Tái Sinh Thành Một Quả Trứng Rồng - Hướng Về Mục Tiêu Trở Thành Kẻ Mạnh Nhất

Chương 62




Tôi đứng mặt đối mặt với vượn lông đỏ khổng lồ.

“Ah”

“Aaa”

“Ao, A”

“Aah”

Trong khi giữ chặt lấy thằn lằn đen, lũ khỉ không ngừng hò hét.

Có vẻ như chúng đang rất phấn khích.

Đối với vượn lông đỏ, trận đấu này là một nghi lễ rất quan trọng.

“…… Aa, Ooh”

Con vượn khổng lồ lẩm bẩm điều gì đó trong khi chậm rãi tiến về phía tôi.

Một lần nữa, tôi kiểm tra trạng thái của nó

———————————————

Loài: Giant Red Orangutan

Trạng thái: Nhanh nhẹn, Mạnh mẽ

Cấp độ: 27/40

HP: 198/198

MP: 49/140

———————————————

Hiệu ứng cường hóa vẫn còn sao? …… Khỉ thật.

Tôi mong tác dụng của nó sẽ yếu dần đi.

Kỹ năng〖Thần giao cách cảm〗chỉ tiêu thụ 5 MP thôi sao?

Đáng lẽ tôi nên dành thời gian nói chuyện với nó nhiều hơn nữa.
Đầu tiên tôi phải cố gắng vắt hết 49 MP còn lại mới được.

Chừng nào còn MP thì chừng đó nó vẫn có thể sử dụng kỹ năng hồi phục

———————————————

Kĩ năng cơ bản:

〖Cắn: Lv4〗〖Cào cấu: Lv4〗〖Ném đá: Lv4〗〖Bắt chước: Lv3〗〖Tường đất: Lv2〗 〖Huýt sáo: Lv3〗〖Hồi phục diện rộng: Lv4〗〖Nhanh nhẹn: Lv2〗〖Mạnh mẽ: Lv1〗〖Thần giao cách cảm: Lv1〗

———————————————

Kĩ năng của nó cũng không khác biệt lắm so với vượn lông đỏ bình thường.

Tôi nên dè chừng cái kĩ năng〖Huýt sáo〗đó.

Nếu nó gọi thêm một con trùm nữa sau khi bị đánh bại, tôi sẽ chết thật đấy.

Hình dáng của nó trông khá giống một kẻ chuyên về phép thuật hỗ trợ hơn. Dù có vẻ là tôi sẽ xử lý được, nhưng…. tôi cảm thấy hơi đuối sức rồi.

Nhìn vào tỉ lệ tiêu thụ của〖Hồi phục diện rộng〗, lượng MP cần thiết cho mỗi lần sử dụng khoảng cỡ 10 MP, trong khi đó lượng HP được hồi phục là 80.
Như vậy nó sẽ xài được khoảng 5 lần nữa nếu chỉ sử dụng sức mạnh thuần túy trong trận đấu.

Tôi muốn dụ con trùm sử dụng những kỹ năng khác để vét hết số MP còn lại.

Vào thời điểm này, ép nó liên tục duy trì〖Nhanh nhẹn〗và〖Mạnh mẽ〗là cách tốt nhất.

Dù nó có nhiều kỹ năng đi chăng nữa, thời gian tác dụng cũng không thể kéo dài quá lâu.

Kế hoạch của nó ban đầu cũng là để kéo dài thời gian sao?

Con vượn khổng lồ chuyển từ hai chân sang cả bốn chi, và nhanh chóng lao đến để rút ngắn khoảng cách giữa tôi và nó.

Nó tăng tốc độ bằng cách đạp hai tay xuống mặt đất, khoảng cách đang giảm một cách chóng mặt.

Đúng như tôi nghĩ, đối đầu với nó khi mà〖Nhanh nhẹn〗vẫn còn hiệu lực là một ý tồi.

Thật là bất lợi khi tôi phải chiến đấu mà không có kỹ năng hồi phục.
Tôi lùi về phía sau và phóng ra〖Hơi thở Rồng con〗.

Con trùm nhảy lên để tránh luồng khí nóng và dễ dàng vượt qua được.

Bởi chưa nắm rõ ý định của đối thủ, tôi chỉ ngoái cổ và nhìn theo con vượn khổng lồ đang nhảy lên.

Sau đó, tôi nhận thấy có một cái cây to ở đằng kia.

Tôi vội vàng xoay hướng cơ thể, chuẩn bị cho động thái tiếp theo từ con trùm.

Con trùm đạp lên cái cây khi nó vẫn còn đang ở trên không trung và hướng thẳng về phía tôi.

Tôi không thể ngăn chặn nó kịp thời.

Nói cách khác, dù tôi có đả thương nó đi chăng nữa, con trùm vẫn còn khả năng để phục hồi.

Nó chắc chắn cũng đã tiên liệu trước việc này.

Tôi dang đôi cánh về phía trước để che chắn cơ thể.

Ngay sau đó, lực rơi từ con vượn khổng lồ cùng với sức nặng của chính nó lập tức giáng xuống.
Tôi, kẻ chịu ảnh hưởng trực tiếp của lực va chạm, bị hất văng ra phía sau với một tốc độ sánh ngang với cú rơi ban nãy của con trùm.

Con trùm vẫn tiếp tục truy đuổi.

Tên này mạnh quá.

Chuyển động của nó hoàn toàn khác so với ban nãy.

Có lẽ là vì lúc đó nó vẫn còn cảnh giác với thằn lằn đen.

Tôi đạp xuống mặt đất bằng tất cả sức mạnh rồi tung đôi cánh để bay lên, sau đó đáp xuống một cành cây ở vị trí cao.

“Aak!”

Con vượn khổng lồ đánh vào cái cây mà tôi đang đứng ở trên.

Thân cây bị rung lắc dữ dội, tôi vẫn ráng níu lấy cành cây bằng hai tay mình.

Con vượn khổng lồ leo lên cái cây với tốc độ khủng bố và áp sát về phía tôi.

Chết tiệt! Tác dụng của hiệu ứng cường hóa vẫn chưa yếu đi nữa sao!?

Tôi buông tay khỏi cành cây và rơi xuống.

Con trùm ngay lập tức đuổi theo và nhảy xuống, tôi cố gắng〖Lăn〗ra xa để gia tăng khoảng cách.
Từ sau lưng, tôi có thể nghe thấy tiếng va chạm kinh người giữa cơ thể khổng lồ của con trùm và mặt đất.

[Sao vậy rồng con? Ngươi chạy suốt từ đầu trận. Thật là sự sỉ nhục với ta, và với cả đàn.”

Giọng nói của con trùn phát ra từ〖Thần giao cách cảm〗.

Có vẻ như nó đang cảm thấy khó chịu.

Ngươi có biết hoàn cảnh của ta hiện giờ không?

Ta sẽ bị nghiền nát ngay lập tức nếu dừng lại .

Ít nhất thì ngươi cũng đừng dùng kỹ năng hồi phục nữa chứ!

…Dù tôi thật sự muốn nói ra những suy nghĩ đó, nhưng khi hai con khỉ thuộc hạ nhìn thấy tôi chúng lại dùng nhiều lực hơn lên cái tay đang giữ thằn lằn đen.

“Ah!” “Aah!”

Chúng còn chĩa ngón tay về phía tôi, thể hiện rõ sự không hài lòng của chúng.

Cũng chẳng lạ gì với những hành động phản đối đó.

Đây là một trận đấu với quy định được thống nhất từ cả hai phía, nếu tôi phá luật, chúng sẽ đả thương thằn lằn đen vì em ấy vẫn đang bị giữ làm con tin.
Thôi được rồi.

Nếu các ngươi thật sự muốn ăn đấm đến thế, ta sẽ chiều một cú vậy.

Tôi giảm tốc độ〖Lăn〗và thu hút sự chú ý của con trùm để nhử nó đuổi theo.

Tôi vào phạm vi tấn công của con vượn khổng lồ, nhanh chóng luồn qua cánh tay đang duỗi ra của nó cả bên trái lẫn bên phải.

Tôi cần tìm một cái cây thích hợp… oh, cái đó được đấy.

Cả chiều cao lẫn độ dày đều hoàn hảo. Trông có vẻ rất chắc chắn.

Những cành cây nhô ra ở những vị trí không thể thích hợp hơn, đến cả bộ rễ cũng vậy.

Lấy cái cây làm mục tiêu, tôi nhanh chóng gia tăng tốc độ và di chuyển tới đó.

Con vượn khổng lồ cũng đẩy nhanh tốc độ đuổi theo tôi..

Tôi đập vào thân cây mạnh đến nỗi một vài miếng vảy đóng chặt vào đó, rồi chạy thẳng lên thân cây.

“…… Aaa!?”

Con trùm để lộ vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên và dừng trước cái cây.
Khi còn đang cố nắm bắt tình huống, nó đã lộ ra sơ hở trong một khoảnh khắc.

Sau khi leo lên ngọn cây, tôi lật mình từ cành cây ngay trên đầu con trùm, hướng thẳng vào mặt nó và nhảy xuống.

Trong trạng thái〖Lăn〗, tôi duỗi dài chiếc đuôi trong không trung và đánh trúng vào mặt của vượn khổng lồ.

Chiếc đuôi quật xuống cực nhanh và mạnh như một cái roi.

“Gugo’!”

Con vượn khổng lồ dính một chưởng đau điếng.

Tôi thu đuôi lại, và quyết định tiếp tục sử dụng kĩ năng〖Lăn〗để ép con trùm phải gia tăng khoảng cách.

“………… A, Aa”

Hà hà, như mong đợi, nó đã có hiệu quả.

———————————————

Loài: Giant Red Orangutan

Trạng thái: Hoảng loạn (thấp)

Cấp độ: 27/40

HP: 43/198

MP: 48/140

———————————————

Chà!! Sát thương gây ra nhiều hơn tôi nghĩ.

Cú đó gần như bỏ qua hoàn toàn sức phòng thủ của con trùm.
Đã đến lúc nó dùng kỹ năng hồi phục rồi nhỉ?

Nó sẽ phải dùng đến hai lần〖Hồi phục diện rộng〗để lấy lại lượng HP đã mất.

Tôi đã có thể nhìn thấy con đường chiến thắng.

…… Ô kìa, tác dụng của hiệu ứng cường hóa cũng đã biến mất rồi!

Dù trạng thái hoảng loạn không cao, nó cũng đã góp phần rất lớn.

Không uổng công tôi mạo hiểm chính mạng sống mình để có thể nhắm vào đầu của con trùm.

Vậy thì cứ thế này mà triển thôi.