Chương 278
Giải khai phong ấn Xung quanh bàn tay cực đại hơn mười lý, từng mảnh phiến hư không nhỏ trên mặt biển xoáy lốc khởi ngập trời truy đuổi theo Thần Nam cùng đám Tử kim thần long.
Thần Nam dựa vào có Thần vương dực trong thân thể, có thể nói nhanh nhất trong thiên địa, bằng không căn bản là khó thể thoát khỏi cự chưởng kia. Trong chớp mắt, hắn ném Long bảo bảo cùng Tử kim thần long và Cổ Tư vào trong nội thiện địa, rồi lập tức triển khai Thần vương dực bay ra khỏi trăm dặm, cuối cùng thoát khỏi khu vực đó.
Khiến Tử kim thần long sau khi từ nội thiên địa Thần Nam bước ra, vẻ mặt tức giận: "Thật phi lý quá đi, Long đại gia ta đột nhiên bị một bàn tay thối nát đuổi theo thừa sống thiếu chết. Thật khiến long gia ta không thể giữ nổi khẩu khí!"
Thần Nam nói: "Cự chưởng này thật thần dị phi thường, chúng ta không thể ngang ngạnh đấu lại được. Lúc này, không phải chúng ta đã có sẵn kế hoạch để theo rồi sao, ta sẽ kéo Ám Hắc đại ma thần qua đây. Trước tiên, các ngươi cứ ẩn núp đi đã."
Tử kim thần long cùng Long bảo bảo và Cổ Tư ẩn thân vào giữa đại dương. Thần Nam phóng lên cao, hướng về đại đảo xa xa bay tới. Sau khi bay được trăm dặm, phát hiện ra cuộc chiến giữa hai vị thần cùng Nguyên Tố thủy thần đã sớm kết thúc. Không rõ ai được ai thua, tất cả đều không còn thấy bóng dáng nào.
Thần Nam bay vào đại đảo, triển khai Thần vương dực nhanh chóng bay tới. Không lâu sau cũng cảm ứng thấy khí tức Ám Hắc ma và Tà Dục ma thần. Hắn ngửa mặt lên trời thét một tràng dài, nhanh chóng lôi kéo hai vị Ma thần tới.
"Ám Hắc, Tà Dực hai ngươi hành động thật chậm chạp. Âm Ảnh ma thân đã bị ta đánh nát, các ngươi còn chưa phát giác ra sao!"
Tiếng cười âm lạnh từ trong miệng Ám Hắc đại ma thần phát ra, hắn thản nhiên nói: "Ta biết tiểu tử người ở gần, ngươi cư nhiên dám khiêu khích chúng ta không chút sợ hãi. Là thật sự chán sống hay còn có âm mưu gì khác đây?"
Ám Hắc ma thần đã sống qua bao năm tháng vô tận, có thể nói mọi chuyện đều không vượt qua nổi tầm mắt. Những loại mưu kế tầm thường như thế sao có thể giấu nổi hắn đây?
Thần Nam mỉm cười. Đối mắt với lão già thâm hiểm này, giấu diếm cũng bằng không, thà rằng trực tiếp nói ra, lôi kéo hắn tới dò xét.
"Ám Hắc lão vương bát đản và cả Tà Dục lão ô quy, hai ngươi thật đúng là củi mục! Ở lại trên hòn đảo này tìm kiếm cái gì? Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện hơn trăm dặm xa kia có tòa tiểu đảo sao? Ta ở đó phát hiện vài chuyện bí mật. Bất qua ta thân đơn thế cô nên không thể khai trừ nổi phong ấn nơi đó."
Thần Nam nói chuyện không chút khách khí, cứ một câu lão ô quy, lại một câu lão vương bát đản khiến hai vị ma thần sắc mặt giận tím tái thay đổi không thôi. Cho tới lúc Tà Dục ma thần quát lớn: "Trước cứ giết ngươi đã rồi tính!"
"Ngươi giết thật sao?" Thần Nam không chút run sợ khiêu khích: "Có bản sự thì cứ một đối một, ta sẽ chấp ngươi một tay!"
"Đi chết đi, tiểu bối!"
Tà Dục ma thần toàn thân ma khí phát ra ma khí, hét lớn một tiếng rồi lao về phía Thần Nam.
Thần Nam hiện tại cũng không muốn cũng dây dưa cùng bọn họ, đồng thời vì cảnh giác về Thần vương pháp tắc nên lúc này cũng cách mặt đất khá xa. Hắn thừa đủ không gian lẫn thời gian mà ung dung rút lui.
"Hai lão hỗn đản này, ta đi trước, nếu có khả năng đuổi kịp thì nói. Các ngươi cứ từ từ đuổi theo!" Thần Nam cười haha lớn, rồi triển khai Thần vương dực nhanh chóng bay vào không trung.
Lưỡng đại ma thần cùng thét lớn, đuổi theo. Nhưng là bọn họ dù tu vi bậc Thần vương thì tốc độ dù có như nào cũng không có khả năng đuổi kịp Thần Nam. Thần vương dực vốn được xưng tốc độ đệ nhất Tam giới, từ cánh chim Đại Bằng thần vương chế luyện mà thành, uy lực thần dị không thể tả.
Bất quá chỉ trong chớp mắt, Thần Nam lại biến mất nơi chân trời. Hai vị ma thần mặc dù rất muốn giết chết Thần Nam lập tức, nhưng lại không có biện pháp nào.
Đoạn bọn họ nghĩ tới tin tức Thần Nam mang tới, tuy biết địch thủ hiển nhiên không phải vô cớ lại đem tin tức tốt tới, nhưng vô luận dù là người hay là thần ma đều có lòng hiếu kỳ mãnh liệt, bọn họ tự tin sẽ không trúng kế, muốn đi xem hòn đảo kia rốt cuộc là như nào.
Đối với thần ma mà nói, cự ly trăm dặm chỉ như một bước ung dung dạo mát. Hai người bọn họ tìm kiếm giữa đại dương mênh mông một lúc, dễ dàng phát hiển thủ đảo kia. Bọn họ bay tới, cũng như Thần Nam lần đầu phát hiện tòa đạo này, cảm giác vô cùng kinh ngạc.
Khắp trên đảo đều là sinh mệnh chi thụ, thần quang ánh lên chói mắt vô cùng. Nhìn từ xa như viên minh châu xanh biếc nổi lên giữa đại dương vạn tầng sóng.
"Không thể tin được!" Ám Hắc đại ma thần hít một hơi khí lạnh.
Tà Dực ma thần trong mắt ảnh lên vẻ tham lam, cười lạnh: "Những vật trên cô đảo này thật sự là lãng phí lớn, chi bằng chuyển qua hết tiểu thế giới của ta."
"Không nên manh động. Tiểu tử kia chả tốt lành gì, nếu không có gì nguy hiểm, sợ rằng hắn đã sớm động thủ. Ô, hình như có bàn tay lớn a, đi xem sao." Ám Hắc đại ma thần dường như rất cẩn thận.
Hai vị ma thần thần đáp xuống hải đảo. Trên không trung, bọn họ rõ ràng cảm ứng được một cổ khí tức kì dị, chỉ thấy một huyệt động cực đại tựa hồ đang phát ra quang mang mờ nhạt.
"Nơi đó thật cổ quái, tựa hồ từ lòng đất hải đảo!" Ám Hắc đại ma thần lẩm bẩm: "Cổ quái phi thường, hòn đảo này sợ rằng là một tòa thiên địa đại trận."
Tà Dục ma thần cũng đồng ý: "Ta cũng nghĩ vậy. Nếu không ai lại trồng vô số sinh mệnh chi thụ nơi này. Xem ra hơn phân nửa là phong ấn một vật gì đó quan trọng. Không phải chúng ta thế giới tàn phá chúng ta cần tìm sao?" Nói tới đây, hai mắt Tà Dục ma thần nhất thời ánh lên hai đạo quang mang sáng.
Ám Hắc đại ma thần thoáng chút do dự: "Ta lo rằng đây là thứ sau khi cường giả thượng cổ giải thể, tàn thân bị phong ấn nơi đây!" Nói tới đấy, hắn lộ lên một tia ưu sắc.
"Không thể nào!" Tà Dục ma thần cả kinh: "Chuyện này..." Đang nói, hắn cũng muốn hết hơi.
"Dù gì cũng tới rồi, ta cứ đi xem rốt cuộc là phong ấn cái gì." Ám Hắc đại ma thần nói: "Nếu tiểu tử kia có thể bình yên vô sự, ta nghĩ nếu chúng ta không khinh cử vọng động cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì."
Từ xa, Thần Nam cùng đám Tử kim thần long ẩn trong mây, theo dõi Ám Hắc đại ma thần cùng Tà Dục ma thần bay xuống địa huyệt dưới tửu điếm.
"Ngaoo... Lòng hiếu kỳ có thể giết chết hai tên đại ma a. Bọn họ rõ ràng biết là ngươi dẫn dắt tới, biết nơi này cũng không phải đất tốt lành gì, vậy mà còn tự cho tu vi cao thâm mạo hiểm mà vào. Sắp có kịch hay để xem. Ngaoô..."
Quả nhiên, chẳng trong bao lâu, Ám Hắc đại ma thần cùng Tà Dục ma thần lao vọt ra. Một cổ khí mang vô hình cuốn theo truy đuổi bọn họ. Trên tòa đảo, sinh mệnh chi thụ phát ra quang mang vạn trượng, rọi sáng thiên địa. Tất thảy thần quang xanh biếc cùng ngưng tụ lại một chỗ, cuối cùng hóa thành một bàn tay lớn, rộng chừng hơn mười lý.
Hiển nhiên, Ám Hắc đại ma thần cùng Tà Dục ma thần lại rơi vào đồng cảnh như Thần Nam. Bọn họ vừa mới từ địa huyệt lao ra, cự chưởng bổ xuống luôn.
Hai đại ma thần kinh hãi không thôi, phá nát hư không nhanh chóng thoát khỏi mặt biển.
"Oanh"
Cự chưởng liên tục đập xuống khiến sóng biển động trời. Ám Hắc ma thần cùng Tà Dục ma thần không ngừng tránh né.
"Đáng chết, lại trúng kế nữa. Tiểu tử này thật sự khó dò đoán tâm tư. Chuyện gì cũng nói thẳng ra thật ra lại là bày trò a!" Tà Dục ma thần phẫn nộ mắng chửi.
Cự chưởng che phủ cả bầu trời, mỗi chưởng đều bao phủ xung quanh hơn mười lý, truy kích Ám Hắc đại ma thần cùng Tà Dục ma thần hai người thật trên trời dưới đất đều không có lối thoát.
Xoạt xoạt!
Hai người nhanh chóng biến mất trên không trung, tự ẩn mình vào trong nội thiên địa. Bất quá cự chưởng phảng phất có linh tính, trong chớp mắt đã nắm được tọa tiệu bọn họ trong hư không, hung hãn đập xuống. Quang ảnh chớp động, hai đại ma thân chật vật thoát ra khỏi nội thiên địa.
Thần Nam từ đám mây trong viễn không thoát ra: "Chuẩn bị xuất kích, mục tiêu là Tà Dục ma thần!"
Đương nhiên, trước khi bàn tay cực đại biến mất, bọn họ nhất định không dám tiến lên.
Bất quá, không đợi đám Thần Nam kịp hành động, giữa đại dượng đã có biến động.
Ám Hắc đại ma thần cùng Tà Dục ma thần vận chuyển công lực, phát ra vô số ma khí. Hai người biết không thể đào tẩu, bèn đem hết toàn lực tương kháng. Chưởng lực mãnh liệt mênh mong nghịch không bay lên, oanh kích vào thủ chưởng xanh biếc nhưng không có mấy hiệu quả, cự chưởng chỉ ngừng lại một chút rồi lại bổ xuống.
"Ám Hắc, ngươi..."
Biến cố phát sinh, Ám Hắc đại ma thần đột nhiên xuất thủ về phía Tà Dục ma thần vốn không hề có chút đề phòng, nhanh chóng đẩy hắn lên cao không hóa thành tia chớp phóng về phía xa.
Bàn tay cực đại xanh biếc đập xuống, trong chớp mắt hóa chưởng vi trảo nắm Tà Dục ma thần trong lòng bàn tay. Bất quá bàn tay thì khổng lồ, Tà Dục ma thần nhìn mà nói còn tựa hồ nhỏ hơn với con kiến nhiều lắm.
Thủ chưởng cự đại thần bí không truy kích Ám Hắc đại ma thần, chỉ nắm chặt Tà Dục ma thần, đột nhiên thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành còn mấy trượng, lục quang hoa chiếu rọi khắp thiên địa rực rỡ vô cùng.
"A..."
Tà Dục ma thần kêu gào thảm thiết, thật khiến ngươi ta không khỏi rùng mình.
Thần Nam cùng đám Tử kim thần long hít một hơi khí lạnh, chỉ còn thầy ma thần cường đại vốn mái tóc đen dài giờ dần dần hóa thành màu trắng, sinh mệnh chi năng mất đi nhanh chóng!
Từng đạo sinh mệnh chi năng từ thân thể Tà Dục trôi ra, xuyên qua cự chưởng xanh biếc phiêu tán trong không trung, sau đó nhanh chóng hướng đảo tự từ xa thổi tới. Sinh mệnh chi năng cường giả cấp Thần vương vô biên khó tưởng tượng nổi. Vô số quang hoa bao phủ khắp bầu trời hải đảo, rồi nhanh chóng hạ xuống phía dưới sinh mệnh chi thụ.
Thần Nam bọn họ quay lại nhìn nhau, sinh mệnh chi thụ như thể hấp thụ hết sinh mệnh chi năng Tà Dục ma thần, thật ngoài dự liệu của bọn hắn. Sinh mệnh chi thụ vô tận ruốt cuộc là người phương nào trồng, thật ra còn có tác dụng thần bí gì?
Nửa canh giờ sau, Tà Dục ma thần trong cự chưởng xanh biếc tiêu tan, chỉ còn để lại chút điểm tro tàn phiêu tán trong không trung. Đột nhiên ở phía sau trên viên không, ba đạo nhân ảnh bay tới.
Thần Nam thoáng nhìn liền nhận ra bọn họ, cả kinh: "Nguyên Tố thủy thần đã trong qua, không ngờ Quang Minh thần cùng Chiến thần cũng tới!"
Quang chưởng sắc lục phảng phất có linh tri, cảm ứng được khí tức ba vị chủ thần. Nó không lui về hòn đảo mà lẳng lặng phiêu phù trong hư không đợi ba người tới.
Thần Nam suy tư một lúc, nói: "Bàn tay thần bí thật sự quá cổ quái, bất quá lần này có vài tên xui xẻo đã tới cho ta cơ hội. Các ngươi có dám cùng ta quay lại Hải Để thần miếu đẩy tấm bia đá xem rốt cuộc có gì chuyện gì phát sinh không."
"Thần nói, có gì mà không dám!"
"Ngaoo... Đi, long đại gia ta cũng muốn xem."
Đám Tử kim thần long chỉ sợ thiên hạ không loạn, đối với đề nghị này đương nhiên nhiệt liệt ủng hộ. Lúc đám Quang Minh thần dần dần tiến lại thì Thần Nam, Tử kim thần long, Cổ Tử, Long bảo bảo lặng lẽ chui đi tiến vào Hải Để thần miếu.
Lúc này bốn người đồng thời động thủ, gồm ba người là Thần vương cùng Cổ tư cùng gần đạt tới cảnh giwosi này, rốt cuộc cùng khiến tấm bia đá hắc ám bật lên.
Lúc này, Hải Để thần miếu kịch liệt rung động. Trong chớp mắt băng nát. Bọn họ hợp lực bật tấm bia đá lên, bộc phát ra trận trận quang mang sáng ngời, thấu phát một cổ khí tức khiến ngươi ta muốn quỵ xuống. Cuối cùng tất thảy cũng băng nát!
"Chạy mau!" Thần Nam cảm ứng đại sự không ổn. Mặc dù đang dưới đáy biển nhưng là cảm giạc cả tòa hải đảo phía trên đều đang rung động, đồng thời cảm giác đại dương đang mãnh liệt sôi trào.
Đám Thần Nam, Long bảo bảo, Tử kim thần long thuận theo dòng nước, tiến sâu vào đại dương. Bọn họ không dám lao ra khỏi mặt nước, chỉ di chuyển như sao băng giữa lòng đại dương.
Lúc này, Long bảo bảo cùng Tử kim thần long phát huy năng lực long tộc trời sinh có thể khống chế nước, kéo từng đạo ám lưu tới nhanh chóng đẩy bọn họ tăng tốc không ngừng.
Cho đến lúc bơi khỏi được hơn mười dặm, đám Thần Nam mới dám dừng lại thở một hơi dài.
Bốn người từ từ nổi lên mặt biển, mở thiên nhãn nhìn lại phía sau, nhất thời rùng mình.
"Thần nói, chúng ta... có thể gây họa rồi!" Long bảo bảo nhỏ giọng nói thầm.
"Ngaoo.. lần này... Chúng ta tựa hồ... đã gây ra đại phiền toái!" Rồng vô sỉ nói mà líu cả lưỡi.
Thần Nam cũng cảm giác mất tự nhiên.
Từ xa nhìn lại, bàn tay cực đại trải dài mười lý từ trên tiểu đảo chậm rãi nổi lên. Trên mặt cự chưởng phủ đầy sinh mệnh chi thủ, bất quá màu sắc càng lúc càng ảm đạm, cuối cùng tất thảy thần thụ như thể đại biến dạng!
Nguyên bản vốn từng gốc cây đều sáng lên thần mộc xanh biếc giờ biến thành màu đen tối!!
"Ta... ta không nhìn lầm chứ!" Cổ Tư ra sức dụi mắt.
Thân thụ xanh biếc từ từ hóa thành bộ lông dài đen.
"Thần tôi a!" Tiểu long trợn mắt.
Một bàn tay khổng lồ hắc ám như tay thú phiêu phù trên không trung!
"Hắn hắn hắn... Long đại gia... nguyên là sinh mệnh chi thụ, kỳ kỳ kỳ thật... nhưng thật ra là lông thú!" Tử kim thần long lắp bắp nói: "Chuyện này... Chúng ta rốt cuộc đã giải phong ấn vật vật vật vật gì lạ lạ vậy?!"
Trường cảnh thật sự là đáng sợ, thú trảo rộng hơn mười lý phủ đầy lông thú đen sẫm lơ lửng giữa bầu trời hải đảo. Thoạt nhìn thật sự kinh khủng!
Giao diện cho điện thoại