khả năng huyền thuật vô cùng đáng sợ, lại biết cách ẩn giấu bản thân, tụi mình không thể vội vàng được” – Minh dừng một chút, nhìn Thành, rồi nhìn Na, cậu quyết định nói ra suy đoán của mình, liền tiếp tục.



“Nhưng quan trọng nhất, Thành nghe này, karen là hung thủ đã đẩy Hồng vào con đường tự sát, nhưng cô ta không phải chủ mưu trong vụ án ở nhà Thành..”



Minh giảng giải cho 2 người hiểu về cách thức kẻ chủ mưu đã dùng chấp niệm trấn kết vào con búp bê ra sao và yểm thuật Mê Hồn Thuật mang mùi nước hoa mà 2 người đã ngửi thấy, có tác dụng gì.



Giải thích xong những điều mình suy luận, Minh lại với lấy tay xuống đống hồ sơ trên bàn, lấy ra ba tấm hình chụp ba cô gái ngoại hình như minh tinh, qua cách ăn bận cùng những thứ đồ ba cô gái chụp chung cũng đủ biết họ là con gái của gia đình giàu có nhường nào.



Đoạn sau khi đặt 3 tấm hình xuống, cậu phân tích.



“Theo tài liệu của Thành, Karen chơi thân với 3 cô gái nhà giàu này, 4 người bọn họ cũng cùng có mặt tại nhà Thành đêm sinh nhật Thành.”



“Theo Minh suy đoán, kẻ chủ mưu ít nhất phải biết rõ quá khứ của Hồng, mới có thể dùng chấp niệm của Hồng, lợi dụng hoàn cảnh giống nhau để tạo ra một loại huyền thuật phức tạp lừa chấp niệm của Hồng gây hại cho Na.”



“Lại kết hợp với việc con búp bê được tặng trong sinh nhật Thành, trong khi đó là một buổi tiệc private, không cho người ngoài vào, thậm chí nhân viên ở đó đều là thân tín của gia đình Thành. Như vậy người tặng phải là khách tới tham gia tiệc.”



“Như vậy người này phải biết Karen. Mà qua điều tra của Thành, Karen là một người coi thường người khác, cô ta xem mình là quý tộc bậc nhất, coi kẻ khác đều là tôi mọi thấp kém, trừ ba mẹ cô ta ra thì cô ta chỉ nói chuyện và thân thiết với 3 người này.”



“Như vậy có thể suy đoán, hung thủ có thể là một trong ba cô gái này, hoặc ít ra là có liên quan đến ba cô gái này. Nhưng cũng không phải là không xuất hiện trường hợp Minh đoán sai, còn có điều ngoài dự kiến khác, cho nên bọn mình phải dự trù mọi tình huống có thể xảy ra.”



“Vậy giờ chúng ta phải làm gì?” – Thành nói với giọng ỉu xìu, sau khi nghe Minh nói xong, dường như có một sự bất lực dâng lên trong lòng cậu ta.



..



Đa thể loại, đa vũ trụ, diễn biến nhẹ nhàng, nhân vật chính phát triển chậm rãi về sau mới buff bẩn, có vui có buồn, truyện hậu cung ai dị ứng tránh hộ