Ta Nhân Sinh Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng

Chương 552: Đã chết




Đường Nhạc ở bên cạnh hắn rõ ràng nhận lấy ảnh hưởng, thân thể không kiềm chế được run rẩy, cảm giác bất cứ lúc nào đều có khả năng không khống chế được.

Thảo nào tu sĩ Hóa Thần của thế giới này không làm gì được quỷ vật Hóa Thần cấp, chỉ mới tới gần thôi đã nhận lấy ảnh hưởng nghiêm trọng như thế, vậy còn đánh như thế nào?

Đặc tính riêng của quỷ vật, lại nhất định không cần lo lắng bị vây công, cho dù đến bao nhiêu người, ảnh hưởng mà mỗi người nhận đến đều giống nhau.

Không tồn tại cái gọi là nhiều thêm một người thì có thể chia sẻ được một phần áp lực.

Giống như hiện giờ Đường Nhạc có thể không kéo chân sau đã coi như không tệ.

Cố Dương còn chưa tới gần đã lấy Nhân Hoàng kiếm từ trong không gian ngự thú ra.

Cùng lúc đó trong Nhân Hoàng kiếm truyền đến một tia cảm xúc bất mãn.

“Có lời gì đợi giải quyết xong rồi nói sau.”

Hắn phi thân lên, nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mười mấy kilomet, một kiếm đánh về phía quỷ vật hình người kia.

Nó hoàn toàn không biết tránh né, mặc kệ một kiếm này chém lên trên người nó, chém nó thành hai nửa.

Trong Thiên Tinh thành, Thiên Tinh chân nhân tọa trấn ở trung tâm đại trận, mặt khác còn có vài tu sĩ Nguyên Anh cũng đều ở trong trận, cùng duy trì đại trận hộ thành.

Đột nhiên, sắc mặt Thiên Tinh chân nhân trắng bệch, ụa một tiếng phun ra một búng máu.

Cho dù là như vậy nhưng hắn vẫn liên tục không ngừng rót tiên nguyên của mình vào trong đại trận.

“Sư tôn!”

Bên cạnh có một tu sĩ Nguyên Anh kỳ xót thương kêu lên một tiếng, “Buông tay đi, Thiên Tinh thành không thủ được, những quỷ vật đó càng ngày càng nhiều, núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, đi thôi, trở lại trong liên minh…”

Bởi vì tiêu hao quá lớn nên sắc mặt Thiên Tinh chân nhân tái nhợt, nhưng lại không vui không buồn, mở miệng nói, “Các vị, nhìn dáng vẻ Thiên Tinh thành không thủ được rồi, tất cả mọi người cố hết sức tự mình chạy trối chết đi.”

Lúc này cách quỷ vật Thiên Nhân công thành đã qua năm canh giờ, một chút linh thạch dự trữ cuối cùng trước đó không lâu của Thiên Tinh thành đã tiêu hao hết rồi.

Hiện giờ đại trận hộ thành có thể duy trì được hoàn toàn dựa vào tiên nguyên và pháp lực của bọn họ.

Nhưng mà tiêu hao như vậy, không ai có thể chịu đựng được.

Hiện giờ kể cả Thiên Tinh chân nhân tu sĩ Hóa Thần này đã đến mức độ dầu hết đèn tắt, các Nguyên Anh ở đây càng không cần phải nói.

Vài vị Nguyên Anh ở đây đều không nói thêm gì nữa, ào ào đứng dậy, cú người thi lễ với Thiên Tinh chân nhân rồi mới rời đi.

Sinh ly tử biệt như vậy đã không phải là lần đầu tiên trải qua, bọn họ đã không có thời gian đau lòng, chỉ có thể tạm gác lại thân thể có ích mới không cô phụ sự hy sinh của Thiên Tinh chân nhân.

“Sư tôn –”

Vị tu sĩ Nguyên Anh lúc trước nức nở nói, “Vì sao người không đi?”

“Hài tử ngốc, vi sư đã không còn nhiều thời gian, thoát được lần này cũng không sống được bao lâu nữa.”

Thiên Tinh chân nhân nhìn một đồ nhi còn sót lại, cười nói, “Còn không bằng lưu lại để Thiên Tinh thành có thể lưu thêm một ít mồi lửa. Ngươi cũng đi đi, đừng khiến truyền thừa của Thiên Tinh các chúng ta bị cắt đứt.”

Thiên Tinh các là một trong mười môn phái năm đó, một môn ba chân nhân, là phong cảnh cỡ nào.

Hắn là Thiên Nhân trẻ tuổi nhất trong môn, được trưởng bối trong môn coi là đệ tử có hy vọng bước vào Động Hư cảnh nhất trong mấy ngàn năm qua.

Trưởng bối trong môn ký thác kỳ vọng cao đối với hắn. Ngày sau nếu có thể thành Động Hư thì có thể áp đảo chín môn phái khác, trở thành phái lớn đệ nhất hoàn toàn xứng đáng của Hoàng Tuyền động thiên.

Trận đại kiếp nạn này đã hủy diệt tất cả rồi.

Lúc đó ba Thiên Nhân của Thiên Tinh các đều trong môn, hắn nhìn thẳng vào tồn tại khủng bố này, thiếu chút nữa đạo tâm hỏng mất, không khống chế được tại chỗ. Là hai vị sư trưởng liều chết đưa hắn đi, hắn có thể chạy ra tìm đường sống.

Từ đây, Thiên Tinh các bị hủy, sơn môn biến thành một vùng đất chết.

Hắn đổi tên thành Thiên Tinh, chính là hy vọng cái tên Thiên Tinh các này sẽ không bị người quên lãng.

Thiên Tinh thành này là do một tay hắn thành lập nên, trở thành một nơi ẩn nấp trong thế giới tuyệt vọng này.

Bởi vì Thiên Tinh chân nhân nhìn thẳng vào quỷ vật nguyên thủy nhất nên đạo tâm bị hao tổn, thêm với nguyên khí trời đất biến thành có độc, tu vi của hắn đã không cách nào tiến thêm nữa.

Nên hắn gửi gắm hy vọng vào cho đời sau, những năm này tổng cộng thu hơn mười vị đệ tử.

Cuối cùng, hơn mười vị đệ tử gần như chết sạch, chỉ còn thừa lại một đệ tử cuối cùng này miễn cưỡng tu luyện đến Nguyên Anh kỳ, muốn tiến thêm một bước nữa đã rất không có khả năng.

Hoàng Tuyền động thiên hiện giờ, hoàn cảnh càng ngày càng ác liệt, có thể tu luyện đến Nguyên Anh kỳ đã cực kỳ không dễ, muốn tiến thêm một bước nữa gần như không thể.

Thiên Tinh chân nhân có thể cảm giác được kể cả thiên đạo của thế giới này đều bắt đầu bị nhận lấy ô nhiễm của quỷ vật.

Một ngày kia khi tất cả thiên đạo đều bị quỷ vật ô nhiễm thì chính là lúc thế giới này triệt để biến thành quỷ vực.

Sở dĩ hắn lựa chọn chỗ này đều chờ chết chính bởi vì đã không nhìn thấy một chút hy vọng nào.

Hắn mệt mỏi!

Tu sĩ Nguyên Anh kia cố chấp nói, “Không, ta không đi, ta muốn lưu lại với người.”

“Đồ ngốc.”

Thiên Tinh chân nhân giơ tay đặt lên trên đỉnh đầu hắn, không tiếng động thở dài một tiếng.

Thế giới này sớm muộn gì sẽ đi về phía hủy diệt.

Hắn, đồ đệ của hắn, Thiên Tinh các, cho dù là cái tên Hoàng Tuyền động thiên này đều sẽ vĩnh viễn bị chôn giấu trong quỷ vực này.

Trốn hay không đều không có ý nghĩa.

Thiên Tinh chân nhân đã nghĩ kỹ rồi, đợi đến khi không kiên trì nổi sẽ tự động phá hủy thể xác bằng khí giới, sau đó lại tự hủy nguyên thần. Miễn cho không khống chế được hóa thành quỷ vật.

Trên đầu gối hắn để lại Thiên Tinh kiếm chí bảo truyền thừa của Thiên Tinh các, là linh bảo Địa giai được truyền thừa từ chỗ sư tổ. Bất cứ lúc nào đều có thể tiến hành phá hủy thể xác bằng khí giới.

Một kiếm đi xuống, cam đoan thân thể hủy hết, sẽ không lưu lại một chút dấu vết.

Hai thầy trò Thiên Tinh chân nhân nhìn về phía quang kính ở chính diện, hình ảnh hiện lên trong đó chính là cảnh tượng ở ngoài cửa thành. Chỉ thấy quỷ vật hàng ngàn hàng vạn đang đánh thẳng vào đại trận hộ thành.