Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 207: Hirio vs Hanakii




Chương 207: Hirio vs Hanakii

Èo! Èo! Èo!

Không gian tâm niệm của Hirio xuất hiện trước mặt anh, cơ thể phi vật lý nhẹ nhàng di chuyển bên trong và trước tầm mắt Hirio là một thân hình đang cuộn tròn bên trong hắc tinh.

Đó chính là Hỗn Độn Chân Tâm đang ngủ say, Hirio chỉ biết hiện tại bản thân mình không có cách nào đánh thức nó hay kiểm soát nó. Nhưng ít ra anh biết rằng thứ này sẽ không bị ảnh hưởng bởi lần chuyển đổi chủng tộc hay trùng tu lần hai của anh.

“Một khi ta đạt được Level 8 thì ngươi sẽ tỉnh giấc đúng chứ?”

Level 8 của bán nhân tương đương Lý nhân cảnh của tu tiên giả, nhưng do Hỗn Độn Chân Tâm có tu vi chung với Hirio khi ở Nhân giới nên để giữ sự cân bằng thì Hirio phải đạt được trên Level 8 [Lục tinh] trở đi, tương đương với Lý nhân cảnh Hậu kỳ.

“Một khi thời điểm đó đến, ta sẽ lần nữa mở cổng hắc tinh đưa ngươi về Nhân giới.”

Anh nói, nơi đây quá sức nguy hiểm nếu dồn toàn bộ khả năng của mình tại một chỗ, Hỗn Độn Chân Tâm có thể coi như cầu nói sinh mạng thứ hai dành cho Hirio. Suy cho cùng thì nó cũng sinh ra từ chính bên trong tâm niệm, cũng coi như là một bản sao mà anh không thể kiểm soát. Dù vậy thì vẫn có thể dùng nó như một đốm sáng để định vị nơi mình có thể trở về.

Chỉ là phương án dự phòng khi Hirio hết đường chạy mà thôi, sau cuộc gặp bất ngờ với Phù Dung thì anh lại có rất nhiều dự cảm không lành. Nếu tính luôn cả việc trở về Nhân giới là không thể tránh tai ương thì Hirio chỉ có thể tự trách bản thân quá xui xẻo mà thôi.

“Hirio! Chiến binh với lối chiến đấu cực kỳ hiệu quả!”

Anh nghe thấy giọng người trọng tài, ngay lập tức đôi mắt đen mở rộng và cảnh tượng lôi đài hiện lên trước mắt.

“Trận chiến sẽ bắt đầu ngay bây giờ!!!”

“Dù anh có ân với tôi đi chăng nữa, tôi cũng không định nhường đâu.”

Hirio nói, anh nghiên thân mình và chấp một tay sau lưng.

“Chú mày có từng nghe về giai thoại kẻ vượt cấp vĩ đại nhất mà Học viện từng sinh ra chưa? Cũng tại trận đấu của vòng cá nhân như này, nhưng cách đây khoảng chừng hơn bốn ngàn năm.”

“Tôi chưa từng nghe.”

Hanakii mỉm cười bước chân.

“Fairyn Hanna! Kẻ đã trở thành thí sinh đứng đầu vòng thi thứ ba này sau khi đánh bại kẻ địch hơn bản thân một Level và 5 cấp tinh!”

Cậu nói, gương mặt cực kỳ bình thản nhưng lại mang theo vẻ tự hào.

“Nếu là sư phụ thì tôi không cảm thấy lạ gì.”

“Vậy nếu… chuyện đó lần nữa lập lại đây?”

Hanakii xoay cổ tay, một lưỡi dao sáng rực trên tay cậu trông cực kỳ bắt mắt.

“Anh cứ thử xem.”

“Bắt đầu!”

Xoẹt!

Người trọng tài vừa lên tiếng và Hirio giật mình phóng ngược thân hình lại phía sau, mái tóc anh rơi xuống nền đá vài sợi màu xám tro và mí mắt bỗng chảy một vệt máu nhỏ.

“Điểm mù!”

Hirio dậm chân, bốn cây dao từ phía sau lưng anh b·ị b·ắn ngược ra và Hanakii đứng ở xa mỉm cười.

Trước ngay cả khi hiệu lệnh bắt đầu được nêu ra, cậu đã âm thầm bố trí ít nhất năm thanh dao nhỏ phía dưới nền và ngay thời điểm bắt đầu thì sẽ lập tức bắn thẳng vào Hirio.

“Chơi xấu thật nha!”

Liliane chống cằm và cười nói, cô đã nhìn thấy động tác trước đó của Hanakii và cả cái cách mà cậu đánh lạc hướng Hirio khi trò chuyện. Hành động giơ cây dao cũng là để khiến Hirio bị phân tâm, nhưng phản xạ của anh thì lại quá tốt nên đòn t·ấn c·ông bất ngờ kia chẳng khiến trận đấu có chút thay đổi gì.

“Tiên sinh đã khiến Hirio phải giữ khoảng cách.”

Sàn đấu rung chuyển nhẹ, cơ thể Hirio phóng với tốc độ cực nhanh và cánh tay phát sáng màu xanh lục hướng thẳng đầu Hanakii đấm tới, nhưng cậu lùi, lùi rất nhanh và thậm chí là còn trước cả khi Hirio lao đến.

[Phong Chi Lực: Thuẫn Sát]

Vòng tròn ma pháp màu xanh lục hiện lên, bốn vòng sáng rực trước mặt Hirio đều bị anh đấm thẳng vào và bắn ra với tốc độ cực nhanh hướng về Hanakii.

Oành!

Cơ thể Hanakii di chuyển rất ma quái, cậu lắc người tránh né nhưng lại bị trúng đòn cuối cùng vào chân trái và bị đẩy lùi một đoạn dài.

Cái chân t·ê l·iệt cùng run rẩy, Hanakii hạ thân người và đưa tay ra trước mặt niệm chú.

[Bí Pháp: Lôi Cầu]

Mặt nền của sân đấu làm từ đá miễn hỏa, nó có yếu tố chống được nhiệt độ cao hoặc thấp bất thường nhưng lại đồng thời là vật dẫn khá tốt cho lôi điện. Nhưng bù lại thì phạm bi tiếp dẫn rất nhỏ, và mức tổn thương cũng không được khuếch đại lên chút nào cả.

Với tu vi chỉ Level 3 [Thập tinh] của cậu mà muốn gây tổn hại cho Hirio thì khá khó, nhưng không phải là không thể. Dù sao thì hiện tại chỉ là giai đoạn đầu của việc khai tiên, vì thế mà chuyện vượt cấp không nặng nề như những cấp độ cao kia.

Nhưng vẫn cực khó.

Roẹt!



Và thứ mà Hanakii muốn không phải là gây tổn hại thể chất cho Hirio, cậu chỉ dùng nó để khiến đối thủ trước mặt mình phải dừng lại nhịp t·ấn c·ông.

“Oái!”

Hirio lập tức lùi người và nhảy thẳng lên cao, sau đó là một cú lộn ngược và tiếp đất hoàn hảo.

Anh nhìn lôi cầu trước mặt Hanakii mà chỉ lắc đầu cùng mỉm cười.

Ký ức lúc tối qua chợt hiện về, Ninh Thiền cũng đã dùng thứ tương tự đánh Hirio cháy đen cả người.

Vì thế nên dù biết mức sát thương của bí pháp kia là không lớn nhưng Hirio vẫn chọn cách tạm lui, vì anh có chút không tiêu hóa nổi cái thứ kia.

[Bí Pháp: Trầm Mây]

Hanakii tiếp tục niệm chú, cơ thể cậu nổ bùm một cái và khói trắng bung thẳng toàn bộ sân đấu. Đôi mắt Hirio bỗng trở nên đỏ hoe và một cảm giác đau mắt khiến anh phải liên tục dụi mắt mình.

“Cái quái gì nữa! Khụ!”

Cổ họng đau rát, Hirio xoay người và dậm mạnh xuống sân đấu tạo ra một cơn lốc mạnh thổi tung đi lớp sương mù kia.

Nhưng ngay lập tức có một lớp sương khác chen vào, cảm giác như thể việc dùng gió xua đi màn sương này chỉ khiến nó trở nên dày đặc hơn vậy.

“Anh lấy đâu ra mấy cái bí pháp nà- khụ!”

Hirio xua tay liên tục trước mặt, đôi mắt của anh hiện tại đã hoàn toàn mờ căm và chẳng còn nhận thấy gì nữa. Cổ họng đau nhức không thể nói thêm được và khả năng định hướng hoàn toàn biến mất.

Nhưng Hanakii vẫn không có động tĩnh gì cả, thay vì lợi dụng tình huống hiện tại để t·ấn c·ông thì dường như cậu vẫn đang chờ đợi gì đó.

“Sau cậu ta lại không t·ấn c·ông vậy? Chẳng phải giờ đây là thời điểm tốt nhất sao?”

Một vị khán giả nam lên tiếng, mọi người xung quanh trước đó vẫn đang khá bất ngờ bởi thế trận hoàn toàn không nằm trong dự liệu của họ. Việc kẻ được đánh giá yếu hơn là Hanakii đang hoàn toàn chiếm ưu thế là rất kỳ lạ.

“Ừa nhỉ! Tại sao lại không nhân lúc đối thủ đang bị hạn chế tầm nhìn mà t·ấn c·ông, ít nhất có thể khiến đối phương khó chịu chút ít.”

“Hay là cậu ta dự định một đòn mạnh hơn?”

“Ý anh à một đòn vận sức? Nhưng trong tình trạng này thì tôi cá là cậu Hanakii cũng chẳng thể lập tức định vị được Hirio đâu!”

“Tại sao không? Ý tôi là bí pháp đó sẽ có ích gì nếu người sử dụng cũng bị tác động tương tự?”

“Mấy người vốn chẳng hiểu gì cả! Bí pháp [Trầm Mây] à một loại bí pháp cấp cao có thể khiến cả một vùng chìm trong khói độc. Cái thứ đó là độc dược đấy!”

“Nghĩa là cậu trai Hirio kia đang chôn chân trong độc dược á?”

“Thế cậu ta bị ngu hay sao mà không chạy ra khỏi đó?”

Mọi người xôn xao kinh khủng, Akira xoa xoa cằm và gương mặt cậu bỗng trở nên tái nhợt.

“Đệ cũng nhận ra rồi à?”

Liliane nói ngay khi Akira quay đầu lại nhìn cô, gương mặt kia hiện tại trở nên nghiêm túc thấy rõ.

“Mấy con dao vào lúc bắt đầu trận chiến và lôi cầu kia không phải là tiện tay sử dụng, nó được dùng để bố trí nên thế cục này.”

Cô nói, ánh mắt nhìn quanh sân đấu và nhận thấy một lượng lớn lôi cầu đang khóa chặt phía dưới mặt đất.

“Tiên sinh dùng dao t·ấn c·ông Hirio một cách cực kỳ trực diện trước đó, tiếp đó khiến cậu ta nhìn thấy đống lôi cầu kia và cảnh giác dưới mặt đất.”

“Đúng vậy, nghĩa là nếu Hirio muốn thoát khỏi [Trầm Mây] thì cách duy nhất là nhảy ra bên ngoài.”

“Một khi cậu ta nhảy lên giữa không trung thì không còn cách nào tránh né được những m·ũi d·ao bén ngót kia nữa.”

Akira rùng mình, đánh giá trong lòng của cậu dành cho Hanakii lại tăng thêm một bậc và cảm giác ngại ngùng lại dâng lên chút ít.

“Vậy thì cứ đơn giản là lao ra thôi, lôi cầu kia cũng đâu thể ngay lập tức hạ gục anh ta được?”

Yumeko nói leo vào, nàng gõ gõ lan can và có chút khó hiểu.

“Đúng là lôi cầu không đủ sát thương đánh hạ Hirio ngay lập tức được, nghĩa là cậu ta vẫn có thể chịu đau mà tránh thoát. Nhưng nó lại là một điểm chí mạng.”

Akira nói, Yumeko bỗng quay đầu nhìn về phía vị hôn phu của mình.

“Mất phương hướng!”

Cậu nói, đôi mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào màn khói kia.

“Hirio nếu không thể xác định vị trí chính xác của tiên sinh mà cứ thế lao đi theo bản năng, việc tránh thoát chưa hoàn toàn chắc chắn sẽ thành công nhưng việc bị tổn hại bằng lôi cầu là điều chắc chắn không tránh khỏi.”

“Và nếu không thể tránh thoát hoàn toàn, sẽ không có cách để trả đòn hay phản ứng bởi những gì tiên sinh đưa ra tiếp theo.”

“Bởi vì hiện tại tiên sinh vẫn đang giấu chưa tung toàn bộ chiêu thức của mình.”

Liliane chống cằm không nói gì, cô cau mày và có chút khó chịu trong lòng.



“Thế trận này… gần như là một cái bẫy không có lối thoát.”

Akira chốt hạ, cậu ngả người trên ghế và cười.

Nhưng ngay bên cạnh thì Liliane lại cau mày và tỏ ra chút khó hiểu.

“Nhưng [Trầm Mây] đáng lý ra phải rộng hơn thế này mới phải chứ? Nó có vẻ nhỏ hơn bình thường.”

Cô suy tư nói, sau đó là một đoạn im lặng.

“Hừm… Anh đúng là dùng lại bài cũ không thấy chán nhỉ?”

Hirio chống nạnh nói, cảnh tượng này so với thời điểm anh chiến đấu lần đầu với Hanakii là hoàn toàn tương tự. Nhưng chỉ khác là giờ đây thì tiên pháp cùng sức mạnh của anh đã chẳng còn lại gì cả.

Nhưng có một thức mà Hirio vẫn còn tại, nó cũng sẽ là điểm mấu chốt giúp anh phá chiêu.

Thần thức!

Hirio nhắm chặt mắt, thần thức anh thả ra toàn bộ sân đấu và lập tức tìm thấy Hanakii đang thực hiện một trận pháp nào đó.

“Anh không hoàn thành được nó đâu.”

“...”

Hanakii im lặng không đáp, trước mặt Hirio xuất hiện hơn mười vòng phép màu xanh lục nằm chồng lên nhau. Anh nín thở và vận sức vào tay phải. Với một cái chớp mắt nhẹ, Hirio vận sức và mana cuộn trào trên tay anh.

[Phong Chi Lực: Thuẫn Sát]

Hirio đấm thẳng, cú đấm mạnh đến mức tạo ra t·iếng n·ổ như pháo và khiến một vùng khói độc biến mất ngay lập tức. Đường đạn màu xanh xuyên thủng không khí bắn đến Hanakii và cơ thể cậu bị đẩy bay thẳng ra bên ngoài sân đấu. Cả một vùng sàn đấu vỡ nát và từng viên gạch bị đẩy bay ngược lên trên.

Oành!

Tia sét liên tục chớp nhoáng, Hirio lần nữa dậm chân và sân đấu trong lành trở lại.

[Bí Pháp: Trầm Mây] bị phá huỷ, các lôi cầu bao vây lấy Hirio vẫn nằm đất và anh chưa hề mở mắt mình ra.

“Đừng diễn trò nữa, tôi biết anh chưa b·ị đ·ánh bay đi.”

“Ngươi như một k·ẻ g·ian lận ấy nhỉ?”

Lôi cầu rung chuyển và tập hợp lại thành một khối hình người, Hanakii chậm rãi hiện thân và trước mặt cậu xuất hiện hai quyển trục, chúng lập tức b·ốc c·háy và tan biến. Đây cũng là một trong những kỹ năng của [Bí Pháp: Lôi Cầu] giúp người thi triển sẽ có thoáng chốc hóa bản thân thành những lôi cầu kia giúp tránh né sát thương.

“Giá của chúng khá cao đấy, tiếc thật.”

“Tiêu tốn hay quyển bí pháp cho trận chiến này, tôi không biết anh là người háo thắng đến vậy đấy.”

Hirio nhún vai nói.

“Chà, nói sao nhỉ? Đàn ông là loài sinh vật ghét sự thất bại, và suy cho cùng thì ta cũng là một người đàn ông.”

“Cũng không khác gì với tôi.”

Hirio giơ chân và lập tức xuất hiện trước mặt Hanakii, cậu vung tay nhưng cơ thể bay thẳng về sau và cánh tay trở nên sưng tấy.

“Chú mày giận à?”

Thanh kiếm từ sau lưng Hanakii xuất hiện cắm chặt xuống nền sân, cậu đạp mạnh lên nó và kéo lê một đoạn dài cho đến khi ngừng lại.

“Không, nếu là một trận chiến sinh tử thì nhiều khả năng tôi sẽ c·hết.”

Hirio giơ nắm đấm về trước mặt mình, đôi mắt anh vẫn đang nhắm chặt.

“Nhưng anh sẽ thua! Và đây thì trùng hợp thay lại không phải là một trận sinh tử chiến.”

[Huyễn Trấn Thiên Lực: Trấn!]

Không gian xung quanh Hanakii bỗng bị méo mó nhè nhẹ, cậu lập tức khuỵu chân xuống và một áp lực khổng lồ đè nặng lên toàn bộ cơ thể.

“Cái chiêu này… Bà nhớ mặt tôi đấy!”

Hanakii chửi thầm trong lòng mình.

“Hắc xì!!!”

Xoa xoa mũi mình, Hanna nhìn quanh một lượt và chẳng nhận thấy bất cứ điều gì kì lạ cả. Cô chùi chùi thái dương và thở dài một hơi.

“Chắc thằng đệ ngoan kia lại ngứa đòn rồi! Đợi chị mày xong chuyện sẽ tìm mày sau!”

“Giờ thì… tới đây đi mấy thằng nhóc ác!!!”

Hanna giơ cao thanh đại kiếm về phía cổng thành rộng lớn bằng băng, cô lắc nhẹ cổ tay và không gian vỡ nát tạo ra một vệt kéo dài bắn thẳng về phía cánh cổng đó.

Kong!



Nhưng nó bị chặn lại bởi một màn chắn khổng lồ, gần như ngay lập tức một bóng người phụ nữ xuất hiện cùng thanh thước dài phía sau lưng. Theo sau nàng là một nhóm người nhiều đến mức che khuất cả một góc trời.

Tian Hu nhìn lên bầu trời, sau đó đôi mắt trắng xóa hướng về Hanna và nói.

“Thánh Mẫu lệnh ngươi đến Hàn Băng Tiên Cung gây sự?”

Nhưng Hanna chỉ đơn giản cười lớn một trận và gương mặt có chút lấy lòng.

“Cô đừng đi mách Thánh Mẫu nhá.”

[Huyết Sát Kỹ: Khởi]

Oành!!!

...

“Liệu tiên sinh có chịu nổi không?”

Akira tự hỏi, ngay bên cạnh là ánh mắt vẫn không ngừng chăm chú theo dõi từ Liliane. Cô không muốn bỏ qua bất kỳ khoảnh khắc nào cả.

“Chưa gì đã lôi tuyệt chiêu ra rồi! Ngươi đúng là cái đồ khỉ đột không theo lẽ thường mà!”

Hanakii gượng dậy nói, với thể chất của cậu và cấp độ hiện tại thì việc chống cự trước sức mạnh của Hirio cho đến lúc này đã là cực kỳ khó tin.

Hàng nghìn khán giả đều cảm thấy như vậy, Hanakii tuy đã có chiến lược rất tinh vi nhưng đứng trước một kẻ địch hơn mình một Level thì cũng như vô nghĩa mà thôi.

“Đó là…”

Akira nhìn thấy Hanakii đang bấm quyết bằng một tay, cậu lẩm bẩm gì đó trong miệng và thanh kiếm phía sau lưng Hanakii rung lắc dữ dội.

Nó nhanh chóng bứng người lên như thể bị ai đó kéo ra khỏi nền đá, thanh kiếm bay lơ lửng giữa không trung và hướng thẳng mũi kiếm về phía Hirio.

“Phi kiếm!”

Liliane đập tay lên đùi, nàng nhận ra rất nhanh tuyệt kỹ kia của Hanakii.

Phi kiếm là một dạng kỹ thuật điều khiển thanh kiếm, nó hoàn toàn dựa vào sự tương thích với kiếm thuật và thiên phú bẩm sinh chứ không thể luyện tập mà có được.

Có thể sử dụng phi kiếm có nghĩa là ngươi có thiên phú trời ban cho việc sử dụng kiếm, con đường kiếm đạo hoàn toàn rộng mở.

Thanh kiếm xoay tròn như viên đạn và bắn thẳng về phía Hirio, anh đang phải thi triển tuyệt kỹ của mình nên về cơ bản là không thể tránh né, nhưng nếu tránh thoát và ngưng đi tuyệt kỹ kia sẽ lỡ mất cơ hội tốt nhất hạ gục Hanakii.

Anh đắn đo trong tích tắc và chân trái dậm mạnh xuống đất, cơ thể nghiêng nhẹ sang một bên và phi kiếm cắm thẳng xuống nền đá cứng rắn.

Thanh kiếm xuyên rách một bên quần của Hirio và cắm từ giữa vai đến gối, nó nằm chắn ngang cơ thể to lớn kia và rung lắc nhẹ.

“Trượt rồi nhỉ?”

Hirio nói, tay anh bóp chặt lại và Hanakii chống một tay xuống nền.

“Không thể tin được!”

“Phản xạ của cậu Hirio cũng quá tốt đi, còn Hanakii thì lại trâu bò đến khó tin.”

“Công nhận, chống cự lâu đến vậy trước đòn toàn lực của Level 4 [Nhất tinh] thì quả là không tầm thường.”

“Nhưng vẫn là thất bại thôi.”

“Phải… thật đáng tiếc.”

Nhiều người có chung cảm giác đó, họ đã nhìn thấy đòn t·ấn c·ông gần như chứa đựng toàn bộ khả năng lật ngược thế trận của Hanakii đã bị tránh né một cách dễ dàng mà không khỏi cảm thấy nuối tiếc.

Trận chiến này vốn dĩ chẳng hề công bằng.

“Phụt!”

Hanakii phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể cậu gần như chỉ còn cách mặt sân chưa đến một gang tay, sức nặng của trọng lực đè nén khiến vẻ bảnh trai của Hanakii hoàn toàn biến mất mà thay vào đó là dáng vẻ chật vật khó coi đến cùng cực.

“Tiên sinh đụng phải một tảng đá lớn rồi.”

“Cách biệt một Level đúng là không thể bù đắp nổi mà.”

Liliane nói, cô lắc đầu và đôi mắt bỗng lóe sáng vàng nhạt.

“Ngươi đúng là một tên khốn mà.”

Liliane nói, gương mặt cô vẽ lên một nụ cười cực kỳ khó coi và Akira có chút khó hiểu. Cậu nhìn về hướng ánh mắt Liliane và giật mình.

Ở phía góc sân đấu là một đường nứt vỡ từ kỹ năng của Hirio gây ra trước đó, tại nơi đó là một mảng lớn các viên gạch vỡ nằm ngổn ngang.

Một trong số chúng có hình dáng hoàn toàn bất thường và đang lắc lư như một bức tranh vải.

Và chính xác nó là một lớp vải dày được dệt từ sợi kim loại có tương thích mana cực thấp.

Mảnh vải bay đi để lộ ra Hanakii đang ngồi xếp bằng tại đó với đôi mắt nhắm chặt cùng một loạt các vòng ma pháp trước trán.

[Bí Pháp: Khiển rối]

“Ngươi thua!”