Chương 83
Gặp lại mộng Khả nhi Tiểu Long mặt đầy ủy khuất:
"Ta tưởng đó là trứng loại chim cỏ nào đó thôi, ai biết đấy là trứng phượng hoàng "
Thần Nam thực sự á khẩu, tiểu tử này thực khiến người ta đau đầu, so với Tử kim thần long, nó mới là kẻ gây rắc rối chân chính. Chỉ thoáng cái đã có thể khiến Côn Lôn huyền giới từ trên xuống dưới đại loạn rồi.
"Ngươi ăn rồi à? Tử kìm thần long liếm mép-"Mùi vị ra sao?"
"Biến đi cho ta" Thần Nam một quyền đẩy tên vô lại này qua một bên.
Tiểu Long liếm mép,thoáng có chút tiếc nuối:
"Ta mới đang nướng thì có người phát hiện rồi "
("chân khả tích a, cương cương khảo hoàn, tự lai nhân liễu" - nguyên bản Hán việt câu trên là thế, bạn nào dịch lại hộ mình với)
"Ặc "
Thần Nam hung hăng gõ lên đầu nó một cái
" Tên tiểu thần côn nhà người thật không biết hối cải, đã gây ra phiền phức cỡ này..." hắn trầm ngâm một chút rồi nói " sau này thực không biết ăn nói sao với Côn Lôn yêu tộc đây"
"A...ngươi vẫn chưa nếm thử à, thật đáng tiếc" -Vừa thấy Thần Nam lại định ném nó ra ngoài, rồng du côn vội nói " chuyện không có nghiêm trọng như ngươi nghĩ đâu, phượng hoàng là thần điểu bất tử,là liệt hỏa tinh linh, theo truyền thuyết có thể tái sinh trong lửa, ta đoán tiểu đậu đinh người không nướng chín trứng Phượng dễ thế đâu "
"Thật à? Tiểu thần côn ủy khuất, chớp chớp đôi mắt ngây thơ, nhưng Thần Nam lại thấy tên tên tham ăn này nuốt nước miếng đánh ực một cái. Hắn thật sự á khẩu, không biết làm sao với cái gã béo mẫm này.
Lúc này nhiều tu luyện giả đã nhận ra Thần Nam, cũng biết quan hệ của hắn với tiểu thần long, đồng thời cũng hiểu nguyên nhân Đông Phương Trường minh không hạ tràng.
Nhận ra Thần Nam đã tới, chúng nhân đứng dậy hô to, bọn họ đương nhiên hiểu rằng sau tiểu long sẽ là trường sinh tử đại chiến giữa Thần Nam với Lý Nhược Lan và Đông Phương Trường Minh
Bên ngoài đấu trường, tu luyện giả quan chiến hò reo tới đinh tai nhức óc, vang động tới trời xanh, tưởng chừng ngọc hoàng có thực thì cũng phải giật mình mấy lần.
Huyền Trang hòa thượng nói:
" Thần huynh, chuẩn bị sẵn sàng đi, Lý Nhược Lan,Đông Phương Trường minh nói không chừng có thể lập tức tìm ngươi quyết chiến đó"
Thần Nam nói " Long Bảo bảo đã đoạt danh xưng thiên hạ đệ nhất, xưng là Long đế, ta thực không muốn hạ tràng tẹo nào, giờ chỉ muốn tới Côn Lôn huyền giới xem sự tình nghiêm trọng mức nào "
Hắn đúng là đang có chút lo lắng, trứng thần điểu bị Long bảo bảo đem nướng, gây ra trường phong ba tại Côn luân huyền giới,hắn không tới cũng không được.
Đúng lúc Thần Nam còn trầm ngâm thì một đạo nhân ảnh trên không trung nhanh chóng bay tới, Mộng khả Nhi chân đạp ngọc liên đài, cả người bao phủ trong thần quang thánh khiết, bạch y phiêu phiêu tựa cửu thiên tiên nữ hạ phàm, thoáng chốc đã tới trước mặt gã
"Thần Nam, ta muốn cùng ngươi quyết chiến " Tuyệt sắc tiên tử nhẹ nhàng cất tiếng, chỉ một câu đơn giản, không hoa mỹ, bình thản như tùy tiện nói ra lại là lời khiêu chiến sinh tử thực khiến người ta nghĩ nát óc cũng không hiểu nổi.
"Mộng tiên tử, đây không phải chủ ý hay, xét tình hình trước mắt chúng ta nên liên thủ đối phó với Lý Nhược Lan mới phải chứ"-Huyền Trang vội vàng khuyên giải
"Huyền Trang, huynh làm ơn hãy tránh qua một bên, trận chiến này đã định,không thể tránh khỏi, cũng đến lúc kết thúc mọi việc rồi "
Huyền Trang bất đắc dĩ nhìn hai người, cuối cùng đành lắc đầu thoái lui.
Nhìn Mộng Khả Nhi ngự không phi hành, dáng vẻ phiêu dạt xuất trần, trong lòng Thần Nam không khỏi dâng trào bao cảm xúc phức tạp, cuối cùng hai người vẫn phải giải quyết bằng binh đao, chẳng lẽ mọi chuyện chỉ kết thúc khi một trong 2 người ngã xuống thôi sao? Sự thật có chút tàn khốc, khiến gã khó mà chấp nhận!
Thần Nam nhớ lại tình cảnh đêm động phòng, ánh trăng nhu hòa như dòng suối êm đềm lan tỏa cả khu rừng, như mật ngọt bao phủ đôi uyên ương mới cưới. Mộng khả nhi mang trên mình bộ váy trắng tinh, hai má ửng hồng, đôi mắt ngây thơ ánh lên niềm hạnh phúc. Tấm lụa mỏng không che nổi những đường cong tuyệt mỹ, làn da trắng như tuyết ẩn hiện, toát lên vẻ dụ hoặc khiến người ta đê mê.
Một đêm đại địa như tràn ngập ánh trăng, Mộng khả Nhi mất đi vẻ lãnh đạm thường ngày, bước ra khỏi ánh hào quang của tiên tử thoát trần, 2 người bọn họ đã có một đêm mê loạn.
"Uhm, đã lâu không gặp, Mộng Tiên tử vẫn khỏe chứ " Tiểu Long đã kéo Thần Nam trở về với hiện tại, nó dường như chưa hết tức vụ đầu độc lần trước nên làm mặt xấu hỏi Mộng Khả Nhi
Mộng Khả Nhi bình thản nói " Tốt, khỏe lắm"
Thần Nam không nói gì nữa, nhưng tiểu long trên vai hắn vẫn chưa chịu buông tha
"Ngươi thật sự muốn cùng nàng sanh tử quyết chiến à? Thần nói, trời đất phân âm dương, người chia nam nữ, âm dương hài hòa, vạn vật mới phát triển, vì thế nam nữ thương yêu thì cưới nhau, tình yêu kết tinh thành mầm sống mới, ngươi không muốn nàng sinh cho ngươi vài đứa tiểu thần côn sao?"
Thần Nam tức tới mũi xịt khói, thật muốn một quyền đánh văng cái tên tiểu vô lại chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn này đi. Trong tình huống này, nói những lời như thế thật sự..., hắn cũng không dám nghĩ tiếp.
Thần Nam nghe tiểu long nói,thầm nghĩ rốt cuộc chuyến đi tới phương Tây với hắn là phúc hay là họa, những tao ngộ đó người ngoài khó mà tưởng được.
"Ah,,,,,kết hôn? Kết tinh?" Tử kim thần long gật gù "Thế giới này điên cuồng quá rồi! Lão tử sống đã vạn năm, việc gì cũng thấy qua, bất quá vạn lần chưa nghĩ tới điều tiểu đậu đinh vừa nói. Thú vị thật "
Thần Nam vốn hận không tống cổ tên tiểu thần côn rắc rối qua một bên, nay lại thêm con cá chạch háo sự chõ mồm vào,thực là muốn làm hắn tức chết mà.
Mộng Khả Nhi thì không phải nói, càng không thể giữ được bình tĩnh, hai má đỏ hồng như ráng chiều, tà áo trắng khé rung lên, rõ ràng nàng bị kích động cực điểm, thân thể mềm mại run lên từng hồi, dáng vẻ thánh khiết tiên tử biến đi đâu mất, nhường chỗ cho nộ hỏa bừng bừng.
"Xem kiếm" Nàng hét lớn một tiếng, chỉ thấy trường kiếm như cầu vồng nhắm ngực Thần Nam đâm tới.
Mộng Khả Nhi vốn là môn hạ Đạm Thai thánh địa,băng thanh ngọc khiết, sớm đã được người đời tôn sùng là Đạm Thai Thánh nữ, nhưng hiện tại không thể kiềm chế tâm bệnh, sát ý tràn ngập trong tim như nước vỡ bờ, lan tỏa toàn trường khiến người xem run lên như đứng giữa trời đông. Sát khí dày đặc, trận đại chiến sắp bộc phát.
Giao diện cho điện thoại