Tôi đặt thỏ banh trên đầu và kiểm tra khái quát qua 〖Cảm quan〗.
Bên trong hang tối thui như lẽ thường, thỏ banh dùng kỹ năng 〖Ánh sáng〗 tạo ra ba hòn lửa nhỏ lượn lờ xung quanh, giúp chúng tôi đủ quan sát.
...Đôi khi chúng chạm vào đầu tôi nhưng chẳng cần bận tâm làm gì.
Bức tường có màu đỏ sáng.
Càng vào sâu hơn, mối lo ngại của tôi càng tăng dần.
Có phải loại tường đặc biệt này được tạo bởi 〖Đất sét〗 của lũ kiến?
Khi tôi cào nhẹ móng tay lên, nó không hề nứt vỡ hay tách ra.
Chúng ta sẽ gặp rắc rối nếu nó dễ dàng đổ sập như vậy.
Thế rồi lũ kiến đâu?
Tôi vẫn chưa thấy bất kỳ con nào ở đây cả.
Có hai con bị suy yếu đứng gác cổng, nhưng tôi nghĩ bên trong sẽ phải có cả bầy ấy chứ.
Không có sự xuất hiện của lũ kiến, chúng tôi đi tới nơi hành lang chia làm ba hướng.
Đến điểm này có vẻ gia tăng sự phức tạp rồi đây.
Điều đó nghĩa là khi chúng tôi khuấy đảo một con đường, chúng sẽ bỏ trốn qua lối khác chăng?
Xem ra chúng không muốn gây chiến nên chưa muốn lộ diện.
Sự thật của vấn đề là khi con đường phía trước phân nhánh, sẽ rất dễ dàng để lũ kiến chạy khỏi tôi vì hiểu biết về lãnh thổ.
Chúng đã chuẩn bị rất nhiều cách cho trường hợp tẩu thoát.
Lúc này, thỏ banh, Adofu và tôi mỗi người nhìn mỗi lối đi khác nhau.
“Hẹn gặp lại nhau nhé, bảo trọng!” nảy ra trong đầu tôi như suy nghĩ nhất thời, nhưng đó không phải là kế hoạch.
Chẳng có ích lợi gì nếu chia nhân lực chiến đấu của chúng ta ra.
Tôi để tâm đến lối đi bên phải và nhìn vào trong.
Không thấy gì hết trong phạm vị tầm nhìn, mà cụ thể hơn, có những tiếng động nào đó khác thường.
Tập trung ma lực dưới cổ họng, tôi vươn đầu tới, hé môi và sử dụng năng lực 〖Huýt sáo〗.
Pyuu~Pii~~~.
Tiếng huýt âm vang vào lối hành lang màu đỏ tĩnh lặng.
Nghe kỹ hơn, tôi nhận ra tiếng động nào đó giống bước chân, hòa chung trong tiếng huýt sáo.
Tôi chưa thể đưa ra kết luận đó có phải do tôi tưởng tượng ra hay không.
Hừm, tôi đã không kỳ vọng việc nó có hiệu quả.
Chỉ thành công ở một mức độ nào đó thôi.
Không thể tin được tôi lại trông đợi với một thứ như vậy.
Chúng ta nhanh chân lên được chưa?
【Cấp độ Kỹ năng cơ bản 〖Huýt sáo〗 đã tăng từ 1 lên 2】
...Dù lên cấp nhưng có vẻ vẫn chưa đủ hữu ích.
Không lẽ sẽ giúp âm thanh truyền được xa hơn?
Cũng đáng giá đôi chút.
Mà sao thì nó vẫn có lợi, bạn biết mà?
Nếu tiếng huýt của tôi được cải thiện, tôi có thể dùng nó để khiêu khích hay tận dụng những trò mưu mẹo khéo léo… tất cả không thật sự cần thiết, hầyyyyy…
“Cậu định xuống lối này sao?”
Adofu hỏi tôi.
Tôi lắc đầu phủ định, trở về hành hang.
Sau đó tôi hướng đầu tới lối đi ở giữa.
Cuối cùng là lối bên trái.
Cả ba lối nào cũng như nhau.
Chẳng có dấu hiệu hay âm thanh gì.
Chậc, chọn bừa lối bên trái đi.
“Gua.”
Tôi quay sang Adofu cùng giọng kêu trầm và tiến xuống.
Khi đã hoàn toàn bước vào bên trong, Adofu đi theo sau tôi.
Sao tôi lại chọn bên trái nhỉ?
Không có lý do chính xác.
Tôi chỉ nghĩ lũ kiến sẽ hiểu nhầm âm thanh huýt sáo và tưởng tôi sẽ đi theo lối bên phải, cho nên tôi chọn lối đối diện để phủ đầu.
Dù tôi biết không có sức gây ảnh hưởng, ít ra vẫn có tý quan trọng.
Lũ kiến không chừng sẽ bỏ trốn theo lối này… hoặc do tôi nghĩ, nhưng tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu gì cả.
Sai lầm rồi chăng?
Chúng ta có nên quay lại không?
...Như tôi nghĩ, lối vừa chọn lại chia ra làm ba.
Cái hang kiến này rộng bao nhiêu vậy?
Cứ mà đi tìm hiểu hết mấy đường nhánh thì có mà mệt người, cứ lấy lối đã chọn mà theo.
Tôi vẫn tiếp tục sâu hơn và để ý qua 〖Cảm quan〗, mỗi lúc càng bực tức hơn.
Sao nơi này vắng như nhà ma thế hả?
Tụi kiến khốn nạn trốn đâu rồi?
Trong lúc đi dò xét, thôi cảm nhận được gì đó phía sau nhóm.
Có phải do bản năng khiến chúng ở gần trung tâm cái tổ?
Nếu vậy chúng sẽ không chịu chui ra đâu.
Như dự đoán, tôi nhận ra hàng tá con kiến phía trước.
Thay vì bỏ chạy, chúng dự định sẽ lấn áp tôi bởi lực lượng.
Thế này sẽ tiện cho tôi rất nhiều.
Tôi có thể cào nát tất cả rồi lên cấp tối đa liền luôn!
...Tuy vậy còn phụ thuộc vào mức độ suy yếu của chúng.
Hành lang thì hẹp.
Thân thể to đùng của tôi làm khó việc di chuyển xung quanh...
Nhưng đổi lại, số lượng kiến đối đầu với tôi sẽ bị hạn chế.
Tôi đơn giản không biết không gian của hành lang sẽ ủng hộ tôi hết mình hay phản lại.
“Kucha!!” “Kucha!!”
“Kucha!” “Kucha!” “Kuchaa!!”
Lũ kiến hô lên với tiếng chân dồn dập.
Số lượng khá đông.
Với tôi chỉ cần nhanh chóng lên cấp rồi rút lui…
Lối thoát hẳn sẽ không dễ dàng.
Tốt nhất là tấn công trực diện hay bên mạn sườn đây?
...Gì thế này?
〖Cảm quan〗 phát hiện ra một điểm lạ?
Có thứ gì đó phản ứng bên kia bức tường.
Cảm thấy đáng ngờ, tôi quay vào tường rồi gầm lên.
“GuuoO!!”
Bức tường đỏ chảy ra, để lộ ra tràn ngập lũ kiến.
Rõ ràng chúng dụ tôi vào nơi này để tổ chức tấn công.
Dùng 〖Đất sét〗 để dựng lên những bức tường rồi nấp trong đó.
Cùng một lượt, làn sóng kiến đỏ đổ ập từ cả hai bên hành lang.
Tôi đã bị gài bẫy.
Ngay tức thì, cả bọn bị bao vây bởi lũ kiến.
“Kucha!!” “Kuchaa!”
Đúng như tôi nghĩ, chúng còn thông minh hơn cả loài côn trùng đơn thuần.
Chắc chắn chúng có một con chỉ huy.
Tình thế này diễn ra mà không có mệnh lệnh thì đúng là không thể tin được.
Với số lượng kiến ở đây… dù đã bị yếu vì chất độc, có khó không?
Gừ, giờ không có thời gian để run sợ.
Điều tôi lo ngại duy nhất khi bỏ chạy là sự lựa chọn còn lại.
Tôi không thể bi quan được!
“GuuooooO!!!”
Nhào vô một lúc thế này càng tốt!
Ta sẽ biến tất cả bọn ngươi thành điểm kinh nghiệm!
Ghi chú
[Lên trên]