Anh xoa đầu Niệm Niệm, hỏi: “Niệm Niệm, con muốn kiếm tiền làm gì vậy?” Gia đình chưa bao giờ keo kiệt chuyện đưa tiền tiêu vặt cho bé con này, cô bé muốn gì thì hầu như bất cứ lúc nào cũng có thể mua được. Anh thực sự không nghĩ ra rốt cuộc Niệm Niệm muốn kiếm tiền để làm gì.
Niệm Niệm trả lời: “Mua túi cho mẹ ạ.” Ngoài việc mua túi cho mẹ, còn có thể làm gì nữa chứ. Nhưng mà túi của mẹ thật sự quá đắt, Niệm Niệm vẫn có quá ít cách để kiếm tiền. thậm chí đến tận bây giờ còn chưa kiếm đủ tiền mua cái túi nào.
Thẩm Minh Dữu nghe được câu này sững sờ một lúc, cô biết Niệm Niệm hình như vẫn luôn tiết kiệm tiền. Có lần Giang Trầm nhờ cô bé chạy việc vặt, Niệm Niệm lập tức chặt đẹp, ba cô bé chỉ bảo lấy một đôi dép, mà cô bé trực tiếp đòi ba mình một ngàn tệ.
Bình thường Giang Trầm đều sẽ đồng ý yêu cầu của con gái mình, nếu Niệm Niệm đòi một ngàn tệ, anh cũng sẽ cho cô một ngàn tệ. Lúc đó Thẩm Minh Dữu còn cảm thấy như này không ổn lắm, nếu lần nào Giang Trầm cũng thỏa mãn bất cứ điều kiện gì của Niệm Niệm thì có lẽ Niệm Niệm sẽ cảm thấy kiếm tiền là một việc rất dễ dàng, điều này không có lợi cho việc hình thành khái niệm đúng về tiền bạc cho đứa trẻ.
Đến tận bây giờ Thẩm Minh Dữu mới biết, số tiền mà Niệm Niệm phải “trăm cay nghìn đắng” mới tiết kiệm được, hóa ra được dùng để mua túi cho cô.
Thẩm Minh Dữu mỉm cười, vuốt mái tóc bị ba làm rối tung của Niệm Niệm, trong lòng thấy vô cùng cảm động.
Giang Trầm nghe thấy con gái nói vậy, lại thấy hơi kinh ngạc, nói: “Mua túi cho mẹ là nhiệm vụ của ba chứ, sao Niệm Niệm lại tranh thế?”
Niệm Niệm nghe xong cũng không bỏ cuộc: “Ba có thể mua, vậy sao Niệm Niệm lại không thể mua chứ.”
“...” Giang Trầm nhìn những người bên cạnh, dù sao cũng đang ở trước mặt người ngoài, anh không thể cãi nhau một cách ấu trĩ với con gái được. Niệm Niệm thấy ba không phản bác lại được, cô bé nở nụ cười đắc thắng, cố ý chọc tức ba: “Niệm Niệm cứ mua đấy.”
Giang Trầm nghiến răng nghiến lợi, sao con nhóc này lại thích chống đối với ba mình đến vậy.
Đạo diễn Tần Tùng thấy hai ba con dường như sắp cãi nhau ầm ĩ vì chuyện tiền lương của vai đứa nhóc ăn xin, vội vàng giải quyết ổn thỏa, nói: “Cứ làm theo lời Niệm Niệm đi, chú sẽ trả lương cho cháu, chắc chắn sẽ không đối xử tệ với diễn viên nhí của chúng ta đâu.”
**
Đứa nhóc ăn xin do Niệm Niệm thủ vai không có cảnh đối diễn với Thẩm Minh Dữu, người đối diễn với cô chủ yếu là nhân vật nam chính trong bộ phim, cũng chính là Đường Khiêm.
Nhân vật nam chính do Đường Khiêm thủ vai là một tôn thượng sở hữu pháp lực đứng đầu tiên giới. Khi đang du hành, anh ta vô tình gặp phải một đứa nhóc ăn xin dám trộm miếng ngọc bội của mình. Sau khi anh ta lặng lẽ đi theo thì phát hiện ra đứa nhóc ăn xin này trộm miếng ngọc bội của mình để đi cầm đồ ở hiệu cầm đồ, rồi đến tiệm thuốc mua thuốc về nhà chữa bệnh cho mẹ.
Tôn thượng nhìn trúng tố chất làm người của đứa nhóc ăn xin, sau khi mẹ của đứa nhóc ăn xin lâm bệnh qua đời, anh ta đã đưa đứa nhóc ăn xin trở về tiên giới, cho đứa nhóc làm một đồ đệ trẻ tuổi giúp anh ta canh giữ dược viện.
Bởi vì diễn viên nhí đóng vai đứa nhóc ăn xin không thể đến được nên sáng nay Đường Khiêm không có cảnh diễn nào, vốn dĩ buổi chiều đến trường quay cũng được, cho đến khi đạo diễn gọi điện thoại bảo đã tìm được diễn viên nhí thế chỗ rồi, yêu cầu Đường Khiêm đến trường quay ngay lập tức để quay phim.
Khi anh ta đến nơi, đã nhìn thấy người được gọi là diễn viên nhí kia, hóa ra lại là con gái Giang Niệm Niệm của Thẩm Minh Dữu.
Đường Khiêm cũng đã xem chương trình《Mẹ Là Siêu Nhân》. Bình thường anh ta không thích trẻ con cho lắm, nhưng đám trẻ con trong chương trình mỗi đứa đều có những đặc điểm riêng: có cậu nhóc Khương Húc lúc nào cũng nghịch ngợm, luôn khiến mọi người bật cười, còn có bé con Niệm Niệm đáng yêu ngoan ngoãn khiến người ta chỉ muốn có con gái ngay lập tức...