Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 153: Đánh Cuộc, Lừa Gạt Mẹ Con Nữ Vương Tinh Linh Làm Vợ




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Hám Thiên Tà Thần


Emily và thị vệ Tinh Linh Hắc Ám tức giận vô cùng, họ hung ác nhìn chằm chằm Chu Dương, tên nhân loại lớn mật dám mạo phạm nữ vương.

  • Thế nào? Không phải lúc trước cô nói có thể bỏ ra tất cả à? Bây giờ hối hận rồi?

Chu Dương cười rất rực rỡ.

Anh thông qua ký ức và tư duy của Nữ vương Tinh Linh, biết rõ trình độ cố chấp với rồng của cô ta cao tới mức nào.

Hình dung bằng hai chữ “Điên cuồng” cũng không quá đáng.

Nữ vương Tinh Linh trầm ngâm trong chốc lát, sau đó chậm rãi gật đầu một:

  • Nhân loại, tôi nguyện ý đồng ý yêu cầu của cậu!

  • Nữ vương đại nhân!

  • Kính xin nữ vương đại nhân nghĩ lại!

Từng Tinh Linh Hắc Ám quỳ dưới đất, muốn nữ vương thu hồi mệnh lệnh lại.

Nữ vương Tinh Linh không nhúc nhích chút nào, cô nhìn về phía Emily:

  • Bắt đầu từ bây giờ, con sẽ thay thế vị trí của tôi, trở thành Nữ vương Tinh Linh Hắc Ám.

  • Mẹ đại nhân...

Emily trợn mắt nhìn Chu Dương một cách hung tợn, dường như muốn ăn thịt người.

  • Chờ đã, tôi đổi chủ ý ban nãy rồi!

Chu Dương đột nhiên cười lên....

  • Nhân loại, tại sao ngươi có thể nuốt lời như vậy được chứ!

Toàn bộ Tinh Linh hung tợn nhìn Chu Dương, ánh mắt giống như có thể giết người.

Chu Dương giang tay rồi nhún vai một:

  • Chẳng phải giao dịch vẫn chưa tiến hành à? Tôi cảm thấy giá cả có thể thương lượng lại.

  • Nhân loại thích mua một tặng một, mua một được mười, cô là Nữ vương Tinh Linh thì cũng nên tặng mấy người con gái theo chứ? Tôi thấy Emily cũng không tệ lắm, cộng thêm cô ấy đi.

  • Nhân loại lòng tham không đáy! Ngươi đừng hy vọng hão huyền!

Emily là người đầu tiên hét ầm lên.

Nữ vương Tinh Linh không vui nhìn Chu Dương:

  • Emily là người thừa kế duy nhất của tôi, tôi không đồng ý.

  • Nhân loại, rồng đi theo Tinh Linh Hắc Ám chúng tôi mới là nơi quy túc tốt nhất. Vì tương lai của Nhị Ngốc, ngươi cần thiết phải lưu nó lại đây.

Lần này, Nữ vương Tinh Linh thay đổi cách nói, giọng nói mang theo chút nũng nịu, bắt đầu đánh chiêu bài cảm tình.

Chu Dương hình như nghĩ đến cái gì, khoé miệng anh phác họa ra một nụ cười.

  • Nếu mà tôi có thể chứng minh Nhị Ngốc đi theo tôi mới là lựa chọn tốt nhất thì sao?

  • Cô muốn đánh cuộc không? Chỉ cần tôi có thể chứng minh Nhị Ngốc đi theo tôi tốt hơn, hơn nữa khiến các người tâm phục khẩu phục, nếu vậy thì cô cùng với Emily đều phải đi theo tôi, trở thành người phụ nữ của tôi.

  • Nếu mà tôi thất bại thì rồng sẽ là của cô, thế nào?

Chu Dương bày ra một trò cá cược, anh cười híp mắt nhìn Nữ vương Tinh Linh.

Trong mắt Nữ vương Tinh Linh lóe lên vẻ trầm tư, cuối cùng cô vẫn không thể ngăn cản được sự mê hoặc có được rồng bảo hộ.

  • Được rồi, tôi đồng ý cậu!

Chu Dương tiến tới vỗ tay với Nữ vương Tinh Linh lập thề ước, ván cược được thành lập.

  • Ánh mắt của tôi rất cao, cô đừng có nói dối cho qua chuyện, cô chắc chắn phải thua thôi!

Tộc Tinh Linh Hắc Ám có một quả long huyết, có chỗ tốt cực lớn đối với rồng. Cho dù đối phương có giở trò gì thì khi cô lấy quả long huyết ra, anh ta chắc chắn sẽ bại trận.

  • Cô ngoan ngoãn chờ đợi trở về cùng tôi đi!

  • Nhị Ngốc, qua đây!

Nhị Ngốc lưu luyến nhìn mớ thức ăn mới gặm được một nửa rồi đi tới bên cạnh Chu Dương, mỗi bước đều khó khăn cực kỳ.

  • Tao có thứ tốt cho mày ăn đây!

Chu Dương lấy thuốc thúc đẩy sinh trưởng, phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ thuần dưỡng rồng, đút vào miệng Nhị Ngốc, nó lập tức ngậm lấy uống sạch, hình như cảm thấy mùi vị cũng không tệ lắm.

Lát sau, một màn kinh người xảy ra, Nhị Ngốc giống như bong bóng cao su được thổi phồng lên, trở nên càng ngày càng to lớn, vốn dĩ nó chỉ to bằng một con bê, thế mà sau mấy phút đã phóng đại tới một trăm mét, đại điện suýt nữa cũng chứa không nổi.

Nhị Ngốc nhìn thấy chủ nhân và Tinh Linh Hắc Ám bị thu nhỏ lại, vẻ mặt ngây ngốc.

Toàn bộ Tinh Linh Hắc Ám trợn mắt há hốc mồm, Nhị Ngốc bỗng dưng trở nên phóng to mấy chục lần, họ không thể tin được vào mắt mình.

Đây là tình huống gì?

Chẳng lẽ chúng tôi hoa mắt rồi à?

Lúc trước rõ ràng là một con rồng con, làm thế nào mà trong nháy mắt đã trở nên lớn như vậy?!

Đây chính là dáng vẻ trưởng thành của loài rồng?

Rốt cuộc thì nhân loại kia đã cho nó ăn cái gì?

Không chỉ có Tinh Linh Hắc Ám ngây ngốc, Nhị Ngốc càng ngây ngốc hơn.

Tại sao mình lại to đến như vậy? Sau này một bữa cơm phải ăn bao nhiêu cái đùi gà đây?

Thôi mặc kệ, người cần lo là chủ nhân không phải mình, ăn chết hắn, không cho cơm mình sẽ đình công.

Chỉ có một mình Chu Dương còn duy trì nụ cười trên mặt, giống như anh đã dự liệu mọi thứ.

Như vậy đã đủ khiếp sợ chưa?

  • Tôi đã nói rồi mà, Nhị Ngốc đi theo tôi mới là lựa chọn tốt nhất.

  • Được rồi, tôi thắng, mấy người có chơi có chịu đúng không?

Chu Dương nhìn thoáng qua các Tinh Linh Hắc Ám, trên mặt mang nụ cười của người thắng cuộc.

Không tốn một phân tiền, không cần phải bỏ ra đại giới mà đã có thể lừa gạt được hai mẹ con Nữ vương Tinh Linh một cách thuận lợi như vậy, quả thật là lời to.

Ánh mắt của Nữ vương Tinh Linh trở nên ảm đạm, cô biết rõ mình đã thất bại, hoàn toàn không đường để phản kháng.

Cho dù cô có lấy ra Quả Long Huyết thì hiệu quả cũng không bì được với bí dược của Chu Dương, vô luận cô dùng biện pháp gì đều không thể lội ngược dòng được.

  • Tôi không phục!

  • Rõ ràng là anh chơi xấu! Ai mà biết đây có phải là cái bẫy do anh tạo ra, sau đó dụ dỗ chúng tôi chui vào tròng hay không? Tôi không thừa nhận ván cược này!

Emily nhảy ra, hai mắt cô dường như muốn phun lửa.

Nhìn thấy Emily, Chu Dương không khỏi lắc đầu:

  • Vợ hư là lỗi do chồng, chờ một hồi tôi sẽ dạy dỗ em sau.

Chu Dương đưa mắt sang Nữ vương Tinh Linh, không ngừng đánh giá cô ta.

  • Không biết cô có phục hay không?

Ánh mắt của Nữ vương Tinh Linh trở nên phức tạp, cô rất muốn nói không, nhưng hai bên đã đặt cuộc, há là có thể nói không giữ lời?