Chương 84
Lực lượng huyền thù Sau nhiều năm trầm lắng, Tấn Quốc đang là tiêu điểm của tu luyện giả bởi sự kiện Đông thổ Đế Vương đại chiến.Khai Nguyên Thành- Tấn Quốc- được xây dựng trong một vùng núi non xanh mướt, lại có sông hồ uốn lượn vây quanh, thật đúng với câu non xanh nước biếc, cảnh tú mĩ lệ vô cùng.
Đế Vương chi Chiến không chỉ thu hút vô số tu luyện giả từ khắp nơi, mà ngay các vương công quý tộc, bá tánh thường dân cũng cũng không nén nổi lòng hiếu kì tới xem náo nhiệt. Người người đều muốn xem trận quyết đấu vô tiền khoáng hậu nên xung quanh lôi đài sớm đã không còn chỗ trống, ngay loài chuột bọ muốn chen lên trước e cũng chỉ là mộng tưởng. 10 vạn người hò reo, tiếng cổ vũ như sấm động, làm rung chuyển đại địa.
( đoạn trên mình dịch khác nguyên bản,chỉ giữ lại ý )
Mộng Khả Nhi chân đạp ngọc liên đài, bạch y như tuyết, bình thàn giữa hư không. Bất quá phía dưới 2 con rồng hỗn đản kẻ tung người hứng, "hồ ngôn loạn ngữ" một chặp, cho dù tiên nhân cũng bị chọc tới râu tóc dựng ngước,nói gì tới phàm nhân.Mộng Khả Nhi đã động chân nộ, kiếm quang lóe lên, nhanh như thiểm điện, tế khởi ngọc liên đài lao thẳng xuống nơi Thần Nam đang đứng.Khán giả quan chiến nhất tề kinh hô một tiếng.
Nộ khí xung thiên nhưng tiên tử Đạm Thai phái rốt cục vẫn là mỹ nữ, vung kiếm đoạt mạng người mà động tác hết sức tuyệt mỹ, một chiêu thiên ngoại phi tiên, kiếm quang tựa cầu vồng phá không kích tới, sát khí bao phủ toàn trường nhưng Mộng Khả Nhi vẫn như một tiên nữ thánh khiết, phong thái xuất trần làm người ta si mê cam tâm tình nguyện.Nhân kiếm hợp nhất, thiên địa thất sắc, chỉ còn ánh kiếm rực rõ chiếu rọi xuống đại địa. Đến bây giờ, không ai dám hoài nghi tu vi khủng bố của Thánh địa truyền nhân nữa. Một kiểm kinh thế hại tục, xảo đoạt tạo hóa sử ra người người chấn động, tựa như không phải kiếm chiêu mà phàm nhân có thể xuất ra.
Vô số người kinh hô:
"Đây... đây là năng lực thực sự của tuyệt thế cao thủ?"
"Ngũ giai đỉnh phong cảnh giới, thật đáng sợ"
" Có thể... là lục giai cảnh giới cũng không chừng "
Đối mặt với một kiếm tối cường,Thần Nam như nhà sư nhập định, đứng im bất động, tựa hồ đã đặt mình ra ngoài sinh tử, khán giả quan chiến thầm lo lắng, gã này tự tin thái quá hay là phát cuồng rồi.Gặp sát chiêu cỡ này, tuyệt không nên chính diện giao phong, nên tránh nặng tìm nhẹ, tìm cơ hội phản kích.
Thiên ngoại phi tiên cuối cùng cũng tới trước mặt Thần Nam, ngọc quang cùng kiếm quang nhắm thẳng ngực Thần Nam, quyết dồn gã vào tử địa.
Kiếm quang còn cách Thần Nam chưa đầy thước, gã mới động tay, hữu chưởng nhả ra quang mang trong suốt kích thẳng vào kiếm khí sắc bén. Phi kiếm rung lên,dừng lại cách ngực hắn chưa đầy 3 tấc, vô pháp tiến tới.
Mộng Khả Nhi không dám tin vào mắt mình nữa, " làm sao... tên biến thái này có thể...chặn được 1 kiếm toàn lực..." Nàng vận lực vào tay, thôi động phi kiếm nhưng thần kiếm như thái sơn nặng trĩu, không nhúc nhích chút nào.
"Choang "
Thần Nam khẽ búng tay vào phi kiếm, phi kiếm như cùng vạn binh giao kích ngân vang 1 tiếng, chấn động toàn trường. Mộng khả Nhi lại càng vô cùng khiếp sợ,phát hiện một cỗ lực lượng nhu hòa theo kiếm ập tới, đẩy tung nàng lên không. Trên ngọc liên đài,thân hình nàng khẽ run lên, nhận ra Thần Nam và mình thực lực chênh lệch quá xa
"..."
Quan chiến giả há hốc mồm kinh ngạc không nói thành lời, thực lực Thần Nam quá biến thái,một chưởng chặn phi kiếm, búng tay hất văng Mộng Khả Nhi, tu vi này căn chỉ có thể dùng 2 từ "kinh khủng" để miêu tả.
Kỳ thực,Thần Nam cũng không nhàn nhã chút nào, hắn vì muốn chấn nhiếp đối phương nên đã dốc hết cả vốn vào chiêu vừa rồi, bất quá người ngoài cuộc khó mà nhận ra. Dù Thần Nam tiến nhập lục giai cảnh giới, nhưng Mộng Khả Nhi dẫu sao cũng là Ngũ giai đỉnh phong, một chân đã bước vào lục giai, muốn thu thập đối phương không phải dễ, Hơn nữa, hắn càng không có sát tâm, trong lòng rối bời đầy mâu thuẫn, dù sao hắn và nàng đã có thời gian ân ái tại tây đại lục, khó có thể nhẫn tâm hạ độc thủ,nên mới phải hao tổn tâm lực bày ra màn vừa rồi hi vọng đối phương biết khó mà lui.
"Oa, quang minh đại thần côn tại thượng, đây là lục giai cảnh giới..."
Long bảo bảo chễm chệ ngồi trên vai của Thần Nam nhỏ giọng nói.
Rồng vô lại sớm đã bay phi hành trên không, giương đôi mắt cá chạch lên hết nhìn Thần Nam lại đảo qua Mộng Khả Nhi.
"Không thể nào "
Mộng Khả Nhi trong mắt bắn ra lưỡng đạo thần quang, thu hồi thần kiếm, ngọc liên đài dưới chân như xuân tới hoa nở, xòe ra chín cánh, chín cánh ngọc liên nhanh chóng tách ra,rồi xoay vòng giữa không trung,quang hoa chói mắt, cuối cùng chín cánh hoa hóa thành chín đạo hào quang nhắm Thần Nam trảm tới.
Thần Nam đã từng nếm mùi đau khổ với mấy cánh hoa này, nhưng hiện tại tu vi hắn đại tiến, không phải hắn ngày xưa nữa, chứ không sớm đã quay đầu bỏ chạy.Hắn hung hăng vỗ ra một chưởng, không gian vốn bình lặng bỗng rung chuyển kịch liệt,chân khí như Trường Giang cuồn cuộn tỏa ra khắp nơi tạo nên áp lực khổng lồ, tưởng chừng khoảng không xung quang Thần Nam có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Chín phiến liên đài kết thành trận thế, liên kết chặt chẽ công tới, nhưng vừa chạm phải cường lực của Thần Nam đã bị đánh tan, như lá vàng bị gió thu thổi bay, lại tựa như bị đại dương nhấn chìm không thấy tăm tích.
Mộng Khả Nhi chấn động kịch liệt, ngọc liên đài và nàng vốn tâm thần tương liên, nhưng giờ phút này nàng không có cách nào cảm ứng được ngọc phiến, điều này làm nàng kinh hãi cực điểm, rốt cục cũng hiểu được Thần Nam và nàng thực sự thuộc về hai cảnh giới khác nhau
Tu luyện giả quan chiến càng kinh hãi hơn, bởi đang thấy chín cánh liên đài đang múa lượn quanh Thần Nam, phàng phất như đang chầu bái thiên thần vậy.
"Ta không tin" Mộng khả Nhi sắc mặt đỏ lựng, nàng đã dốc toàn lực vẫn không cách nào thu hồi pháp khí, đây là điều không thể tưởng tượng được, ngọc liên đài và nàng vốn có mối liên hệ mật thiết, nay vô pháp thu về, thật khiến nàng khó chấp nhận.
"Vẫn muốn tiếp tục sao?" Thần Nam nhìn Mộng Khả Nhi, hiện tại gã hoàn toàn có thể một chưởng kết liễu đối phương, nếu không vì đoạn ân tình ở Tây phương, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
Mộng Khả Nhi không trả lời, hữu thủ vận lực nắm chặt thần kiếm, rồi nhân kiếm hợp nhất một lần nữa nhắm Thần Nam vọt tới
"Ah, Quang minh đại thần côn tại thượng, thần nói: sân si là u minh, là ma quỷ...đáng tiếc..."
Long bảo bảo trên vai Thần Nam làm ra vẻ cao tăng đắc đạo, lắc đầu thở dài, bất quá phối hợp với giọng nói non choẹt chỉ khiến người ta ôm bụng cười.
Thần Nam hừ lạnh một tiếng, hai tay giao thoa trước ngực, quanh thân phát ra một đoàn cương diễm màu đen nóng bỏng, tựa như địa ngục ma hỏa hừng hực thiêu đốt, đồng thời một cỗ lực lượng như bài sơn đảo hải hướng không mãnh liệt bắn vọt lên trên cao, thoáng cái đã chấn bay Mộng Khả Nhi.
"Hự..."
Mộng Khả Nhi thấy cổ họng ngọt lịm, không kìm được thổ ra 1 ngụm tiên huyết, nhuộm đỏ cả vạt áo trắng tinh của nàng. Bất quá, chiêu cảnh cáo vừa rồi không có tác dụng, lửa hận đã che mờ lí trí, một lần nữa nàng lại lao xuống.
Thần Nam đương nhiên hiểu rõ sự kích động trong lòng đối thủ, nàng là tiên nữ thánh khiết, lại có những ngày tháng vợ chồng hoang đường với gã- tử địch của nàng, hận ý như cào xé tâm can nàng, khiến nàng điên cuồng bất chấp hậu quả. Thần Nam không nỡ hạ sát thủ, nên chân khí cưỡng mãnh bỗng hóa thành nhu hòa, mênh mang như biển lớn vây chặt lấy nàng.
Mộng Khả Nhi kiếm thế như đánh xuống nước không thấy tăm tích, đáng sợ hơn chính bản thân nang dường như cũng bị nhấn chìm trong đó, không sao thoát ra được. Từ khi xuất đạo tới này, chưa có kẻ nào có giữa không trung sanh cầm nàng thế này
"Điều này có thể sao? "
Lúc này nàng mới bừng tỉnh, tự trách mình đã quá lỗ mãng, đã bị tình cảm che mờ lý chí, thật ra chưa đánh đã bại hoàn toàn rồi.
"Mộng Khả Nhi, ta không muốn giết nàng, giữa ta và nàng có chút ân oán, một lời khó phân giải. Thế này đi, ta sẽ để nàng rời khỏi đây, hi vọng nàng tạm thời đừng tìm ta gây sự "
Mộng Khả Nhi vừa thẹn vừa giận, mỗi lần nghĩ tới chuyện hoang đường của hai ngườ trong lòng liền dâng nên cảm giác khó chịu cực kì, nay lại còn bị hắn giam cầm trên không, so với 1 đao chém chết còn khó chịu hơn mấy phần.
Nhưng dù sao nàng cũng không phải nữ tử tầm thường, nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, bây giờ nếu cứ cương cường xông tới chọc giận Thần Nam e rằng sẽ khiến hắn thực sự nổi sát tâm.Một nữ tử thông tuệ như nàn, lẽ nào cũng bắt chước cuồng nữ hay sao, nàng trầm mặc nhắm mắt lại.
Thấy vậy, trong lòng Thần Nam không có chút niềm vui chiến thắng,bàng hoàng thả nàng cùng chín phiến ngọc đài ra, Mộng Khả Nhi oán giận nhìn Thần Nam một cái, rồi nhanh chóng biến mất
"Oaaaa..."
Khán giả tới giờ mới nhớ tới việc vỗ tay cổ vũ, tiếng reo vang động, đầy kích động khi chứng kiến thực lực Thần Nam dùng để đánh bại Đạm Thai truyền nhân.
Mộng Khả Nhi, Đông Phương Trường Minh, Đỗ Hạo, Lý Nhược Lan, Thân Nam vốn được xưng là phương đông đệ nhất cao thủ, thực lực tương đồng.,vốn khó phân cao thấp, nhưng lúc này...
Hơn mười vạn thanh âm vô cùng phấn khích hò reo, liên tục bàn tán không ngớt.
Nhưng Thần Nam hai mắt hàn quang âm trầm nhìn khắp tứ phía, hắn đang tìm Đông Phương Trường minh, Lỹ Nhược Lan cùng với Đỗ Hạo,,đang suy nghĩ làm cách nào nhất cử quét sạch 3 đại địch này.
Giao diện cho điện thoại