Chương 229
Diệt phái Trên hỗn thiên ma sơn ở nhân gian giới, một tiếng ma khiếu đầy phẫn nộ vang lên trời cao, đại điện nơi Thần nam đứng ma khí cuồn cuộn, huyễn ma trogn truyền thuyết bước vào, hiện giờ diện mạo của hắn giống như của Hỗn thiên ma vương trên thiên giới khi chưa bị huỷ diệt cơ thể.
Thần nam cười lớn, nói với huyễn ma: "Con rùa rụt cổ hỗn thiên ma vương này, ngươi hiện giờ không phải là đang trên thiên giới thông qua 1 khôi lỗi nhân chăm chú nhìn mọi việc ở đây sao? Bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy ta huỷ diệt căn cơ của ngươi dưới nhân gian như thế nào."
"Thần nam, ta không thể hòa với ngươi được nữa!" Huyễn ma nét mặt dữ tợn, nghiến răng kèn kẹt, hiện giờ hắn hoàn toàn bị Hỗn thiên ma vương trên thiên giới điều khiển, đồng nghĩa với 1 hóa thân của ma vương trở lại nhân gian.
"Ha ha..." Thần nam cười lớn, một chưởng tung ra phía trước,đánh bay nóc đại điện.
Sau đó chàng phóng lên trời, bay tới quảng trường của Hỗn thiên phái, nơi đây xung quanh 4 phía đều là quần thế kiến trúc, khiến cho quảng trường này giống như là ở vào trạng thái bị phong bế.
Ở chính giữa quảng trường có 1 bức tượng lớn cao hơn chục trượng, hoàn toàn được điêu khắc từ kim cương nham. Dũ đã phủ đầy phong sương tuế nguyệt nhưng vẫn có thể nhận ra đó là Hỗn thiên đạo tổ.
Bức tượng lớn này sừng sững nơi đây không biết đã mấy ngàn năm, vẫn là biểu tượng tinh thần của Hỗn thiên đạo.
Thần nam bay tới gần bức tượng, liệt không kiếm mạnh mẽ chém lên vai trái của cự tượng, một tiếng nổ lớn vang lên, vai trái của cự tượng đã bị chém đứt, hoa cương nham địa vung vãi trên mặt đất lập tức vỡ làm 4, năm mảnh.
Tất cả các hỗn thiên đạo đệ tử theo tới nơi đây đều mặt mũi biến sắc.
Thần nam cười ha ha nói: "Hỗn thiên ma vương ngươi nhìn thấy không? Ta sớm muộn gì cũng chặt đứt cánh tay trái của ngươi, sau đó là tới vai phải."
Xoạt!
Thần quang chói lòa chiếu ra, kiếm mang mạnh mẽ bổ xuống vai phải cự tượng.
Sau đó Thần nam không ngừng vung kiếm, kiếm mang như cầu vồng chém đầu cự tượng hỗn thiên ma vương làm 2 nửa, sau đó phá vỡ vùng ngực bức tượng, rồi tới vùng eo, rồi cuối cùng cự tượng bị vô số đạo kiếm khí đánh cho vỡ nát.
Đây tuyệt đối là 1 sự nhục nhã quá lộ liễu, huyễn ma kêu to 1 tiếng muốn xông tới nhưng liền sau đó thổ ra 1 khẩu máu tươi.
"Ha ha... hỗn thiên ma vương, ngươi ở thiên giới đã thổ huyết rồi sao? Khí đại thương thân a! Hay là ngươi tới sớm 1 chút cùng ta quyết đấu đi, nếu không ngươi điều khiển 1 con rối thì chẳng những không tạo ra chút uy hiếp nào với ta mà còn hao tổn nguyên khí vô ích, lợi bất cập hại a!"
Trên thiên giới, hỗn thiên ma vương mặt xám lại như sắt, hắn thông qua huyễn ma tự mình cảm nhận được tất cả, những gì xảy ra ở nhân gian giới dường như giống như là hắn tự mình trải qua.
Trợn mắt nhìn Thần nam, chịu nhục trước mặt các đệ tử đồ tôn mà hắn lại bất lực.
"Đáng chết! ta nhất định sẽ phái các cao thủ tinh anh truy sát ngươi tới chết!"
Tại hỗn thiên đạo nhân gian giới, tử kim thần long và long bảo bảo đem tất cả các bức tượng gỗ của hỗn thiên đạo tổ tập trung lại 1 chỗ, sau đó chất đống trên quảng trường, châm lửa đốt.
"Grào... thời tiết sao mà lạnh thế, mọi người mau tới sưởi ấm đi!"
"Cánh gà nướng là món ta thích nhất." Tên hám ăn long bảo bảo thần thông quảng đại, từ trong bếp lôi ra 1 xâu cánh gà, bắt đầu nướng trên than hồng.
"Cái gì! Thạch tháp này là hỗn thiên ma vương dựng lên ư? Phá bỏ!"
"Vách đá này là nơi trước kia Hỗn thiên ma vương bế quan sao? Đánh cho nát thành bã mau!"
"Cái bát này là Hỗn thiên ma vương từng dùng qua sao? Ngươi chắc chắn không? Đập vỡ!"
Thần nam tìm thấy trong Hỗn thiên đạo mấy kẻ tham sống sợ chết, để bọn chúng chỉ đường tìm ra những "di tích" trước đây khi Hỗn thiên ma vương còn tại phái, tất cả đem đập vỡ hết.
Ngày hôm nay, trong hỗn thiên đạo thiên giới không ngừng truyền đi tiếng gào rú của Hỗn thiên ma vương, theo lời của những đệ tử trong phái, thì ngày hôm nay lão ma vương đã liên tiếp thổ ra 7,8 khẩu máu tươi, tổn hại 1 lượng lớn nguyên khí, giống như vừa qua 1 cơn đại bệnh.
Hỗn thiên lão ma vương bị nhục nhã như vậy, thông qua khôi lỗi huyễn ma hắn tường tận mọi việc, hắn thề sẽ phải tiêu diệt Thần nam.
Ngày hôm sau, một tin tức mang tính chấn động đã truyền đi khắp đông thổ tu luyện giả, hỗn thiên đạo truyền thừa ngàn năm đã bị người ta đánh vỡ cả tòa ma sơn. Các đệ tử trong phái bị ép buộc phải thề rằng sẽ không dựng lại hỗn thiên đạo, mãi mãi giải trừ đạo phái này.
Ngoài thủ sơn khôi lỗi huyễn ma bị giết ra, tất cả các đệ tử của hỗn thiên đạo không ai bị giết, kẻ gây chuyện là Thần nam. Ma vương chi danh (ma vương) là cái tên mà tu luyện giới đặt cho hắn.
Sự việc này cũng làm kinh động cả các huyền giới, bọn họ kinh ngạc tại sao Thần nam lại to gan lớn mật như vậy.
Hỗn thiên lão ma vương gia nhập thiên giới, chủ yếu là phát triển tại đây, dù cho hỗn thiên đạo tại nhân gian giới không có cao thủ siêu cấp thủ hộ (bảo vệ) nhưng đông thổ cũng không có ai dám tới đuổi cùng giết tận. Một mạch truyền thừa tới hôm nay là vì người ta vẫn chưa quên rằng phái này có 1 tổ sư tại thiên giới.
Hành động của Thần nam có thể nói là to gan lớn mật. Đây hoàn toàn là 1 sự khiêu khích đối với lão ma vương trên thiên giới.
Không lâu sau, sự việc này đã được các thế lợi trên thiên giới biết được, bọn họ lập tức kinh ngạc không thôi.
Sau đó, vị tiên nhân được Thần nam và đại ma thả cho về thiên giới đã đem lời của Thần nam truyền tới toàn bộ thiên giới, điều này đã làm cho các thế lực ở thiên giới chấn nộ.
Đồng thời rất nhiều người trên thiên giới vô cùng kinh ngạc, Thần nam nhảy vào ma chủ chi mộ lại không bị chết mà còn công khai ước chiến (hẹn chiến đấu) với các cừu địch Thiên giới, ngỏ lời mời mấy vị thần vương xuống nhân gian giới quyết chiến.
Điều này thực vượt xa dự liệu của mọi người, đồng thời cho thấy Thần nam thực vô cùng điên cuồng.
Mấy vị Thần vương có oán thù với Thần nam trên thiên giới hận tới mức ngứa cả chân răng, căn cơ của bọn họ tại nhân gian giới căn bản chẳng là gì cả, nhưng nếu thực sự như lời Thần nam nói, cần phải diệt sạch từng phái, thì bọn họ cũng mất mặt chẳng khác gì Hỗn thiên ma vương, trở thành trò cười của thiên giới.
Nếu hỏi tại nhân gian giới hiện giờ ai là người nằm đầu sóng ngọn gió thì không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là Thần nam. Nghe nói đã bị thượng cổ thần long phong ấn tại 18 tầng địa ngục, sau đó vài tháng lại đột nhiên xuất hiện ở Đông thổ, trước mặt mười mấy vạn người dám giết cả tiên nhân, lại còn hủy diệt cả 1 tà đạo thánh địa có lịch sử vạn năm trong giới tu luyện, những hành động này quả thực không bút nào tả xiết, không muốn người ta chú ý cũng khó.
"A a... Thần huynh, ta bị huynh hại chết rồi, thật là ân hận, lại lên cùng thuyền với ngươi."
Bạch y dâm tặc Nam cung Ngâm khóc như có tang, vẻ mặt mệt mỏi, đã từng nhìn thấy những kẻ to gan một tay che trời, nhưng chưa hề nhìn thấy 1 kẻ to gan tới mức nghịch trời như Thần nam. Giết tiên nhân, thách thức các thần vương thiên giới, hủy diệt Hỗn thiên đạo căn cơ, muốn trực tiếp quyết chiến với Hỗn thiên ma vương.
Những điều này làm cho 1 kẻ nhát gan như bạch y dâm tặc cảm thấy tim đập thình thịch, còn mắt thì như muốn rớt ra ngoài. Ở cùng 1 đội với 1 tên gia hỏa dám nghịch thiên như này khiến hắn cảm thấy hối hận vô cùng.
"Thần huynh, sau này đại quan thiên giới nếu có truy sát huynh, huynh đừng vứt ta lại mà chạy nhé, huynh có thể chịu trách nhiệm về ta không?"
"Ta nhổ vào! Dâm tặc huynh đừng có hoa trương như vậy được không?"
"Thần huynh, như vậy là huynh hại ta rồi, khắp thiên hạ đều biết ta đi cùng huynh, hiện giờ ta với huynh có quan hệ mật thiết, tới lúc đó thiên giới thần tiên cũng sẽ tìm ta, thật là hối hận quá!"
"Có ta bảo vệ huynh sẽ không sao đâu. Hiện giờ ta càng nghĩ càng cảm thấy nhân gian giới quả là không đơn giản, ta nghi ngờ có 1 số khai phái tổ sư của các huyền giới dường như không gia nhập thiên giới, bởi vì ta ở trên thiên giới không hề nghe thấy bọn họ..."
"Ý huynh là bọn họ vẫn còn ở nhân gian..."
"Có lẽ vậy, có 50% khả năng..." Thần nam chỉ là hoài nghi chứ không dám khẳng định.
Nam cung Ngâm thở dài ai oán, nói: "Haizzz bọn họ chắc chắn là sẽ không xuất đầu lộ diện đâu. Chỉ hi vọng lão nhân gia nhà ngươi đừng có làm mấy cái việc nghịch thiên nữa, đừng có điên cuồng nữa. Vạn nhất đắc tội với mấy đại nhân vật ở nhân gian giới, thì ta e rằng không bằng ngươi cứ tự sát cho xong."
"Dâm tặc huynh, huynh cứ chờ đó, ta sẽ đại khai sát giới tại nhân gian, ta đảm bảo đám người ở thiên giới có đến mà không có về ha ha ha..." Thần nam cười lạnh.
"Xin người, lão nhân ta cầu xin ngươi đừng có tiếp tục gây họa nữa, lão nhân gia nhà ngươi với người khác không giống nhau, mỗi lần gây họa đều hận không thể phá được trời."
"Ha ha..." Thần nam cười lớn, nói: "Mấy cái rắc rối nhỏ chẳng có gì thú vị, đã làm loạn thì phải làm cho to, đã làm thì phải khiến cho cả thế giới này đều kinh hãi, phải làm cho long trời lở đất."
Bạch y dâm tặc Nam cung ngâm sợ hãi thiếu chút nữa là ngã ra đất, nhìn ánh mắt điên cuồng của Thần nam, tim hắn đập bình bịch không ngừng, hắn gào to trong bụng: "Hỏng rồi! Lại thế rồi! Tên gia hỏa này lại sắp làm mấy chuyện điên khùng rồi!"
"Thần huynh, Thần đại ca, ta gọi huynh là Thần đại gia có được không? Ta xin huynh, chúng ta không thể yên ổn ngừng 1 trận sao?"
"Như vậy làm sao được? Ta không thể để cho đám hỗn đản thiên giới chiếm tiên cơ được. Ta phải biến từ thế bị động sang chủ động, không thể đợi rắc rối đến cửa được mà phải tặng rắc rối cho người khác."
Bạch y dâm tặc Nam cung Ngâm suýt ngã, lần này lại còn chơi to hơn, có trời mới biết sẽ gây ra sự việc kinh hãi nào nữa.
Thần nam vỗ vai hắn, nói: "Dâm tặc huynh nên nhìn cao một chút, trước đây chẳng qua là chỉ có chút rắc rối nhỏ mà thôi, đi nào, hôm nay chúng ta sẽ chơi 1 trận thật lớn!"
Nam cung Ngâm ngất xỉu. Những việc trước đây lại chỉ là những náo loạn nhỏ sao? Trời ạ, lẽ nào lần này sẽ thực sự là nghịch thiên? Nam cung Ngâm sợ hãi đến độ thần kinh hỗn loạn, hắn một mực lắc đầu, lẩm bẩm: "Không đi, có đánh chết ta cũng không đi cùng ngươi, ta không chịu được những việc kích động như này, ta sắp điên rồi..."
Thần nam rống to 1 tiếng, triệu hoán 2 con rồng tới, nói với Nam cung Ngâm: "Huynh không phải là muốn cưới Vương Lâm sao? Lẽ nào huynh muốn đứng nhìn nàng ta chết đi hoặc là sẽ cưới 1 đại ác ma siêu cấp?"
"Ý ngươi là sao?" Nam cung Ngâm bị kích thích kêu lên 1 tiếng, nhảy tới túm cổ Thần nam, nói: "Tổ tông đại họa nhà ngươi, lẽ nào ngươi muốn tới đánh Đạm thai thánh địa? Ta nói cho ngươi biết, Vương Lâm là của ta, cấm ngươi động tới nàng."
"Ha ha... đi thôi! Chúng ta cùng tới Đạm thai thánh địa. Lần này thực sự là cần phải náo tới lật trời, ta muốn người với ta cùng chứng kiến thời khắc vĩ đại này!"
"Thần nam, tên khốn nạn này. Ta hận không thể chôn sống ngươi được, tránh cho cái họa long trời lở đất tới." Nam cung Ngậm hận tới nghiến răng kèn kẹt.
"Thần nói, động loạn vĩ đại sắp bắt đầu!"
"Trời ạ, thật làm rồng ta quá thích thú. Ta sắp được nhìn thấy 1 trận phong ba xoáy trời!"
Giao diện cho điện thoại