Đánh chết một quỷ vật Hóa Thần, còn diệt sạch mấy ngàn quỷ vật?
Đây chỉ là chuyện xuất hiện ở trong mộng.
Hôm nay lại trình diễn ở trước mặt hắn.
Trái tim giống như tro tàn của Thiên Tinh chân nhân đã khôi phục lại một chút sức sống vào giờ phút này.
…
Cố Dương đi theo Đường Nhạc tiến vào trong Thiên Tinh thành, quy mô của tòa thành này còn to hơn Mộc Hoang thành nhiều, thậm chí còn lớn hơn cả một vài thành thị của Đại Chu.
Trên mặt đường trống rỗng, không có một bóng người.
Nhưng hắn có thể cảm ứng được người đều núp trong nhà.
Mỗi một gian phòng đều có thật nhiều người, không chỉ một hai gian phòng như thế, trong phạm vi hắn có thể cảm ứng được đều như thế này.
Mật độ dân cư nơi này vô cùng cao, vượt xa Đại Chu.
Chỉ chốc lát, bọn họ đã đến khu vực quan trọng nhất của thành thị này.
Cố Dương cũng nhìn thấy chủ nhân của thành thị này, một lão giả.
Hắn có tu vi Thiên Nhân, nhìn như bình thường, nhưng trên thực tế đã đến mức độ dầu hết đèn tắt, sống không được bao lâu.
Đường Nhạc giới thiệu, “Vị này là thành chủ của Thiên Tinh thành, Thiên Tinh chân nhân. Vị này là Cố chân nhân.”
Hắn không đề cập đến lai lịch của Cố Dương.
Đây cũng là yêu cầu của Cố Dương, không thể nói lai lịch của hắn cho bất cứ kẻ nào.
Đường Nhạc biết chuyện này có quan hệ lớn lao, một khi để cho người khác biết được chuyện này, rất khó cam đoan bọn họ sẽ không làm ra chuyện gì điên cuồng.
Nói thật, nếu như không tận mắt biết được thực lực của Cố Dương, hắn khẳng định sẽ sinh ra tâm tư sử dụng vũ lực.
“Đa tạ Cố chân nhân ra tay hỗ trợ, cứu vớt tính mạng của hơn mười vạn người Thiên Tinh thành.” Thiên Tinh chân nhân trịnh trọng cúi người thi lễ, “Lão hủ không có gì báo đáp, nguyện hiến thanh Thiên Tinh kiếm, còn có truyền thừa của Thiên Tinh các ta cho chân nhân.”
Nói xong đưa Thiên Tinh kiếm vẫn xem như trân bảo trong tay lên.
“Sư tôn –”
Đệ tử đứng sau lưng hắn thất thanh nói.
Kể cả Đường Nhạc đều cực kỳ khiếp sợ. Đây chính là Thiên Tinh kiếm, linh bảo Địa giai đấy.
Ở Hoàng Tuyền động thiên, trong tay mỗi một Thiên Nhân đều có linh bảo, nhưng phần lớn đều là linh bảo Nhân giai. Linh bảo Địa giai cực kỳ hiếm thấy. Cũng chỉ có môn phái được truyền xuống từ thời Thượng Cổ mới có linh bảo cấp bậc này.
Thiên Tinh kiếm có ý nghĩa phi phàm đối với Thiên Tinh chân nhân, chính là chí bảo truyền thừa của tông môn. Hắn không truyền cho đệ tử mà lại tình nguyện giao nó cho người khác.
…
Cố Dương vô cùng ngoài ý muốn, chuyện vừa gặp mặt đã hiến vật quý vẫn là lần đầu tiên hắn gặp được.
Hắn không hề do dự, nhận lấy thanh kiếm này, hỏi, “Ngươi có nguyện vọng gì?”
Thu chỗ tốt của người ta, luôn phải tỏ vẻ một chút.
“Nếu như có cơ hội, hy vọng có thể khiến Thiên Tinh các truyền thừa xuống.”
Thiên Tinh chân nhân nói ra nguyện vọng cuối cùng của bản thân, đây cũng là điều duy nhất hắn không yên lòng.
Hắn vốn đã hoàn toàn không ôm hy vọng gì. Nhưng mà sự xuất hiện của Cố chân nhân này lại khiến cho hắn nhìn thấy được một tia ánh rạng đông mỏng manh.
Cố Dương vừa nghe là yêu cầu như thế, lập tức đáp ứng, “Được.”
Sau khi trở lại Đại Chu, tìm một người truyền thừa công pháp của Thiên Tinh các là được, đây hoàn toàn là chuyện tiện tay mà làm.
Thanh kiếm này vừa vào tay, hắn cũng cảm giác được nó không giống với linh bảo bình thường, rất có thể giống như Cự Linh chùy, là một linh bảo Địa giai.
Cho dù hắn không dùng được, lấy ra nạp giá trị chắc có thể đổi được không ít mảnh nhỏ rồi.
Thiên Tinh kiếm cũng không bài xích, lại không có ý nhận chủ. Hắn cũng không thèm để ý đến, linh bảo cấp bậc như vậy luôn có tính tình của mình.
Giống như Cự Linh chùy, đến bây giờ vẫn không muốn nhận hắn làm chủ.
Trừ bỏ bản thân linh bảo Thiên Tinh kiếm này ra còn có truyền thừa của Thiên Tinh các là một môn công pháp tên là “Thiên Tinh Bảo Điển”. Nội dung bên trong bao hàm toàn diện, liên quan cực kỳ rộng lớn.
Tiếp theo, Đường Nhạc và Thiên Tinh chân nhân muốn bàn luận về công việc khắc phục hậu quả, bố trí Cố Dương vào một chỗ trong viện.
Hoàn cảnh của Thiên Tinh thành còn tốt hơn Mộc Hoang thành nhiều, độc tố trong nguyên khí trời đất đại khái chỉ có một phần mười, ở trong hoàn cảnh như vậy, tuổi thọ của tu sĩ lâu hơn, độ cao có thể đến cũng càng cao.
Hắn không cần người hầu hạ, một mình ở trong viện, lấy U Minh đồ ra.
Nuốt mấy ngàn quỷ vật, cũng không biết nó sẽ xuất hiện biến hóa kỳ quái gì không.
Hắn đã tận mắt nhìn thấy chỗ quỷ dị của những quỷ vật đó, không thể không đề phòng.
“Chủ nhân.”
Nguyên linh của U Minh đồ bay ra từ trong bản đồ, vẫn là hình tượng một con hắc long, nhưng mà hình thể đã lớn hơn trước một vòng, thân thể cũng ngưng thực hơn một chút.
“Thứ quỷ quái này rất kỳ lạ, lực lượng của chúng nó quá cực đoan, vốn không cách nào khống chế được, ta chỉ phải cắn nuốt sạch lực lượng của bọn nó.”
U Minh đồ có hai phương thức xử lý quỷ quái oan hồn thu vào trong U Minh đồ, một kiểu là khống chế. Một kiểu khác là cắn nuốt chúng nó.
Cố Dương liếc nhìn con hắc long nho nhỏ ở trước mặt, thấy trạng thái của nó không có vấn đề gì nên mới nói, “Ngươi không bị ảnh hưởng gì chứ?”
Hắc long đắc ý nói, “Quỷ quái trình độ này, còn không làm khó được ta.”
“Vậy thì tốt.”
Cố Dương thu hồi nó một lần nữa, đặt vào trong không gian ngự thú, đặt nó ở cạnh Nhân Hoàng kiếm, nếu như nó có khác lạ gì, Nhân Hoàng kiếm sẽ cảnh báo.
Sau đó hắn mở hệ thống ra.
Sự tình phát triển đến lúc này, hắn không biết tương lai sẽ biến hóa như thế nào, vẫn nên làm một lần mô phỏng, tương đối yên tâm một chút.
[Có sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao một mảnh nhỏ.]
“Có.”
[Hai mươi ba tuổi, ngươi đã là Thiên Nhân cảnh đệ nhất giai, ngươi chém giết Ngọc Lộ thần tướng ở đại hội Dao Trì, nhận được một quả bàn đào, rơi vào đuổi giết của phần lớn Thiên Nhân.]
[Ngươi trốn vào Hoàng Tuyền động thiên, đánh chết một quỷ vật Thiên Nhân, dọa sợ Từ Thiên Hành chạy mất. Sau đó lại đi Thiên Tinh thành, chém giết một quỷ vật Thiên Nhân khác, ngươi nhận lời mời nhiệt tình của Tứ Thiên minh, đi tới trụ sở chính của Tứ Thiên minh.]
[Từ đó về sau, ngươi di chuyển xung quanh, đánh chết quỷ vật Thiên Nhân. Khiến cho nhân loại của thế giới này đoạt được không gian sinh tồn lớn hơn nữa.]