Lúc này trong phòng vệ sinh đi ra Minh Thư, Thanh Vân và Thanh Tú, bọn họ sớm đã đợi nơi đó do lo ngại làm phiền Lê Nhất báo cáo cho Thiên Minh nên mới đợi đến giờ mới ra.
Thiên Minh nhìn thấy 3 người liền mỉm cười nói:
“Cám ơn 2 ngày nay 3 người đã chăm sóc tôi”
" để báo đáp tôi sẽ giúp các cô làm 1 chuyện mà tôi có thể làm ", Thiên Minh Trịnh Trọng hứa hẹn
" là thật hả Anh Minh ", Minh Thư hưng phấn hỏi, Thiên Minh xác nhận gật đầu. Minh Thư đang tính mở miệng nói thì bị Thanh Tú giành nói trước
" Không cần đâu đây là việc chúng tôi có thể làm cho cậu, cậu đã chăm sóc bọn tôi quá nhiều rùi, hơn nữa chúng ta là đồng đội không cần như vậy, đúng không mọi người?", Thanh Vân đứng kế bên đều gật đầu, Minh Thư thấy mẹ mình cũng đồng ý nên, cũng bất đắc dĩ gật đầu theo
Nghe Thanh Tú nói thế, Thiên Minh liền mở miệng:
" Thôi được, sau này nếu các cô có chuyện gì cần tôi giúp thì cứ việc nói đừng ngại ", 3 người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Thiên Minh nhìn về phía Minh Thư nghiêm túc dặn dò nói:" Em không cần lên cấp 4 vội, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng lên cấp, sau đó nói cho anh, anh sẽ làm bảo hộ cho em để sẵn sàng bất cứ trường hợp nào xảy ra, lên cấp 4 rất khó khăn, hoàn toàn không giống những lần trước dễ dàng như vậy, nếu bất cẩn có thể sẽ chết đó", nghe Thiên Minh nói như thế cô liền hoản sợ, vào lúc này cô nhớ đến thảm trạng của Thiên Minh lúc thăng cấp 4, thân thể nhịn không được bắt đầu rung rẩy, Thiên Minh thấy như thế liền cau lại mày, trong quá trình thăng cấp 4 khâu khó khăn nhất là ý chí tỉnh táo, nếu ý chí mạnh mẽ sẽ vượt qua, còn yếu kém thì sẽ có chuyện tồi tệ xảy ra, cậu không biết là chuyện gì nhưng mà bản năng cũng cảnh cáo thì chắc chắn rất nguy hiểm. Cậu nghĩ thầm:" Xem ra Minh Thư sẽ không thể trong thời gian ngắn lên cấp 4 được, chung quy em ấy mới có 14 tuổi thôi, làm sao có thể có ý chí cứng cỏi đến để giữ tỉnh táo trong cơn đau khủng khiếp như thế chứ
Đến mình không phải có ý chí của 2 đời làm người cũng không thể chống đỡ cơn đau như vậy được", hơi thở dài, Thiên Minh liền khuôn mặt tươi cười an ủi Minh Thư
“Không sao đâu, có anh bảo vệ bên cạnh em sẽ không bị gì, nếu mà chuẩn bị sẵn sàng thì hãy nói cho anh”.
Thiên Minh an ủi hình như có tác dụng, Minh Thư thân hình đã dừng run rẩy, mỉm cười xác nhận.
Không có chuyện gì nữa thì mọi người đi ra khỏi phòng của Thiên Minh, để cho cậu nghĩ ngơi.
Thiên Minh nằm một hồi, cảm thấy trong người tràng đầy tinh lực không ngủ được, mà cậu cũng nằm 2 ngày rùi, không muốn nằm nữa cậu liền đi ra khỏi phòng, đi thang máy xuống dưới sảnh đón khách rồi ra khỏi khách sạn, nguồn điện của khách sạn là Thiên Minh sửa, với những công nghệ mà cậu đã học được qua việc ảo tưởng thiết kế thì việc này chẳng đáng là gì, cậu luôn đem theo máy phát điện hạt nhân mini bên người để đi đến đâu cũng có điện để dùng, còn nước dùng thì cậu sử dụng công nghệ lấy nước từ trong không khí nên cũng không thiếu nước dùng cho mọi người. Nếu không có tận thế đến với những công nghệ mà cậu đã nắm giữ bây giờ cũng đủ cho cậu trở thành bá chủ về công nghệ trên thế giới này, đáng tiếc nếu không có tận thế, cậu cũng chưa chắc có được dị năng này cũng không thể tự do mà làm điều mình muốn, bởi vậy nói có được tất có mất cũng không sai, trong lúc cậu suy nghĩ mình cũng đã đi ra khách sạn.
Nhìn cảnh đêm, yên tĩnh, huyền bí, trong lòng suy nghĩ lung tung cũng dừng lại, cậu nhắm mắt thưởng thức màn đêm yên tĩnh, một lúc sau, cậu bắt đầu hưng phấn kiểm tra cơ thể mình biến hóa
Thông qua cảm nhận, cậu phát hiện cơ thể của mình không được cường hóa nhiều như hồi trước, nếu lúc trước mỗi lần lên cấp cơ thể có thể tăng thêm 5 lần thì bây chỉ tăng thêm gấp đôi mà thôi, tuy rằng cơ thể không được cường hóa nhiều như trước nhưng mà đều làm cậu vui mừng chính là trữ lượng Gien năng và tinh thần lực tăng lên rất nhiều cụ thể là lúc trước nếu lên cấp chỉ tăng 5 lần, bây giờ thì là 10 lần, nghĩa là robot T-800 bây giờ cậu một ngày có thể tạo 5000 con, chẳng những vậy hồi trước cậu chỉ có thể thiết kế và tao ra từng con 1, nhưng giờ đây cậu 1 lần có thể tạo rất nhiều con, cụ thể là bao nhiêu thì cậu không rõ chỉ biết hiện tại tinh thần lực của cậu chỉ có thể tạo cùng 1 lúc 5000 robot T-800 mà thôi, còn có thể nhiều hơn nữa nếu tinh thần lực của cậu đủ nhiều.
Biến hóa không chỉ ở đó, khả năng hồi phục của cậu cũng tăng lên đáng kinh ngạc, từ hồi phục Gien năng và tinh thần lực đến tốc độ hồi phục vết thương cũng tăng lên, lấy ví dụ nếu lúc trước tạo lên 1 robot T-800 thì cậu sẽ bị tiêu hao nhất định tinh thần lực và gien năng phải tốn một ít thời gian mới khôi phục, nhưng bây giờ đối với việc chỉ tạo 1 robot T-800 là gần như không tiêu hao, vì vừa mới hạ xuống liền sẽ dâng lên đầy nên tạo ra cảm giác như vậy, còn về tốc độ hồi phục cơ thể thì chỉ cần không bị vết thương chí mạng giống như đầu hay tim, thì chỉ cần vài phút là khôi phục bình thường. Tinh thần lực cũng có biến hóa về chất, trước đây cậu chỉ có thể cảm nhận sơ xài xung quan, có thể nói có cũng như không có, nhưng bây giờ tinh thần lực của cậu giống như có thể ngoại phóng, xung quanh 10 m cậu đều có thể cảm giác rõ ràng, vùng cảm giác mơ hồ cũng mở rộng ra cụ thể là bao nhiêu cậu không biết được vì quá mơ hồ. Không gian huyễn tưởng cũng có biến hóa rất lớn, bởi vì cậu phát hiện nó quá rộng lớn rồi, nếu muốn nói cụ thể bao nhiêu thì to rộng hơn lúc cậu lên cấp 3 gần 1000 lần, bây giờ cho dù cậu có tạo được phi thuyền vũ trụ cũng có thể bỏ vào được, đương nhiên mấy cái rất to thì không được.
Thiên Minh tổng kết lại tuy rằng thể chất không tăng lên nhiều nhưng sức chiến đấu của cậu không giảm trái lại tăng rất nhiều, cụ thể số liệu không rõ lắm nhưng mà ít nhất là hơn 10 lần, bởi vì trở thành dị năng giả quan trọng nhất là dị năng cho dù thể chất có tăng mạnh như thế nào cũng không thể sánh bằng dị năng tăng lên, dị năng mới là căng bản của dị năng giả, không có dị năng dị năng giả không thể lấy 1 địch nhiều được, với số lượng ít ỏi dị năng giả con người căn bản không có sức chống trả trước zombie và biến dị thú.
||||| Truyện đề cử: Độc Tôn Truyền Kỳ (Kiếm Thần Yêu Nghiệt) |||||
Sau khi hưng phấn qua đi, Thiên Minh bắt đầu nhớ về lần thăng cấp tràn đầy nguy hiểm này, cậu không ngờ chỉ thăng lên 1 cấp mà nguy hiểm đến vậy, không nói đến việc cơ thể đau đớn như bị tháo ra rồi ráp lại, lần này thăng cấp yêu cầu ý chí phải cứng coi hơn thường nhân rất nhiều mới vượt qua được, nếu không đủ theo cậu đoán sẽ có 2 loại trường hợp xảy ra: một là ý chí tan vỡ trở thành người thực vật, sau đó chết đi. Hai là có thể trở thành zombie, vì lúc cậu chống cự đủ lâu thì trong tâm trí của cậu liền dâng lên một cỗ thô bạo, có xúc động muốn ăn thịt đặc biệt là khi thấy Minh Thư cổ xúc động đó càng mãnh liệt, không phải có ý chí 2 đời làm người thì cậu đã sa đọa rồi. Theo những kiến thức kiếp trước có được kết hợp với những biểu hiện cậu đã trải qua, cậu đưa ra kết luận từ cấp 3 lên cấp 4 chính là bình cảnh thứ 2, thứ nhất là từ cường hóa giả lên dị năng giả, mỗi một bình cảnh đều sẽ có 1 lần thử thách, khác với lần đầu khá dễ dàng vượt qua, lần 2 nếu thất bại thì sẽ chết hoặc biến thành zombie, nếu dựa theo suy luận như vậy từ cấp 6 lên cấp 7 cũng có 1 bình cảnh và sẽ còn nguy hiểm hơn bây giờ rất nhiều. Nếu như vậy số lượng dị năng giả đã ít, cấp cao cũng càng ít hơn có thể là không có, hoặc chỉ có 1 mình cậu có thể đạt đến, cậu rất tự tin mình sẽ đạt đến vì tự tin của cậu đến từ 2 đời làm người của mình.
Nghĩ rõ ràng hết mọi chuyện, Thiên Minh liền lòng nhẹ nhõm tiếp tục thưởng thức màn đêm yên tĩnh và huyền bí.
Sột xoạt…
Âm thanh, giày đi trên lá cây đánh thức Thiên Minh cảm nhận màn đêm yên lặng, cậu hơi khó chịu quay lại nhìn Thanh Tú trêu chọc nói:“Thanh Tú chẳng lẽ cô đổi ý, tính yêu cầu ta thực hiện lời hứa”
Thanh Tú rất ngạc nhiên, tại sao Thiên Minh có thể biết chính là mình đến gần mà không phải ai khác, cô liền hỏi:" Tại sao anh có thể biết là tôi mà không phải ai khác?"
Thiên Minh bây giờ đã khác xưa có tinh thần lực ngoại phóng trong vòng 10 m đừng hòng không tiến động tới gần cậu, Thiên Minh mỉm cười nói:" Bí Mật"
Thanh Tú thấy dáng vẻ của cậu cũng không tính nói cho cô biết nên thôi, cô tiếp tục nói:
" Anh có biết mấy ngày nay ai quan tâm anh nhất là ai không?"
" Chẳng lẽ là cô", Thiên Minh không nghĩ gì đáp
Thanh Tú nghe vậy thì hơi xấu hổ trả lời:" Không phải tôi, mà là Thanh Vân, chính cô ấy là người thức suốt đêm lo lắng cho anh, chỉ cần anh hơi có động tĩnh là cô ấy sẽ đến xem, không giây phút nào rời mắt khỏi anh.
Tôi nhìn ra được tình ý trong những hành động của cô ấy đối với anh
Tôi đến đây nói ra đều này vì tôi cảm thấy anh cần cảm tạ nhất chính là cô ấy. Trong xã hội hiện đại bây giờ, đặc biệt thời buổi tận thế như thế này tìm được người thật lòng với mình rất khó, tôi mong anh sẽ không phụ cô ấy ".
Nói rồi Thanh Tú không đợi Thiên Minh trả lời liền quay vào khách sạn.
Thiên Minh nhìn Thanh Tú rời đi nỗi lòng đầy phức tạp, cậu vốn tính cách thích tự do không thích vướng bận, muốn gì thì làm gì vốn tính cách như vậy không thích hợp có vợ và con nên đến giờ cậu cũng chưa từng có bạn gái, cậu rất sợ phiền phức.
Thế rồi cậu gặp tai nạn xe chuyển sinh qua thế giới song song, còn gặp tận thế, mọi chuyện cứ tiến tới liên tục như thế làm cậu càng không có thời gian nghĩ về chuyện nam nữ, đến khi gặp được Minh Thư, đi cứu mẹ của em ấy là Nguyễn Thanh Vân vốn tưởng rằng không có gì đặc biệt, ai ngờ cũng là mỹ nhân, tính cách và ngoại hình đều là kiểu người phụ nữ mà cậu thích, cậu cũng không nghĩ nhiều chỉ là lâu lâu trêu chọc một chút, chiếm tiện nghi một chút mà thôi nhưng mà không ngờ cô ấy lại sinh ra tình cảm với mình, nói thật cậu cũng không biết đối mặt với tình cảm của cô ấy như thế nào, nếu từ chối đừng nói là Minh Thư và Thanh Tú không tha thứ cho cậu chính cậu còn không thể tha thứ cho chính mình, nếu chấp nhận thì cậu không thích gò bó, không thích ràng buộc cũng không muốn bị neo giữ với lại bây giờ là tận thế không thích hợp cưới vợ sinh con, muốn như vậy thì ít nhất cũng phải giải quyết xong tận thế rồi tính sao
Nghĩ tới nghĩ lui Thiên Minh quyết định cứ đợi giải quyết tận thế rùi tính tiếp, những chuyện khác cứ đến đâu hay đến đó vậy, thuận theo tự nhiên đi.