Chap 116 : Minh Giới.
"Hệ thống tiền bối?! Người có mô hình Chu Thiên Tinh Đấu đại trận không? Ta muốn xem thử xem có thể kết hợp chòm Tử Vi vào." - Thái Phi ngước lên hỏi, hệ thống nghe ping nãy giờ từ hồng hoang đang bận kiểm tra tọa độ.
[ Vậy ngươi tự mình nghiên cứu, ta đi có chút việc. ]
Nó thả xuống cho nàng một cái biểu đồ rồi lập tức biến mất, hướng hồng hoang thế giới mà đi, vừa rồi lượng ping ở tần số cao này người sử dụng không ai khác chính là Đông Hoàng Thái Nhất.
Hắn lúc này rất bận, đang nghĩ làm cách gì thu hết hồn phách và mà không đánh động đến sinh linh quanh đây, mở ra ma đan sẽ không tiết chế phân biệt được, miễn là sinh vật sống có thần hồn nó đều ăn sạch.
Thái Nhất lượn lờ đi quanh bãi tha ma không một bóng người, t·hi t·hể ngổn ngang chờ mai táng. Ruồi nhặng bay loạn, âm khí nặng nề.
"Thiên đế dừng tay, xin thiên đế dừng tay."
Ngay khi Đông Hoàng Thái Nhất muốn thu lấy toàn bộ nguyên hồn thì có hai tên kỳ lạ tiến lại, một đen, một trắng.
Cả hai mặc áo rộng, đội mũ cao, tóc dài buông xõa, lưỡi thè thõng xuống.
Trên chiếc mũ dài của tên mặt trắng có viết "Nhất kiến sinh tài" tay cầm xiềng xích, trên chiếc mũ đen của kẻ còn lại ghi "Thiên hạ thái bình" tay cầm thẻ bài hình vuông, trên đó viết “Thiện ác phân minh”.
Nói rồi cả hai đối với hắn quỳ bái vô cùng thành khẩn. "Hắc Vô Thường/Bạch Vô Thường bái kiến thiên đế."
"Nương nương có dặn những kẻ này phải đưa hồn về âm gian, không thể để cho thiên đế thu lấy được."
Đông Hoàng Thái Nhất mặc kệ họ, câu trước câu sau liền muốn đuổi về. "Những cái nguyên hồn này trẫm có việc cần đến. Về nói lại với Bình Tâm nương nương, ta sẽ chịu trách nhiệm."
"Vạn lần không được. " - Cả hai liều mạng chống đối, hồn này hắn muốn lấy thì phải tự mình đi gặp Hậu Thổ.
Trong một thoáng giận dữ, Thái Nhất nghĩ rằng nàng ta biết mình dùng số nguyên hồn này rèn nhục thân cho Thường Hi nên mới cố tình làm khó.
Có điều sức hắn không làm lại Hậu Thổ. Không lấy thì không lấy. Thái Nhất phủi tay muốn rời đi lại bị hai gã đen, trắng ngăn bước.
"Nương nương dặn bọn ta mời thiên đế đến địa phủ một chuyến."
"Thánh nhân có việc cần chỉ bảo có thể trực tiếp đến thiên đình." - Thái Nhất giọng điệu có chút tức giận nói ra.
Hắc Vô Thường : "Nương nương lần trước giúp người che giấu vụ việc tẩn táng cả một ngôi làng đã bị đạo tổ biết được. Đạo tổ có lệnh nương nương đã thành thánh, hạn chế nhân quả từ đây về sau không rời địa phủ."
Nói vậy cuối cùng Hậu Thổ vẫn bị Hồng Quân cấm túc nhưng không phải vì sợ nàng chạy đi lo vu yêu chiến sự mà là vì chuyện của hắn làm.
Sau khi Thái Nhất cân nhắc nặng nhẹ xong quyết định theo hai người họ xuống âm gian một chuyến.
Chỉ chờ có thế, Hắc Bạch Vô Thường dùng thẻ bài trên tay làm cho mặt đất rung chuyển, mở ra con đường thẳng tấp đi xuống lòng đất theo đúng nghĩa đen.
Âm lộ mở ra, từ ở dưới xuất hiện hai tên quỷ sai luống cuống chạy lên. Tay chúng kéo theo sợi xích to chuyên dùng để khóa tội nhân.
Chúng quan sát hắn mất một lúc rồi rón rén lại gần Hắc, Bạch Vô Thường hỏi chuyện.
"Ở trên xuống thị sát à? Vậy có cần quấn cái này vô cổ vị đại nhân kia không?"
Lời vừa nói xong đã bị Hắc Vô Thường tức giận cầm thẻ bài nện cho mấy cái.
"Ngứa đòn à? Thiên đế đó đại ca à, lại là Phong Đô đại đế tương lai, ngươi muốn xích cổ đại đế?"
Bạch Vô Thường quát lớn. "Mau ra xử lý cái đống tội nhân nằm la liệt phía sau ấy." - Gã chỉ tay về phía bãi tha ma.
Bạch Vô Thường trở lại bên cạnh Thái Nhất, giải thích đó chỉ là dịch vụ hướng dẫn làm thủ tục đầu thai cho người mới c·hết. Đừng đế ý.
Âm ty có dịch vụ rồi? Hiện đại dữ vậy sao.
Hắn gật đầu tán thưởng rồi cùng hai tên mặt trắng, mặt đen đi vào minh giới.
Đi qua một đoạn, rất nhanh đã đến cổng lớn Quỷ Môn Quan. Hai bên tường thành có ghi "Hoàng thành âm ty, phủ huyện Phong Đô".
Trước cổng mười sáu con quỷ lớn thân thể cường hãn trông coi.
Lít nha lít nhít bên dưới là vô số oan hồn chen chút nhau, trái với tưởng tượng chỗ này thay vì âm khí rợn người, sặc mùi c·hết chóc thì ồn ào huyên náo như họp chợ. Tiếng la hét, tiếng cự cãi inh ỏi.
"Đánh mạnh lên cho gia!?"
"Mạnh tay lên, trước khi c·hết chưa ăn cơm à?"
Âm thanh sống động ở một góc quỷ thành lôi kéo hắn.
Đông Hoàng Thái Nhất vô thức rảo bước tới thì nhận ra nguyên đám tội nhân đang bu quanh hai tên thanh niên đánh nhau mà hò hét cỗ vũ.
Hắn thắc mắc với Hắc, Bạch Vô Thường thì được họ cho hay có thể lúc còn sống đánh chưa đủ nên bây giờ xuống đánh tiếp.
Mấy vụ này dưới đây thường xuyên xảy ra, hôm trước cặp huynh đệ kia đánh nhau tranh giành một kỹ nữ, đ·ánh t·ới c·hết vẫn xuống đây vẫn còn đánh.
Thái Nhất nhíu mài : "Các ngươi không quản à?"
Bạch Vô Thường thở dài : "Sao lo được nhiều vậy chứ? Nhân lực có hạn. Bọn ta chỉ phụ trách câu hồn rồi bàn giao cho quỷ sai, chúng tự chia n·gười c·hết theo địa phương, xã, phường, thị trấn rồi giải quyết với nhau."
Hắc Vô Thường : "Dẫn thiên đế xuống đây xong ta và lão Bạch phải chạy đi câu hồn chỗ khác, ở Lăng gia trang có một vụ h·ỏa h·oạn ở lầu xanh, hôm nay dự là sẽ rất bận rộn, rảnh đâu lo dùm việc bọn chúng."
Đông Hoàng Thái Nhất : "Vậy bọn quỷ sai quản đám người này đâu cả rồi?"
"Kìa! Đang xếp hàng tiếp nhận lấy số thông quan ở đằng trước. Cái gì cũng phải có trình tự cả. Chờ tới số thứ tự mới lên đăng ký nhập thành được" - Bạch Vô Thường chỉ tay về chỗ 16 con quỷ đóng dấu thông quan, chúng vừa xem hồ sơ vừa ăn bánh in vô cùng nhàn nhã, trái ngược với hàng dài người xếp hàng chờ xét duyệt trong tuyệt vọng.
Chỗ này khiến hắn chợt nhớ tới cảnh hồi còn ở địa cầu đi công chứng giấy tờ hoặc khám bệnh bảo hiểm y tế ở bệnh viện. Phải nói là delay từ hôm này qua hôm nọ.
Khốn nạn thật! Đã xuyên qua rồi còn gặp phải bọn quan liêu này.
Hắn tức giận chất vấn Hắc, Bạch Vô Thường tại sao ứ đọng công việc tới mức này mà không tuyển thêm quỷ sai. Có 16 tên duyệt gần một núi âm hồn thì chừng nào xong.
Thái Nhất : "Quản lý ở chỗ này là ai? Làm ăn thế à? Lát nữa gặp Bình Tâm nương nương ta sẽ tố cáo hắn."
Bạch Vô Thường : "Thưa thiên đế, người có quyền hạn bổ nhiệm quỷ sai là Phong Đô Đại Đế ạ."
Đông Hoàng Thái Nhất : "Hắn không có mắt hay sao? Công việc trì trệ thế còn không bổ nhiệm thêm người."
Hắc Bạch Vô Thường nhìn Thái Nhất không chớp mắt.
Sau đó tự Thái Nhất nhớ ra Hậu Thổ lúc chứng đạo đã chỉ định chính mình sau khi c·hết sẽ về minh giới làm Phong Đô Đại Đế. Minh Thư vẫn giữ trong người.
Hắn ho mấy cái rồi bỏ đi lên trước. - "Nhìn gì mà nhìn?! Ta bận nhiều việc quá nên quên... Thiên đế cũng ta, quỷ đế cũng ta. Không biết thiếu lão tử, hồng hoang sẽ thành cái gì nữa."
Hắc Vô Thường giơ gậy đánh quỷ lên mở đường. Ba người họ dẹp đám đông qua một bên đi thẳng tới cửa Quỷ Môn quan.
Tên quỷ coi cửa chắc có thù với mặt trắng và mặt đen, gã không có chút nể nang chìa tay về phía họ. "Giấy tờ đâu? Hồn phạm tên gì? C·hết ngày tháng năm nào, nguyên nhân c·hết? Nói nhanh lên."
Bạch Vô Thường nghiến răng ném một cái thiệp vàng lên trên bàn. "Mở to mắt trâu của ngươi ra mà đọc cho kỹ, đích thân Bình Tâm nương nương đóng dấu. Còn không mau cho bọn ta qua."
Tên quỷ coi cửa cầm tờ thiệp rồi đánh vần từng chữ, đọc một lúc liền cười phá lên, gã còn kéo luôn hai tên đồng nghiệp gần đó cho họ xem. Bọn chúng nhìn thấy cũng cười sặc sụa.
"Này! Hai ngươi tưởng bọn ta chỉ biết đọc vài chữ mà qua mặt à? Dám lừa lão tử, cái này mà là thủ ấn của nương nương ta sẽ theo họ mẹ ngươi."
Hắc Vô Thường chỉ tay vào Thái Nhất. "Ngươi ăn nói thế à? Có biết người này là ai không?"
"Đâu, đưa xem nào!" - Đông Hoàng Thái Nhất cầm lấy tấm th·iếp, hắn cũng thở dài bất lực ném lại cho tên mặt đen. Hóa ra là tờ rơi quảng cáo của lầu xanh kèm hình ảnh hoa khôi bảng.
Tới lúc này hai gã câu hồn vắt óc suy nghĩ xem tại sao hoàng kim thiệp lại biến thành tờ rơi nhưng chung quy là mấy tên quỷ coi cửa không có giấy tờ thì tuyệt đối không cho vào.
Hắc Vô Thường : "Tóm lại ngươi phải cho bọn ta vào."
Quỷ giữ cửa. "Hắn có là thiên đế xuống đây cũng phải có giấy tờ."
Thái Nhất sau khi quan sát liền đưa tay hướng về bên trong quỷ thành, miệng niệm pháp chú kêu gọi. U Minh Phiên cắm trên đỉnh hoàng huyền âm cung lập tức bay vào tay hắn.
Lúc này toàn bộ quỷ sai và 16 tên quỷ lớn giữ cổng thất kinh, chúng đồng loạt quỳ bái đón tiếp. "Bái kiến đại đế! Mời đại đế nhập thành."