Bởi vì cái gọi là Kim Tiên bất hủ, sau khi thiên đạo sụp đổ, người có thể tồn tại trên vạn năm dưới cọ rửa của thời gian cũng chỉ có đại năng Kim Tiên mà thôi.
Hoặc là nói, giống như cung chủ Dao Trì tiên cung, giấu cả tòa tiên cung ở ngoài dòng thời gian, Thiên Tiên ở bên trong đều rơi vào trong ngủ say nên mới có thể vượt qua được thời gian dài dòng.
Thiên Tiên khác đều không thể tránh được cọ rửa của thời gian, hóa thành mục nát.
Cũng chỉ có một vài giống loài trường sinh trong Yêu tộc, ví dụ như cỏ cây thành tinh, bởi vì tồn tại của bản thể, trời sinh có được tuổi thọ dài lâu, đây là ngoại lệ.
Nhiệm vụ lần trước, hắc giao Thiên Tiên cấp trong thiên hà kia còn miễn cưỡng có thể giải thích được, nó tỉnh lại từ trong giấc ngủ say nên mới có thể vượt qua được năm tháng dài đằng đẵng.
Giống như người trong Dao Trì tiên cung vậy.
Trong thiên đình không có một tiên nhân, cũng có khả năng tất cả đều trong giấc ngủ say.
Nhưng mà ma vật trước mắt này là người bị trấn áp trong tiên ngục, dù sao không thể có khả năng ngủ say trong điều kiện như vậy đi?
Cố Dương luôn có một cảm giác kỳ quái, cho nên không vội vã ra tay mà muốn hiểu rõ tình huống hơn một chút.
Dù sao hắn tự có biện pháp phân rõ thật giả.
Cho dù ma vật này nói dối thì vẫn không thể lừa gạt được hắn.
Đôi mắt trống rỗng của lão giả nhìn hắn, dùng giọng nói khô khan nói, “Ngươi phát hiện chỗ bất thường rồi đúng không?”
“Vãn bối chỉ đang kỳ quái, vì sao trong thiên đình lại không có một bóng người, cửa lại rộng mở, bất cứ kẻ nào đều có thể tiến vào được.”
Cố Dương nói ra nghi ngờ trong lòng.
Ngụy đế trước kia nhất định đã đến đây, sau khi nguyên thần của Thái tử Thành bị hủy diệt, tia sáng vàng kia mới có thể bay trở về đây.
Còn có Vũ Minh lão đạo và Vân Hoa hai người ở sau lưng hắn đều có thể tiến vào.
Chuyện này khá quỷ dị.
Nếu như nói người trong thiên đình đều giống như Dao Trì tiên cung, tất cả đều rơi vào ngủ say, như vậy vì sao cửa của thiên đình lại mở ra?
Chẳng lẽ không sợ bị người trộm đi sao?
Canh phòng nghiêm ngặt giống như Dao Trì tiên cung, cuối cùng còn bị người đánh cắp đi lượng lớn bàn đào.
Cho dù thiên đình có cấp bậc cao hơn Dao Trì tiên cung, nhưng nếu không đề phòng giống như vậy, đụng phải lão giả thần thông quảng đại kia, đoán chừng đều không thể thoát khỏi vận mệnh bị cướp sạch.
Nếu như nói người của thiên đình đều không thấy nữa, như vậy, những tiên nhân trước đó, vì sao lại buông tha cho một tiên cung lớn như vậy?
Hay là nói những tiên nhân này đều chết hết rồi?
Như vậy đáng sợ hơn rồi, bọn họ chết như thế nào? Trong thiên đình không hề nhìn thấy được dấu vết chiến đấu.
Là nhân vật như thế nào mới có thể im hơi lặng tiếng giết tiên nhân trông coi thiên đình?
Sợ hãi tột độ khi suy nghĩ cẩn thận!
Nếu không phải trong mô phỏng, hắn chưa bao giờ gặp nguy hiểm đến tính mạng, hắn cũng không muốn ở lại lâu thêm ở nơi này đâu.
Dù sao, Cố Dương luôn cảm thấy, trong thiên đình không có bất cứ người nào này lộ ra quỷ dị khắp nơi.
“Năm đó trong thiên đình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Kính xin tiền bối giải thích nghi hoặc.”
Ánh mắt của lão giả trở nên hơi quỷ dị, “Đã qua vạn năm, ngươi là người thứ bảy hỏi bổn tọa vấn đề này, sáu người trước kia đều chết hết, bị linh bảo trong tay đánh chết. Chỉ sợ ngươi còn chưa nghe hết lời của ta đã bước theo gót chân bọn họ rồi.”
Cố Dương nhìn Hàng Ma xử trong tay, thấy nó bắt đầu sáng lên tia sáng màu vàng, khiến cho người ta cảm thấy chí dương chí cương.
Hắn trầm mặc một chút.
Thật ra đang lén lút mở hệ thống ra, tiến hành một lần mô phỏng.
Sau đó hắn ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói, “Không sao, tiền bối cứ việc nói.’
“Thượng tiên, dứt khoát không được.”
Lúc này, Vũ Minh lão đạo nghe được vô cùng lo sợ, cuối cùng không nhịn được nữa, khuyên nhủ, “Đây chính là ma vật, nên mau chóng trừ bỏ, miễn sinh ra hậu hoạn.”
Cho dù lời ma vật sắp nói ra rốt cuộc là thật hay giả, bọn họ làm sao có thể nghe được?
Nếu như lời nói này có dính dáng đến việc bí mật của thiên đình, trốn còn không kịp đâu. Biết được càng nhiều, rất có thể rước lấy họa sát thân.
Hơn nữa ai biết có phải ma vật đang dùng lý do thoái thác này để mê hoặc tâm trí của bọn họ hay không?
Lập tức ra tay, trừ bỏ nó mới là cách để bảo vệ mình.
Cố Dương nói, “Nếu như ngươi định lập công, cứ việc tự động ra tay.”
Trên mặt Vũ Minh lão đạo hiện lên nụ cười khổ, nếu như hắn có năng lực như vậy, còn cần nói lời vô ích sao?
Linh bảo trong tay hắn và Vân Hoa đều chỉ lấy ra để hỗ trợ, một chuyến này coi Cố Dương là chủ.
Cố Dương không ra tay, bọn họ không thể giết chết ma vật này được.
Hắn thật sự không cách nào hiểu được, Cố Dương rốt cuộc định làm gì?
Lão giả không để ý đến bọn họ đang tranh chấp, nhìn Cố Dương, trong hốc mắt vốn trống rỗng xuất hiện hai điểm sáng rọi màu đỏ, hắn nói, “Giỏi, đủ can đảm.”
“Bổn tọa là thiên vương đệ nhất thiên hạ dưới trướng Kim Hoàng, phụng mệnh lệnh Kim Hoàng, thay mặt trông coi thiên đình…”
“Toàn bộ thiên đình đều do một tay Kim Hoàng bệ hạ xây dựng lên, trung tâm của thiên đình là bệ hạ dùng Lạc Thư Hà Đồ làm bản gốc, sáng tạo ra tồn tại tương tự với nguyên linh, bệ hạ đặt tên là Tạo Hóa Ngọc Điệp.”
“Nếu như biến cả thiên đình thành một linh bảo đặc thù, như vậy Tạo Hóa Ngọc Điệp chính là nguyên linh của thiên đình, hơn nữa nó có linh trí cực cao, hoạt động của toàn bộ thiên đình đều do nó bố trí, kể cả thưởng phạt trong luật trời đều do nó phán định ra.”
“Khi bệ hạ vẫn còn, Tạo Hóa Ngọc Điệp quản lý cả thiên đình đến gọn gàng ngăn nắp, mọi người ai có chức nấy, chưa bao giờ xảy ra sai lầm gì. Tất cả mọi người vui lòng phục tùng.”
“Tạo Hóa Ngọc Điệp không chỉ cai quản toàn bộ thiên đình, kể cả Thiên Đình giới cũng do nó quản lý. Chính vì dưới tình huống thưởng phạt phân minh này, dưới vận hành trên là người có năng lực, dưới là người bình thường. Thiên Đình giới dần dần trở thành một tiên giới có thực lực mạnh mẽ nhất trong mười tiên giới.”
Lão giả chậm rãi thuật lại, hai điểm sáng đỏ trong mắt giống như có vẻ hồi ức.
Cố Dương nghĩ, đó chẳng phải là trí tuệ nhân tạo tương tự như Ultron sao?