Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 122: Kẻ Được Chọn




Chương 122: Kẻ Được Chọn

Bước chân dừng lại, Hàn Tư Không gật nhẹ đầu với nhóm trưởng lão và Tôn Ngọc, cậu chậm rãi xoay người và đứng trước toàn trường.

Đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời Hàn Tư Không đứng trước một tập thể tu tiên giả đông đúc như thế này. Hoàn toàn là một tập hợp các thiên tài giới trẻ hiện tại, nhưng dựa theo khí tức thì hầu như chỉ toàn là Phàm nhân, và có chút ít Chi nhân cảnh sơ kỳ.

Cũng thật là.

Tình hình hiện tại của Tiên Huyệt Tông thật sự đã rất thảm, nếu có thể tự mình phát triển thì họ đã không phải bỏ qua nguy hiểm mà mời gọi cậu.

Dù cho cái giá để tái tạo lại thời kỳ hoàng kim đó… chẳng hề rẻ.

Có chút cảm giác thương tiếc xuất hiện trong Hàn Tư Không, nhưng cậu cũng chỉ đến đây với duy nhất một mục đích: tìm cho mình một nơi chốn để trở về, một thứ mà ai cũng gọi là “nhà”.

Diệu Tiên và Tịnh Y đã rời đi vào hôm qua, họ có nói với cậu là để giải quyết một số việc riêng và sẽ nhanh chóng trở về để hội ngộ với Hàn Tư Không.

Thu lại khí tức cảnh giới Lý nhân vào bên trong thể nội mình, Hàn Tư Không có chút khó chịu khi các luồng uy áp cứ liên tục mất tự chủ mà xuất hiện, tình trạng đè chặt lấy những người khác bằng năng lượng từ đầu đã không phải chủ ý của cậu.

Nhưng cũng đành chịu thôi, đây là cái mà người ta gọi là các biệt cảnh giới.

Cảnh giới cách nhau càng xa, đối phương sẽ bị áp chế càng mạnh.

Đôi mắt đen đảo quanh một vòng các đệ tử, đa số đều khá trẻ và tiềm năng phát triển sẽ là rất rộng lớn.

[Thông tin: Cảm ứng tồn tại Thiên mệnh chi tử]

[Thông tin: Nhiệm vụ đặc biệt đã xuất hiện]

[Nhiệm vụ đặc biệt: (Trợ giúp) hoặc (Tiêu diệt) Thiên mệnh chi tử]

[Thông tin: Xác nhận lựa chọn nhiệm vụ]

“Trợ giúp hoặc tiêu diệt?”

Hàn Tư Không có chút suy tư, nhiệm vụ đặc biệt dường như có liên quan gì đó đến kẻ đã từng mang theo hệ thống khi xuyên qua thế giới này.

Liệu, đây có phải là một cột mốc nào đó trong tiến trình hoạt động của hệ thống hay không?

Nhưng để có thể đưa ra quyết định liên quan trực tiếp đến vận mệnh của một người như thế thì cậu cần phải có đầy đủ thông tin về người đó, nếu hắn xứng đáng thì Hàn Tư Không sẽ không ngần ngại giúp đỡ.

Còn nếu không thì cũng chẳng có ảnh hưởng gì nhiều, chỉ cần đừng xen vào cuộc sống của cậu là được.

Về cái gì gọi là Thiên mệnh chi tử thì Hàn Tư Không cũng không quá đặc biệt quan tâm cho lắm.

Suy tư trong chốc lát, cậu vẫn khá khó khăn để quyết định có nhận nhiệm vụ này hay không.

“Có thông tin gì về Thiên mệnh chi tử không? Nó nghĩa là gì?”

Hàn Tư Không hỏi, cậu cũng có thể sử dụng điểm tích luỹ để có thông tin về vấn đề này, nhưng nó lại hơi lãng phí và dường như là không cần thiết đến mức đó.

Thường thì hệ thống sẽ có thông tin về những thứ cần thiết trong nhiệm vụ, nếu nó không có vào lần này thì Hàn Tư Không mới nghĩ đến việc sử dụng điểm tích luỹ.

[Thông tin: Thiên mệnh chi tử mang trong mình khí vận đặc thù, được trời đất chào đón]

“Hiểu.”

Xoa xoa nhẹ cằm mình, Hàn Tư Không có lẽ sẽ để việc quyết định hướng đi nhiệm vụ này kỹ càng hơn. Người này có thể sẽ là một trợ thủ đắc lực hoặc một kẻ thù không đáng có, tuỳ vào giá trị con người của hắn.

“Dùng 100 điểm tích lũy tra cứu thông tin về đối tượng.”

Hàn Tư Không ra lệnh, cậu chậm rãi lùi bước và bắt đầu di chuyển dần về trung tâm đại điện.

[Thông tin: Diệp Phàm]

[Tuổi: 16 – Chiều cao: 1m69 – Cân nặng: 50kg]

[Chủng tộc: Nhân tộc]

[Cấp độ: Phàm nhân]

[Thiên phú: Cao]



[Chức hiệu: Thiên Mệnh Chi Tử]

“Hừm.”

Ngồi xuống vị trí ghế bên cạnh Tôn Ngọc, Hàn Tư Không gật nhẹ đầu với các trưởng lão và dời ánh mắt về phía bảng thông báo của hệ thống.

Không tệ, mọi thứ đều rất tốt.

Từ thiên phú cho đến tuổi tác cũng rất tiềm năng để phát triển.

“Ta có cái gọi là chức hiệu này không?”

Đây là một vấn đề khá trọng yếu, nếu mỗi người đều có riêng cho mình một chức hiệu hoặc chẳng có mấy ai sở hữu chức hiệu này thì thật sự nhiệm vụ này có tầm ảnh hưởng hơn Hàn Tư Không nghĩ rất nhiều.

[Thông tin: Bật tính năng Chức hiệu?]

“Bật!”

[Thông tin: Chức hiệu bật thành công]

[Thông tin: Khởi động bảng trạng thái?]

Nhẹ nhàng chấp thuận trong tâm trí, Hàn Tư Không bên ngoài vẫn ung dung liếc nhìn quang cảnh lễ chào mừng đang diễn ra hết sức long trọng. Tôn Ngọc và các trưởng lão đang lần lượt phát biểu và giới thiệu từng cụm đệ tử sáng giá cho cậu.

[Chủ nhân: Hàn Tư Không - Hirio]

[Chức hiệu: Chân Mệnh Thiên Tử]

[Tuổi: 61]

[Chủng tộc: Nhân loại]

[Cảnh giới: Lý nhân cảnh hậu kỳ - Đủ điều kiện đột phá]

[Thể chất: Cực hạn – Chiều cao: 1m96 – Cân nặng: 95kg]

[Tâm niệm: Hỗn Độn Chân Tâm – Hoàn Thiện]

[Không gian lưu trữ: 19 đơn vị]

- Tẩy Cốt Đan – 7 viên

- Phá Không Cự Kiếm – 1 thanh

- Thân xác Tiên nhân Thiên tiên – 1 bộ

- Linh hồn cường hoá Ác Sinh Linh – 4 đơn vị

- Đá năng lượng luân hồi – 1 viên

- Giáp cốt xuyên tiên – 1 bộ

- Tiên pháp Thiên cấp ??? – 1 quyển

- 2 lần sử dụng tra cứu thông tin mức độ bí mật

[Nhiệm vụ: Đột phá Chân nhân cảnh giới]

[Điểm tích lũy: 16800]

[Danh hiệu: Hỗn Độn ???? ???]

[Hệ thống: Cấp độ giới hạn 11]

[Năng lượng quy tắc thế giới còn lại – 395 đơn vị]

[Nhiệm vụ phụ: Huỷ bỏ truyền thừa Đan Đế - Thời gian: 367 ngày]

[Nhiệm vụ phụ: Thay đổi cấu trúc năng lượng Nhân giới]

[Nhiệm vụ phụ: Kéo dài thời đại]



[Nhiệm vụ đặc biệt: (Trợ giúp) hoặc (Tiêu diệt) Thiên mệnh chi tử]

“Tạm.”

Cậu nhìn thấy bản thân cũng tồn tại một chức hiệu mang tên “Chân mệnh thiên tử” có vẻ khá hầm hố, nhưng Hàn Tư Không lại chẳng thể hiểu được nó mang ý nghĩa sâu xa như thế nào. Chỉ là nó dường như không bao hàm theo thông tin gì để cậu có thể nắm rõ.

Chuyện này có lẽ cần nghiên cứu thật kỹ về sau, Hàn Tư Không cũng đang cần một khoảng lặng để bế quan đột phá cảnh giới Lý nhân cảnh hậu kỳ hiện tại.

Tranh thủ lúc đó cũng xem xét việc sáng tạo Tiên thuật và các thông tin liên quan đến những điều cậu chưa hiểu rõ.

“Hừm…”

Gật nhẹ đầu với Kim La Chinh, Hàn Tư Không rất chậm rãi tập trung nhìn vào từng tầng lớp thanh thiếu niên trẻ tuổi đang dần dần tiến vào điện.

Đã đến thời điểm để trình diện toàn bộ tương lai của tông!

“Đây là các đệ tử chân truyền của toàn bộ trưởng lão bản tông.”

Kim La Chinh bước lên và nói lớn, lão vươn tay và một luồng gió lạnh lan toả tạo ra không gian mát mẻ hơn hẳn.

Từng đợt người quỳ rạp bên dưới chậm rãi ngẩn đầu, Hàn Tư Không nhắm nhẹ mắt và rất nhanh mở ra để quan sát một lượt qua tất cả bọn họ.

Ừm… Cũng không tệ, có rất nhiều khí tức mang theo một lực lượng cực kỳ tiềm năng.

[Thông tin: Bắt đầu chuyển hoá năng lượng quy tắc thế giới]

[Thông tin: Nhiệm vụ khai mở chức năng – Đã nhận]

[Chức năng Liên thông tu vi – Đã mở]

“Liên thông tu vi?”

Hàn Tư Không khẽ cau mày và hơi thở có chút ít sức ép toả ra bên ngoài.

Tu vi của cậu vào lúc này là Lý nhân cảnh hậu kỳ, về cơ bản thì hoàn toàn vượt trội và chỉ cần một hơi thở mang theo năng lượng cũng đủ sức phá huỷ một vùng không gian nơi đây.

Bản thân Hàn Tư Không đang không quá để ý đến vấn đề này, cậu chỉ đơn giản là chưa thể thích ứng với sức mạnh của bản thân hiện tại và thường xuyên có những hành động gây ảnh hưởng đến xung quanh.

“Cần phải bế quan một thời gian để ổn định lại.”

Tự nói với mình như thế, Hàn Tư Không nhắm nhẹ mắt lại và bắt đầu tận hưởng buổi ra mắt với bản thân là nhân vật chính.



Từng dòng năng lượng không ngừng luân chuyển xung quanh, một khu vực rộng lớn đang ngày càng tỏa ra các nguồn áp lực mạnh mẽ lên môi trường với hạch tâm là một bóng dáng con người đang ngồi thiền cực kỳ nhập tâm.

Không khí rung lên nhè nhẹ và từng đợt gió chậm rãi tiêu tán đi.

Một cỗ lực lượng mạnh bạo đang dần dần được đè nén vào trong cơ thể có phần gầy yếu kia.

Hắn chậm rãi hít một hơi, đôi mi cũng nhẹ nhàng mở ra.

Hàn quang bắn mạnh về phía trước, một đợt sóng năng lượng mạnh mẽ xé rách đi hàng loạt các vách tường trước mặt hắn.

Hoàng Nghi mỉm cười gật đầu, cảnh giới Chi nhân đỉnh phong đã được giải phóng hoàn toàn, hắn đã bước chân đến một tầng cao mới của tu tiên giả - Tâm nhân cảnh sơ kỳ.

“Daint huynh cũng thật là quá hào phóng, cũng thật là có sức chơi.”

Hắn nói, bàn tay nắm lại và thả ra tạo thành những cơn sóng gợn nhè nhẹ khiến biểu cảm Hoàng Nghi có chút phấn khởi trong lòng.

Tẩy cốt đan là một loại đan dược có cực nhiều giúp ích đối với thiên phú rẻ rách của Hoàng Nghi, hắn đã thay xương đổi thịt và hoàn toàn nâng cao thiên phú bản thân lên rất nhiều.

Cảnh giới Chi nhân bị phong bế nhiều năm cũng chỉ cần một tháng hơn đã có thể cởi bỏ đi hoàn toàn.

“Cha!”

Một chất giọng non nớt vang lên, gương mặt có chút mệt mỏi của Hoàng Nghi bỗng chốc được thả lỏng và hắn nhanh chân bước đến giang tay đón lấy đứa con mình luôn dành cho rất nhiều yêu thương.



“Trưởng làng.”

Bên cạnh cậu bé đang chạy tung tăng là một dáng người cao ráo cùng nước da trắng ngần, vóc dáng tuy rằng không thể gọi là quá thon thả nhưng cũng rất cân đối. Mái tóc ngắn màu đen sậm cùng gương mặt mang theo vẻ hiền dịu chất phát tự nhiên, nàng là Tuyền Ly – người hiện tại đang trông coi con trai giúp Hoàng Nghi trong thời gian hắn bế quan đột phá cảnh giới.

“Vất vả rồi.”

Vứt lại cho nàng một câu, Hoàng Nghi nhanh chóng ôm lấy Hoàng Huy và bước ra khỏi căn phòng đã có phần cũ nát.

Hắn không cần phải câu nệ với nàng, Tuyền Ly là người đang phụ thuộc vào hắn, không chỉ nàng mà toàn bộ thôn làng nơi đây cũng là như vậy.

Với số lượng tu tiên giả hiếm đến khó tin, Chi nhân cảnh đỉnh phong đã có thể giúp Hoàng Nghi đạt được chức trưởng làng và hoàn toàn trở thành chủ nhân của rất nhiều người sống tại đây. Bọn họ buộc phải bám vào một kẻ mạnh để có thể bình yên sống qua ngày, và Hoàng Nghi cũng rất vui lòng bảo hộ họ để đổi lấy một nơi chốn cùng cuộc sống nhẹ nhàng thư thả.

Cơ bản mà nói, đây là một cuộc giao dịch đôi bên cùng có lợi.

Vì thế nên khi Hoàng Nghi nói rằng bản thân có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn thì rất nhiều người ở đây sốt sắn chăm lo cho hắn, bởi vì hắn chính là sức mạnh của tất cả bọn họ.

Đôi mắt rủ đi vẻ mệt mỏi, Tuyền Ly mỉm cười nhẹ nhàng và ngước mặt về phía bầu trời.

Thôn gia ta, đã có một cường giả chân chính bảo hộ!

Tâm trí được thả lỏng đi rất nhiều, nàng từ lâu vẫn luôn phải vật lộn với môi trường xung quanh khi bất kỳ tu tiên giả nào cũng có thể tạo uy h·iếp đến toàn bộ thôn gia này. Từ khi Hoàng Nghi xuất hiện thì mọi chuyện mới trở nên nhẹ nhàng hơn đi phần nào, nhưng những thôn làng lân cận cũng đồng dạng có tu tiên giả bảo hộ.

Thật may vì họ chỉ có cảnh giới sức mạnh tương đương nhau nên vẫn chưa hề xảy ra bất cứ cuộc t·ấn c·ông quy mô lớn nào mang ý nghĩa c·ướp đoạt hay c·hiến t·ranh cả.

Và hiện tại thì Hoàng Nghi lại tiến thêm một bước vào cảnh giới mới.

Tuy rằng bản thân Tuyền Ly không hề hiểu hết về thế giới của tu tiên giả, nhưng nàng vẫn có thể nhận biết các cảnh giới và hình thức phân chia sức mạnh của họ.

Từ yếu nhất là Phàm nhân cho đến Chi nhân cảnh, sau đó là Tâm nhân…

Ở phía trên đó vẫn còn vài cái tên, nhưng Tuyền Ly lại chẳng muốn nghĩ đến chúng, dù sao thì cả đời nàng cũng chẳng có cơ hội được gặp bất cứ vị tu tiên giả nào có cảnh giới cao hơn Hoàng Nghi vào lúc này cả.

Tâm nhân cảnh sơ kỳ!

Đôi chân bước nhanh tạo ra từng đợt gió gợn nhè nhẹ, Hoàng Nghi cảm giác bản thân đang dần dần hình thành một cỗ không gian bên sâu trong cơ thể mình. Một cảm giác rất kỳ lạ đối với anh.

“Là tâm niệm?”

Tự hỏi bản thân chút ít, Hoàng Nghi tuy có hiểu biết về thứ được gọi là tâm niệm của tu tiên giả mỗi khi họ đạt được cảnh giới Tâm nhân. Nhưng để hiểu thêm và có cách bồi dưỡng tâm niệm bản thân tốt nhất thì anh vẫn khá mù mờ.

Nếu có ai đó ở đây để chỉ điểm cho anh một hai thì mọi chuyện có lẽ đã dễ dàng hơn.

“Chuyện gì?”

Vài âm thanh huyên náo bỗng nhiên xuất hiện khiến Hoàng Nghi nhẹ cau mày, anh cảm nhận được khá nhiều khí tức tu tiên giả đang dần dần tiến lại gần với cổng thôn hơn.

“Là Kim Thiên Thôn! Bọn họ lại tiến đến muốn sát nhập hai thôn chúng ta!”

Kẻ có vóc dáng vạm vỡ vội vã chạy vào, hắn thở gấp với mồ hôi nhễ nhại trên trán và biểu cảm có phần tái xanh.

Hoàng Nghi nghiến chặt răng mình, anh thật sự chẳng hề mong muốn bản thân phải nghe thêm về chuyện này bất kỳ một lần nào nữa.

Nhưng nó vẫn cứ tiếp diễn – các cuộc tranh giành lãnh thổ và tài nguyên.

Sẽ chẳng thể giải quyết các vấn đề liên quan tới tài nguyên tu luyện và không gian sinh sống với cách gây chiến sang các vùng lân cận. Đó cũng chính là nguyên lý cơ bản mà Hoàng Nghi luôn tin rằng nó đúng, nhưng lại chưa từng có bất kỳ kẻ nào nguyện tin theo cả.

Chiến tranh chỉ tạo ra sự mất mát và thậm chí là nguồn tài nguyên còn bị hao hụt nhiều hơn cả lúc ban đầu.

Đã có rất nhiều minh chứng cho chuyện này, và lại chẳng có kẻ nào quan tâm đến.

Nắm tay siết chặt, Hoàng Nghi vuốt nhẹ đầu con trai nhỏ của mình và đặt nhóc con xuống đất.

Anh cần phải ra mặt, cần phải làm gì đó để ngăn chặn các cuộc chiến.

Không khí dao động nhẹ, Hoàng Nghi có thể cảm nhận được đối phương có khoảng ba đến bốn tu tiên giả Chi nhân cảnh, và vài người là Phàm nhân cảnh với căn nguyên không mang theo thuộc tính ngũ hành. Anh dùng tay xoa nhẹ mặt mình và đi thẳng về phía cổng làng.

Kẻ đến chắc hẳn đã chuẩn bị để khai mở trận chiến c·ướp đoạt nếu việc đàm phán không thành công, đó cũng hẳn là lý do mà bọn chúng đã huy động gần như toàn bộ tu tiên giả có mặt trong thôn.

Thôn gia của Hoàng Nghi chỉ có khoảng bốn tu tiên giả cảnh giới Chi nhân, và họ đều không phải dạng người có kỹ năng chiến đấu quá vượt trội. Cuộc sống bình yên đã phần nào khiến họ trở nên thật mềm yếu.

Cánh cổng đơn sơ làm bằng gỗ cây bạch dương nhanh chóng xuất hiện trước mắt anh, Hoàng Nghi lắc nhẹ cổ và hít sâu một hơi dài.

Có hơn hai mươi người đang đứng sẵn trước cổng thôn, và tất cả bọn chúng đều có ánh mắt không hề mang theo chút ít cảm xúc thân thiện nào.

Việc chẳng hề che giấu đi ý đồ bản thân đã khẳng định Kim Thiên Thôn đã có quyết định và đang cực kỳ tự tin với quyết định ấy, vậy thì việc cố gắng đàm phán đã trở thành vô nghĩa.

Bản thân Hoàng Nghi chưa nói hay lộ ra bất cứ thông tin nào cho thấy anh đã đột phá đến Tâm nhân cảnh sơ kỳ, và đây sẽ chính là mắt xích quan trọng nhất.