Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 86: Đúng Là Mẹ Ruột Nha!




Dịch: VoMenh

Nhóm dịch: Vô Sĩ

Lời Vương Trấn nói làm Dương Húc Minh giật điếng người.

Hắn vội liếc qua cánh cửa phòng của Lý Tử một cái, thấy không có động tĩnh gì cả bèn thởi phào một hơi.

Sau đó, Dương Húc Minh dõng dạc nói:

- Cái gì mà thiếu nữ xinh đẹp nữa? Anh Vương hiểu lầm thằng đệ này rồi. Em chỉ yêu mỗi mình Lý Tử đến suốt cuộc đời:D Dù cô ấy đã qua đời, nhưng em vẫn yêu mỗi mình cô ta. Em không cần mấy em xinh tươi khác đâu. Em muốn giữ sự trong sạch, trung trinh tiết liệt nha!!

Sau đó, Dương Húc Minh vội vàng đánh trống lãng nhằm tránh việc Vương Trấn cứ tiếp tục dây dưa ở cái chủ đề nguy hiểm này.

- Anh Vương này, cuối cùng thì anh có chịu nói cho em nghe chuyện ở Bạch Vân sơn trang hay không? Anh không sợ bị trừ lương à, buổi chiều không đi làm sao?

Tiếng Vương Trấn truyền ra từ loa điện thoại:

- Không sao đâu, chiều nay anh mày nghĩ phép. Nhờ hồng phúc của chú em mà bọn anh có thể bắt được hung thủ giết chết Ngô Tư nên cả đám bọn anh không cần tăng ca nữa. Mặc dù tên ác ôn đó tự sát bằng một cách khá kỳ quái, nhưng để mấy ông sếp lớn đi lo chuyện đó đi. Anh mày chỉ là tôm tép, kêu đánh đâu thì đánh đó thôi.

Dương Húc Minh vội vàng được voi đòi tiên:

- Em giúp anh Vương nhiều như vậy, chẳng nhẽ mỗi chuyện về Bạch Vân sơn trang mà anh cũng tiếc với em sao?

Vương Trấn nói:

- Nói cho chú em nghe cũng được, bất quá thằng nhóc chú mày đừng có đi làm chuyện giật gân lúc nữa đêm nha. Ít nhất là chấm dứt việc hù ma mấy ông anh tài xế taxi đi, làm hại bọn ta phải ra quân giữa đêm điều tra coi chuyện gì xảy ra đây nè.

- Bạch Vân sơn trang vô cùng vắng vẻ, tọa lạc ngay tại trên núi. Đêm nay nếu có ai báo cảnh sát, bọn ta đến đó mà gặp lại chú em, thì anh cho chú em đẹp mặt.

Thái độ nghiêm túc của Vương Trấn làm Dương Húc Minh phải gượng cười trấn an:

- Hăm có đâu anh Vương, em hỏi chơi vậy thôi, chứ có dám làm liều gì nữa đâu.

- Ừ, thế thì được. Vậy anh mày kể cho nghe một chút thôi nghen.

Vương Trấn nói:

- Bạch Vân sơn trang là một khu nghỉ dưỡng nằm tại vùng núi ráp gianh với nội thành Lục Bàn Thủy; dù nơi đó cũng tính là nằm trong nội ô nhưng thật ra khu đó khá hoang vu, cách xa thành thị.

- Vụ án mạng tại Bạch Vân sơn trang mà bọn ta nhắc đến cũng không phải xảy ra ở Bạch Vân sơn trang đâu, thực tế đó là vụ án mạng trong một ngôi biệt thực nằm cạnh Bạch Vân sơn trang mà thôi.

- Là do ngôi biệt thự đó nằm khá gần với Bạch Vân sơn trang, nên giang hồ đồn thổi là Bạch Vân sơn trang bị ma ám.

- Nguồn cơn sự việc xảy ra cách đây hai năm về trước...

- Khoảng hai năm trước, một vụ án mạng thảm thương đã xảy ra cách đây hai năm. Không rõ vì sao mà ông bố trong ngôi biệt thự đó lại nhẫn tâm giết chết con trai mình, sau đó ông ta lại tự sát ngay trong phòng riêng.

- Sau khi nhận được tin báo án, lúc bọn ta đến hiện trường thì hai thi thể ấy đã bốc lên một thứ mùi tởm lợm.

- Không lâu sau đó, câu chuyện tòa biệt thự ma ám bắt đầu được lan truyền.

- Tuy vậy, đó là nơi khá vắng vẻ nên cũng chả ai thèm đến đó nghiệm chứng xem câu chuyện linh dị kia là đúng hay sai.

- Mặc dù vậy, gần đây, một vài du khách có kỳ nghĩ du ngoại đến Bạch Vân sơn trang lại trình báo với công an là bọn họ nhìn thấy quỷ tại ngôi biệt thự ấy.

- Bọn khach du lịch kia còn post vụ này lên mạng, làm mọi chuyện rầm rộ lên.

- Chú em biết đấy, thành phố Lục Bàn Thủy gần đây được định hướng là thành phố du lịch, lại có kế hoạch tổ chức Hội hè văn hóa nữa, nên mấy vị quan chức cấp cao nếu muốn ổn định tình hình thì bắt buộc phải tra rõ thực hư, thế là chỉ đạo một vài người trong Cục cảnh sát bọn ta đến đó ngủ qua một đêm.

- Dù bọn ta đã ở đó qua một đêm nhưng chả thấy gì sất!! Thực tế đã chứng mình chuyện ma ám kia chỉ là tin đồn cầm bậy cầm bạ mà thôi, chắc là mấy tên du khách đó nghiện bộ truyện Bạn gái tôi là Lệ quỷ trên diễn đàn Bạch Ngọc Sách nên hùa nhau tung tin đồn thất thiệt đấy mà.

- Do đó, nếu chú em muốn đi “săn Quỷ”, anh mày đề nghị khỏi đi Bạch Vân sơn trang làm gì, phí thời gian lắm, nhà còn bao việc.

- Nếu chú em muốn, anh đề nghị chú em đi hầm trú ẩn Chung Sơn còn hơn. Còn chuyện ở Bạch Vân sơn trang cơ bản chỉ là người với người hù nhau mà thôi.

...

Đại ca... em van anh đừng mở phó bản mới cho em nữa. Lần trước anh vừa nhắc nhẹ cái tên Bạch Vân sơn trang, kết quả rõ rồi đấy, giờ em lại phải làm Quest ở chỗ đó nè.

Giờ anh lại tuyên bố thêm một cái map mới nữa hả? Ấy thế lại còn đáng sợ hơn Bạch Vân sơn trang sao? Anh Vương, anh thấy em chết chưa đủ thảm nên đề nghị thêm mấy vùng tử địa mới hả?

Trong khi đó, Vương Trấn cười hớn hở nói:

- Chú em sợ cái gì mà sợ? Thằng nhóc chú mày thích ba cái chuyện ma kinh dị lắm mà? Anh Vương mày làm cảnh sát mười mấy năm nay, tai nhét đầy chuyện ma ak, cần hông, anh kể cho nghe tới sáng mai luôn.

- Thôi thôi, cám ơn anh Vương, em chân thành cám ơn anh!!! Anh chịu kể chuyện ở Bạch Vân sơn trang cho em nghe là em quý lắm rồi. Em không rãnh mà tìm tòi mấy địa phương khác.

Dương Húc Minh từ chối khéo cái “lòng tốt” của Vương Trấn.

Hắn nghĩ nếu Vương Trấn mà nhây nhây nói tiếp, chắc hắn phải xách dép lên mà chạy trốn.

Thậm chí, hắn có một ảo tưởng rằng hắn rồi sẽ phải đi tới hầm trú ẩn Chung Sơn vào một thời điểm nào đó trong tương lai. Vốn dĩ, hắn tưởng Sinh Tử Lục là kẻ tuyên bố nhiệm vụ tại Tân Thủ thôn* nha, giờ nhìn lại, Vương Trấn mới chính là vị NPC* công bố nhiệm vụ tân thủ. Cái thành phố Lục Bàn Thủy này mặt ngoài trông có vẻ yên bình, nhưng tại sao lại có nhiều khu vực và sự kiện ma ám, quỷ ám nhiều đến như vậy?

(Chú thích 1: Tân Thủ thôn: Thuật ngữ trong các trò chơi điện tử thể loại Nhập vai (RPG), đó nơi xuất hiện đầu tiên của người chơi, nơi nhận những nhiệm vụ đầu tiên của trò chơi).(Chú thích 2: NPC: non-player character – là một nhân vật do game tạo dựng nên, người công bố những nhiệm vụ cho người chơi có thể nhận và thực hiện).

What the heooo... Tại sao hắn chẳng biết cái quái gì hết trong ba năm vùi đầu vào sách vở tại Lục Bàn Thủy này?

Chẳng phải Sinh Tử Lục đã bảo Lệ quỷ rất hiếm hoi sao?

Hiện tại, Dương Húc Minh cảm giác nơi đây có lệ quỷ lơ lửng đầy đường luôn nha.

Sau khi Vương Trấn cúp máy, Dương Húc Minh ngồi yên suy nghĩ bằng một vẻ mặt nhăn nhó.

Hắn nhận định thành phố Lục Bàn Thủy này chắc chắn có vấn đề.

Sinh Tử Lục không cần thiết phải gạt hắn, lệ quỷ chắc chắn rất hiếm hoi.

Hiện nay chính là thời đại truyền thông đa phương tiện, nếu lệ quỷ thật sự xuất hiện khắp nơi trên thế giới thì đã sớm có thông tin đầy rẫy trên các mặt báo, đài rồi. Thế nhưng, Lục Bàn Thủy này có ma quỷ khắp mọi nơi nha, hiện tại hắn chỉ mới biết có ba địa điểm là Ngôi nhà màu đỏ tại trấn Song Dát, nơi hắn sắp sửa đi – Bạch Vân sơn trang, và một nơi mà Vương Trấn vừa đề cập – hầm trú ẩn Chung Sơn – có khả năng là cũng bị ám mất rồi.

Bên cạnh đó, chưa kể đến quyển nhật ký trong túi áo của Dương Húc Minh, thì chú Sinh là người Quảng Đông, hà có gì dọn đến cư trú gần mấy chục năm hơn tại cái đất Lục Bàn Thủy này? Thậm chí cuối cùng chú ấy an nghỉ tại đây, chịu cảnh tha hương nơi đất khách.

Chú ấy mất do cao tuổi thật ư?

Hắn thử đặt một giả thuyết kinh khủng khác - liệu rằng cái chết bất ngờ của ba hắn năm xưa có phải thật sự là một cái chết đơn thuần hay không?

Hắn thừa nhận chú Sinh đúng là một cao nhân có bản lĩnh thật sự. Do đó, ba hắn và chú Sinh chơi thân với nhau đến vậy, lẽ nào ba hắn cũng chỉ là một người tầm thường?

Càng suy nghĩ, Dương Húc Minh càng thấy mù mịt hơn.

Hắn có cảm giác mình vừa chạm tay vào một thế giới bí ẩm âm u nào đó.

Thêm một chi tiết làm hắn thấy khó hiểu là thái độ thù địch của mẹ hắn đối với chú Sinh. Ác cảm của mẹ là do đâu? Vì sao mẹ vẫn luôn chửi chú sinh là tên giang hồ lừa gạt?

Dương Húc Minh đắn đo một hồi, cuối cùng nhấc điện thoại gọi cho mẹ hắn.

...

Trong thoáng chốc, tiếng nói của người mẹ vang lên:

- Mẹ nghe nè, con hết tiền nữa à?

Dương Húc Minh trả lời:

- Mẹ... sao lúc nào mẹ cũng nghĩ con gọi điện cho mẹ là để xin tiền vậy?

- Thế thì tốt! Sao, nay con lại mơ thấy bạn gái cũ à? Hay là con về nhà đi. Mẹ dẫn con đi gặp Bác sỹ Chiến để tư vấn tâm lý.

Dương Húc Minh cạn cmn lời!

Đúng là mẹ ruột nha!