Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 247




Editor: Min

Beta: Tương Ly

Nhìn đám người trước mắt không biết từ đâu xuất hiện, đáy mắt Dạ Thất Thất có hơn vài phần phòng bị!

"Các ngươi là người phương nào? Không biết từ đâu xuất hiện lại nói những lời kì quái, khó tránh hơi quá đáng đi?" Lai giả bất thiện, thiện giả bất lai! Dạ Thất Thất cũng không phải là thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi không biết gì, lòng người hiểm ác, nàng có thể hiểu được.

Giờ phút này Dạ Thất Thất một thân lam y, dung mạo thanh tú tuấn lãng, nhìn qua một cái, chính là chàng thiếu niên tác phong nhanh nhẹn, nếu bỏ đi ngạo khí cùng vẻ cương quyết trên gương mặt hắn, liền càng thêm hoàn mỹ.

"Tiểu tặc lớn mật, lại dám tự mình trộm trứng rồng của thần thú Thanh Long, làm cho Thanh Long giận dữ, ngộ thương biết bao dân chúng ở Thanh Long thành, ngươi có biết tội của ngươi không?" Người tới mở miệng liền không cho  Dạ Thất Thất cơ hội phản kháng mà liền gán tội danh lên đầu nàng, còn chưa làm rõ ràng mọi chuyện mà đã xem Dạ Thất Thất là bia đỡ đạn.

Nghe vậy, khéo môi Dạ Thất Thất gợi lên một tia cười lạnh!

Bắt đầu không nói gì liền trực tiếp hỏi tội, ý đồ này được thể hiện quá rõ ràng quá rồi?

Muốn bắt kẻ chết thay, thế nhưng lại dám đụng đến nàng, chẳng lẽ trên mặt Dạ Thất Thất nàng có viết chữ ‘dễ khi dễ’ sao?

Thật sự là buồn cười!"Bắt trộm bắt tang vật, các ngươi có chứng cứ gì chứng minh trứng của Thanh Long là do ta trộm? Nghe nói trứng rồng là do linh khí Long tộc thai nghén mà sinh, từ nhỏ liền cực kỳ cường đại, nếu ta tiếp xúc với trứng rồng, trong người tất nhiên có hơi thở của Long tộc, trước mắt, các ngươi có thể thấy được nơi nào trên cơ thể ta có tồn tại hơi thở Long tộc?" Trong mắt Dạ Thất Thất mang theo vài phần trào phúng hỏi.

"Giỏi lắm tiểu tặc gian xảo, đến nước này ngươi còn dám ngụy biện, còn không mau khoanh tay chịu trói? Nếu như giờ phút này ngươi nhận tội, ta liền vì ngươi cầu tình với tộc trưởng. Thủy tộc ta là một trong ngũ đại gia tộc của Xích Hỏa đại lục, nhất định sẽ giữ lời, nếu ngươi cứ khăng khăng, có ý đồ chạy trốn, Thủy tộc ta chắc chắn sẽ phát lệnh truy sát ngươi, toàn bộ đại lục sẽ truy sát ngươi cùng với những người có quan hệ với ngươi, trong đó lợi và hại, ngươi tự mình cân nhắc!" Ngụ ý, chuyện lần này, bất luận là có liên quan đến nàng hay không, oan uổng này, nàng đều phải chịu trách nhiệm rồi!

Bởi vì, chuyện này Thủy tộc - một trong ngũ đại gia tộc Xích Hỏa đại lục, người trước mắt liền trực tiếp dùng danh nghĩa Thủy tộc để uy hiếp Dạ Thất Thất nghe theo.     

Dạ Thất Thất làm sao không hiểu những lời người đó nói, nhìn khí thế hung hăng của đám người kia, khóe môi nhếch lên một nụ cười tràn ngập lãnh ý.

"Nói như thế, hôm nay thần thú Thanh Long cùng thần thú Chu Tước đại chiến, tất cả vì ta mà ra, nguyên nhân gây ra là ta trộm trứng rồng, nếu ta mà ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói để cho bọn ngươi bắt giữ, ta liền là trở thành một loại tiểu nhân bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, ích kỷ, mà người của những bộ tộc còn lại sẽ là anh hùng cứu vớt dân chúng, được vạn người ngưỡng mộ, có phải hay không?" Người không biết xấu hổ đúng là thiên hạ vô địch, toàn bộ người của bộ tộc này, thật đúng là da mặt dày tới cực điểm. 

Thanh Long Thành, Thủy tộc, xem ra, nàng cùng Thủy tộc này đúng thật là có duyên phận nha!

"Đừng nhiều lời, nếu ngươi không ngoan ngoãn khoanh tay chịu trói, thì đừng trách chúng ta vô lễ..." Tiếng người nói chưa dứt, chỉ thấy trong tay Dạ Thất Thất có một đạo hồng quang hướng hắn đánh tới.

"Pằng - -" tiếng roi vang thanh thúy truyền đến, kèm theo tiếng roi rơi xuống, còn có một tiếng kêu thê thảm.

"A... Đau quá..."

"Tiểu tặc ngươi dám, lại dám đả thương người Thủy gia chúng ta, ngươi quả nhiên là tiểu tặc không biết trời cao đất dày, hôm nay nếu không bắt ngươi lại, khó có thể giải được mối hận trong lòng của ta!" Thanh âm ồn ào vang dội không trung, xuyên qua rất xa, thậm chí ngay cả bên trong Thanh Long Thành cũng có thể nghe thấy lời nói này.

Đáng chết!

Cảm thụ được xung quanh không ngừng có hơi thở bay về hướng mình, sắc mặt Dạ Thất Thất trở nên vô cùng lạnh lùng, sát khí lóe qua nhè nhẹ nơi đáy mắt.

Đồ đáng chết, lại dám tính kế nàng!