Sau khi chạy rất lâu mà không bị truy đuổi Masato đã trốn vào một góc cây to, những tiếng hú chói tai cứ liên tục vang lên, nhìn xung quanh không thấy người Masato đâm đầu chạy thật nhanh, vì không biết địa hình nên mục tiêu của cậu chỉ là chạy càng xa càng tốt.
Những tên quý tộc không chỉ là muốn giết nô lệ, bọn chúng muốn chơi đùa với mạng sống của họ, giống như đang chơi trò đuổi bắt bọn chúng di chuyển một cách chậm rãi từ từ săn lùng con mồi.
Masato đang chạy thì một mũi tên từ đâu đến bay thẳng tới cậu, nhưng giống như nó được cố tình bắn trượt, Masato vô cùng sợ hãi vì chỉ vài cm nữa thôi, thì không phải cành cây đó mà là đầu của cậu sẽ là nơi mũi tên cắm vào.
Masato nắp và tảng đá gần đó và không dám nhút nhít, cậu hé đầu ra nhìn để biết hắn ta đang ở đâu, không thể phát hiện ra vị trí một mũi tên khác bay thẳng vào hướng đầu cậu đang hé ra, Masato nhanh nhẹn né sang một bên.
Dù vậy mũi tên đó như có một sức mạnh kì lạ, nó phá hủy một lỗ trên tảng đá cơn đau khủng khiếp ập đến, nhìn xuống cánh tay của mình thì thấy đã bị đứt, từ nhỏ đến lớn đây là nổi đau kinh khủng nhất mà cậu ấy nhận được, nó còn đau hơn cả việc bị bỏng nặng.
Máu cứ chảy lênh láng ướt hết cả người mùi máu tanh nồng nàn Masato la hét liên tục, đang bị dày vò bởi cơn đau một tiếng lạ phát ra từ cánh tay bị đứt, nó đang mọc lại với tốc độ khủng khiếp cơn đau liền biến mất.
Chưa kịp hoàn hồn từ việc vừa sảy ra mũi tên khác lại lao tới phá vỡ tảng đá to lớn, làm cánh tay mới mọc bị đứt một lần nữa, dù cơn đau dữ dội đang truyền đến Masato lấy hết sức nhảy sang một bên né được mũi tên tiếp theo lao tới với tốc độ khủng khiếp.
"Mình phải sống, mình phải sống bằng mọi giá."
Vừa hét lên vừa chạy thật nhanh, phía trước Masato là một dòng sông lớn, cậu định nhảy xuống thì một tiếng rít chói tai vang tới, mũi tên bay xuyên qua làm hai chân cậu đứt lìa.
Lực bay của mũi tên làm Masato văng ra xa rớt xuống con sông gần đó, màu nước bắt đầu chuyển sang màu đỏ, bị dòng nước chảy xiết cuốn đi Masato đập đầu vào đá ngầm bất tỉnh.
Cứ thế dòng nước cuốn cậu đi, Masato mở mắt chưa kịp tỉnh hẳn, thì cảm giác ngộp thở khó chịu làm cho cậu lấy sức ngoi lên, sau bao nhiêu cố gắng Masato đã bám vào được vào bờ sông, cậu leo lên và chạy vào cánh rừng gần đó.
Do sự hoảng loạn đến bây giờ Masato mới để ý hai chân và cánh tay bị đứt đã mọc lại, nhìn vào cánh tay cậu lấy một cành cây nhọn đâm thật mạnh vào và cố gắng không phát ra tiếng động.
Rút cành cây ra vết thương lành lại nhanh chóng, dù không biết lý do nhưng cậu đoán cơ thể quái vật này có khả năng hồi phục siêu nhanh, đó là lý do dù có chạy trốn bao lâu Masato vẫn không biết mệt.
Đã nữa tiếng trôi qua không nghe thấy tiếng gì, Masato vừa chạy vừa lẩn tránh cậu không biết mệt nhưng phải di chuyển cẩn thận, vì không biết được phương hướng, nếu cứ đâm đầu chạy có thể sẽ chạy về hướng bọn quý tộc.
Nghe thấy tiếng la ở rất gần chỗ cậu Masato giật mình trốn đi, đứng gần đó là hai đứa trẻ được nhốt cùng cậu, trước mặt bọn trẻ là tên quý tộc dù có vẻ đẹp như tiên nhưng hắn lại là ác quỷ.
Hắn ta chỉ thấy một mình đứa có mái tóc trắng mà không phát hiện đứa nhỏ tóc đen trốn gần đó, hắn ta xuống thú cưỡi giống ngựa chậm rãi đi về hướng tụi nhỏ, hắn ta rút kiếm ra khỏi vỏ thanh kiếm sắc bén ánh bạc chém về hướng đứa trẻ.
Masato la lớn
"Mau chạy đi."
Dù đó không phải là ngôn ngữ của họ, cơ thể cậu phình to hơn bế tảng đá nặng ném về phía đó.
Dù cậu không muốn giúp ai hết, những trong đầu Msato có một suy nghĩ kìa lạ, lỡ như đứa trẻ đó là em gái của mình, lỡ như mình bỏ trốn và để em gái mình chết một lần nữa, rất rất nhiều câu hỏi cứ liên tục hiện ra.
Tảng đá bay rất nhanh lao về phía hắn một tiếng động lớn phát ra, tảng đá bị cắt thành từng mảnh nhỏ đôi mắt màu đỏ rực sát khí một mái tóc dài trắng tinh xuất hiện, sau làn khói một áp lực cực lớn nỗi sợ bao trùm lấy cậu.
Hắn ta như nhìn thấy một món đồ chơi thú vị hơn liền bỏ qua cho đứa trẻ, xung quanh tỏa ra luồn khí trắng hắn dậm chân thật mạnh lao về phía Masato, cho dù khoảng cách có xa những chỉ trong 2 giây với tốc độ khủng khiếp đầu của Masato đã rời khỏi cổ.
Tầm nhìn đảo lộn nổi đau không thể miêu tả nhưng chỉ trong tích tắc, đầu rớt xuống đất ánh nhìn tối dần, trong lúc hấp hối có thể là sự xuất hiện của ảo giác khi sắp chết, Masato nhìn thấy em gái mình đang đứng phía trước, câu mỉm cười hạnh phúc đôi mắt dần mất đi ánh sáng.
Trong lúc hắn đá đầu của Masato như một quả bóng, hai đứa trẻ nhân cơ hội chạy trốn nhưng với tốc độ đó, hắn biết dù có mọc cánh bọn chúng cũng không thể thoát được.
Hắn nắm lấy đầu Masato ném thật mạnh về phía bọn trẻ
"Jinna cẩn thận."
Đứa tóc trắng hét lên và ôm lấy đứa tóc đen, cái đầu lao tới trúng vào lưng đứa trẻ tóc trắng làm cho cả hai văng ra xa.
Hắn từ từ đi lại gần chỗ hai đứa nhỏ đang đau đớn không thể di chuyển, thanh kiếm còn đọng lại rất nhiều máu được giơ lên, định tiễn đứa nhỏ tóc trắng thì Jinna lao tới ôm lấy chân làm hắn khựng lại.
Hắn cười vui vẻ đá thật mạnh vào Jinna làm cô bé văng vào cây, do lực đá rất mạnh cô bé ho ra máu, hắn định đi lại chỗ Jinna thì một bàn tay ôm lấy chân hắn, giọng nói run rẩy phát khóc
"Làm ơn hay tha cho em ấy chỉ cần giết tôi thôi".
Hắn ta mỉm cười rợn người giọng nói đáng sợ cất tiếng
"Vậy thì ta sẽ giết ngươi một cách nhanh chóng, còn đứa kia ta sẽ tra tấn hành hạ nó một cách từ từ, ngươi yên tâm nó sẽ không chết đâu, nhưng rồi nó sẽ lại cầu xin ta giết nó."
Đưa tay đang cầm thanh kiếm lên cao, cô bé ôm lấy chân hắn cầu xin thảm thiết
"Làm ơn hay để em ấy được tự do."
Hắn đưa tay xuống chém, đứa bé nhắm mắt cam chịu, đột nhiên cảm nhận được bàn tay phát ra luồn khí lạnh, một tiếng kang nhẹ thanh kiếm rơi xuống đất, những tiếng nước đổ từ trên cao đổ xuống phát ra, cơ thể đứa bé ướt sũng.
Run rẩy một hồi đứa trẻ mở mắt ra nhìn, tên quý tộc đã biến mất, chỉ nhìn thấy một vũng nước màu đen ngòm và thanh kiếm còn sót lại.