Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 249




Editor: Tương Ly

"Tê - - "

Đột nhiên Dạ Thất Thất phát hiện, thân thể của mình không có cách nào cử động được, bị một đạo quang mang bảy màu trói chặt, không cách nào di chuyển.

Nguy rồi, bị gạt!

Trong nội tâm Dạ Thất Thất thầm kêu không tốt, trong phút chốc, khóe môi gợi lên một tia cười lạnh.

Chỉ thấy, đột nhiên phệ hồn roi trong tay Dạ Thất Thất vung lên, theo sự điều khiển của Dạ Thất Thất mà lên xuống, phệ hồn roi lóe ra tia sáng màu đỏ cắn nuốt đạo quang mang bảy màu đang trói Dạ Thất Thất kia.

Thất Tinh trận, nghe nói Thất Tinh trận xuất hiện từ thời kì thượng cổ, một vị đại thần nào đó căn cứ theo 7 chòm sao Bắc Đẩu và sự thay đổi của nó mà tạo thành. Qua vô số năm đến nay, mặc dù uy lực Thất tinh trận đã xa không thể bằng Thất tinh trận do vị thần thượng cổ kia sáng chế, nhưng só với lúc đó, phạm vi sử dụng Thất tinh trận càng ngày càng rộng hơn, thậm chí còn có rất nhiều thiên tài thay đổi trận pháp Thất tinh trận vốn có từ thượng cổ. Từ đó, cho đến hiện tại, những trận pháp Thất tinh trận càng ngày càng quỷ dị khó lường.

"Có Thất Tinh trận liền nghĩ có thể bao vây ta, các ngươi quá coi thường ta rồi!" Hai đầu lông mày Dạ Thất Thất mang theo vài phần đắc ý, bước chân thay đổi đi về phía trước, nhìn bảy bóng dáng phát ra hào quang kia, khóe môi càng đậm ý lạnh.

Dạ Thất Thất làm việc chính là ngươi không phạm đến ta, ta không phạm đến ngươi! Nếu người dám động đến ta, tất nhiên phải chết!

Đến bây giờ, số lần Dạ Thất Thất thật sự tức giân cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, cũng không phải là tính tình nàng tốt, mà là chưa có chuyện gì đáng giá cho nàng thật sự tức giận, mà bây giờ, nàng lại là thực sự tức giận!

Nguyên nhân Dạ Thất Thất tức giận cũng không phải vì lý do gì khác, cũng là bởi vì lá cờ lớn màu đen trước mặt bảy người kia.

Lá cờ lớn kia tên là cờ linh anh, là do linh hồn của mấy vạn hài nhi chưa đầy mười ngày tuổi luyện chế thành, linh hồn hài nhi tinh khiết nhất, nhưng cũng yếu ớt nhất, dùng mấy vạn linh hồn hài nhi để luyện chế thì uy lực tà khí vô cùng kinh người.

Nhìn những linh hồn của hài nhi lượn vòng quanh cờ linh anh, đáy mắt Dạ Thất Thất tức giận càng đậm!

Hài nhi vốn là quãng thời gian tồn tại thần khiết nhất, lại bởi vì tâm tư của một số người, biến người đang sống thành như vậy? Linh hồn bị luyện chế thành tà khí, đồng nghĩ với việc mất đi cơ hội đầu thai, cho đến khi hồn phi phách tán.

Chuyện này làm cho Dạ Thất Thất sao có thể không tức giận?

"Cờ linh anh, các ngươi, đáng chết!" Mặt Dạ Thất Thất âm trầm, nhìn cờ linh anh màu đen, trong mắt lóe ra nồng đậm sát ý.

"Bốp!" Dạ Thất Thất vung roi hung hăng công kích về hướng linh anh cờ, duy nhất cơ hội để cho linh hồn trong linh anh cờ được giải thoát chính là phá hủy linh anh cờ, mặc dù một chút linh hồn sẽ bị hủy diệt như vậy, nhưng lại có thể cứu vớt càng nhiều linh hồn, làm cho bọn họ một lần nữa đạt được cơ hội đầu thai chuyển thế.

Vì những linh hồn đáng thương kia, Dạ Thất Thất cũng bất chấp liều mạng!

"Tiểu tử kia điên rồi, mọi người mau tránh ra..." Thất tinh trận không có thể thành công vây khốn Dạ Thất Thất, lúc bảy người kia nghĩ nhanh chóng khởi động sát trận để đối phó Dạ Thất Thất, lại phát hiện người thiếu niên kia giống như điên rồi, điên cuồng tiến công, căn bản không cho bọn họ chút nào cơ hội khởi động sát trận.

Chỉ trong giây lát, bảy người mới vừa rồi còn đứng ở mỗi vị trí bày trận loạn thất bát tao, còn có hai người bị Dạ Thất Thất đả thương, mệnh ở sớm tối.

"Mở lồng bảo hộ ra, thả ta ra ngoài!" Trong nội tâm Dạ Thất Thất đã cho mấy người này phán quyết tử hình, nhưng trước mắt, nàng trước hết phải an toàn ra ngoài từ trong lồng bảo hộnày, cái khác, sau đó nói sau.

Hiển nhiên, chủ ý Dạ Thất Thất bị người nhìn thấu, toàn bộ bảy người kia lắc đầu, thà chết không chịu đáp ứng thả nàng rời đi.

"Đã như vậy, vậy các ngươi liền toàn bộ lưu lại tính mạng đi." Dạ Thất Thất cuồng vọng cười một tiếng, trong tay phệ hồn roi lóe ra hào quang điên cuồng.