Thần Mộ 2

Thổ huyết đích hỗn thiên





Chương 228

Thổ huyết đích hỗn thiên

Hỗn thiên đạo tọa lạc tại sơn mạch này vô cùng thích hợp cho việc tu luyệt ma đạo tà công. Nơi đây đối với những người tu luyện ma công mà nói, xứng đáng là 1 bảo địa ma khí hòa hợp nhất, dù trong trường hợp đại tuyết phong sơn vẫn khiến cho người ta cảm thấy được ma khí nhạt nhòa đang lưu động.

Nhưng mà, trước mắt thật quá khó tin, ma vân che kín bầu trời, tuyết hoa phiêu vũ trong thiên địa gian biến thành màu đen, từng đám từng đám ô vân che phủ lên ma mạch, tất cả các đỉnh núi đều nhanh chóng tương liên với ma vân.

Trong ma khí cuồn cuộn trên thiên không, một huyễn tượng to lớn lạnh lùng đứng sừng sững, Thần nam vừa nhìn đã biết đó là Hỗn thiên lão ma vương trên thiên giới.

Bạch y dâm tặc Nam cung Ngâm cảm thấy 1 cỗ áp lực rất lớn, điều này làm tinh thần hắn hoảng loạn, hắn run giọng nói: "Thần huynh... ma tướng to lớn trong không trung kia là ai? Dường như hắn có địch ý với chúng ta, ta thấy sự tình có vẻ không ổn, ta cảm thấy từng đại yêu ma siêu cấp đang dán mắt vào chúng ta."

"Long ma ma tại thượng, ta thực sự là không hoa mắt, đó quả thực là Hỗn thiên lão ma vương bát đản, tiểu tử, hãy phóng hết tốc độ, chúng ta mau chạy khỏi đây!"

"Thần nói, sự tình thực là không ổn!"

Hai con rồng sợ hãi.

"Hừ, hắn thực sự là Hỗn thiên ma vương sao? Ở thiên giới, ta đã từng giao đấu với hắn, dù sao thì ta cũng có thực lực cấp thần vương nhất chiến. Hơn nữa, ta không tin hắn thực sự là Hỗn thiên. Hỗn thiên ma vương đã bị ta bắn cho vỡ người tại tinh không nguyệt điện, thân thể của người mà hắn chiếm giữ sau khi đoạt xá căn bản không thể như vậy được. Các ngươi đừng lo, dù rằng tên gia hỏa trước mắt tu vị cao thâm, nhưng tuyệt đối không đáng sợ bằng tên Hỗn thiên thực sự."

Hiện giờ, Nam cung ngâm đã thực sự tin rằng Thần nam đã từng lên thiên giới, nếu không việc hắn giết thần tiên căn bản không thể giải thích được, tuy Thần nam tu vị cao thâm, nhưng hắn vẫn không thể vui vẻ lên được, trong lòng hắn không ngừng than thở: "Trời ơi, ta làm sao có thể gây rối với 1 kẻ hung tinh như vậy chứ, không... không..."

Thần nam tay trái cầm liệt không kiếm, tay phải cầm đại long đao xông lên. Đây là lần đầu tiên chàng dùng cả 2 loại vũ khí, có thể thấy chàng rất coi trọng dịch nhân trước mắt.

"Hãy thôi làm bộ dạng quỷ quái đi, hãy mau lộ ra bản thể của ngươi, nếu không ngươi chết chắc." Thần nam quát to.

Đã quay lại nhân gian giới, lại không còn lo bị các thần vương liên hợp vây giết, hôm nay đối mặt với 1 tên gia hỏa không phải là Hỗn thiên thực sự, Thần nam làm sao có thể khách khí.

"Hỗn thiên!"

Ma tượng cực lớn thổ ra 2 chữ, trực tiếp làm mấy đỉnh núi gần đó chấn động, âm thanh truyền đi hơn chục dặm.



"Hừ, kẻ tử nhân nhà ngươi gào cái gì mà gào, còn giả bộ. Lão vương bát đản Hỗn thiên đã sớm bị chúng ta phanh thây tại thiên giới rồi, ngươi vẫn còn đắc ý mạo danh hắn sao, ngươi thật là không biết xấu hổ, hay là long đại gia ta phải nói, ta cũng là thần hoàng!"

Miệng lưỡi của tử kim thần long không chỉ làm cho các thiếu nữ giận giữ, mà còn khiến cho cường địch thù ghét. Ma tượng cự đại kia chấn động, một thủ chưởng cực lớn trên không trung ấn xuống.

Thủ chưởng to hàng trượng giống như 1 tiểu sơn ép xuống, ma khí tỏa ra ào ạt như đại dương, trực tiếp làm lay động mấy đỉnh núi phía dưới.

"Hừ, kiến thức của ta cũng giống như ngươi, lão long ta không muốn qua mặt ngươi, ta lánh lánh lánh..." Tử kim thần long mặt dầy hơn cả bức tường bỏ chạy đầu nước, chớp mắt đã bay xa mấy dặm.

Long bảo bảo ném xạ nhật tiễn cho Thần nam, kêu lên 1 tiếng rồi cũng chạy mất.

Thần nam thân hóa thành 1 đạo cầu vồng xông lên. Tay trái cầm liệt không kiếm, tay phải cầm đại long đao mạnh mẽ đánh về phía cự thủ trên không trung. Hai thần binh cấp hồn bảo tỏa ra kiếm khí và quang mang cao hơn mười trượng đánh tan ma khí cuồn cuộn, sau đó va chạm với cự thủ trên không trung, phát ra tiếng vang chói tai như kim loại va chạm.

Đây là sự giao tranh về sức mạnh cực hạn mà nhân gian giới cho phép, chỉ cần thêm 1 chút là sẽ dẫn tới thiên phạt, Thần nam và cự ma trên không trung va chạm mãnh liệt, trực tiếp đánh vào ma khí cuồn cuộn, quần sơn chấn động, phi tuyết cuồng vũ, bầu trời tối om.

Ma khí cuối cùng cũng bị đánh tan, cự ma trên không trung lộ ra thân thể to lớn như 1 tòa cự sơn. Hắn phát ra tiếng kêu gầm rú, kinh động ra 8 hướng, tuyết lở hàng mảng lớn, thanh thế thực là kinh thiên động địa.

Thần nam biết sức mạnh cấp thất giai căn bản không thể đả thương được cự ma, chàng không chút do dự bắt đầu tăng thêm sức mạnh, chàng không ngại gọi thiên phạt tới, dù gì chàng cũng muốn giết tên cự ma dung mạo giống như Hỗn thiên ma vương này.

Trên cao không đánh xuống 1 đạo lôi quang cực lớn, tiếng nổ vang lên đinh tai nhức óc, một tấm điện võng bổ thiên cái địa xuất hiện, đồng thời Thần nam lắp xạ nhật tiễn lên hậu cung, chuẩn bị phóng thần tiễn giết cự ma.

Nhưng đúng lúc này, cự ma phẫn nộ rống lên 1 tiếng, sau đó đột nhiên biến mất, ma khí cuồn cuộn cũng dần tan biến.

Thần nam đại nộ, tên gia hỏa này đột nhiên bỏ chạy, thiên phạt giáng xuống sẽ đánh toàn bộ lên cơ thể chàng, Thần nam buộc phải biến thần cung thành 1 cự thụ cao chọc trời để hút lấy thần lôi, đồng thời dùng đại long đao đánh ra từng đạo thần quang chói mắt kháng lại thiên phạt.

Cuối cùng, Thần nam sau khi thoát ra khỏi lưới điện lôi quang khổng lồ kia thì sát khí ngập trời, cuồn cuộn tỏa ra tới các đỉnh núi ở xa, bên trên các đỉnh núi là từng phiến địa đài, rõ ràng nơi đó là căn cơ sở tại của Hỗn thiên đạo.
Giận giữ đi tới các đỉnh núi, Thần nam dùng đại long đao quét sạch 1 tiểu trận được lập nhờ loạn thạch, sau đó chàng bước từng bước dài tiến vào, một đao chém vỡ 1 thạch bài cực lớn nặng cả vạn cân trước Hỗn thiên đạo sơn môn. Sau đó đao lia 1 vòng, cả bức tường vây lớn bị sụp đổ.

Cát bụi mù mịt, Thần nam rống to: "Hỗn thiên nhất mạch nghe đây, ta Thần nam diệt phát đã tới, hãy mau ra đây cho ta. Còn tên ma đầu nhãi nhép kia, nếu ngươi thực sự là Hỗn thiên thì hãy bước ra, đừng có sợ hãi nấp như con gấu chó trong ổ thế."


Vừa xong Thần nam giao chiến với cự ma, đã sớm kinh động tới Hỗn thiên đạo, những lời chàng vừa nói lập tức kinh động tới hơn ngàn người, bọn họ đều biết đại địch đã tới.

Bọn họ đã sớm nhận được bồ câu đưa thư, biết không lâu trước đây Thần nam đã giết 2 tiên nhân cách đây có mấy trăm dặm, vừa xong lại thấy chàng đại chiến thần uy với huyễn ma, hiện tại trong lòng bọn họ tất thảy đều vô cùng sợ hãi.

Thần nam tiến về phía trước, làm cho đám đệ tử Hỗn thiên đạo không ngừng thoái lui. Cuối cùng Thần nam bước vào 1 toàn ma điện cực lớn, đám người Hỗn thiên đạo cũng tiến vào, sau đó mấy lão nhân nom già nua dị thường dường như là có tu vị lục giai trở lên cũng đồng thời bước vào đại điện.

Trong đại điện kim bích huy hoàng, nơi đây có rất nhiều tượng điêu khắc tổ sư các đời, Thần nam chân đạp lên tượng hỗn thiên đạo tổ, chàng không chút khách khí ngồi lên tòa bảo tọa chính giữa trung tâm trước cái nhìn chăm chú của đám người Hỗn thiên đạo.

Tư thế huênh hoang như vậy làm cho đám đệ tử trung thành bên dưới phẫn nộ, nhưng mấy vị trưởng lão tu vị cao thâm đã ngăn cản sự hỗn loạn của bọn chúng, e rằng nếu bọn chúng mạo phạm Thần nam thì sẽ dẫn tới cái họa sát thân.

"Thần nam, tại sao ngươi lại đại náo Hỗn thiên phái của ta?"

Một vị trưởng lão bước ra chất vấn Thần nam, nhưng mà lời nói lại không đủ rắn chắc, dường như hắn sợ Thần nam nổi giận.

Thần nam hiện giờ như 1 ma vương, chàng trở thành chủ nhân nơi đây, chàng ngồi trên bảo tọa, nắm giữ tất cả các sinh mệnh.

"Không phải là đại náo Hỗn thiên phái, mà là muốn tiêu diệt Hỗn thiên phái." Thần nam lạnh lùng nói.

"To gan! Thần nam, ngươi là cái giống gì mà dám đạp đổ Hỗn thiên tổ sư tượng, dám ngồi lên bảo tọa của phái ta." Một đệ tử trẻ tuổi bước tới, dùng kiếm chỉ vào Thần nam.

"Hừ, đệ tử Hỗn thiên nhất mạch vẫn còn có chút huyết tính (tâm huyết), nhưng đây không phải là lý do để ta tha thứ cho các ngươi. Bất quá hôm nay ta đối sự chứ không đối nhân, bởi vì tổ sư các ngươi trên thiên giới đã muốn giết ta, xin lỗi, ta chỉ có thể phản kháng, diệt hết căn cơ mà hắn xây dựng dưới nhân gian giới. Hôm nay, tất cả đệ tử Hỗn thiên phái các ngươi có thể được miễn tội chết, nhưng Hỗn thiên đạo phải giải tán, hơn nữa sau này các ngươi có đi đâu ta cũng sẽ không truy sát các ngươi, ta chỉ muốn hủy diệt phiến ma sơn này thôi."

"Ngươi..."

"Ngươi... thật là cuồng đồ!"

"Nạp mạng đi!"

Mấy tên đệ tử cầm đao kiếm xông lên, hỗn thiên đạo đệ tử từ già đến trẻ đều lộ ra sắc mặt tức giận, nhưng mà lại không dám công kích.

Thần nam quát lạnh: "Ta thích những đệ tử tâm huyết, ta không giết các ngươi!"

Nói rồi chàng vẩy mạnh ống tay áo, 1 luồng đại lực mạnh mẽ bắn ra khiến đám đệ tử đang xông tới bị đánh bay đi, tuy không lấy mạng bọn chúng nhưng cũng khiến chúng không bò lên được.

"Không phục thì có thể xông lên!"

Chỉ có thực lực mới là cái vốn để người ta huênh hoang, hiện giờ trong đại điện của hỗn thiên đạo vô cùng in lặng, tuy cũng có 1 số người muốn xông lên, nhưng đều cố gắng kiềm chế lại. Nhục thể phàm thai (người trần mắt thịt) làm sao có thể chống lại 1 tên ma vương mà ngay đến tiên nhân cũng dám giết chết.

"Nói cho ta biết, tên cự ma vừa cùng ta giao tranh rút cục lai lịch thế nào? Nếu không nói sự thực thì ta 1 bước sẽ giết 10 người!"

Tư thế huênh hoang tuyệt đối, Thần nam tỏa ra sát khí vô tận, cả đại điện lạnh băng, không có ai nghi ngờ gì, tên gia hỏa này thực sự sẽ khiến Hỗn thiên đạo xương chất thành núi, máu chảy thành sông.

Một vị trưởng lão từ trong hàng bước ra, vì muốn tránh cho máu nhuộm Hỗn thiên đạo, hắn không thể không nói ra sự thực.

"Đó là thủ hộ huyễn ma của phái, tương truyền là do đạo tổ năm xưa để lại, nghe nói đạo tổ trên thiên giới đã không tiếc hao tổn nguyên khí dùng đại pháp lực liên thông với huyễn ma."

"Ha ha, ta hiểu rồi! Hóa ra đó thực sự là tên lão vương bát đản Hỗn thiên. Trên thiên giới hắn ta đã dùng đại pháp lực tạo ra 1 khôi lỗi nhân (con rối, bù nhìn), muốn dùng hắn để chiến đấu với ta. Đáng tiếc, hắn đã hao tổn nguyên khí vô ích rồi, chỉ có thể trừng mắt xem ta tiêu diệt hỗn thiên đạo. Ha ha... hỗn thiên ma vương, ban đầu không phải là ngươi muốn thống lĩnh đệ tử trên thiên giới truy đuổi ta tới mức chẳng còn đường thoát, muốn truy cùng giết tận ta sao? Hiện giờ ta sẽ hủy diệt căn cơ của ngươi ở nhân gian! Hôm nay ta muốn để ngươi chỉ có thể trừng mắt nhìn ta ra tay mà chẳng có cách gì ngăn cản."

Trên thiên giới, Hỗn thiên ma vương nhắm mắt, kêu lên 1 tiếng rồi thổ ra 1 khẩu máu tươi.

"Thần nam, ta hận không thể ăn tươi nuốt sống ngươi!" Hỗn thiên ma vương kịch nộ công tâm, nhưng hắn cố hết sức cân bằng tâm trạng, dần trấn tĩnh lại, tiếp tục điều khiển khôi lỗi huyễn ma dưới nhân gian giới.



Giao diện cho điện thoại