Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 144: Nói nhảm nhất thời sảng khoái, lúc sau hỏa táng tràng




Ngọn lửa nuốt trọn Hắc Dịch Nguyên Ma trong nháy mắt.

« Chúc mừng túc chủ đánh chết Hắc Dịch Nguyên Ma (thể suy yếu): Nhận được 100 vạn tích phân. »

Ô? Không ngờ thứ này lại đáng giá tới như vậy, không uổng công mình đi chuyến này.

Không nghĩ mình đến đây để thỏa mãn lòng tò mò mà cũng có thể nhận được như vậy, thật là không tồi.

  • Trời ơi, mày đang làm cái gì vậy?

  • Mày có biết hắc dịch phòng bức xạ quý báu cỡ nào không? Nó có thể để chúng tôi không bị nhiễm bức xạ, tự do ra vào khu bức xạ này đấy!

Hai người kích động không thôi, nếu không phải thực lực của họ yếu hơn Chu Dương thì sợ là lúc này đã xông lên liều mạng với anh.

  • Cái này thì có liên quan gì tới tôi chứ?!

Chu Dương nói một câu suýt nữa làm hai người kia nghẹn chết.

Đúng vậy! Hắc dịch phòng bức xạ bị phá hủy thì cũng không gây tổn thất gì cho Chu Dương.

Họ không biết, nhưng mà Chu Dương lại thông qua Động Sát Chi Nhãn thấy được sự nguy hại của hắc dịch.

Có lẽ nó thật sự có tác dụng phòng bức xạ, nhưng mà cái giá phải trả thì sao?

Sau khi bôi lên hắc dịch thì sẽ phải bị lây nhiễm, cuối cùng trở thành con rối của Hắc Dịch Nguyên Ma.

Đừng nói là họ cho rằng thứ bị bom hạt nhân tấn công sẽ là đồ tốt?

Chu Dương chẳng thèm giải thích với mấy người này, xoay người chuẩn bị đi.

  • Tụi tao thừa nhận mày rất lợi hại, mày là dị năng giả, tụi tao không chọc nổi. Nhưng mà hắc dịch phòng bức xạ chính là sản nghiệp của Triệu nghị viên ở Tiến Hóa Chi Thành, mày đã phá hủy thứ này, chờ chết đi!

Chu Dương đang chuẩn bị rời khỏi thì nghe thấy lời của hai người, anh quay đầu lại nhìn họ.

  • Thế nào? Mày sợ rồi à?!

  • Bây giờ biết hối hận thì cũng đã muộn rồi!

Hắc dịch phòng bức xạ bị hủy, hai người thân là người trông coi khó có thể gỡ bỏ trách nhiệm, cũng may có Chu Dương thay họ chia sẻ áp lực.

Chu Dương nhìn hai người kia như nhìn hai thằng ngốc, cười nói:

  • Sống sót không tốt à?

  • Tụi bây nhắc nhở tao trêu chọc một nhân vật lợi hại, mở miệng ngậm miệng chính là muốn giết tao, cái này làm tao không muốn giết tụi bây cũng không được!

  • Tao rất sợ, không thể làm gì khác hơn là giải quyết hết tụi bây, cái này gọi là giết người diệt khẩu, hiểu chứ?

Hai người vẻ mặt ngây ngốc, vừa mới chỉ lo nói cho sướng miệng, hoàn toàn quên mất thực lực của đối phương vượt xa họ.

Quả nhiên là nói nhảm sảng khoái nhất thời, lúc sau hỏa táng tràng.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời quay người chạy trốn.

Tiếng đao gió xé rách không khí vang dội ở bên tai, hai người đều thấy được đầu của đối phương lìa khỏi cổ.

Tiến Hóa Chi Thành không khó tìm, nó quá là rõ ràng.

Đó là một tòa thành cao ngất mang phong cách tây phương, nhìn qua hơi quái dị.

Dù sao thì đây cũng là Trung Quốc, đột nhiên xuất hiện một tòa thành kiểu tây, quả là không hợp nhau.

Thông qua Động Sát Chi Nhãn, Chu Dương có thể nhìn thấy trên tường thành phủ đầy từng vết đao kiếm, còn có vết tích loang lổ cũ xưa.

Đây không phải là một tòa thành mới thành lập, nó đã tồn tại được một thời gian dài.

Trước khi tận thế xảy ra và cho tới bây giờ thì Chu Dương vẫn chưa nghe nói qua có lâu đài cổ kiểu tây nào xuất hiện ở gần đây, nếu không thì các nước phương tây hẳn là sẽ tới nhận thân thích.

« Thành Budrag (Truyền Thuyết): Đây là một tòa thành đặc biệt lưu lạc giữa khe hở thời không, có thể tự do xuất hiện ở các thứ nguyên và vị diện khác, thần bí và mạnh mẽ, nắm giữ sức mạnh không thể tưởng tượng được.

Năng lực: ???

Thần bí không biết. »

Đã lâu rồi Chu Dương chưa gặp phải thứ gì mà Động Sát Chi Nhãn không thể nhìn thấu được, càng ngạc nhiên hơn là thành Budrag được đánh giá là phẩm cấp truyền thuyết, cùng phẩm cấp với Mjolnir.

Budrag là thành phố, vô luận là về mức độ đặc biệt hay là mức độ hiếm có thì đều vượt xa Mjolnir.

  • Thật là càng ngày càng thú vị rồi, tôi vô cùng hứng thú đối với tòa thành này đấy!

Chu Dương rất muốn nhìn thấy sự bất phàm của Tiến Hóa Chi Thành.

Xem ra chuyến này sẽ có thu hoạch tốt.

Chu Dương cười một tiếng, Batmobile tăng tốc vọt tới Tiến Hóa Chi Thành.

  • Xin lấy ra chứng minh thân phận của mình! Chỉ có siêu phàm giả mới có quyền đi vào thành, mỗi siêu phàm giả chỉ có thể mang tối đa hai người bình thường.

Batmobile bị ngăn lại, hơi thở trên người tám thủ vệ rất là mạnh mẽ, hơn xa những người khác.

Chu Dương đã nhận được tin tức của bọn anh thông qua Động Sát Chi Nhãn, tám người đều là siêu phàm giả, thuộc tính còn vượt xa đa số những siêu phàm giả mà anh thấy trước đó.

Có thể sử dụng siêu phàm giả để giữ cửa, hơn nữa còn tận tám người, ngoại trừ truyền thuyết chi thành thì sợ rằng sẽ không tìm được nơi thứ hai.

Với tư cách là người ngoại lai, Chu Dương không ý gây chuyện, nhập gia tùy tục.

Trên bàn tay anh xuất hiện một dòng nước, sau đó dòng nước này bắt đầu chuyển động hệt như một con rắn sống. Những dị năng khác quá mạnh mẽ, cho nên Chu Dương chỉ lộ ra dị năng cấp thấp nhất là dị năng nước nóng.

  • Cậu thông qua, có thể mang theo hai người bình thường vào thành.

Xung quanh đã có một số người tụ tập vây xem, họ hình như rất có hứng thú với người mới vào thành là Chu Dương, đặc biệt là khi nhìn về phía Batmobile, nụ cười trên khuôn mặt càng đậm.

  • Huynh đệ, xe của cậu rất soái! Có muốn bán cho tôi không, tôi ra giá một trăm cân thức ăn.

Hình dáng của Batmobile cực kỳ thu hút ánh nhìn của mọi người, một tên mặc trang phục cao bồi miền Texas nhịn không nổi bước ra chào giá.

Có thể đổi một xe với một trăm cân thức ăn tuyệt đối là một vụ mua bán có lời.

Dù sao thì tại tận thế, xe chính là rác rưởi, muốn đổi nó với một cân thức ăn thì người khác còn cho là bị hỏng đầu óc rồi đấy.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết đó là xe thông thường, T-1000 thật sự là Batmobile à?

Mà cho dù đó chỉ là xe bình thường thì Chu Dương cũng sẽ không bán, anh không thiếu thức ăn.

  • Không bán!

Chu Dương từ chối không chút do dự.

  • Huynh đệ, tôi cực kỳ thích chiếc xe này, tối đa là một trăm hai mươi cân thức ăn! Cậu đừng có làm quá, tôi dám đảm bảo, trong thành này sẽ không ai ra giá cao hơn tôi đâu.

Sắc mặt tên cao bồi miền Texas đã trở nên khó coi, anh tự nhận là mình đã ra giá cả vô cùng ưu đãi, chỉ là người này quá tham lam, không biết đủ!

  • Anh có ra giá cao gấp mười ngàn lần thì tôi cũng sẽ không bán!