Sau tất cả, con thằn lằn quyết định đi theo tôi.
Tôi tưởng rằng nó sống ở đâu đó gần đây, nhưng hình như nó muốn đi theo tôi đến tận nhà.
Có vẻ như nó rất ấn tượng với kĩ năng〖Lăn〗của tôi.
Dĩ nhiên rồi, cũng chẳng còn cách nào khác.
Thực ra thì, cũng không tệ. Một con thằn lằn và một con rồng, tôi trông giống như người anh cả nhỉ.
“Kishi, kishishi!”
Dù là như vậy, nó có vẻ quấn quít tôi hơi quá mức rồi.
Trên đường đi, nó cứ cọ má vào người tôi nãy giờ.
Do nó là một con thằn lằn với nọc độc chết người, tôi cảm thấy lo lắng về bầu không khí hiền lành xung quanh nó. Điều tồi tệ nhất có thể sẽ xảy ra nếu tôi hạ thấp cảnh giác.
Tình trạng cơ thể tôi hiện giờ có ổn không, tôi tự hỏi?
Lớp vảy của tôi bảo vệ tốt đến mức nào? Liệu có chỗ nào trên cơ thể tôi bị tróc ra sau khi sử dụng〖Lăn〗quá nhiều không?
Trên đường về nhà, chúng tôi bị một nhóm những con sói xám tấn công.
Tôi ra hiệu về phía con thằn lằn.
Như đã hiểu được điều đó, nó nhanh chóng chạy ra xa khỏi tôi.
Thế này thì bọn chúng sẽ không thể nào trốn thoát được. Tôi và con thằn lằn tách ra hai bên trước và sau lũ sói.
Thịt khô dự trữ đã sắp hết, cùng với mớ điểm kinh nghiệm ngon lành, tôi sẽ xử lý tất cả không chừa một con.
Thái độ thù địch tỏa ra từ lũ sói vẫn không thay đổi.
Tuy nhiên con đầu đàn lớn nhất bắt đầu tỏ ra e ngại, dường như nó cảm nhận được sự chênh lệch về sức mạnh khi thấy chúng tôi không hề có ý định chạy trốn?
Không, chính xác là chúng đang dè chừng sinh vật đi cùng với tôi, thứ đang tỏa ra sát khí thấm nhuần độc tính.
Điều này có lẽ đến từ kỹ năng đặc thù của con thằn lằn,〖Dải băng độc〗
Chúng tôi nên bắt đầu ngay trước khi lũ sói có ý định bỏ chạy.
“Gaa’!”
“Kishiiii”
Tôi kêu lên một tiếng, và con thằn lằn đáp lại.
Như để ra hiệu, tôi nhảy bổ vào đàn sói xám. Cùng lúc ấy, con thằn lằn cũng bắn đạn đất sét về phía chúng.
Với thế gọng kìm như thế này, bọn sói sẽ chết chùm cả lũ mà không thể kháng cự.
“Garua!!!”
Mặc dù lũ sói có vẻ đã hiểu được số phận sắp xảy đến cho mình, nhưng niềm kiêu hãnh của chúng vẫn còn đó.
Con đầu đàn lao đến về phía tôi.
Tôi di chuyển cơ thể mình để tránh đòn〖Cắn〗của nó.
Nhân lúc sơ hở tôi đấm thẳng con đầu đàn lên trời bằng〖Nắm đấm rồng〗.
Tôi cảm thấy nấm đấm của mình đã làm gãy vài cái xương của nó.
Cơ thể của con đầu đàn lơ lửng trong không trung rồi sau đó rơi oạch xuống đất một cách nặng nề.
“Kyain!” “Kyainkyain!”
Thấy thủ lĩnh của chúng đã chết, hai con còn sót lại cố gắng bỏ trốn, một con chạy về hướng bên trái và một con ở bên phải.
Khi tôi đưa ánh mắt sang con thằn lằn, nó gật nhẹ với tôi như đã hiểu.
Giống như việc lùa đám gia súc đến lò mổ vậy.
Tôi nhảy về phía con sói xám bên phải, con thằn lằn bắn đạn đất sét vào con bên trái.
Tôi leo lên lưng con sói, tung móng vuốt của mình ra và xiết cổ nó.
Trong lúc đó, những viên đạn của con thằn lằn xuyên thẳng qua con sói bên trái, gần như tách cơ thể mục tiêu ra làm hai nửa.
Urghh… Mùi thịt tanh bắt đầu phảng phất trong không khí. May mà tôi ở xa nên chỉ cảm nhận được một chút, nếu không chắc tôi sẽ không chịu nổi.
Con sói đổ sụp xuống trong khi cơ thể vẫn còn cựa quậy và không ngừng co giật.
Bởi lúc trước con thằn lằn không có nhiều cơ hội tấn công tôi bằng〖Súng đất sét〗, tôi vẫn chưa biết rõ sức mạnh thật sự của kỹ năng này.
Nhìn vào mảnh cơ thể đầy thâm tím của con sói, một vài chỗ bị trụi cả lông và lộ ra nhiều vết rạch dài.
Này, chẳng phải cái kỹ năng đó quá bá đạo sao?
Dùng nó để đi săn thì quả là tiện lợi.
【114 điểm kinh nghiệm đã thu được】
【Bởi danh hiệu〖Trứng di động: Cấp –〗Nhận được thêm 114 điểm kinh nghiệm】
bảy con sói xám nhanh chóng biến thành thịt dự trữ.
Tôi bây giờ cảm thấy giữa mình và bọn sói có một sự chênh lệch không hề nhẹ. Mỗi lần tôi bắt gặp chúng thì cứ xác định là một phát chết luôn không kịp ngáp.
Thịt của chúng rất ngon, nếu xét về số lượng dồi dào thì điểm kinh nghiệm kiếm được cũng ngon không kém, ngoài ra lông sói cũng có thể tận dụng như một loại nguyên liệu. Tuy nhiên cũng khá là đáng sợ khi nghĩ đến cái ngày mà chúng tôi tuyệt diệt nòi giống của chúng cho đến con cuối cùng.
Trước đây, từ đằng xa tôi từng thấy bọn sói đã sớm bỏ chạy khi gặp phải con Little Rock Dragon.
Nghĩ đến điều đó, sẽ khá là rắc rối nếu chúng cũng có hành vi tương tự khi gặp hình dạng tiến hóa tiếp theo của tôi.
Có lẽ khi ấy tôi sẽ cảm thấy khá cô đơn.
Sói xám là loại quái vật mà tôi đã dành nhiều “tình cảm” nhất.
Tôi bắt đầu bóc tách những con sói bằng móng của mình, loại bỏ những bộ phận không cần thiết để mang về dễ dàng hơn.
Tôi loại ra đầu, nội tạng và các chi. Dĩ nhiên lông là phải giữ lại rồi!
Có lẽ chúng tôi sẽ mang được hết đống này về sau hai đợt vận chuyển.
Sau khi xác định phần mình cần mang, tôi cũng đặt một vài miếng thịt lên cơ thể nhỏ nhắn của con thằn lằn.
Thực sự tôi cũng hơi lo lắng liệu có nặng quá cho nó, nhưng tôi không muốn gia tăng số đợt phải vận chuyển.
Kể cả như vậy, tôi nghĩ đây cũng là dịp tốt để trau dồi kỹ năng〖Lăn〗
“Kishikishiii, kishii!”
Đừng than thở thế chứ, tao cũng phải mang phần của mình mà.
Những con sói xám xuất hiện thật đúng lúc.
Tôi sẽ gặp rắc rối nếu không còn gì để ăn. Mỗi khi đói, thịt khô luôn là thứ giữ cho tâm trạng tôi trong trạng thái tốt nhất.
Tôi muốn để cho con thằn lằn nếm thử thịt khô.
Sau khi hiểu được cảm giác đó, nó sẽ giúp tôi giải quyết vấn đề về lũ khỉ đỏ kia.
Thật tốt khi có một chuyên gia độc dược như thằn lằn đen tư vấn. Tôi sẽ tạo ra một công thức điều chế loại độc hoàn toàn mới.
Sau đó, tôi sẽ ngâm vài miếng thịt vào thứ độc này để “chiêu đãi” lũ khỉ khốn kiếp.
Nếu thành công, bọn chúng sẽ không bao giờ dám bén mản tới nữa.
Khi cái cây mà tôi dùng để treo thịt khô xuất hiện trong tầm mắt, hình bóng của ngôi nhà yêu dấu cũng bắt đầu lộ diện.
Hai bức tượng lớn ở trước cửa hang trông như đang chào đón tôi trở về.
“Kishii!”
Con thằn lằn vẫn đang không ngừng cọ má vào người tôi bỗng sững lại.
Nó tỏ ra bất ngờ, có lẽ vì đây là lần đầu tiên trong đời nó thấy những bức tượng – vốn được tạo ra bởi con người.
Khi tôi đi vào nhà, con thằn lằn cũng vội vã chạy theo.