Chương 131: Level 2
“Sao vậy?” - Hirio.
“Anh vừa mới gọi tôi là gì?” - Lauriel.
“Hửm, gọi cô?”
Hirio nhớ lại, mặc dù chỉ vài giây trước nhưng cậu lại hoàn toàn không thể nhớ được. Có lẽ là do lúc đó thật sự Hirio đang quá tập trung vào dòng suy nghĩ mà vô thức để lộ những gì bản thân mình viết trong đầu.
“Anh vừa gọi tôi là nàng.”
Lauriel nói, biểu cảm vẫn hoàn toàn lạnh băng nhưng gương mặt lại ẩn ẩn có nét đỏ ửng.
“À, có lẽ do tôi mãi tập trung suy nghĩ nên nói luôn những gì mình nghĩ trong đầu.”
Hirio giọng nói bình thản, gương mặt nhìn thẳng vào Lauriel mà không có chút ngại ngùng nào. Cậu cũng không phải chưa từng bày tỏ tình cảm của mình cho nàng, thậm chí Hirio tin rằng Lauriel biết tâm ý của mình nhưng vẫn chưa chấp nhận cậu mà thôi.
“Dù sao thì, ý của tôi là tuỳ thuộc vào rất nhiều yếu tố khác để một cá nhân có thể đột phá lên Level cao hơn. Không thiếu người kẹt mãi mãi một Level cho đến hết đời đâu.”
Hirio gật đầu ra hiệu đã hiểu, cậu tiếp tục đi theo Lauriel và thi thoảng hướng mắt nhìn xung quanh
Cả hai lượn quanh khu chợ nhộn nhịp một vòng, Hirio thì b·ị b·ắt đứng chờ ngoài cổng và cậu chỉ có thể trò chuyện với cái cây to khổng lồ gần đó.
Lauriel bước ra mà không cầm theo bất cứ thứ gì, nàng ra hiệu cậu đi theo và tiếp tục di chuyển..
Dựa theo quang cảnh trước mắt thì có lẽ điểm đến tiếp theo của hai người là một khu rừng lớn, Hirio có thể quan sát thấy rất nhiều thân cây chọc trời từ khoảng cách này. Nhưng dường như nó còn cách nơi đây rất xa.
“Tôi để ý rằng chúng ta dường như thu hút hơi nhiều sự chú ý thì phải?” - Hirio.
“Bởi vì màu tóc của tôi và anh, nó là màu của tộc Fairyn đến từ Thượng Tầng.”
Lauriel nói với giọng dửng dưng, nàng vuốt nhẹ bím tóc đang vắt bên vai và đôi mắt liếc qua Hirio chốc lát.
“Vậy có mang lại rắc rối gì cho cô không? Ý tôi là…”
“Không đâu, người dân tại khu dưới này chẳng ai dám tiếp cận người Thượng Tầng cao quý đâu.”
Lauriel lắc đầu, nàng thật lòng cũng chẳng hề để tâm cho lắm đến vấn đề này.
“Nhắc đến màu tóc thì tôi mới để ý.”
Hirio vuốt cằm nói.
“Tôi đã thấy rất nhiều màu tóc khác nhau từ lúc đặt chân lên Eilrine đến bây giờ, nhưng lại chỉ duy nhất ngài Genju là sở hữu mái tóc đen vậy?” - Hirio.
“Vì cha mang dòng máu Yêu tộc, hay cách gọi thường thấy nhất là tộc Eilrine.” - Lauriel.
“Vậy, đó là chủng tộc bá chủ Eilrine này hả?” - Hirio.
“Có thể nói như vậy, mắt đỏ và mái tóc đen là hai đặc trưng của dòng máu Eilrine. Họ là chủng tộc đứng đầu bảy thế giới nơi đây. Tốt nhất là anh nên cẩn thận với bất kỳ ai trong số họ.” - Lauriel.
“Bảy thế giới?” - Hirio.
“Vấn đề này với anh còn xa lắm, lo mà lên Level 2 trước dùm em.” - Lauriel.
Lauriel hiếm thấy mỉm cười trêu chọc Hirio, cậu chỉ nhún vai và dừng chân trước một khu cửa hang động khổng lồ.
“Đi đào khoáng à?”
Hirio hỏi, nhưng Lauriel chỉ im lặng kéo tay cậu đi thẳng vào bên trong hầm tối.
[Thông tin: Tiến nhập rừng ma thú Material - kích hoạt nhiệm vụ phụ?]
“Kích hoạt đi.”
Hirio nói thầm trong lòng.
[Thông tin: Kích hoạt nhiệm vụ phụ thành công]
“Xoạt!”
Một loạt danh sách đầy chữ xuất hiện trên bảng thông báo trước mặt Hirio, cậu mỉm cười gật đầu và ẩn nó đi. Đa số chỉ là mấy nhiệm vụ cơ bản khá giống khi lần đầu cậu có hệ thống và đoạn thời gian một mình tu luyện trong rừng.
Chắc có lẽ do việc tái khởi động hệ thống chăng?
Hirio bỏ qua chuyện này và Lauriel cũng dừng chân, nơi đây trông rất giống rừng Tĩnh Lặng mà trước đây cậu từng phải đi làm nhiệm vụ cho mụ Angell kia. Nhưng nó không tỏa ra vẻ u ám khó gần mà dường như trông khá bình thường hơn.
Mặc dù mỗi thân cây đều to như một tòa cung điện thế kia.
“Cái nơi này mà dành cho người mới như tôi á? Mới gì lạ nhỉ?”
Hirio nói, cậu tuy rằng không cảm nhận được quá nhiều áp lực nhưng vẫn có gì đó khó chịu với cánh rừng này.
Nhưng tại sao lần nào đi với Lauriel thì nàng đều dẫn vào rừng vậy nhỉ?
“Đây chỉ là bức tường thành tự nhiên của khu vực này mà thôi, băng qua nó là một vùng đồng bằng với sinh thái rất bình ổn.”
Lauriel nói và đi xuyên vào một thân cây rất gần đó.
“A đù.”
Hirio không chần chừng đi theo và đôi mắt anh ngay lập tức chẳng thấy gì ngoài màn đêm.
“Lauriel? Đây là do chỗ này không có ánh sáng hay tôi vừa bị mù vậy?”
“Cả hai.”
Lauriel nói, nàng chập hai tay và hướng về giữa hư không vẽ ra hàng loạt vòng tròn chi chít những dòng ma thuật cổ.
Cơ thể nàng phát sáng màu vàng kim và Hirio cũng từ từ tỏa sáng giống vậy, cả hai lơ lửng lên và không gian rung chuyển dữ dội.
“Có lẽ anh sẽ đạt đỉnh Level 1 rất nhanh nên tôi sẽ đưa thẳng tới gần ranh giới của khu vực Level 2 luôn vậy.”
Lauriel nói, nhưng Hirio còn chưa kịp đáp lời thì cơ thể cậu bỗng bị nén đến ngạt thở. Nhưng rất nhanh mọi thứ trở lại bình thường và đôi mắt nhìn thấy lại ánh sáng, cả hai vẫn chỉ đang ở trong thân cây và Lauriel phủi phủi người di chuyển dần ra ngoài.
“Ồ quao! Nơi này trông thật tuyệt.”
Ánh nắng chói chang cùng bầu trời trong xanh tươi mát, đồng bằng rộng vô tận với màu xanh của cỏ cây và điểm tấm vài nét hoa màu xinh xắn. Mùi hương cỏ cây cùng gió thổi mát mẻ khiến tinh thần Hirio lần đầu được thư giãn đến cùng cực.
Cậu chỉ thấy thưa thớt cây nhỏ và vài khu vực có những rạn cây um tùm, còn lại thì hoàn toàn là một vùng trống trãi chỉ có cỏ xanh và dường như ma thú cũng chẳng tồn tại.
“Đây thật sự là một bãi săn ư?”
Hirio thắc mắc, cậu quay đầu sang và thấy Lauriel quăng một con gì đó trông giống như cục bông với tám chiếc chân nhện vào núi xác gần đó.
Khoan đã! Núi xác?
Từ lúc nào ở đây lại xuất hiện một núi xác c·hết ma thú thế này?
“Tất cả đều đang hấp hối, nhiêu đây có lẽ đủ để anh chuyển hóa exp và lên Level 1 [Thập tinh]. Thời gian không có nhiều nên nhanh tay lẹ chân lên.”
Lauriel nói, nàng ngồi lên tảng đá gần đó và nhắm mắt dưỡng thần mặc kệ Hirio đang nhăn mày cau mặt.
“Nàng chỉ trong khoảng thời gian mình cảm khái mà g·iết được bao nhiêu đây ma thú á? Thậm chí mình còn chẳng thấy có con ma thú nào ở xung quanh đây mà?”
Hirio di chuyển lại gần và cậu có thể cảm giác được rất nhiều nguồn năng lượng đang không ngừng tuôn trào, cơ thể có cảm giác thèm khát và bảng thông báo hệ thống hiện lên.
[Thông tin: Có thể sử dụng điểm tích lũy để bỏ qua quá trình chuyển đổi exp]
“Nghĩa là?”
[Thông tin: Quá trình hấp thu và chuyển đổi exp tiêu tốn rất nhiều thời gian, và sau chuyển đổi không thể hoàn toàn tiếp nhận đầy đủ exp]
“Thề là không hiểu.”
Hirio ngồi xuống, cậu giơ cao tay và một quả cầu năng lượng đen ngòm chụp lấy cả núi xác ma thú lại. Hiện tại quá trình hấp thu điểm exp cũng nên bắt đầu dần dần rồi. Trong lúc đó cậu sẽ tranh thủ hỏi kỹ hệ thống thêm về cơ chế bỏ qua quá trình chuyển đổi, nếu nó có lợi thì Hirio sẽ cân nhắc sử dụng.
“Giờ thì… có lẽ cách hấp thu exp cũng giống như tu luyện linh khí thôi nhỉ?”
Hirio nói, cậu nhắm mắt và cố cảm nhận nguồn năng lượng tự nhiên để có thể hấp thu vào cơ thể. Nhưng sau vài phút thì đôi mắt đen mở ra, chẳng có cảm giác gì cả.
“Vậy có lẽ không phải như thế này rồi.”
Bước đến và kéo một xác ma thú ra ngoài, Hirio vận sức và bàn tay bóp nát cơ thể con vật thành từng mảnh. Hàng loạt chất lỏng màu xanh dương tuôn trào ra ngoài và chúng nồng nặc khí tức của năng lượng tự nhiên.
“Quả nhiên.”
Cậu nói, vậy là thứ được gọi là exp chỉ tồn tại ở dạng lỏng bên trong cơ thể sinh vật, đó có lẽ là do nguyên bản thứ này cũng chính là mana của bọn chúng.
Mặc dù Lauriel cũng đã giải thích trước đó nhưng cơ bản là Hirio chưa thể thật sự hình dung ra cách mà nó hoạt động, giờ thì cậu đã hiểu tương đối đủ rồi.
Dòng mana lơ lửng bay xung quanh cơ thể Hirio, hai mắt cậu nhắm chặt và vươn tay để hấp thu lấy chúng.
“Anh không thể làm như thế được đâu.”
Lauriel nói, nàng vuốt nhẹ tóc mai và tiếp tục.
“Thả lỏng bản thân và chìm vào vùng sâu nhất của ý thức, anh sẽ cảm nhận được các cổng mana của mình.”
Hirio im lặng làm theo, cậu thả lỏng cơ thể và chìm sâu vào vùng ý thức không thể tiến đến. Vào ngay thời điểm này, Hirio cảm nhận được bốn hắc tinh đang liên tục chuyển động tại nơi đó.
“Có bốn cổng.”
Hắc tinh đối với Hirio có lẽ cũng tương tự cổng mana của những kẻ khác mà thôi, nhưng có lẽ cậu là tồn tại duy nhất có thể sử dụng thứ sức mạnh hỗn tạp này.
“Ừm, nó tương đương với cấp tinh mà anh đã khai thông được ở Level 1. Sau khi lên Level 2 thì tiếp tục khai thông cho đến [Thập tinh].”
“Đã hiểu.”
Hirio gật đầu, cậu vận chuyển hắc tinh và chúng hướng về phía dòng exp hấp thu một cách chậm rãi dần.
“Mỗi sinh vật có thể mở đến giới hạn là mười cổng mana, tương đương [Thập tinh]. Và sau khi anh đạt được Level 6 thì giới hạn sẽ chỉ còn chín do một trong số đó đã dung nhập hoàn toàn với cơ thể. Cho đến những Level sau thì thời điểm đến tôi sẽ nói rõ, hoặc khi vào học viện Metarial anh cũng có thể tự tìm hiểu chi tiết.”
Lauriel nói và sự im lặng bắt đầu xuất hiện, Hirio chìm đắm vào vùng ý thức và dường như cậu không thể đáp lời nàng. Nhưng Lauriel biết rõ những gì mình vừa nói cũng đã đến tai.
Hắc tinh hấp thu rất chậm rãi, Hirio có thể cảm nhận được nguồn mana có chút lạnh lẽo chảy xuyên qua tâm thức mình.
“Quá trình này… Thật sự rất tốn thời gian nhỉ?”
Mặc dù không biết đã trôi qua bao lâu, nhưng tại vùng ý thức này thì Hirio vẫn chưa thể tìm thấy dấu hiệu cho hắc tinh thứ năm của mình, cũng là [Ngũ tinh] của Level 1 này.
Mà đây cũng chỉ mới là exp của một con ma thú duy nhất, dựa theo núi xác kia thì dường như sẽ tốn khá lâu thì Hirio mới có thể chuyển hóa và hấp thu toàn bộ.
Đôi mắt mở ra và ý thức trở lại, Hirio nhìn về giữa ngực mình vẫn đang hấp thu từng dòng exp một cách chậm rãi.
“Sao lại ngưng?”
Lauriel hỏi, nàng bước đến và dòng exp đã ngừng di chuyển vào cơ thể Hirio.
“À thì, tôi định rã xác tất cả bọn chúng thành exp để hấp thu một lần luôn.”
Cậu mỉm cười nói, tay cũng rất nhanh vung mạnh vào núi xác kia.
Ầm!
“Anh vẫn chưa mở được đủ mười cổng mana cơ bản thì dù có muốn cũng không thể làm như thế được.”
Lauriel bước đến nhưng không có ý định ngăn cản Hirio mà chỉ vung tay tăng thêm một vòng kết giới bảo hộ lấy cậu.
“Tôi không cần phải mở cổng mana, nói rõ hơn thì thay vì cổng mana, tôi sử dụng hắc tinh để di chuyển mana trong cơ thể mình.”
Hirio nói, cánh tay vẫn không chậm đi chút nào.
“À, là do Hỗn Độn Chân Tâm? Thứ đó vẫn đi theo mặc dù anh đã chuyển đổi chủng tộc ư?”
Lauriel nhớ về gì đó và nói.
“Ừm, nên tôi hiện tại thậm chí có thể gộp bốn hắc tinh nhỏ mình đang có để thành một hắc tinh lớn hơn, tăng khả năng hấp thu lượng lớn exp hơn hẳn.”
“Nó có nguy hiểm quá không? Cơ thể của anh chịu được chứ?” - Lauriel.
“Cô yên tâm, mặc dù hiện tại tôi chỉ có Level 1 và vừa chuyển tộc nhưng cơ thể đã từng chạm đến Lý nhân cảnh không yếu ớt đến thế đâu.” - Hirio.
“Vậy thì tốt, anh cũng không cần quá gấp gáp đâu. Tôi vẫn sẽ ở đây cho đến khi anh xong.” - Lauriel.
Hirio dừng tay và nhìn sang Lauriel, dung nhan của nàng vẫn tuyệt sắc như trước kia, để người nhìn vào không khỏi có cảm giác xấu hổ.
“Nếu cô cứ đối tốt với tôi thế này thì tôi sẽ phải lòng cô mất, mặc dù tôi đã đổ từ lâu rồi.”
Cậu nói với chất giọng nghiêm túc và biểu cảm thản nhiên như thường.
Nhưng Lauriel chỉ im lặng và ngồi xuống gần đó, nhắm mắt.
Hirio cũng xoay đầu tiếp tục công việc của mình, nhưng nếu cậu chú ý thật kỹ thì sẽ phát hiện đôi tai của Lauriel đã chuyển thành màu đỏ.
“Giờ thì.”
Hirio lần nữa buông thõng cơ thể và ý thức chìm sâu, cậu ngay lập tức gộp bốn hắc tinh thành một và điên cuồng vận chuyển exp đi thẳng vào cơ thể.
“Khoan đã! Nếu mình gộp bốn hắc tinh tương đương với bốn cổng mana thì cấp tinh liệu có bị thay đổi?”
Hirio thầm nghĩ, cậu ra lệnh bảng trạng thái.
[Tên: Hirio]
[Tuổi: 67]
[Chủng tộc: Fairyn lai Elf]
[Mật độ Mana: 28%]
[Thuộc tính: Phong - Mộc]
[Level: 1 - Nhất tinh]
[Thể chất: 1m97 - 92kg]
[Hòm đồ: Không]
“Quả nhiên!”
Hirio không lấy làm ngạc nhiên, cậu mặc dù hiện tại không có cảm giác thực lực bị yếu đi nhưng dường như có hệ luỵ gì đó xuất hiện bởi sự tồn tại của Hỗn Độn Chân Tâm.
Exp không ngừng được hấp thụ vào hắc tinh, cơ thể Hirio chuyển hoá thành mana và bắt đầu khai mở thêm hắc tinh mới.
Èo! Èo! Èo!
Không biết sau thời gian bao lâu, hắc tinh cực nhỏ cũng đã hình thành. Nó di chuyển dần về phía hố đen to lớn đang vận chuyển kia và xác nhập vào nhanh chóng.
Cảm nhận cơ thể có chuyển biến nhưng chưa đủ nhiều, Hirio im lặng vận chuyển tâm thức và ra lệnh cho hệ thống.
“Chuyển đổi điểm tích lũy để bỏ qua quá trình hấp thu.”
[Thông tin: Xác nhận]
[Thông tin: Điểm tích lũy đã tiêu hao - 410]
[Thông tin: Chuyển hoá thành công]
Ầm!
Cơ thể bùng nổ khí tức và Hirio chậm rãi mở mắt, cậu cảm giác được hắc tinh của mình đã trở nên lớn gần như gấp đôi so với trước đó. Mặc dù cũng chỉ có duy nhất một hắc tinh đại diện cho [Nhất tinh] mà thôi.
“Trạng thái.”
[Chủ nhân: Hàn Tư Không - Hirio]
[Tuổi: 67]
[Chủng tộc: Fairyn lai Elf]
[Level: 2 - Nhất tinh]
[Cảnh giới: Lý nhân cảnh đỉnh phong - Đã phong ấn thể nội]
[Thể chất: Cực hạn – Chiều cao: 1m97 – Cân nặng: 92kg]
[Tâm niệm: Hỗn Độn Chân Tâm – Hoàn Thiện]
[Không gian lưu trữ: 19 đơn vị]
- Tẩy Cốt Đan – 8 viên
- Phá Không Cự Kiếm – 1 thanh
- Thân xác Tiên nhân Thiên tiên – 1 bộ
- Linh hồn cường hóa Ác Sinh Linh – 4 đơn vị
- Đá năng lượng luân hồi – 1 viên
- Giáp cốt xuyên tiên – 1 bộ
- Tiên pháp Thiên cấp ??? – 1 quyển
- 2 lần sử dụng tra cứu thông tin mức độ bí mật
[Nhiệm vụ: Đột phá Level 3 - Nhất tinh]
[Điểm tích lũy: 16390]
[Danh hiệu: Hỗn Độn ???? ???]
[Hệ thống: Cấp độ giới hạn 11]
[Năng lượng quy tắc thế giới còn lại – 395 đơn vị]
“Đã lên Level 2 rồi?”
Cậu thậm chí không nhận ra bản thân vừa phá đi ranh giới gì cả, chỉ đơn giản là hấp thu và chuyển hoá toàn bộ lượng exp kia thôi.
Nhìn quanh một lượt, xung quanh chỉ còn lại vài viên tinh thể nhỏ xíu nằm ngay vị trí đống xác ban đầu. Có lẽ chúng là các phần còn lại của ma thú.
“Không biết đã qua bao lâu rồi, ở trong vùng ý thức đó thật sự không có cảm giác gì về thời gian cả.”
Hirio bước đến sờ tay lên kết giới, nó chậm rãi tan biến và Lauriel ngồi gần đó cũng đồng thời mở mắt.
“Lại chuyện gì nữa, anh không nên cứ ngắt quãng việc…”
Nhưng Lauriel ngừng lại một nhịp, nàng ghé mắt và ngạc nhiên khi chẳng còn cái xác ma thú hay bất kì exp nào còn lại cả.
“Anh đã hấp thu toàn bộ?”
“Ừm, cũng đã đến Level 2 rồi.”
“Sao có thể?”